Phong Cách Chơi Game Của Tôi Không Giống Người Thường

Chương 3

Hôn lễ được tổ chức vào 3 ngày sau, quá trình chuẩn bị tất cả công việc đều do quản gia sắp xếp, Quý An vốn định an tĩnh làm người nhàn rỗi, chờ đợi hôn lễ đến.

Nhưng mà yến hội kết thúc ngày hôm sau, cậu liền nghe nói Connie bị bệnh.

Thân là vị hôn phu, về tình về lý cậu đều phải đi xem. Ngồi trên xe ngựa, trong tay cầm theo lễ vật, Quý An trong sự xóc nảy của xe ngựa đến nhà Davison.

Davison gia đã lâu đời, nơi nơi đều là năm tháng lưu lại dấu vết.

Trong nhà chỉ có một bếp nữ già nua, cùng một vị quản gia đã qua tuổi 40, bọn họ tất cung tất kính nghênh đón cậu, đầu rũ thấp thấp, đôi tay khẩn trương không biết nên đặt ở chỗ nào.

"Connie thế nào?”

Quản gia trả lời: “Tiểu thư nhiễm phong hàn, đang ở lầu hai trong phòng nghỉ ngơi, thỉnh ngài đi bên này.”

Giày da dê nhỏ bước lên bậc thang, cầu thang gỗ phát ra rất nhỏ ‘ lạch cạch ’ âm thanh. Connie dựa vào trên giường, khuôn mặt tái nhợt, biểu tình đạm mạc, thiên lam sắc đồng tử ngẫu nhiên sẽ nổi lên nhè nhẹ hồng quang.

Davison phu nhân ngồi ở mép giường đút nữ nhi uống thuốc, quần áo trang điểm trước sau như một phù hoa, không hề có tính thẩm mỹ, như là một cây thông Noel treo đầy châu báu.

“Bảo bối nhi, đừng tùy hứng, đem thuốc uống xong đi, vài ngày nữa ngươi phải cử hành hôn lễ, phải trang điểm xinh xinh đẹp đẹp, làm đám tiện nhân kia mưu toan cướp đi công tước đại nhân nhìn một cái.”

Connie nghiêng đầu, tỏ vẻ cự tuyệt: “Không uống.”

“Đừng như vậy, thân ái.”

Connie:…… Nôn.

Hai người lôi lôi kéo kéo, Quý An được quản gia dẫn dắt đi vào phòng, cậu vừa tiến đến, liền đối diện con ngươi sáng lấp lánh của thiếu nữ, bên trong đựng đầy suиɠ sướиɠ, mèo con được gặp lại đồ chơi của nó.

“Ngươi……”

Cậu sững sờ ở tại chỗ, nội tâm kinh ngạc.

Rõ ràng ngày hôm qua tách ra, Connie vẫn là một bộ dã tâm bừng bừng, bộ dáng tham lam vô cùng đáng ghét, như thế nào hiện tại liền một bộ dáng xuân tâm manh động nữ sinh?

Không đợi Quý An nghĩ, thiếu nữ liền phi một cái, cả người đụng vào trong lòng ngực cậu, đôi tay ôm cổ cậu: “ Công tước, ngươi là tới xem ta sao? Trời ạ, ta thật vui vẻ.”

Nàng không muốn xa rời dùng gò má cọ cổ thanh niên, mùi thơm ngọt của hoa hồng mùi như là da thịt thấm ra, mùi thơm ngào ngạt đến gần như thối nát.

Rất thích a!

Muốn cắn một ngụm.

Thiếu nữ âm thầm liếm răng, ức chế nội tâm xúc động.

Quý An…… Quý An lúc này đang choáng váng, địa phương bị ôm lấy như là dùng nước ấm xối vào, ẩn ẩn nóng lên, gương mặt tái nhợt nỗi rặng hồng, ngượng ngùng.

Độc thân từ trong bụng mẹ người nào đó:…… thật, thật là gần.

Đây là muội tử sao? Thơm thơm, nho nhỏ, mềm…… Ân? Một chút đều không mềm, giống như còn có điểm rắn chắc?.

Theo bản năng nhéo một phen, thật là rắn chắc!!

“Ô ~”

Thiếu nữ phát ra âm thanh thoải mái nức nở, giống như bọn họ tại tiến hành loại sự việc nào đó khó nói.ʘ‿ʘ

Quý An:!!!!

