Phù Hành Mạt Thế

Chương 66


—— "Bíp bíp bíp"
"Ha, chuyện nhỏ như vậy cũng không giải quyết được...!Thật sự là một đám lợn đến từ nước A." Người đàn ông cúp máy liên lạc, sửa sang âu phục, chậm rãi đeo găng tay trắng vào.

Hắn kéo thẳng cà vạt, nhìn người bên cạnh, "Đi thôi, chúng ta gặp người được gọi là thủ lĩnh của Liên minh nước A."
"Vâng."
*********
『 Tuyên bố nhiệm vụ: Đánh lui thành phố L! 』
『 Phần thưởng nhiệm vụ: Rương nhỏ bí ẩn x 1 』
Sau khi Thuật Dung các nàng tham chiến, những bình lính của thành phố L gần như không thể chống cự, khi Thuật Dung cầm dao găm cắt đầu cường giả 4 Sao cuối cùng của thành phố L, một tràng pháo tay vang lên.
"Không sai, không hổ là thủ lĩnh của Liên minh nước A, có chút khác biệt với những tên cặn bã của thành phố L." Người đàn ông mặc âu phục cười nói.
Sắc mặt Trương Minh Hiên tái xanh, "Khâu Thiệu? Anh có ý gì?"
"Ăn ngay nói thật thôi." Khâu Thiệu cười nhẹ, "Phế vật quá phụ thuộc vào tinh hạch, quả nhiên là không dùng được..." Hắn thấp giọng lẩm bẩm, nhưng thân thể lại lập tức cứng đờ.
Giây tiếp theo, Thuật Dung đột nhiên giơ dao găm chạm vào cánh tay Khâu Thiệu, tia lửa b ắn ra?!
"Chậc, nhiệt độ cao?...!Đáng tiếc không có tác dụng với tôi." Tay áo bị nhiệt độ cao thiêu đốt, Khâu Thiệu run tay, trên cánh tay không có vết sẹo, mà là một vết cháy đen.
"Cánh tay người máy?"

"Đúng vậy, hơn nữa, vật liệu này là kim loại đặc biệt chỉ dị thứ nguyên mới có, chắc hẳn cô rất hứng thú đúng không?" Khâu Thiệu mỉm cười giải đáp, "Nếu cô gia nhập nước D và phục vụ chúng tôi, phòng nghiên cứu nhất định sẽ có một vị trí nhỏ cho cô ——"
"Khâu Thiệu, anh có ý gì?!" Trương Minh Hiên không thể tin mở to hai mắt.
"Ý như vậy đó." Khâu Thiệu vô tội nghiêng đầu, nhưng lời hắn nói lại khiến trái tim Trương Minh Hiên chìm xuống đáy vực, "Tuy nói là quan hệ hợp tác đôi bên cùng có lợi, nhưng thực tế không phải là lợi dụng nhau sao? Trương thủ lĩnh, xin hỏi ngài có bất kỳ giá trị lợi dụng nào đối với nước D của chúng tôi không?"
"...!Không, anh như vậy, anh đây là bội ước, anh, anh, lãnh đạo của nước D sẽ không tha thứ cho anh, anh ——"
"Đương nhiên, kế hoạch tấn công thành phố Z của thủ lĩnh Trương Minh Hiên đã phạm sai lầm và bị thành phố Z phản công bắt giữ.

