Phong Mang

Chương 209

Đầu Hàn Đông ngẩng lên, sắc mặt thoắt biến.

"Ta tại sao lại trở về rồi?"

Vương Trung Đỉnh muốn chừa cho hắn chút mặt mũi, không nói rõ. Kết quả Hàn Đông trái lại không buông tha, "Anh có phải thừa dịp mộng du đem tôi lừa trở về hay không"

"Tôi cũng hi vọng tôi có thể mặt dày như vậy." Vương Trung Đỉnh nói.

Hàn Đông không kịp phản ứng, "Ý gì?"

Vương Trung Đỉnh một biểu tình khinh thường không đáng giải thích, trực tiếp mặc quần áo xuống giường đi rửa mặt.

Hàn Đông quả nhiên đuổi tới buồng vệ sinh, "Còn có, câu nói cuối cùng của anh ngày hôm qua rốt cuộc ý gì?"

Vương Trung Đỉnh cứ thế đánh răng, không rảnh để ý.

Hàn Đông không hỏi nữa, mà là trực tiếp ngồi vào bồn cầu bên cạnh đi nặng.

Vương Trung Đỉnh quả nhiên mở miệng, "Tôi cũng không nói gì, không cần đúng lúc tôi đang đánh răng mà thải?"

Hàn Đông cũng cứ thế, không rảnh mà để ý thải.

Vương Trung Đỉnh đành phải nhịn tức giận đổi sang buồng vệ sinh khác tiếp tục đánh răng.

Kết quả, Hàn Đông cũng dẫn theo quần đổi đến cái buồng vệ sinh kia tiếp tục thải.

Vương Trung Đỉnh tiếp tục đổi tiếp tục đánh, Hàn Đông tiếp tục theo tiếp tục thải.

Đến cuối cùng, Hàn Đông rất có cảm giác thành tựu nói: "Hiện tại các phòng đều có mùi thối của ta."

Nếu không phải Hàn Đông vẫn chưa xong việc, Vương Trung Đỉnh khẳng định một cước đạp lên rồi.

Trên thế giới này sao có thể có loại quái đản chọc điên người như vậy đây?

Vì để cho hắn cách mình xa một chút, Vương Trung Đỉnh rốt cục nhịn không được quay sang trách mắng: "Còn có ý gì nữa? Kịch bản đó không phải đều là vì em viết sao?"

Hàn Đông ngây ngẩn cả người, "Cho em?"

"Đại Tiên nhi đâu rồi? Suốt ngày tính mấy thứ vô dụng, một chút chuyện đứng đắn đều tính không ra!"

Nghe Vương Trung Đỉnh nói như thế, Hàn Đông mới đi đến máy tính của y xem kịch bản.

Kết quả, sau khi xem xong phát hiện: chỉ có một loạt phần diễn cùng cảnh của hắn, nội dung cơ bản lời thoại của hắn là tự thể giống nhau. Cũng có nghĩa chỉ có phần diễn của hắn là viết xong ngay từ đầu, những người còn lại đều là thêm sau.

Chẳng qua bởi vì Hạ Dương Trác là mới tới, từng chỗ cần sửa chữa tự nhiên đều liên quan đến hắn, cho nên những người khác đều nghĩ lầm Vương Trung Đỉnh là viết cho Hạ Dương Trác.

Trên thực tế, phần diễn Hạ Dương Trác đều không phải là Vương Trung Đỉnh cầm bút. Chỉ có phần đối diễn của cậu và Hàn Đông, mới khiến cho Vương Trung Đỉnh không thể không phá lệ coi trọng.

Hiểu được chân tướng, Hàn Đông lại ưỡn mặt đi khỏi buồng vệ sinh phun không khí tươi mát về.

...Đến công ty, Vương Trung Đỉnh gọi Hàn Đông vào văn phòng, đưa cho hắn một bản quy hoạch phát triển.

Trong bản thảo này, Hàn Đông rốt cục cũng cảm thấy một chút thành ý làm người đại diện của Vương Trung Đỉnh. Đồng thời cũng rõ ràng thấy được hạ pháp cụ thể của y trong bàn cờ lớn này.

Nói tóm lại, Vương Trung Đỉnh đem con đường phát triển của Hàn Đông chia làm ba giai đoạn. Theo thứ tự là đặt móng, nổi lên và bùng nổ.

