Phóng Thanh Ca Xướng

Chương 8

Trận chiến thứ ba sắp bắt đầu, chiều hôm đó trước lúc thu hình, Lý Thanh Lãng cảm giác được bầu không khí căng thẳng cùng dĩ vãng rất bất đồng.

Kỳ thực cũng khó trách, vòng này sau khi kết thúc thi đấu, dựa theo thể chế an bài cùng phân tổ, nhiều nhất chỉ còn lại mười người, “Toàn quốc thập cường” (aka top 10 =))) danh hiệu này chính làm thỏa mãn lòng hư vinh của  tất cả mọi người đi.

Thời điểm thi đấu tiến hành, sự căng thẳng  Lý Thanh Lãng không hề có quan hệ với thứ tự lên sàn của cậu, mà hoàn toàn là do tâm lý phải làm thế nào để thể hiện bài hát tốt hơn nữa cùng với phải đối mặt với nhiều người mà cất tiếng hát ngay lúc này. Đối với Lý Thanh Lãng mà nói, việc tham gia Phóng thanh ca xướng đã đồng thời thực hiện tất cả nguyện ước của cậu rồi.

Nhưng trạng thái tâm lý như vậy trái lại làm cho khả năng biểu diễn của Lý thanh Lãng phát huy cực kỳ tốt, màn kết hợp của cậu và Chương Mông chiếm được tán thành của tất cả các huấn luyện viên, hai người thuận lợi lần lượt tiến vào top 4, nói cách khác, Lý Thanh Lãng hiện giờ đã là một trong “Toàn quốc thập cường”, là trực tiếp thăng cấp a, hoàn toàn không cần “đãi định” (=sắp xếp ưu đãi, ý nói Lãng Lãng không cần Hoa ca thiên vị hay vì đi cửa sau nên mới thắng)

Đã rời đi hướng phòng chờ trước nên Lý Thanh Lãng không hề biết, phía sau cậu, một vị lão sư khác, An Duy, lặng lẽ tiến đến bên tai Hoa Ninh Tường nói nhỏ “Đứa bé này quả nhiên là một ‘vật liệu’ tốt nha, hảo hảo bồi dưỡng một chút tiền đồ liền sáng lạn, chỉ tiếc…”

Hoa Ninh Tường rõ ràng ý tứ của An Duy, nhưng không đáp lại.

Làm huấn luyện viên, hắn đương nhiên biết, trước khi dự tuyển thí sinh đều đã kí một phần hiệp ước, nếu như đạt được ba thứ hạng đầu tiên, nhất định phải phải ký hợp đồng với công ty môi giới được họ chỉ định, còn nằm trong top 10 thì có thể ký kết cùng một công ty mà nhìn qua điều kiện rất hào phóng, bên trong lại cong cong vẹo vẹo không ít, hài tử như Lý Thanh Lãng khẳng định không phải là đối thủ của bọn họ.

Một khi muốn đạt được giấc mộng làm minh tinh thì khi nghe thấy điều kiện của công ty ai cũng giống nhau không hề cân nhắc quá nhiều, chỉ cần nhìn thấy thù lao bảo đảm liền không do dự mà ký tên, nhưng Hoa Ninh Tường nghĩ tới một điều bất đồng, Lý Thanh Lãng là người mà anh vừa ý muốn nhét vào dưới trướng, thế nào lại có khả năng bỏ mặc cậu ký kết cùng những người khác.

Hoa Ninh Tường trong lòng cười thầm, ký thực không phải quá đơn giản sao? Không cho cậu lọt vào top 3 là được rồi!

Bất quá, phải tìm thời gian hảo hảo cùng cậu nói qua trước mới được, đàm luận một chút chuyện khai thành bố công (=lập công ty tuyển nhân viên), bao quát toàn bộ chuyện về công ty mới, còn có con đường mình đã vì cậu mà an bài, mà nếu như cậu không nguyện ý…Vậy thì cứ nói là đây là mong ước của mình đi.

Hoa Ninh Tường trong lòng rõ ràng, căn cứ vào sự sùng bái của cậu đối với anh, tỷ lệ đối phương từ chối mình nhỏ đến mức có thể hoàn toàn bỏ qua không tính tới.

Những trận thi đấu kế tiếp càng ngày càng dữ dội hơn, cuối cùng trong đội ngũ Hoa Ninh Tường lọt vào top 10 chỉ có ba người, là Lý Thanh Lãng, Chương Mông cùng một nữ sinh tên là Giản Gia.