Tuy nhiên, anh ấy trung thành với việc phòng thủ của mình và kiên quyết chọn máu thể hiện giá trị cuộc sống của mình..." Khâu Thiệu sâu kín thở dài, "Thật là đáng kính."
"Ý anh là gì ——"
Khâu Thiệu di chuyển cực nhanh, ngón tay của hắn cực kỳ cứng, hắn siết chặt cổ Trương Minh Hiên, từ từ dùng lực, "Ý tôi là, sau khi Trương thủ lĩnh chết, có thể có một thanh danh dễ nghe chút."
Trương Minh Hiên nắm lấy cổ tay Khâu Thiệu, muốn thoát ra, nhưng bàn tay đó giống như kìm sắt bóp chặt lấy hắn, khuôn mặt đỏ bừng, hai mắt mở to không cam lòng, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt vẫn luôn mỉm cười khéo léo của Khâu Thiệu từ đầu đến cuối ——
"Răng rắc" một tiếng.
Thân thể Trương Minh Hiên mềm nhũn, Khâu Thiệu buông tay, hắn liền ngã xuống đất không nhúc nhích nữa.
Khâu Thiệu thong thả ung dung lấy khăn giấy từ trong túi áo vest ra, lau bàn tay màu trắng, lại lau vết đen cháy sém trên cánh tay, "Vậy, Thuật Dung nữ sĩ, không biết cô và đồng đội đã cân nhắc xong chưa?"
"Đương nhiên, tôi rất hứng thú với kim loại của anh." Thuật Dung cười nói.
"Ồ, vậy chúng tôi sẽ cung cấp cho cô đầy đủ tài liệu nghiên cứu để đảm bảo rằng ——" Khâu Thiệu đột nhiên dừng lại, hắn đột nhiên giơ tay đỡ một viên đạn, sau đó ngước mắt lên nhìn Thuật Dung, "Dường như người của cô không hài lòng với tôi?"
"Ý của tôi là..." Thuật Dung cười khẽ, đột nhiên vụt ra, dao găm chém vào cánh tay Khâu Thiệu, tia lửa b ắn ra! "Tôi rất hứng thú với kim loại trên người anh."

"Ngài thật biết nói đùa..." Ngữ khí Khâu Thiệu nhẹ nhàng, nhưng động tác cũng không chậm, trong một câu ngắn ngủi, gần như đã chặn lại hơn mười lần tấn công của Thuật Dung.

Sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, hắn đột nhiên lăn lộn trên mặt đất, một đạo hồng quang xẹt qua đỉnh đầu, cắt đứt mấy sợi tóc.

"Ha, không biết tốt xấu."
"Pang"
"Bắn tỉa là vô dụng đối với tôi." Khâu Thiệu đột nhiên dùng tay kẹp lấy trường đao của Sùng Linh, đôi mắt của Sùng Linh đỏ rực khiến hắn hơi giật mình, hắn tự nói với mình là do trường đao áp hắn, cả người hắn bị trọng lực đè nén, đất dưới chân lún sâu xuống...
"Rắc" Thuốc băng màu lam vỡ tan trên người hắn, những khối băng dày nhanh chóng hình thành ở nơi chất lỏng chảy qua!
"Răng rắc"
"Rắc"
Khâu Thiệu vặn vẹo từng chút một, những khối băng gắn trên cơ thể hắn nhanh chóng nứt ra, hắn vùng vẫy dữ dội, những mảnh băng vụn nối tiếp nhau rớt xuống...
"Thật là..." Hiển nhiên Khâu Thiệu đã nổi giận, một bàn tay hắn nắm dao găm của Thuật Dung, nhiệt độ cao đốt cháy toàn bộ lòng bàn tay kim loại, mà trên trường đao của Sùng Linh có hồng mang bám vào, nó áp xuống cơ thể hắn từng tấc một.
Khuôn mặt tuấn tú vốn là tươi cười lúc này trở nên cực kỳ hung ác, hắn tức giận gầm nhẹ: "Vô dụng, các cô không giết được tôi đâu!"
Thuật Dung không trả lời, thuốc đóng băng đập vào lòng bàn tay đỏ ửng của hắn, nhiệt độ cao đột nhiên gặp nhiệt độ thấp, tiếng xèo xèo đinh tai nhức óc kèm theo hơi nước nóng như thiêu đốt ập vào mặt.
"Không, không..." Đột nhiên lạnh lại đột nhiên nóng khiến cánh tay của Khâu Thiệu co rút lại, lại xuất hiện thêm một vài vết nứt nhỏ, hắn vung tay một cách thô bạo chặn trường đao của Sùng Linh, dùng tay kia cào về phía cổ Thuật Dung ——
Đây chính là cơ hội mà Sùng Linh đang chờ, hồng mang từ trường đao phát ra mạnh mẽ, một vệt hồng mang xẹt qua cổ Khâu Thiệu, thậm chí còn chia đôi chiếc lều phía sau Khâu Thiệu...