Trong đó kỳ đặt móng chính là một năm sắp đi qua này, trong năm nay, Hàn Đông cần hoàn thành ba nhiệm vụ căn bản là tạo dựng hình tượng, thích ứng hoàn cảnh, tiểu thí ngưu đao.

(Tiểu thí ngưu đao: chứng minh tài nghệ thật sự)

Trong đó phần tạo dựng hình tượng này, Vương Trung Đỉnh dùng hẳn bút đỏ ghê người viết xuống hai chữ chói lóa —— thất bại.

Phương diện thích ứng hoàn cảnh coi như có thể, cơ bản có thể ứng đối các loại trường hợp, có thể giao tiếp cùng các loại người. Để tránh bị công ty nhân viên ngộ nhận là Vương Trung Đỉnh chán ghét hắn, cho nên này hạng này chỉ đành cấp "Đạt tiêu chuẩn".

Tiểu thí ngưu đao cũng không cần nói, Vương Trung Đỉnh ngay từ đầu chỉ là muốn cho Hàn Đông đi vào phim ảnh đánh đả tương du (tham gia thử cho biết), không nghĩ tới thế nhưng thu được kinh hỉ lớn nhất năm nay —— 《 trộm ảnh 》.

Nhưng là Hàn Đông vẫn kiên quyết chất vấn Vương Trung Đỉnh điểm canh cánh trong lòng, "Dựa vào cái gì chỉ cho 99%? 1% kia đâu?"

Hắn nghĩ Vương Trung Đỉnh sẽ nói mấy lời quan thoại "Thế giới của ta chưa bao giờ có 100%" linh tinh, không nghĩ tới Vương Trung Đỉnh chỉ trả về hai chữ —— vượt mức.

"Gì? Vượt mức?"

"Đúng, hơi kém phát hỏa, cho nên trừ ra."

Hàn Đông vẫn là lần đầu tiên nghe nói bởi vì hoàn thành nhiệm vượt mức mà phải trừ điểm.

"Là bởi vì thoát khỏi lòng bàn tay của anh, cho anh cảm giác thất bại sâu sắc, cho nên mới trừ đi phần kia sao?" Hàn Đông một câu trúng đích.

Vương Trung Đỉnh đương nhiên sẽ không thừa nhận.

Hàn Đông thấy trong bản quy hoạch giai đoạn này Vương Trung Đỉnh khoanh tròn một nhân vật trọng yếu —— Lý Thượng.

Mà ba chữ đánh dấu ở phía sau, càng làm cho hắn cảm thấy Kinh Tâm.

Đá kê chân.

Đúng vậy, Lý Thượng ở trong ván cờ quy hoạch của Vương Trung Đỉnh, chính là mang tác dụng của một khối đá kê chân.

Công ty trước tiên bưng hắn hỏa, chỉ là để khảo sát thị trường cùng trải đường cho Hàn Đông. Chính là Vương Trung Đỉnh một mực ngồi yên không để ý đến tin đồn "Lý Thượng làm diễn viên chính", khả năng lớn cũng là lợi dụng Lý Thượng tạo thế tuyên truyền cho Hàn Đông.

Cho nên, Vương Trung Đỉnh đưa hắn toàn bộ thứ hắn muốn làm quân cờ hi sinh. Khi ekip của hắn tự cho là đúng dẫn Lý Thượng chèn ép Hàn Đông, hoàn thành một tia giá trị lợi dụng cuối cùng của mình, lại đường đường chính chính bị Vương Trung Đỉnh một cước đá bay.Nhưng mà, Lý Thượng lại ở giữa trận hỗn chiến này chỉ lo thân mình, ương ngạnh tiếp tục sinh tồn.

Hơn nữa hắn thông minh.

Hắn sau khi bắt được lợi ích, dứt khoát bỏ qua bóng dáng Hàn Đông rồi, vứt bỏ thân phận đá kê chân, thoát khỏi vòng khống chế của Vương Trung Đỉnh, đi lên một con đường độc lập thênh thang.

Cho nên, Lý Thượng trở thành người thắng lớn nhất giai đoạn này.

Nhưng là, Vương Trung Đỉnh như thế nào có thể để hắn thuận lợi như thế?