Lần này cần thiết chỉ đạo học viên chỉ có ba người bọn họ nên Hoa Ninh Tường có thể danh chính ngôn thuận sắp xếp mỗi người đơn độc ở lại đây một ngày.  Tại vòng này Hoa Ninh Tường để cho bọn họ tự mình lực chọn ca khúc mà mình muốn được thể hiện nhất, anh chỉ phụ trách dạy cho họ kỹ xảo cùng phương pháp biểu diễn, có thể bước vào tận đây đều không phải là người ngu ngốc, dù vậy việc chọn được bài hát cũng phải bận tâm rất nhiều.

Lý Thanh Lãng là người cuối cùng được Hoa Ninh Tường gọi đến diễn tập, cậu có chút thấp thỏm về ca từ chính mình vừa hoàn thành xong đêm qua. Một bên hướng tới phòng thu âm, một bên do dự có nên hay không đưa thứ này cho Hoa Ninh Tường. Vậy có phải là quá không tự lượng sức mình rồi hay không? Nhưng mà lời bài hát cũng đã viết ra, không được anh liếc qua một cái chính là cảm thấy có chút không cam lòng, cho dù chỉ là được phép đứng xa xa nhìn thần tượng, người ta cũng là luôn hy vọng có thể được anh khen tặng hoặc tán thành đi, cậu cũng không ngoại lệ.

Hít sâu một hơi rồi gõ cửa phòng thu âm, không tới 3 giây sau cửa bị người từ bên trong mở ra, tiểu Chu nhìn một chút bộ dáng sốt sắng của Lý Thanh Lãng, buồn cười “Xảy ra chuyện gì a, cũng không phải là lần đầu tiên tới đây, sao còn căng thẳng như vậy?

Bất quá cậu ta không biết,  làm Lý Thanh Lãng căng thẳng là một chuyện khác.

“Tiểu Chu, cậu đi mua mấy bình nước khoáng về đây đi” Đồ uống có ga các loại đều tương đối không tốt, Hoa Ninh Tường từ trước đến nay không thể nào uống được.

Tiểu Chu bĩu môi, đóng cửa rồi ly khai, ai mà không biết anh ta là cố tình đem mình đuổi đi chứ.

“Lão sư”

Lý Thanh Lãng bộ dáng sốt sắng liền bị Hoa Ninh Tường phát hiện, nhìn chính mình một chút rồi lại nhìn cậu một tí, hẳn là không có điểm nào làm cho đối phương phải khẩn trương đi, lần trước găp mặt không phải còn rất tốt sao?

Anh bèn hỏi “Em xảy ra chuyện gì sao? Mấy lần trước không có việc gì sao tự dưng bây giờ lại căng thẳng? Hai ngày nữa là ghi hình rồi, có phải là có cái gì không thoải mái đúng không?”

“Không…Không phải, kỳ thực em…” Lý Thanh Lãng gắt gao ôm chặt ba lô, làm sao đây? Rốt cuộc có muốn đem thứ này đưa cho anh ấy không a?

“Có chuyện gì à?”

Hoa Ninh Tường tận lực làm cho thanh âm chính mình nghe mềm mỏng hơn một tí, anh cũng không muốn vẫn chưa vào được chính sự đã đem người hù cho chạy mất đâu.

Lý Thanh Lãng nhìn thấy Hoa Ninh Tường mỉm cười với mình, cũng không hề có bất kỳ dáng vẻ của một người đang tức giận hay là thiếu kiên nhẫn gì đó, đầu óc cậu nóng lên, đem cái gì đó bên trong ba lô đưa cho Hoa Ninh Tường.

“Đây là cái gì vậy?” Hoa Ninh Tường nhìn lướt qua, ý tứ hàm xúc nhìn nhìn cậu.

“Cái kia, ngày 15 tháng sau không phải là sinh nhật của ngài sao, em không mua nổi cái gì tốt tặng cho lão sư, nên đem giai điệu lần trước điền ca từ vào, bất quá nếu ngài không thích cũng không sao hết, em…em chỉ là muốn nói…Sinh nhật vui vẻ” (chỗ này ẻm tự dưng xưng ngài, mình cũng hông biết tại sao đâu nha ^^)

Hoa Ninh Tường cố ý nhắc nhở “Ngày 15 tháng 8 mới là sinh nhật của tôi, hiện tại đưa cái này có phải là sớm quá hay không? Chi bằng thời điểm đó em đừng đưa lễ vật, mời tôi ăn cơm đi”

“A?” Lý Thanh Lãng có chút ngây ngốc, cậu cứ nghĩ lão sư có thể sẽ cười nói cảm tạ, hay là cười nhạo cậu không biết tự lượng sức mình, không nghĩ rằng Hoa Ninh Tường lại có phản ứng như thế, chính là…sau khi thi đấu xong, bọn họ vẫn cơ hội gặp mặt sao?

