Phù Diêu

Chương 597

Tiếng rên rỉ, phản ứng của cơ thể hiện lên trong đầu Vương Quốc Hoa như một thước phim.

Làm Mai Lộng Ảnh cảm thấy xấu hổ chính là chưa có tiếp xúc cuối cùng vậy mà mình đã sắp ngất đi khi bị hắn trêu chọc.

Kết quả này Vương Quốc Hoa không hề bất ngờ, hắn quen từng phân trên cơ thể của cô. Rất quen thuộc nên hắn không phí công sức gì.

Sau đó lúc mở hai chân ra, Mai Lộng Ảnh miễn cưỡng phản ứng một chút, thoáng phòng vệ nhưng lập tức mất tác dụng. Cảm giác bị vật nóng bỏng và cứng rắn xuyên vào truyền lên não, Mai Lộng Ảnh lại không thể kêu thành tiếng. Đau, rất đau nhưng trong đó lại có cảm giác đê mê. Vì thế Mai Lộng Ảnh theo bản năng ôm chặt hắn không cho hắn động đậy.

Vương Quốc Hoa đã rất nhẹ nhàng nhưng vẫn phải dừng lại, hắn chỉ có thể rất kiên nhẫn nhẹ nhàng vuốt ve da thịt cô, làm cô dần thả lỏng.

Nhíu mày dần dần được thả ra, một cơn sóng cuối cùng đã bắt đầu tràn ngập cơ thể Mai Lộng Ảnh.

….

Bên ngoài cửa sổ là cánh rừng, chim chóc hót vang.

Lúc Mai Lộng Ảnh tỉnh lại mặt trời đã chiếu sáng đến tận rèm cửa sổ. Cô ngồi dậy thấy bên cạnh không ai, nhìn bờ vai trần Mai Lộng Ảnh vô thức nhắm mắt nhớ lại. Cuối cùng cô xác định tối qua mình ngủ trước rồi hắn nhẹ nhàng thì thầm tiến vào giấc ngủ.

Điểm này theo Mai Lộng Ảnh thấy là đương nhiên, thực tế cuộc sống lại có nhiều lúc hoàn toàn trái ngược. Nhưng vấn đề là hắn đâu?

Không khí rất trong lành, Vương Quốc Hoa dậy đi bộ. Nơi này buổi sáng và tối trông rất khác nhau. Đây là kiến trúc nằm giữa rừng cây, từ xa thấy được tường vây, trung gian có một căn đình nhỏ. Tổng thể mà nói bài trí khá tốt.

Xa xa truyền đến tiềng ồn ào phá ngang dòng suy nghĩ của Vương Quốc Hoa. Hắn lững thững đi ra sảnh rồi đứng ở đối diện nhìn.

Trong sảnh rất náo nhiệt, một đám người mặc đồng phục tiến vào. những người này có người mặc đồng phục cảnh sát, có bên công thương, thuế, điện….

Vương Quốc Hoa không tốn bao thời gian đã tập trung vào một người trẻ khoảng 30 tuổi đang đắc ý vắt chân chữ ngũ ngồi trên ghế. Vương Quốc Hoa đi tới, Tiểu Anh thấy thế liền khoanh tay đứng bên nói với đám người kia:

- Các vị cứ kiểm tra đi.

- Ông chủ, cho mượn bật lửa.

Vương Quốc Hoa cười cười đi tới, trong tay cầm điếu thuốc. Tên trẻ tuổi ngẩng đầu thấy Vương Quốc Hoa liền rất khó hiểu nói:

- Đơn vị nào? Sao vừa nãy không thấy?

Vương Quốc Hoa cười ha hả nói:

- quận ủy, nơi này có động tĩnh lớn nên lãnh đạo bảo tôi tới xem một chút.

- Chú tôi đúng là nhát gan, không đúng, sao chưa từng thấy anh bao giờ?

Từ Dũng cảnh giác nhìn Vương Quốc Hoa, bản năng cũng đưa bật lửa tới. Vương Quốc Hoa đưa điếu thuốc cho hắn châm sau đó mới cười giải thích:

- Tôi chỉ là chân chạy sao giám đốc Từ có thể nhớ được chứ?

Đám người kia rất nhanh tản ra đi làm việc của mình. Vương Quốc Hoa cười cười nhìn không nói gì, Từ Dũng ở bên thấy hắn không chủ động nói chuyện liền hỏi:

- Hình như hơi quen, có nhiều người ở văn phòng quận ủy, tôi không chắc biết tất cả mọi người. Đúng, lãnh đạo có gì cần nói không?

Vương Quốc Hoa thu tầm mắt cười nói:

- Không nói gì cả, chỉ là bảo tôi đến xem rồi về báo cáo.