"Không...!Tôi là...!Nước D..." Khâu Thiệu khó khăn nói ra, hắn muốn quay đầu lại nhìn Sùng Linh, nhưng trên cổ hắn đột nhiên xuất hiện một vết đỏ, khi hắn quay đầu lại, cả đầu trực tiếp lăn xuống trên mặt đất...
『 Nhiệm vụ hoàn thành, nhận được rương nhỏ thần bí × 1 』
Trương Minh Hiên và Khâu Thiệu đều đã chết.
Đương nhiên, không có bất kỳ biến cố nào, thành phố L đã bị đánh bại.

Tổn thất thảm trọng.
Hơn nữa, thành phố L không có cường giả 4 Sao, Trương Minh Hiên đã chết.
Cường giả bốn sao của nước D cũng chết.
Thành phố Z...!Hoặc có thể nói là Thuật Dung, với tư cách là người lãnh đạo của Liên minh nước A, không có bất kỳ căn cứ nào có dị nghị.
*********
"Kim loại này rất thú vị, năng lượng dị thứ nguyên lưu chuyển trong kim loại, giúp độ cứng và độ dẻo dai của kim loại được cải thiện đáng kể, đạt đến trình độ không thể diễn tả được." Thuật Dung cầm một khối kim loại, vẻ cuồng nhiệt trong đáy mắt rất rõ ràng, cô nhìn Tạ Dư Trì ngồi bên cạnh đang ngáp một cái.

Có chút bất đắc dĩ, "Mệt rồi thì trở về đi."
"...!Không muốn.

Thật nhàm chán." Tạ Dư Trì ngồi xuống, nhìn Thuật Dung, "Em muốn nhìn chị một chút."
"Ừm." Thuật Dung cười nhẹ, "Dùng loại kim loại này làm đầu đạn, cũng có thể tạo thành thương tổn không nhỏ cho dị thú, hơn nữa còn có đạn nổ, đạn đóng băng các loại, hiệu quả hẳn là không tệ."
"Ừm..."

Thuật Dung dựa vào bàn để thiết kế đạn, công dụng của lưỡi hái bọ ngựa...! Nước bọt của thằn lằn có tính ăn mòn rất mạnh, lực sát thương chắc là đủ, nhưng...!Không biết sử dụng như thế nào.
Đây là những gì Thuật Dung đang suy nghĩ.
Tạ Dư Trì buồn chán, nàng không muốn đối luyện với Sùng Linh, bởi vì...! Khi Sùng Linh bắt đầu hăng hái đánh, đôi mắt đỏ lên sẽ không nhận người quen! Thanh Hòa thì sao? Thanh Hòa...!Luyện tập cách đấu với cô ấy thì nàng có thể không phân cao thấp, chỉ là có Sùng Linh ở bên cạnh nhìn, Tạ Dư Trì có làm gì đều có chút không được tự nhiên.
Vì vậy nàng chạy đến tòa nhà nghiên cứu ngồi đó đợi Thuật Dung hoàn thành công việc trong ngày hôm nay.
Rương nhỏ bí ẩn...?
Tạ Dư Trì nhìn bốn chiếc rương nhỏ trong ba lô của mình, nhìn thoáng qua Thuật Dung đang nghiêm túc vẽ bản thiết kế, xoa xoa tay, có chút thấp thỏm mở chiếc rương đầu tiên.
『 Ting! Nhận được vé du lịch (ba ngày) × 1 』
??? Vé du lịch?
『 Vé du lịch: Du lịch thế giới ngẫu nhiên! Không có nhiệm vụ phụ! Khi sử dụng, thời gian thế giới hiện tại sẽ đóng băng! 』
Mấy người?
『 Hai người.


『 Ký chủ muốn gọi nó là vé tuần trăng mật cũng được ~ 』
Tạ Dư Trì: Ta không muốn nghĩ vậy!
Tạ Dư Trì hít sâu một hơi, không có nhiệm vụ phụ, vậy là không có phần thưởng sao? Chỉ là một chuyến du lịch thuần túy...
『 Có thể thư giãn và trải nghiệm thế giới khác một chút! 』.

Bình Luận (0)
Comment