Cậu không che giấu được cao hứng, cái cảm giác căng thẳng kia nhất thời cũng tan thành mây khói.

Hoa Ninh Tường hài lòng đem tờ giấy bỏ vào bên trong túi áo, tuy rằng ca từ còn hơi khó đọc cùng trúc trắc, nhưng anh không ngại lấy về trau chuốt một chút, đến nỗi sau này khi bài hát được chế tác ra xong, nghĩ muốn đem nơi của tác giả điền vào Hoa Ninh Tường Lý Thanh Lãng tên của hai người khẳng định cũng không tồi.

Anh vỗ vỗ vị trí bên người, ra hiệu cậu ngồi xuống, sau đó đưa qua một phần văn kiện.

“Đây là…” Lý Thanh Lãng hơi kinh ngạc nhìn về phía Hoa Ninh Tường.

Anh hài lòng nhìn biểu tình của cậu, cười nói “Đây là một phần của hợp đồng mới khởi thảo (= bắt đầu viết) ngày hôm qua, em xem qua một chút đi, nếu như có vấn đề gì có thể nói cho tôi biết bất cứ lúc nào, đừng kinh ngạc như vậy, chính là những gì em đang nghĩ đó, tôi muốn thành lập studio của chính mình, em là ca sĩ đầu tiên mà tôi muốn ký kết”

Lý Thanh Lãng càng kinh ngạc hơn, cậu không phải không biết Hoa Ninh Tường rất lợi hại, nhưng từ khi anh xuất đạo (=debut/ khởi nghiệp) đến giờ bất quá cũng chỉ ngắn ngủi có năm năm, tự thành lập công ty của chính mình, này cũng không khỏi là quá cường đại đi.

“Thế nào, em không muốn sao?” Hoa Ninh Tường giả bộ làm ra biểu tình vô cùng bi thương, khẽ cau mày nhìn về phía Lý Thanh Lãng.

“Không phải, dĩ nhiên là không phải, em…em hiện tại rất muốn ký tên, là ký vào chỗ nào vậy?”

Hoa Ninh Tường không nhịn được bật cười, đứa bé này sao có thể khả ái đến vậy chứ? Anh thân thủ đè xuống tay phải đang vội vàng tìm bút của Lý Thanh Lãng, nói “Không cần phải gấp, em xem, tôi là người tốt mà, hợp đồng này sẽ không chạy mất đâu, thế nhưng tôi mong em có thể tỉ mỉ nhìn phần hiệp ước này một chút, cũng không hi vọng chúng ta tương lai sẽ vì cái này mà huyên náo không vui thậm chí là dắt nhau ra tòa”

Lý Thanh Lãng dùng lời thề son sắt đáp “Sẽ không!”

Bất quá cậu vẫn nghe lời Hoa Ninh Tường, đem hợp đồng cầm lên cẩn thận, chuẩn bị mang về nhà nghiêm túc nhìn một chút. Chỉ là đối với cậu mà nói, phần hạnh phúc này tới quá đột ngột, vẫn chưa có phục hồi được tinh thần ( editor: làm quá tưởng giấy đăng ký kết hôn =))))

Hoa Ninh Tường vốn định chờ Lý Thanh Lãng hướng mình đặt câu hỏi, nhưng nhìn dáng vẻ cậu thật giống như ‘không thể nào, đây nhất định là mơ’, vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười thở dài “Vòng thi đấu kế tiếp tôi sẽ chọn cho em một ca khúc em không hề am hiểu, cũng sẽ chấm điểm cực kỳ nghiêm khắc, tôi hi vọng em không tạo cho mình bất kỳ áp lực nào, mà tốt nhất chính là…bị loại đi”

Lý Thanh Lãng ngẩn ra, cuối cùng cũng tỉnh táo lại, suy nghĩ một chút nói “Tại sao cơ? Nếu em có thể đi tới cuối cùng, như vậy càng trợ giúp cho tương lai sau này không phải sao? Nếu như bây giờ mà bị loại, sau này em hát không ai nghe, không phải hại anh bị lỗ vốn còn gì”

Hoa Ninh Tường nở nụ cười, quan điểm của cậu khi suy nghĩ cùng một vấn đề với người khác quả thật là không giống nhau.

