Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà

Chương 107

Đường Mộ sốt cao không có thực lực gì phản bác, trực tiếp bị Thẩm Lãng mang về trú quân khu quân bộ C tập đoàn quân. Lúc tới nơi, Đường Mộ vẫn chưa tỉnh, cả người bởi vì phát sốt cứ mơ mơ màng màng.
“Tổ tông, chúng ta đã đến nơi.”
Thẩm Lãng trực tiếp lái xe đến dưới lầu ký túc xá của y, tốc độ xe vẫn duy trì tốc độ rùa bò, lúc trở về, y chỉ mất một tiếng, giờ quay lại, y ước chừng tốn ba tiếng đồng hồ, ba tiếng này xem như tốc độ bình thường.
Đường Mộ tựa vào ghế phó lái, ngay cả mắt cũng không mở, hắn bây giờ thật sự là không có khí lực, hơn nữa đừng trông cậy vào hắn có nhiệt tình gì đó đến quân đội đã chán ghét ngay từ nhỏ.
Thẩm Lãng rất là bất đắc dĩ, nhưng cũng biết người này có thể đến đã là kỳ tích không thể đạt được. Thẩm Lãng tháo dây an toàn, nhảy xuống xe chuẩn bị vòng qua ghế phó lái ôm người ra.
“Quân trưởng! Ngài đã trở lại! Tham mưu trưởng đã gấp đến độ muốn đấm tường!” Cảnh vệ viên vẫn thủ trước cửa thấy lão đầu nhà hắn rốt cuộc đã trở lại, kích động chạy thẳng tới.
“Hắn gấp cái gì? Có chuyện gì có thể gấp đến độ hắn đấm tường?”
Thẩm Lãng không thèm để ý khiêu khiêu mày, vị tham mưu trưởng kia được C tập đoàn quân tặng cho một danh hiệu ‘bình tĩnh ca’, có thể có thời điểm gấp đến độ đấm tường? Tính khả năng không quá cao! Thẩm Lãng đi đến ghế phó lái, căn bản không phản ứng nhiều lắm, bỏ qua thái độ hoài nghi chuyện gì gấp đến độ đấm tường.
“Quân trưởng! Ngài quên, hôm nay có một hội nghị cấp sư bộ sao?”
Ông trời, chẳng lẽ đại lão gia này đã quên sạch sẽ? Hắn cũng không biết chuyện này, vẫn là tham mưu trưởng sau khi thấy quân trưởng bỏ chạy giơ chân nói. Hắn ở chỗ này đợi quân trưởng vĩ đại nhà hắn, không biết mấy vị lãnh đạo sư bộ đến đây…
Thẩm Lãng sửng sốt, sau đó mạnh vỗ ót một cái, y thật sự đã quên chuyện này!
“Ngài thực sự đã quên?” Xong rồi! Xong rồi! Tham mưu trưởng không nên cùng lão tổ tông này kháp lên.
Tham mưu trưởng đã nói, chờ quân trưởng trở lại thì lập tức mời dự hội nghị, nhưng mà xem bộ dạng quân trưởng tám phần là hội nghị này mở không được, ít nhất trong vòng hôm nay. Chuyện hội nghị này đại khái cũng bị quân trưởng lão tổ tông này để quên sau ót đi. Lại càng không phải nói thông tri sư trưởng liên trưởng cấp sư bộ.
Quy củ kỳ quái này của C tập đoàn. Chuyện quân vụ, từ quân trưởng phụ trách, đến tham mưu trưởng như nhau là một trưởng quầy phủi tay, chính ủy với phó quân trưởng quản lý hết thảy sự vụ quân vụ. Nhưng mà thông tri hội nghị quân bộ chết tiệt này chính là quân trưởng tự mình hạ lệnh thông tri. Ngày hôm qua quân trưởng thông tri, nhưng thật hiển nhiên quân trưởng đại nhân trí nhớ cường hãn này của bọn họ giờ đây đem chuyện này quên hoàn toàn.
Thẩm Lãng mặt nhăn mày nhíu một chút, y ngày hôm qua bận cả ngày, lúc trước chuyện này đều là cảnh vệ viên của y làm, nhưng thật là không đúng lúc, hôm qua y đã đá cảnh vệ viên của y đến kho vật tư vác súng, nguyên nhân y thật sự không muốn nói.
“Tham mưu trưởng đang ở đâu?”
“Tôi cũng không biết! Tôi luôn đứng đây chờ ngài, tham mưu trưởng đã tới một lần lúc ngài đi, bây giờ tôi cũng không biết tham mưu trưởng ở đâu.” Hắn cũng không dám an truy tung khí chính ủy phần tử khủng bố kia.
“Cậu đi các sư bộ thông tri, hội nghị quân bộ đổi lại thành ngày mai, bảo đại đội đặc chủng Cao Kiệt mang theo đội viên uy tú nhất của hắn sáng sớm lên quân bộ đợi lệnh. Còn có bảo ngay cả cấp cán bộ cũng cùng nhau tham gia lần hội nghị này.”