Cậu đột nhiên đẩy thiếu nữ ra, lui về phía sau hai bước, hơi có chút hoảng loạn đem lễ vật đưa qua: “Nghe nói ngươi sinh bệnh, cho nên ta mới lại đây nhìn xem, đây là chút lễ vật thăm bệnh,.”

“Vì cái gì muốn đẩy ta?”

Thiếu nữ trừng lớn đôi mắt, có điểm ủy khuất.

“Nam, nam nữ thụ thụ bất thân.” Quý An trong lòng thầm mắng, này game thực tế ảo không khỏi làm quá chân thật, biết rõ là số liệu hư cấu, bị ôm lấy như cũ có một loại cảm giác chột dạ khi chiếm tiện nghi con gái người ta.

“Nhưng chúng ta sẽ phải kết hôn.”

Quý An nói sang chuyện khác: “…… Ngươi bị bệnh, đi lên giường nằm đi.”

“Ngươi và ta cùng nằm.”

Quý An:!!!!

Lời này làm cậu làm sao như thế nào tiếp? Quá khó xử đối với cẩu độc thân như cậu.

“Phốc.” Davison phu nhân vui vẻ lộ liễu nói, “Công tước đại nhân không cần nghiêm cẩn như thế, Connie sớm hay muộn là người của ngài. Nếu ngài đã tới, kia nàng liền phiền toái nhờ ngài chiếu cố.”

Dứt lời, nàng rời khỏi phòng, vì nhường chỗ cho đôi phu thê sắp kết hôn.

Quý An:……

Cuối cùng, trong lòng cậu kháng nghị mãnh liệt, thiếu nữ tiếc nuối từ bỏ đề nghị ngủ chung.

Connie nội tâm thất vọng, nhưng tưởng tượng đến thời gian sau thành hôn, bọn họ là có thể vẫn luôn ngủ chung, thực mau trở lại vui vẻ lên. Nàng giơ đồ vật trong tay lên: “Lễ vật này ta có thể mở ra sao?”

“Đương nhiên.”

Bên trong hộp quà Màu đen nhung tơ, một bộ trang sức hồng bảo thạch cực kì quý giá, hoa mỹ tinh xảo, vừa thấy liền biết giá cả xa xỉ. Trong lòng Quý An tưởng tượng, Connie. Davison hẳn là sẽ thích nó.

Nhưng hiện thực lại là ——

Kia bộ trang sức mở ra sau liền bị ném tới dưới giường, rốt cuộc không có được 1 cái ánh mắt của chủ nhân chủ nhân.

Quý An chần chờ một lát: “Ngươi không thích?”

“Ngươi đưa đồ vật ta đều thích.” Nàng nở một cái cười, rõ ràng ánh mặt trời trong phòng xán lạn, nàng đứng ở vị trí địa phương như cái lốc xoáy, quang minh chính đại nói “Nhưng là ta càng thích ngươi.”

Kỳ quái.

Quá kỳ quái.

Connie con hàng này …… Tính cách như vậy sao?

Tựa hồ như chú ý tới cậu đang nghi hoặc, thiếu nữ mím môi, mày đẹp hơi chau lại, một bộ dáng nhìn thấy mà đáng thương: “Công tước đại nhân, chẳng lẽ ngài không thích ta?”

Quý An:……

Này không phải vô nghĩa sao?

Trong nguyên tác, hai người cũng không phải chân ái a.

“Ta chỉ là cảm thấy muốn kết hôn, nhất định phải lộ ra một mặt chân thật cho ngài.” Nàng gục đầu xuống, cần cổ trắng nõn tinh tế, “Ta không muốn ngụy trang diễm kịch.”

“A?”

“Công tước đại nhân.” Nàng thấp thấp kêu một tiếng, trong mắt hình như có thủy quang hiện lên, thiên ngôn vạn ngữ, hết thảy đều không nói gì.

Vốn Quý An đang liền bị nước mắt của đối phương đột nhiên đánh không kịp phòng ngừa, vội vàng đem khăn tay đưa qua, khô cằn an ủi nói: “Ngươi hiện tại bình tĩnh.., đừng khóc.”

Dù sao cuối cùng kết cục đều giống nhau, tính cách nàng tính hẳn là…… Không quan hệ đi.