“Em còn nhớ hay không trước thời điểm bắt đầu thi đấu, mọi người đều phải cùng đài truyền hình ký kết một phần thỏa thuận lâm thời?”

Lý Thanh Lãng gật gật đầu “Em có biết nó, bất quá khi đó là Vu Chấn giúp em xem xét, em cũng không có chú ý qua”

Hoa Ninh Tường bừng tỉnh đại ngộ, khó trách…

“Hiệp nghị bên trong bao hàm điều khoản về trình tự an bài và phí dụng cho quá trình các em tham gia thi đấu lần này, tỷ như nếu lọt vào top 10 sau khi kết thúc chương trình phía chủ sự sẽ cho mọi người một phần thù lao nhất định, tuy không nhiều. Còn nếu như trở thành ba người đứng đầu sẽ có tiền thưởng, hơn thế nữa sẽ phải ký kết với công ty môi giới là chủ sự phía sau của chương trình, còn vị trí từ thứ tư đến thứ sáu sẽ chọn ra hai người ưu tú nhất để ký kết”

Lý Thanh Lãng giờ mới hiểu được ý tứ của Hoa Ninh Tường “Nếu như em muốn ký hợp đồng với lão sư là anh thì không được trở thành một trong ba người đứng đầu, còn thành tích mà quá tốt thì cũng sẽ bị phía chủ sự để ý đến có đúng không?”

Hoa Ninh Tường gật gật đầu, thần tình nghiêm túc “Nếu em thực sự nguyện ý ký kết cùng họ thì tôi đúng ra thật sự không nên can thiệp, thế nhưng tôi chiếm được một chút tin tức ngầm, nói phía chủ sự lần này chuẩn bị ký hợp đồng với năm người, rất có thể sẽ bị tạo thành một nhóm nhạc thần tượng, chuyện này đối với sự phát triển cho tương lai của em không phải là thích hợp, bất quá, cuối cùng tôi vẫn muốn chính em tự mình quyết định. Thanh Lãng, tôi chỉ có thể bảo đảm với em duy nhất một điều mà thôi, đó chính là studio của tôi một khi phát hành sản phẩm âm nhạc, tuyệt đối sẽ không thua kém bất kỳ công ty nào hết”

Lý Thanh Lãng hơi nghiêng đầu nhìn về phía Hoa Ninh Tường “Lão sư, em tin anh, an bài ở phía sau thế nào, tất cả đều nghe theo anh tất”

“Đừng gọi tôi lão sư nữa, tôi cũng chỉ mới hai mươi lăm, so với em không lớn hơn bao nhiêu, cùng em chính là đồng lứa vậy mà gọi ra lại thành già hơn nhiều mất rồi, thời điểm không có học viên khác, trực tiếp gọi tên tôi là được” Hoa Ninh Tường đã sớm khó chịu với cái danh xưng này, cuối cùng cũng có cơ hội đưa ra kháng nghị.

“Hoa…Ninh Tường” Lý Thanh Lãng cảm thấy lúc gọi tên anh có cảm giác là lạ, hay là do thói quen trước đây đi, gọi lão sư vẫn là thuận miệng hơn.

Hoa Ninh Tường còn chưa hài lòng, cười nói “Tốt lắm, đem họ cũng bỏ đi”

Lý Thanh Lãng có chút mơ hồ nhìn nụ cười của anh “Ninh…Ninh Tường”

Lần này Hoa Ninh Tường rất hài lòng, cảm thấy Lý Thanh Lãng không chỉ hát êm tai mà lúc nói chuyện thanh âm cũng dễ nghe như vậy, ánh mắt anh nhìn về phía cậu dần dần có một chút bất đồng.

Giống như sợ rằng sẽ làm một cái gì đó tan biết đi, hai người không nhúc nhích nhìn đối phương, trong phòng tràn đầy bầu không khí màu hồng đầy ám muội, không đợi đến lúc Hoa Ninh Tường thu hồi tầm mắt chính mình, cửa bỗng dưng truyền đến tiếng âm thanh mở ra, Lý Thanh Lãng liền phục hồi lại tinh thần, có chút bối rối thu lại ánh mắt, từ trong bìa hồ sơ lấy ra phần hợp đồng kia làm bộ đang chăm chú đọc.

 Này là thế nào đây chứ? Tại sao…mình lại đối với Hoa Ninh Tường dần dần không còn đơn giản chỉ là cảm giác sùng bái thần tượng lúc ban đầu? Nhịp tim hoàn toàn mất khống chế đến tột cùng là thế nào a?
Bình Luận (0)
Comment