Phong Mang

Chương 23

Chỉnh sửa: Gấu và Thỏ

* * *

Trên phi cơ trở về từ chuyến công tác ở Thượng Hải, Phùng Tuấn và Vương Trung Đỉnh tán gẫu về chuyện của Lương Cảnh.

“Anh nói xem Lương Cảnh tìm được người kia có đáp ứng nổi điều kiện không?”

Vương Trung Đỉnh không thèm ngẩng đầu, nói thẳng: “Không có khả năng.”

“Sao anh lại khẳng định như thế? Tôi thấy Lương Cảnh rất tự tin!”

Vương Trung Đỉnh còn tự tin hơn hắn hất cằm: “Số liệu tôi đưa ra vi phạm kết quả của nghiên cứu cơ thể con người, không ai có thể đạt nổi tiêu chuẩn đó.”

Phùng Tuấn biết thừa còn cố hỏi: “Vậy mà anh còn kiên quyết muốn Lương Cảnh tìm?”

“Chịu thôi, người này tâm tư quá sâu, công ty mười mấy phòng làm việc, giám chế nhiều như vậy hắn lại muốn phải độc tài quyền to. Tôi muốn chế ngự hắn, nhất định phải giành lại tài nguyên và hạng mục trong tay hắn.”

Phùng Tuấn buồn bực, “Sao anh không trực tiếp lấy quyền giám chế của bộ phim này cho rồi?”

Vương Trung Đỉnh đáp như thể đương nhiên: “Mọi người không phải đều nói tôi làm việc rất trắng trợn, thủ đoạn quá mức đơn giản và thô bạo sao? Tôi đang cố gắng làm cho uyển chuyển mà.”

Phùng Tuấn mặt hắc tuyết, hiện tại cả công ty đều chờ được cười nhạo Lương Cảnh, anh xác định mình đang uyển chuyển hả?

“Vạn nhất thật sự có một vị thần nhân, cố tình vi phạm cái gọi là “nghiên cứu cơ thể con người” nghịch thiên dáng người tới gặp anh thì phải làm sao đây?” Phùng Tuấn trêu tức Vương Trung ĐỈnh.

Vương Trung Đỉnh cũng không thèm đổi sắc mặt, “Vậy tôi thật muốn nhìn thử xem, nếu thật có người như vậy, tôi nhất định tận hết sức lực đề bạt hắn!”

“Ha ha ha ha…”

Xuống phi cơ chưa được bao lâu, Vương Trung Đỉnh lại nhận được một cuộc gọi khẩn cấp, lại đi vòng lại đại sảnh.

“Nhà có chuyện, vắng tôi cũng không sao, cậu giúp tôi chú ý công ty một chút.”

Phùng Tuấn gật đầu, “Còn Lương Cảnh…”

“Gây sức ép lâu một chút, rồi một tát đánh chết cũng chưa muộn.”

Lương Cảnh đang ở văn phòng không còn đường xoay sở, đột nhiên nhận được tin Vương Trung Đỉnh phải đi công tác hai tuần, máu lại sôi trào. Thời gian hai ngày đúng là không thể xoay chuyển trời đất, nhưng hai tuần thì khác. Trong giới giải trí, phẫu thuật thẩm mỹ, chỉnh hình thân thể là chuyện bình thường. Với yêu cầu của Vương Trung Đỉnh, cho dù cơ thể có thể sửa cũng khó tìm, người có thể cao đúng 1m8, nhưng chân không đủ dài, kéo chân thì lại vượt quá chiều cao yêu cầu. Huống hồ còn có tỉ lệ từng phần trên chân, trình độ phẫu thuật không quá cao siêu hiện nay khiến Lương Cảnh bất an không thôi.

Tài liệu thật dày nháy mắt đặt trước mặt, lúc Lương Cảnh cơ hồ muốn phát điên, số liệu của Lý Thượng lại lần nữa cứu hắn.

“Tổng giám ngài nhìn nè, chiều cao và dài chân của hắn đều kém 18mm!” Tiểu Văn kinh thán không thôi, “Rất ngưu B đúng không? Hắn đúng là quý nhân của chúng ta!”

Lý Thượng đã dọn đồ sẵn chuẩn bị tâm lý, kết quả Lương Cảnh lại ném cho hắn một bản hợp đồng.

“Ba trăm vạn, ký xong bản này thì lấy!”

Nhưng điều kiện tiên quyết là, Lý Thượng phải chịu một loại các phẫu thuật chỉnh hình, như hút mỡ, thêm mỡ, kéo xương, hai cái trước thì dễ, cái sau lại mạo hiểm lớn. Tiểu Văn thực thành khẩn cho biết, giải phẫu của Lý Thượng là kỹ thuật chữa bệnh vốn vẫn chưa chuyên nghiệp, không thể biết được di chứng sau này.

Ba trăm vạn, đối với một người mới mà nói quả đúng là con số trên trời, trước đây Lý Thượng nghĩ cũng không dám nghĩ. Việc ký hợp đồng và lấy tiền, Lý Thượng chỉ cần tham gia, Lương Cảnh cũng có cách bắt mình kiếm tiền cho hắn. Bằng vào tiền và quyền trong tay Lương Cảnh, Lý Thượng thấy thành công đã ngay trước mặt.

Lương Cảnh đưa cho hắn một bản hợp đồng, trên đó có viết rõ ràng, một khi giải phẫu thất bại, phí dụng trị liệu vân vân toàn bộ do Lương Cảnh phụ trách, hơn nữa còn đền bù một trăm vạn phí tổn tinh thần.

“Tôi sẽ để cậu suy nghĩ, nhưng cậu phải biết rằng, cậu càng suy nghĩ lâu thì khả năng hồi phục lại càng kém.”
Bình Luận (0)
Comment