“Đại nhân, ngài thật sự là thật tốt quá.” Thiếu nữ nín khóc mỉm cười, quả nhiên là đơn thuần khả ái. Nhưng nếu là nhìn kỹ, liền sẽ phát hiện đáy mắt nàng không hề nước mắt, chỉ có thâm trầm, làm người ta vô pháp hiểu nàng đang nghĩ gì.

A! Thật đáng yêu.

Dễ dàng như vậy đã bị lừa.

“Ân?”

Chú ý tới tầm mắt của ‘ nàng ’ Quý An ngước mắt, bốn mắt nhìn nhau, mơ hồ có màu đỏ vầng sáng tản ra, cậu chớp chớp mắt, nhìn kỹ, như cũ là đôi mắt thiên lam xinh đẹp.

Nhìn lầm rồi sao?

Lần đầu tiên chơi game thực tế ảo người nào đó đơn thuần nghĩ.

***

Connie bị bệnh phong hàn không nghiêm trọng lắm, ngày hôm sau thì tốt rồi. Vì thế ngày thứ ba, hôn lễ đúng hạn cử hành, hôm nay sáng sớm, Quý An liền từ trong ổ chăn bò dậy, tùy ý để bọn người hầu lăn lộn các loại.

Nơi này là chủ nghĩa phong kiến, đồng thời tôn giáo phồn hoa, mọi người tín ngưỡng vào thần linh, hôn lễ cần thiết phải cử hành ở giáo đường, từ thần phụ đối tân hôn phu thê tiến hành lễ rửa tội, chứng minh linh hồn bọn họ là sạch sẽ, không có bị ác ma ô nhiễm.

Quá mức phồn hoa tôn giáo truyền bá, dẫn tới tân lang xuyên y phục đều cùng loại với áo choàng của thần phụ, chẳng qua sẽ càng thêm tinh xảo, áo bào trắng cổ tay cùng cổ áo đều thêu kim sắc ám văn.

Cổ tay áo có thể đổi thành kiểu dáng chủ nhân yêu thích, giày là trước sau như một là nam sĩ giày cao gót, bao tay cùng nơ cũng là màu trắng, triển lãm thuần khiết vô cấu nội tâm.

Quý An cảm thấy chính mình không giống như là kết hôn, ngược lại như là đi tham dự đám ma.

Nhưng không thể không nói, này một thân y phục trên người, đem cậu trở nên phá lệ tự phụ ưu nhã, liên quan nguyên chủ mang theo tối tăm đều áp xuống, liền giống như là cao cao tại thượng đám mây chi hoa, khí chất nghiêm nghị, thần thánh không thể khinh nhờn.

Đương xuất hiện ở trong đám người, rất nhiều người tức khắc hít ngược một hơi khí lạnh.

“A! Công tước đại nhân thật tuấn tú tưởng tượng cùng ngài ấy tới một tình yêu thật lãng mạn đã vô cùng mãn nguyện.”

“Xốc váy ngươi lên lộ ra bộ ngực, đi câu dẫn đi.” Ở dân phong mở ra thời Trung cổ, quý tộc các phu nhân nuôi dưỡng tiểu bạch kiểm là sự tình thực bình thường, “Làm cậu ta trở thành ngươi nhập mạc chi tân.”

“Đúng vậy, ngươi nói không sai, ta lúc sau sẽ nếm thử.”

Nghe được đối thoại Quý An: “……”

Bên ngoài rất nguy hiểm, là con trai nhớ rõ bảo vệ tốt chính mình QWQ.

Quá trình hôn lễ diễn ra rườm rà mà tinh tế, một ngày chạy xuống chạy lui, cho dù Quý An là nam nhân, cũng mệt mỏi, chờ cuối cùng cảm tạ khách khứa, trở về phòng cậu mới phát hiện một cái vấn đề lớn.

《 Đệ Tam Kỷ Nguyên 》 là game online thực tế ảo.

Đặc biệt chân thật cái loại này.

Tuyệt đối sẽ không nhảy thời gian.

Cũng sẽ không cho huyết tinh, màu vàng chờ đồ vật đánh mosaic.

Kết hôn là thật sự kết hôn, động phòng cũng chính là…… Thật sự động phòng.

