Phong Thần Châu

Chương 842


Lời nói của Tần Ninh có ý nghĩa rất rõ ràng.

Thất Tinh Cung của các ngươi không tệ, truyền thừa lâu đời, nhưng đừng vì Hồng Quan Vũ mà ra mặt, để rồi tự đưa tông môn của mình vào chỗ chết!  
Câu nói này nếu do một vị cảnh giới Thông Thiên, hoặc thậm chí là cảnh giới Hóa Thần nói ra thì cũng chẳng ai lấy làm kinh ngạc.

Nhưng Tần Ninh chỉ ở cảnh giới Địa Võ tầng ba, là tông chủ của Thanh Vân tông đang suy tàn, hắn lấy đâu ra tự tin mà nói những lời này chứ?  
Yên Thăng Tinh nhìn Tần Ninh, ánh mắt lạnh lùng.

Không thể không nói, Tần Ninh chỉ mới lên tiếng có mấy câu mà đã khiến mọi người muốn giết chết hắn rồi.

Cái tên này đúng là không coi ai ra gì.

Thanh Vân tông là cái thá gì? Sao có thể sánh bằng Thất Tinh Cung?  
“Tần Ninh, ta khuyên ngươi nên thành thật một chút, nếu không, Phi Hồng Môn sẽ không tha cho Thanh Vân tông của ngươi đâu, Thất Tinh Cung ta cũng vậy”.


Nghe thấy, ánh mắt Tần Ninh hơi nhíu lại.

Chỉ một cái nhíu mày này khiến cho Yên Thăng Tinh cảm thấy cả người như run lên.

“Người trẻ tuổi, ta khuyên ngươi nên câm cái miệng lại”.

Lời này nói ra, tất cả sửng sốt.

Người trẻ tuổi, ta khuyên ngươi nên câm cái miệng lại?  
Tần Ninh nghiêm túc đấy à? Nhìn hắn khéo còn trẻ hơn Yên Thăng Tinh ấy chứ?  
“Yên Hạc, Yên Ưng, giết!”  
Yên Thăng Tinh lúc này bước ra, sát cơ bùng nổ.


Mà trong lúc ấy, thánh nữ Thiên Đạo ngồi ngay ngắn trên đình nghỉ mát, vẫn chưa ngăn cản.

Lúc này, cô ta không muốn ngăn lại nữa.

Cô ta muốn xem xem, Tần Ninh này lấy đâu ra tự tin để mà chống lại được đám Yên Thăng Tinh?  
“Ngươi không dám đánh nên cho thuộc hạ đến tìm cái chết à?”  
Tần Ninh bước ra, trực tiếp vung quyền.

“Lôi Hồ Quang chém!”  
Một quyền đánh ra, tiếng sấm sét bùng nổ, ánh sáng tóe ra, tiếng ầm ầm vang trời.

Hai tên Yên Hạc, Yên Ưng lúc này tái mét mặt mày, còn chưa đến gần Tần Ninh thì đã bị tiếng sấm mạnh mẽ đánh lùi.

Nhưng lúc này, Yên Thăng Tinh chuyển động.

Thấy Tần Ninh đối phó Yên Hạc, Yên Ưng, sát cơ trên khuôn mặt hắn ta dao động, một bước đánh ra, tiếng ầm ầm truyền đến, chân đạp thất tinh, từng bước áp sát.

.

Bình Luận (0)
Comment