Phong Tự Chi Âm

Chương 11

Sau cuộc chiến giữa Diệp Thần và Lam Thần đã cho thấy trình độ chênh lệch của hai quốc gia.

Nữ Thần Quốc phái sứ giả đến Lam Thần Quốc hòa thân để tăng thêm tình hữu nghị.

__________ta là đường phân cách đáng thương____________

t/g : Tư Không Tình năm nay 11 tuổi nhé !

Lam Thần quốc...

"haiz..."

"Nữ Thần Quốc hòa thân, đây là tin tốt tại sao chàng lại thở dài?" Khả Y Dung nhìn thấy nội dung bức thư trên tay Tư Không Dĩnh Hành, nhíu mày hỏi.

Tư Không Dĩnh Hành nhìn người bên cạnh, lắc đầu, sau đó tiếp tục thở dài "Không phải là ta không vui..."

"?" Khả Y Dung đứng bên cạnh thắc mắc một lúc, sau cùng vẫn không hiểu gì nên trực tiếp bỏ qua.

____________ta là đường phân cách đáng thương_________

Ở ngự hoa viên...

"Công chúa của Nữ Thần Quốc sẽ đến đây hòa thân!" Tư Không Tình ôm đàn tỳ bà đối diện với hắc hồ, phía sau là các hoàng huynh.

"Sao muội biết?" Tư Không Dĩnh Vũ rút từ không gian ra một cây đại đao, nghênh đón trường thương của Tư Không Dĩnh Kiệt.

"Lúc nãy đi qua thư phòng nghe mẫu hậu nói thế!" Tư Không Tình đặt các ngón tay bắt đầu đàn, từng âm thanh vang lên kéo theo hỏa nguyên tố thuộc tính ồ ạt hướng về phía hắc hồ đánh tới.

Hắc hồ điểm nhẹ chân bay lên cao để tránh, sau đó dùng móng vuốt tấn công.

"Keng!!!" Trường thương của Tư Không Dĩnh Kiệt mạnh mẽ dứt khoát khiến cho Tư Không Dĩnh Vũ phải ở thế bị động.

"Công chúa hòa thân là một chuyện tốt!" Tư Không Dĩnh Kiệt bay lên dùng trường thương hướng Tư Không Dĩnh Vũ tấn công tới tấp.

Tư Không Tình nghiêng người sang một bên để né tránh móng vuốt của hắc hồ, nhưng hắc hồ lại đột ngột tấn công lần nữa, lần này nàng không né mà dừng lại đàn một khúc nhạc ngắn, một vòng tròn đỏ bao quanh lấy nàng, đón lấy móng vuốt của hắc hồ.

Móng vuốt hắc hồ chạm phải vòng tròn đỏ, thoang thoảng một mùi cháy khét.

"Ngươi thật quá đáng!!" hắc hồ nhảy xa ra ba bước sau đó bắt đầu liếm liếm móng vuốt tội nghiệp.

"Tốt thì tốt thật nhưng mà trong các huynh ai sẽ hòa thân với công chúa?" Tư Không Tình bắt đầu đợt tấn công thứ hai nàng, các ngón tay bắt đầu chuyển, những âm thanh bay bổng nhẹ nhàng nhưng khi bay về phía hắc hồ lại trở nên sắc bén, đợt tấn công trên diện rộng khiến không ít cây cối bị cắt lìa.

Chín đuôi của hắc hồ đột nhiên động, nghênh tiếp đòn tấn công của Tư Không Tình, khi phong đao chạm vào đuôi thì bị đánh bay "Hừ! Trò trẻ con"

Bên đây, Tư Không Dĩnh Kiệt đã kề trường thương vào sát cổ của Tư Không Dĩnh Vũ.

Tư Không Tình bay lên, híp mắt nhìn hắc hồ sau đó đàn một khúc nhạc cao, gió từ mọi phía kéo đến, hình thành các phong tiễn cỡ lớn, toàn bộ bay về phía hắc hồ.

Hắc hồ chụm chín đuôi lại, một quả cầu màu xanh nhạt bắt đầu được hình thành, phong cầu ngày càng to, đến lúc phong tiễn bay tới thì phong cầu cũng được thả.

"BÙM"

__________ta là đường phân cách đáng thương__________

Tư Không Tình bình thản thưởng trà, sau khi ngước lên thì bắt gặp ánh mắt của hai hoàng huynh.