Xốc đầu dạ cô dâu lên, đối phương liếc đôi mắt to đưa tình với cậu, Quý An cả người đều mông lung,cậu, cậu không hạ thủ được a, thật sự ngủ, không khỏi quá mức cầm thú.

“Connie……”

“Ân?”

“Ngươi hôm nay mệt mỏi đi? Không bằng chúng ta sớm một chút nghỉ ngơi.” Quý An khô cằn mở miệng, “Nơi này giường thực mềm, ngủ lên thực thoải mái…… Bằng không……”

“Đương nhiên, ta thực thích.” "Nàng" đánh gãy hắn nói, trên mặt ý cười một chút biến đại, ngón tay mảnh khảnh đặt lên tay thanh niên, cố ý đè thấp tiếng nói ý có điều ám chỉ: “Đêm nay, chúng ta đều sẽ thực thoải mái.”

“Không!” Quý An mưu toan cứu gấp, “ Ý tứ của ta là, hôm nay chúng ta đều rất mệt, vì tránh cho ngươi quá mệt nhọc, không bằng chúng ta tách ra nghỉ ngơi.”

"Connie" không thể tin tưởng nhìn cậu: “Ngươi muốn cùng ta tách ra??”

Giờ khắc này, Quý An cảm thấy chính mình chính là tên cặn bã, đây đều là do trò chơi sai a!!!

Cậu đem ý đồ thương tổn hạ thấp một chút: “Bởi vì ta gặp ngươi hôm nay bộ dáng rất mệt, cho nên……”

“Chỉ có như vậy?”

“Đương nhiên.”

“ Được, ta tha thứ cho ngươi về lời nói vô lý.” "Connie" biểu tình hòa hoãn xuống, trong mắt xẹt qua một mạt phiền chán, “Rốt cuộc muốn đi giáo đường, ta chán ghét nơi đó, xác thật có điểm mệt.”

Quý An gật đầu, giáo đường lưu trình quả thực rườm rà.

“ Tuy vậy chỉ có một chút mà thôi.”

Quý An: “???”

“Cho nên chúng ta đêm nay vẫn là cùng nhau ngủ đi.” "Nàng" một tay đem thanh niên kéo vào trong lòng ngực, tiếng nói ngọt mị như là bọc đường, “Ta chờ mong ngày này đã thật lâu, ngươi thuộc về ta, chúng ta sẽ vĩnh viễn, vĩnh viễn ở bên nhau.”

Rõ ràng là lời nói âu yếm động lòng người, nhưng Quý An không biết vì sao đột nhiên rùng mình.

"Nàng" nói ra như một cái chú ngữ.

Kể ra một sự thật hiển nhiên vậy.

“Không, buông ta ra.”

“Đừng cự tuyệt ta.” " Nàng" cúi đầu, trìu mến hôn lên trán người thành niên, “Lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ta liền minh bạch, ngươi là của ta.”

Suy nghĩ quay cuồng, máu ở trong cơ thể sôi trào.

Linh hồn bị cậu hấp dẫn.

Bọn họ là trời sinh một đôi.

Quý An quay đầu, nỗ lực cự tuyệt "nàng", lại bị đối phương cường ngạnh ấn xuống, câuh giãy giụa giống như là kiến càng mà đòi rung cây đại thụ, đối với "nàng" không xi nhê gì.

Thời buổi này muội tử thể lực đều tốt như vậy sao?

Trong nguyên tác Lam Hồ tử công tước thế nhưng còn muốn gϊếŧ nàng, liền tính không có kỵ sĩ, cũng sẽ bị phản gϊếŧ đi. (Phản gϊếŧ= gϊếŧ ngược)

Quý An bi phẫn không thôi, mắt thấy quần áo đều sắp phải bị rớt, trinh tiết khó giữ được, câuh co rúm lại thân thể, dùng âm thanh phát run kết thúc hét lớn: “Kỳ thật ta thân thể không được, ta không cứng được!!!”

Dùng âm thanh lớn nhất, nói lên chuyện mất mặt nhất của đàn ông.( ╹▽╹)

Cậu chính là pháo hôi không bình thường QWQ.

Tác giả có lời muốn nói:

Người nào đó: Không quan hệ, ta có thể cứng liền cứng.

Quý An { khϊếp sợ mặt }:…… Nghe một chút, này là tiếng người sao? (╯‵□′)╯︵┻━
Bình Luận (0)
Comment