Vì thế sau đó, nhân vật mấu chốt kia xuất hiện —— Hạ Dương Trác.

Giá trị Hạ Dương Trác so với Lý Thượng lớn hơn chục lần, cậu không gọi là đá kê chân, hẳn phải là "đá thử vàng".

Vương Trung Đỉnh để cho cậu làm phối hợp diễn cho Hàn Đông mục đích chính là để mọi người giữa lúc nghĩ cậu đã chính là vật quý, Hàn Đông tiếp tục hoành không xuất thế đến cực đỉnh.

Đương nhiên, loại linh cảm cùng động lực mạo hiểm này đến từ Lý Thượng.

Lý Thượng tự cho là lấy Hạ Dương Trác đến chèn ép Hàn Đông, sẽ phân tán một phần áp lực cho chính mình.

Nhưng mà hắn không nghĩ tới chính là, Vương Trung Đỉnh ở phía sau tên Hạ Dương Trác lại đánh dấu một thuộc tính thứ hai —— chèn ép Lý Thượng.

Phùng Mục Chi đại khái cũng không nghĩ đến, sau khi nàng kéo Lý Thượng ra từ vực sâu, càng dẫn hắn tới một hiểm cảnh khác.

Đúng vậy, Lý Thượng đã bị Vương Trung Đỉnh đá ra khỏi vòng địch thủ của Hàn Đông, trở thành đối thủ của Hạ Dương Trác.

Đương nhiên, tác dụng Hạ Dương Trác không chỉ này đó.

Vương Trung Đỉnh tại ngay sau tên cậu còn đánh dấu thuộc tính thứ ba —— cây tiền.

Bất quá không phải cây tiền của công ty, mà là cây tiền của Du Minh.

Vương Trung Đỉnh nói cho Hàn Đông, Hạ Hoằng Uy sở dĩ nhiệt tình cho Hạ Dương Trác nhập giới như thế, một mặt muốn tôi luyện cậu một chút, mặt khác cũng là muốn cho Du Minh một bảo đảm tâm lý.

Bảo đảm này cũng không phải là phương diện tiền tài, càng nhiều hơn là đến từ thành công trong sự nghiệp.

Hắn biết Du Minh ở mặt ngoài không tranh sự đời, kỳ thật ở sâu trong nội tâm phi thường khát vọng thành công. Nhưng mà con đường diễn viên này cũng không thích hợp để cậu đi, Hạ Hoằng Uy cũng không nguyện ý để cho cậu đi.

Cho nên hắn thay đổi sách lược, cho Du Minh thử làm người đại diện, thử làm người cầm quyền phía sau màn.

Kết quả chứng minh con đường này đúng.

Tuy rằng Hạ Dương Trác mới cất bước, nhưng Hàn Đông rõ ràng phát hiện Du Minh thay đổi.

Cậu đã bắt đầu thử đi ra khỏi cái không gian phong bế kia, thử chủ động đối diện cuộc sống. Bắt đầu có ý chí giao tranh, động lực phấn đấu, do đó càng phát ra vẻ tràn đầy sức sống, ý chí chiến đấu sục sôi...

Hàn Đông bị dụng tâm lương khổ mà của Hạ đường ca làm cảm động, đồng thời cũng vì tác phong "tay không bắt cá" của hắn mà thổn thức không thôi.

Hắn hiện tại một chút cũng không phản cảm Hạ Dương Trác nữa.

Ngược lại, thực kính trọng cậu.

Một thân thể non nớt chưa đầy mười chín, lại khiêng lên tam trọng đản ( gánh 3 quả trứng nặng:)))!

Có phải hay không từ ngày cậu bắt đầu nhận định mình là "Ba trứng", cũng đã dự liệu đến sẽ có một ngày như vậy?

Hàn Đông lần đầu tiên ở trước mặt Vương Trung Đỉnh thay Hạ Dương Trác nói chuyện, "Thật sự, các người nhẫn tâm gì a?"

Vương Trung Đỉnh khinh miêu đạm tả nói: "Cậu ta tiến vào vòng luẩn quẩn này vốn chỉ là chơi phiếu, thuận tiện giúp chúng ta kiếm được chút, tự mình cũng kiếm chút, cớ sao mà không làm đây?"