Không nghĩ nữa, nghĩ cái gì cũng vô dụng, dù sao hội nghị này hôm nay là mở không được rồi. Hiện tại y muốn dàn xếp cho tiểu tổ tông của y xong rồi nói sau.
“Vâng, quân trưởng!“
An bài xong sự vụ, Thẩm Lãng xoay người mở cửa xe, một phen ôm Đường Mộ đi ra: “Thuận tiện thông tri bộ hậu cần cùng chính ủy báo bị một tiếng, phu nhân nhà tôi tới thăm người thân!”
Cảnh vệ viên vừa thấy Thẩm Lãng xoay người đi đến ghế phó lái thì nhìn trân trối. Ông trời?! Đây sẽ không phải là... hông đợi hắn kinh ngạc, Thẩm Lãng đã ôm người xuống xe, vẫn không quên nói thêm một câu bảo hắn đi báo.
Đây thật là tức phụ thần bí kia của quân trưởng? Tư thế kia hẳn là đi, người quân trưởng tự mình ôm xuống xe, hơn nữa quân trưởng còn nói ái nhân tới thăm người thân?! Không sai được, nhất định là vậy! Oa! Cái này...
“Quản cho tốt cái miệng của cậu! Đừng để cho tôi biết ái nhân tôi ở đây là bay ra từ trong miệng cậu, thì tuyệt đối không phải là chuyện đi kho vật tư vác mấy khẩu súng!”
Thẩm Lãng vẻ mặt thản nhiên mang ý cười, nhưng đó là cười lạnh. Người quen biết y đều biết bộ dáng cười này, tuyệt đối sẽ chết hai lần mới có nghĩa.
“Vâng!”
Cảnh vệ viên đứng ư thế quân nhân, thanh âm kia nói ra cực kỳ vang dội. Hắn nhát gan, hắn sẽ không đi vuốt râu hổ lão tổ tông này. Tiền bối hắn nói, trong C tập đoàn quân ai cũng có thể trêu, duy nhất quân trưởng đại nhân này đừng đụng vào. Đó là một lão hổ xấu tính, lực sát thương còn khủng bố.
Thẩm Lãng ôm Đường Mộ vào ký túc xá của mình: “Đem hành lý của phu nhân vào đây, thuận tiện đến căn tin chuẩn bị một chút cháo.”
“Vâng!”
Thẩm Lãng rất là không biết nói gì, ai tìm cảnh vệ viên cho y? Y đã quen thuộc tên kia, hiện tại chợt đổi người, y thật không tự nhiên. Tên kia bây giờ thăng chức chạy đi làm bộ đội đặc chủng đi, đưa người này đến làm cảnh vệ viên của y, tuy rằng không quen, nhưng mà vẫn là thật vui mừng dũng khí tên kia.
“Tiểu tổ tông, trước tắm rửa ăn chút gì rồi ngủ tiếp đi! Em bao lâu rồi chưa ăn gì, không ăn sẽ bị đau dạ dày.”
Vừa mới trở về thu thập đi cũng vội vàng, hắn không ăn chút gì, ói liên tục, vẫn chưa hạ sốt, lúc này thế nào cũng nên ăn chút gì. Bây giờ đã mấy giờ, hắn không ăn, dạ dày của hắn sẽ chịu không nỗi. Bằng không hết cảm mạo, thì lại bị đau dạ dày.
Đường Mộ tựa vào trong lòng Thẩm Lãng, xem ra vẫn chưa thanh tỉnh lắm, nhưng mà vừa nghe phải ăn, trong dạ dày cảm giác phiên giang đảo hải lại bắt đầu: “Nôn… Nôn nôn…”
“Ông trời! Đây là làm sao vậy? Em không phải là ăn trúng cái gì lạnh dạ dày chứ? Chúng ta không ăn, đừng ói nữa! Tiểu tổ tông, không ăn, không ăn a! Trước ngủ một giấc, anh ở bên cạnh em.”
Đem Đường Mộ đặt lên giường, cởi quần áo, cởi giày kéo cái chăn quân dụng đã được xếp gọn gàng đắp cho hắn. Thẩm Lãng chỉ thiếu xin khoan dung. Y không nói! Không nói! Vừa nói chính là tình huống này, lại càng không muốn nói đến ăn! Vậy thì còn không đem dạ dày ói ra luôn?
Cuộn mình trên chiếc giường tràn đầy hương vị quen thuộc, Đường Mộ ngủ rất an ổn, không hề giống như lúc trước ngơ ngẩn nửa tỉnh nửa mê, thật sự ngủ rất say, hai tiếng sau, sốt cũng hạ, Thẩm Lãng rốt cuộc một hơi thở dài nhẹ nhõm. Đi tắm rửa một cái thay quần áo, vừa định ngủ một giấc bên cạnh ái nhân, nhưng mà bới lông tìm vết tới cửa, kế hoạch ngủ này bị ngâm nước nóng.
