“Thống soái hoàng ảnh vệ Đế Đô”.
Lão mập lên tiếng trả lời thay lão Huyền Đạo.
Nghe thế, cả Tử Linh cũng tái mặt, cô ta cũng có nghe nói về hoàng ảnh vệ, có thể nói là cao thủ nhiều như mây, nhưng ai cũng bí ẩn khó lường, trải rộng khắp mọi ngõ ngách Đế Đô, cũng như La Sinh Môn xuất quỷ nhập thần, nếu Thiên Tông được thành lập để bảo vệ Long triều Đại Hạ thì hoàng ảnh vệ chính là sự tồn tại để bảo vệ hoàng đế Đại Hạ, ngoài hoàng đế Đại Hạ, hoàng ảnh vệ không chịu sự gò bó của bất kỳ kẻ nào, cũng chỉ nghe lệnh mỗi hoàng đế.
Dù có là Thiên Tông, hay Đại Hạ Hồng Uyên cũng không có quyền điều động hoàng ảnh vệ.
“Thì ra là hoàng ảnh vệ”.
Dương Hùng hít một hơi thật sâu.
Tử Linh cũng biết thì đệ nhất thành như hắn làm sao không biết được, ở đây chắc ai cũng nghe nói về cấm vệ quân chuyên dùng của hoàng đế, kể cả Triệu Bân, có thể nói là tiếng tăm lừng lấy.
“Đó, còn là sư đệ của Đại Hạ Hồng Tước”.
Rất lâu sau đó, Chư Cát Huyền Đạo mới bỏ thêm một câu.
“Đại Hạ Hồng Tước là ai?”, nhóc tham tiền nhỏ giọng hỏi.
“Hoàng tộc có hai cảnh giới Thiên Võ, một là Đại Hạ Hồng Uyên, hai chính là Đại Hạ Hồng Tước”.
“Thế…”
Tim nhóc tóc tím chợt run lên, còn lén liếc nhìn Triệu Bân một cái.
Thống soái hoàng ảnh vệ, sư đệ Đại Hạ Hồng Tước, Chuẩn Thiên hàng thật giá thật, kẻ thù của Triệu Bân cũng hơi bị mạnh quá rồi đó, nếu muốn trả thù thì chắc phải chống lại cả hoàng tộc.
Triệu Bân không nói gì, con ngươi tĩnh lặng như mặt nước, không vui không buồn.
Nợ máu thì phải trả bằng máu.
Dù phải chống lại cả Long triều Đại Hạ thì hắn cũng chẳng màng.
“Tử Y Hầu đích thân đến bắt người, thân phận mẫu thân ngươi… E là không đơn giản", Xích Yên nói, liếc sang Triệu Bân, mọi người cũng nghĩ thế, con nhà bình thường thì sao lại đụng đến cả hoàng ảnh vệ.
Triệu Bân lắc đầu.
Đến giờ hắn vẫn không biết thân phận của mẫu thân có liên quan gì đến Tử Y Hầu.
Chỉ biết rằng phụ thân và mẫu thân có việc gạt mình, có lẽ đây là một bí mật sâu xa nào đó.
“Đừng làm chuyện điên rồ”.
.