Hàn Đông nhịn không được cảm khái, ông trời quả nhiên là công bằng.

Một người gia thế tốt, tướng mạo tốt, thân thể tốt, mọi thứ đều người tốt, chỉ có thêm một trứng liền bị mọi người gài a!

Tiếp theo, Vương Trung Đỉnh nói về kế hoạch giai đoạn 2 cùng Hàn Đông, cũng chính là một năm sắp đến này —— nổi lên.

Tại giai đoạn này, Lý Thượng cùng Hạ Dương Trác cần triển khai một trận tranh đấu kịch liệt. Hàn Đông giữa lúc đó vô thanh vô tức, từng bước một đi lên đỉnh.

Kỳ thật ngay từ đầu, giai đoạn đặt móng cùng gian đoạn nổi lên là thực hiện trong vòng một năm. Nhưng bởi vì bộ phim 《 Phong Mang 》 này bị chậm tiến độ, ngày chiếu phim chậm đi một năm, lịch trình phát triển của Hàn Đông cũng nhiều hơn một năm.

Đương nhiên, cũng không chỉ là nguyên nhân từ bộ phim, còn có một phần xuất phát từ tư tâm Vương Trung Đỉnh.

Y không bỏ được Hàn Đông hồng nhanh như vậy, thực sự không phải là sợ hắn sau khi đỏ sẽ thay lòng đổi dạ.

Mà là người một khi thành danh, liền đồng nghĩa với vất vả, áp lực, chê trách, dần dần các loại phản đối theo nhau mà đến.

Y vô cùng khát vọng HànĐông đại tỏa sáng, rồi lại vô cùng tham luyến loại lười biếng, chậm chạp ngốcnghếch này của hắn, hi vọng hắn vĩnh viễn được sống cà lơ phất phơ như vậy."Nhưng mà, Lý Thượng lại ở giữa trận hỗn chiến này chỉ lo thân mình, ương ngạnh tiếp tục sinh tồn.

Hơn nữa hắn thông minh.

Hắn sau khi bắt được lợi ích, dứt khoát bỏ qua bóng dáng Hàn Đông rồi, vứt bỏ thân phận đá kê chân, thoát khỏi vòng khống chế của Vương Trung Đỉnh, đi lên một con đường độc lập thênh thang.

Cho nên, Lý Thượng trở thành người thắng lớn nhất giai đoạn này.

Nhưng là, Vương Trung Đỉnh như thế nào có thể để hắn thuận lợi như thế?

Vì thế sau đó, nhân vật mấu chốt kia xuất hiện —— Hạ Dương Trác.

Giá trị Hạ Dương Trác so với Lý Thượng lớn hơn chục lần, cậu không gọi là đá kê chân, hẳn phải là "đá thử vàng".

Vương Trung Đỉnh để cho cậu làm phối hợp diễn cho Hàn Đông mục đích chính là để mọi người giữa lúc nghĩ cậu đã chính là vật quý, Hàn Đông tiếp tục hoành không xuất thế đến cực đỉnh.

Đương nhiên, loại linh cảm cùng động lực mạo hiểm này đến từ Lý Thượng.

Lý Thượng tự cho là lấy Hạ Dương Trác đến chèn ép Hàn Đông, sẽ phân tán một phần áp lực cho chính mình.

Nhưng mà hắn không nghĩ tới chính là, Vương Trung Đỉnh ở phía sau tên Hạ Dương Trác lại đánh dấu một thuộc tính thứ hai —— chèn ép Lý Thượng.

Phùng Mục Chi đại khái cũng không nghĩ đến, sau khi nàng kéo Lý Thượng ra từ vực sâu, càng dẫn hắn tới một hiểm cảnh khác.

Đúng vậy, Lý Thượng đã bị Vương Trung Đỉnh đá ra khỏi vòng địch thủ của Hàn Đông, trở thành đối thủ của Hạ Dương Trác.

Đương nhiên, tác dụng Hạ Dương Trác không chỉ này đó.

Vương Trung Đỉnh tại ngay sau tên cậu còn đánh dấu thuộc tính thứ ba —— cây tiền.

Bất quá không phải cây tiền của công ty, mà là cây tiền của Du Minh.