“Thẩm Lãng! Tên tiểu tử này! Cậu phát điên cái gì? Cậu rõ ràng biết hội nghị hôm nay quan trọng cỡ nào lại cư nhiên tức thì muốn làm một cái ô long như vậy? Cảnh vệ viên của cậu nói tức phụ cậu phát sốt, cậu là chạy về nhà đi? Chuyện này tôi nghe thế nào không đáng tin như vậy! Nói! Rốt cuộc sao lại thế này?” Nam nhân chỉ thiếu chống hông chửi đổng
“Ngừng! Nói nhỏ thôi!” Thẩm Lãng vội chạy tới ngăn lại kẻ lớn giọng trong quân đội. Chỉ sợ đánh thức người vừa mới hạ sốt.
“Như thế nào? Cậu mất tích mấy tiếng đồng hồ đã biến thành bác gái? Cậu không phải nói nam nhân giọng phải hơn lang sao? Hiện tại cậu đây là tự vả vào miệng mình?” Chính ủy hầm hừ cười nhạo nói.
“Cậu là lão nam nhân, không phải nam nhân, nam nhân nhà tôi vừa mới hạ sốt, thật vất vả mới ngủ được. Cậu vừa la lên như sói tru làm nhà tôi tỉnh giấc, tôi làm cho cậu một tháng ngủ không được!”
Thẩm Lãng kéo tham mưu trưởng cách xa ký túc xá năm mươi mét mới nói chuyện.
“Gì?! Cậu nói cái gì? Nhà cậu... Nam nhân nhà cậu ở trong ký túc xá?”
Sắc mặt tham mưu trưởng bị Thẩm Lãng nói một câu làm cho biến thành bảng pha màu. Đỏ cam lục lam chàm tím đủ màu hết.
“Em aya ở nhà một mình phát sốt, không có người chiếu cố, tôi đem em ấy tới đây, ở bên cạnh yên tâm chút!”
Chỉ có như vậy y mới có thể chân chính yên tâm, làm cái gì cũng phải nghĩ tới, người này có hảo hảo ăn cơm, có đá chăn hay không.
“Cậu...”
“Tôi không có vi phạm quy tắc, tôi đây nhiều nhất cho là thân nhân tùy quân!”
Thẩm Lãng vội đem chuyện này bỏ qua một bên. Người này quản hậu cần quản quân sự cái gì cũng quản. Y thật sự không muốn ở đây nói chuyện vô nghĩa. Tổ tông này vốn sẽ không nguyện ý ở trong đây, nếu vừa nghe nói như thế, sợ là sẽ vỗ vỗ mông bước đi. Còn vừa đi vừa cười hì hì. Y dám cam đoan là như thế. Hừ!
“Ai nói chuyện này a?!”
Tham mưu trưởng nhìn Thẩm Lãng giống như nhìn não tàn, sự vụ ở đây hai phần ba là y định đoạt, thân nhân y tùy quân, ai dám nói không?
“Vậy cậu muốn nói cái gì?”
“Tôi muốn nói, chẳng lẽ cậu không biết, nam nhân này của cậu trong C tập đoàn quân nổi danh bao nhiêu? Cậu còn dám đem hắn đến gây họa?”
Đối tượng kết hôn của người này chính là đề tài hot liên tục mấy tháng trong C tập đoàn quân a! Giờ còn dám dẫn người đến quân bộ? Đây là muốn tạo ra hỗn loạn trong quân bộ?
“Chẳng lẽ nam nhân nhà tôi không thể gặp người ta?” Tiểu tổ tông nhà y dáng dấp như vậy, chẳng lẽ còn không thể gặp người ta?
“Lời này chính là cậu nói, tôi cũng không có nói! Người có thể gặp hay không, tôi cũng chưa gặp qua làm sao biết?”
Hôn lễ khi đó, hắn cũng không được mời, bất quá hắn còn cân bằng, người này trong quân đội không mời một ai. Trong quân cũng chỉ là trưởng bối Thẩm gia ra mặt mời một ít lão bằng hữu có giao tình, ngoài ra không có mời, ngẫm lại cũng đều là hai gia đình như vậy, hơn nữa đối tượng kết hôn của bọn họ còn đặc thù như vậy, là không có khả năng rêu rao khắp nơi.
“Hội nghị tôi đã đổi thành ngày mai, còn thông tri ngay cả cấp cán bộ tham dự hội nghị.”
Thẩm Lãng không muốn nói đến tiểu tổ tông của y, trực tiếp đổi đề tài. Này nói ra, nói không ngừng!
“Cậu ngày hôm qua đi làm gì? Nhật trình hội nghị lại lộn xộn, ngươi bình thường không phải như thế a? Cậu như thế nào vừa kết hôn thì cảm giác tâm tư hoàn toàn không ở nơi này?”
“Tôi ngày hôm qua xử lý quân vụ đọng lại trong một tuần, sớm đã quên mất chuyện này, còn có, tôi làm sao vừa kết hôn tâm tư sẽ không ở trong này?”
“Còn phải nói sao? Người sáng suốt vừa thấy liền rõ ràng!”
“Đại gia! Ai là người sáng suốt, lôi ra đây…”

Bình Luận (0)
Comment