“Chậc chậc… không hổ là một trong bảy tông môn lớn!”, Kiếm Tiểu Minh tán thưởng nói: “Quy mô này lớn hơn Thanh Vân tông gấp trăm lần”.
Nghe vậy, Lý Nhất Phàm và Tống Đại Hải đều cười khổ không thôi.
Đương nhiên là Thiên Đạo lâu lớn mạnh vạn phần, nào có chỗ để Thanh Vân tông bọn họ so sánh.
“Thiên Đạo lâu mấy năm nay phát triển quả thật rất tốt, nhưng đệ tử tu vi cao nhất cũng chỉ là cảnh giới Địa Võ”, Tần Ninh từ tốn nói: “Nếu các ngươi thấy sự lớn mạnh của Kiếm Các, Thánh Vương Phủ mới kinh ngạc.
Trong các tông môn đó còn có đệ tử cảnh giới Thiên Võ, thậm chí là cảnh giới Thiên Nguyên!”
“Cảnh giới Thiên Nguyên…”
Kiếm Tiểu Minh lắc đầu xuýt xoa: “Cảnh giới Thiên Nguyên ở cương quốc Nam Yến chính là giống như đế vương, thế mà trong bốn tông môn lớn lại chỉ là đệ tử”.
“Kể cả là đệ tử thì cũng có quyền hành cao hơn một vài trưởng lão”.
Tần Ninh nhìn bốn phía, lạnh nhạt nói: “Yên tâm đi, sẽ có một ngày, Thanh Vân tông sẽ trở nên lớn mạnh như vậy”.
Kiếm Tiểu Minh toét miệng cười: “Đó là điều đương nhiên, có ta ở đây thì Thanh Vân tông không muốn mạnh cũng khó”.
Đối với thói quen tự luyến của Kiếm Tiểu Minh, Lý Nhất Phàm và Tống Đại Hải chọn lựa phớt lờ.
Theo hướng dẫn của đệ tử Thiên Đạo lâu, sau khi mấy người vào thành, đi xuyên qua một con phố thì tới trước một quảng trường.
Lúc này, trên quảng trường chật ních người, toàn quảng trường dài rộng ngàn trượng, chiếm diện tích rộng lớn, mà bốn phía dựng lên những đình nghỉ tạm thời.
Dưới những đình nghỉ đó, có rất nhiều người đang ngồi hoặc chào hỏi những người ở bên cạnh, vô cùng náo nhiệt.
“Trời, đây là mời bao nhiêu người vậy!”
Nhìn thấy bộ dạng kinh ngạc của Kiếm Tiểu Minh, Lý Nhất Phàm cười nói: “Lần này là do Thiên Đạo lâu làm chủ, mà bây giờ ở khu vực Đông Bắc của chúng ta, ngoài Kiếm các thì hội giao lưu thiên tài của tất cả các thế lực khác, chỉ cần là đệ tử đạt tới cảnh giới Linh Phách, chưa tới 20 thì đều có thể đến”.
“Lớn thì tới sáu tông môn còn lại trong bảy tông môn lớn, nhỏ thì tới chủ của một thành, đệ tử của gia tộc nhỏ, đủ điều kiện là sẽ được mời, hoặc tự mình tới”.
“Trời, xem ra cũng ít nhất tới mấy ngàn, thiên tài trong Cửu U nhiều thế à?”
Kiếm Tiểu Minh cũng hiểu rõ, cho dù là trong cương quốc, chưa đầy 20 tuổi mà đạt tới cảnh giới Linh Phách đều ít tới đáng thương, chứ đừng nói tới thượng quốc, đế quốc.
Nhưng ở trong vùng đất Cửu U này, chỉ riêng khu vực Đông Bắc, thuộc địa bàn của Kiếm Các đã có mấy ngàn.
.