"E...hèm...Tình nhi à! Đây là lần thứ bao nhiêu muội tàn phá ngự hoa viên rồi?" Tư Không Dĩnh Vũ cầm ly trà lên, nhìn về phía ngự hoa viên hoang tàn, nhớ lại số ngân lượng đã dùng trong mấy tháng qua.

"A?" Tư Không Tình quay đầu nhìn về phía ngự hoa viên, nhíu mày.

Tư Không Dĩnh Vũ thấy muội muội không phản ứng gì thì mới cất tiếng "Đây là lần thứ 103 trong 2 tháng nay, Tình nhi à! Ngân lượng trích ra tam ca cũng tiếc lắm đó!" sau đó bày ra vẻ mặt đau khổ.

"Nhưng...nếu không dùng ngự hoa viên được thì muội tập luyện ở chỗ nào?" Tư không Tình suy nghĩ, nếu dùng khu rừng bên ngoài thì thiệt hại sẽ càng nặng hơn.

Tư Không Dĩnh Kiệt vỗ vỗ vai của Tư Không Dĩnh Vũ, nói "Bỏ đi, đại ca sẽ xây cho muội một chỗ tập luyện riêng."

Tư Không Tình nghe thế thì mỉm cười, tiếp tục thưởng trà, đột nhiên nhớ tới chuyện hòa thân"Vậy trong các ca ca, ai là người sẽ chịu trách nhiệm hòa thân với công chúa của Nữ Thần Quốc?"

Ly trà trong tay Tư Không Dĩnh Vũ rớt xuống, mặt đỏ, liên tục lắc đầu.

Tư Không Dĩnh Kiệt để ly trà xuống bàn "Huynh là hoa đã có chủ rồi!"

t/g : giải thích một chút nhé, sau khi diệp thần thua lam thần, vì để chứng minh diệp thần không bao giờ gây chiến nữa nên đã phái thất công chúa đến lam thần quốc và đính ước cùng thái tử Tư Không Dĩnh Kiệt, về vị thất công chúa này khi nào có diệp ta sẽ viết về hén!

"Nhưng đại ca đâu có yêu vị thất công chúa đó, với lại huynh cũng có thể nạp thêm mà?" Tư Không Dĩnh Vũ vẻ mặt gian tà nhìn Tư Không Dĩnh Kiệt, hoa đã có chủ đó nha, gặp còn chưa gặp nữa là...

"Huynh đã thề đời này chỉ có một người con gái!" Tư Không Dĩnh Kiệt chắc chắn nói.

Tư Không Tình lắc lắc đầu, cầm lấy ly trà lên che đi nụ cười yếu ớt, ở đất nước nam tôn nữ ti mà có được một người con trai thủy chung như đại ca của nàng thật không biết là tu bao nhiêu đời.

"Thế còn huynh, tam ca? tại sao huynh không hòa thân với công chúa của Nữ Thần Quốc?" nhìn biểu hiện hồi nãy của tam ca thật đáng ngờ a, mùa xuân đến rồi chăng?

"Huynh...huynh...huynh..." Tư Không Dĩnh Vũ mặt đỏ như tôm luộc, cuối đầu, lắp ba lắp bắp nói.

"Đang trò chuyện gì đó?" Tư Không Dĩnh Thành từ từ đi đến, mỉm cười hỏi.

"Đúng rồi! Nhị ca! Nhị ca là thích hợp nhất!" Tư Không Dĩnh Vũ gặp được cứu tinh, trong lòng không ngừng cảm thán, nhị ca đến thật đúng lúc a.

Tư Không Tình híp mắt nhìn Tư Không Dĩnh Thành, sau đó gật đầu, nhị ca thông minh, dịu dàng, ôn nhu, chắc một công chúa thì sẽ không làm khó được, với lại... làm cho nhị ca quên đi được mối tình đầu thì càng tốt.

t/g : về mối tình đầu của Thành ca mấy chương sau sẽ tiếp lộ nha

Tư Không Dĩnh Kiệt đánh giá nhị đệ của mình từ trên xuống, sau đó tiếp tục thưởng trà, âm thầm tán thành.

"Hả?" tội cho người nào đó đã âm thầm bị bán đi.
Bình Luận (0)
Comment