Từ Dũng đứng lên nói:

- Mấy người các anh làm việc, tôi về trước.

Vương Quốc Hoa cười cười chặn lại;

- Giám đốc Từ đừng đi gấp như vậy, xem tiếp đi, tôi đảm bao có trò hay để xem.

Hắn vừa dứt câu, Tiểu Anh sau quầy đã tranh cãi với một cảnh sát phòng cháy chữa cháy:

- Anh nói xem ở đây có gì không phù hợp quy định thì tôi có thể thay đổi. Anh không nói gì mà yêu cầu tôi dừng kinh doanh, anh phải có lý do chứ?

- Cô lớn tiếng làm gì hả? Dù sao chỗ các cô có nhiều điểm không hợp quy định, phải dừng kinh doanh chỉnh đốn.

Bên kia nói xong liền bỏ lại một tờ giấy rồi đi.

Đây mới là bắt đầu, sau đó người bên phòng công thương tới nói gì đó, lần này Tiểu Anh không làm ầm chỉ khoanh tay cười lạnh nhìn. Đám cán bộ kia đều ghi giấy phạt không cho kinh doanh, cuối cùng là bên Cung ứng điện để lại giấy với lý do rất đơn giản, nói máy biến thế của câu lạc bộ không thể sử dụng, yêu cầu phải mua của bọn họ một cái mới.

Cả quá trình làm xong, Từ Dũng đi lên đắc ý nói:

- Cô kia, tôi đã nói với cô là nơi này chỉ đáng ba triệu, cô còn không tin. Bây giờ làm ra mà không thể khai trương, ba triệu tôi cũng không bỏ ra được.

Tiểu Anh cười lạnh một tiếng không nhìn hắn, cô ả này diễn quá xuất sắc, có thể ra vẻ không nhận ra Vương Quốc Hoa.

Từ Dũng thấy Tiểu Anh không để ý tới hắn liền cười lạnh nói:

- Một triệu rưỡi, cho cô cơ hội cuối cùng nếu không lỗ vốn.

Vừa nói Từ Dũng cất bước định đi, Vương Quốc Hoa lại một lần nữa ngăn hắn lại:

- Đúng là trò hay, quá đặc sắc.

Từ Dũng sửng sốt, Vương Quốc Hoa lấy máy điện thoại gọi:

- Triều Sinh, tôi đang ở câu lạc bộ suối nước nóng Quý tộc quận Từ Sơn, ừ, anh gọi cho Từ Cường Phi bảo y tới đây.

Cuộc điện chưa kết thúc Từ Dũng đã tái mặt, y định chạy ra cửa. Vương Quốc Hoa cười lạnh nói:

- Có giỏi anh chạy xem, tôi đảm bảo lát Từ Cường Phi lột da anh.

- Mày là ai, bảo tao không đi là tao không đi ư?

Từ Dũng mạnh miệng nói, chân cũng tiếp tục đi ra.

Vương Quốc Hoa không nhanh không chậm nói:

- Tôi tên Vương Quốc Hoa, phó bí thư thị ủy Ân Châu.

Câu này làm bước chân Từ Dũng dừng lại, lúc hạ xuống đã là bước trở lại. Từ Dũng không ngốc, còn rất thông minh nếu không sao đi đoạt việc làm ăn của người? Bởi vì thông minh nên hắn biết câu nói của đối phương là thật.

Vương Quốc Hoa nói xong nhìn đồng hồ, hắn đi đến trước mặt Tiểu Anh:

- Tiểu Anh, ở đây có ăn sáng không?

Tiểu Anh cười tít mắt, liên tục gật đầu:

- Có, có, mời anh.

Vương Quốc Hoa theo Tiểu Anh vào phòng ăn, Từ Dũng đứng đó không ngờ lại có việc này. Không phải nói nơi này chưa mở cửa kinh doanh sao? Sao lại có người đến đây nghỉ qua đêm?

Từ Dũng không nghĩ ra, Từ Cường Phi cũng không nghĩ ra. Y không hiểu sao Giang Triều Sinh lại gọi tới nói gì mà Vương Quốc Hoa ở câu lạc bộ suối nước nóng Quý tộc, mời y tới một chuyến.

Từ Cường Phi không muốn đi, hội nghị hôm nay y nói bị bệnh không tới tham gia, chỉ có chủ tịch quận đi. Đây không phải do Từ Cường Phi không nể mặt Vương Quốc Hoa mà do y có áp lực không nhỏ.

Bây giờ nhận được cuộc điện này, Từ Cường Phi cảm thấy đây là điềm báo gở. Câu lạc bộ suối nước nóng Quý tộc là ở đâu? Y chưa từng nghe nói tới.
Bình Luận (0)
Comment