Vương Trung Đỉnh nói cho Hàn Đông, Hạ Hoằng Uy sở dĩ nhiệt tình cho Hạ Dương Trác nhập giới như thế, một mặt muốn tôi luyện cậu một chút, mặt khác cũng là muốn cho Du Minh một bảo đảm tâm lý.

Bảo đảm này cũng không phải là phương diện tiền tài, càng nhiều hơn là đến từ thành công trong sự nghiệp.

Hắn biết Du Minh ở mặt ngoài không tranh sự đời, kỳ thật ở sâu trong nội tâm phi thường khát vọng thành công. Nhưng mà con đường diễn viên này cũng không thích hợp để cậu đi, Hạ Hoằng Uy cũng không nguyện ý để cho cậu đi.

Cho nên hắn thay đổi sách lược, cho Du Minh thử làm người đại diện, thử làm người cầm quyền phía sau màn.

Kết quả chứng minh con đường này đúng.

Tuy rằng Hạ Dương Trác mới cất bước, nhưng Hàn Đông rõ ràng phát hiện Du Minh thay đổi.

Cậu đã bắt đầu thử đi ra khỏi cái không gian phong bế kia, thử chủ động đối diện cuộc sống. Bắt đầu có ý chí giao tranh, động lực phấn đấu, do đó càng phát ra vẻ tràn đầy sức sống, ý chí chiến đấu sục sôi...

Hàn Đông bị dụng tâm lương khổ mà của Hạ đường ca làm cảm động, đồng thời cũng vì tác phong "tay không bắt cá" của hắn mà thổn thức không thôi.

Hắn hiện tại một chút cũng không phản cảm Hạ Dương Trác nữa.

Ngược lại, thực kính trọng cậu.

Một thân thể non nớt chưa đầy mười chín, lại khiêng lên tam trọng đản ( gánh 3 quả trứng nặng:)))!

Có phải hay không từ ngày cậu bắt đầu nhận định mình là "Ba trứng", cũng đã dự liệu đến sẽ có một ngày như vậy?

Hàn Đông lần đầu tiên ở trước mặt Vương Trung Đỉnh thay Hạ Dương Trác nói chuyện, "Thật sự, các người nhẫn tâm gì a?"

Vương Trung Đỉnh khinh miêu đạm tả nói: "Cậu ta tiến vào vòng luẩn quẩn này vốn chỉ là chơi phiếu, thuận tiện giúp chúng ta kiếm được chút, tự mình cũng kiếm chút, cớ sao mà không làm đây?"

Hàn Đông nhịn không được cảm khái, ông trời quả nhiên là công bằng.

Một người gia thế tốt, tướng mạo tốt, thân thể tốt, mọi thứ đều người tốt, chỉ có thêm một trứng liền bị mọi người gài a!

Tiếp theo, Vương Trung Đỉnh nói về kế hoạch giai đoạn 2 cùng Hàn Đông, cũng chính là một năm sắp đến này —— nổi lên.

Tại giai đoạn này, Lý Thượng cùng Hạ Dương Trác cần triển khai một trận tranh đấu kịch liệt. Hàn Đông giữa lúc đó vô thanh vô tức, từng bước một đi lên đỉnh.

Kỳ thật ngay từ đầu, giai đoạn đặt móng cùng gian đoạn nổi lên là thực hiện trong vòng một năm. Nhưng bởi vì bộ phim 《 Phong Mang 》 này bị chậm tiến độ, ngày chiếu phim chậm đi một năm, lịch trình phát triển của Hàn Đông cũng nhiều hơn một năm.

Đương nhiên, cũng không chỉ là nguyên nhân từ bộ phim, còn có một phần xuất phát từ tư tâm Vương Trung Đỉnh.

Y không bỏ được Hàn Đông hồng nhanh như vậy, thực sự không phải là sợ hắn sau khi đỏ sẽ thay lòng đổi dạ.

Mà là người một khi thành danh, liền đồng nghĩa với vất vả, áp lực, chê trách, dần dần các loại phản đối theo nhau mà đến.

Y vô cùng khát vọng HànĐông đại tỏa sáng, rồi lại vô cùng tham luyến loại lười biếng, chậm chạp ngốcnghếch này của hắn, hi vọng hắn vĩnh viễn được sống cà lơ phất phơ như vậy."
Bình Luận (0)
Comment