Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về Nhà

Chương 164

"Ngoan! Để anh xem có chảy máu hay không, em sao lại không nói sớm a! Em thật là!" 
Thẩm Lãng biết là tối hôm qua y có chút mất khống chế, thật là không có chú ý tới, chỉ là mơ hồ nhớ rõ lúc làm không có chảy máu, nhưng mà lúc tẩy rửa y thấy phía bên ngoài có chút sưng đỏ dữ dội! Lúc ấy liền nhanh chóng thoa thuốc tiêu sưng cho tiểu tổ tông, còn tưởng rằng tổ tông đã không sao, nhưng mà đã nửa ngày rồi hắn mới kêu đau! Hẳn là không có giảm bớt đi!
"Không cho xem! Em nói không cho xem anh có nghe không? Không có chảy máu! Chỉ là còn đau một chút! Thẩm Lãng! Không cho phép xem!" 
Buổi sáng lúc tẩy rửa là bởi vì hắn thật sự không có ý thức, lúc này hắn rất thanh tỉnh nha! Cái gì đều không bàn nữa! Không bàn nữa!
"Anh chỉ nhìn một chút thôi! Đừng nháo!"
"Thẩm Lãng ――"
Khi hai người đang giằng co gay gắt, một tiếng chuông điện thoại vang lên liền cứu Đường tiểu tổ tông thoát khỏi nguy cơ bị xem nơi phía sau của mình.
"Tiếp điện thoại!" 
Đường Mộ nhanh chóng túm chăn che kín mít thân thể mình, kiên quyết không cho nam nhân nửa điểm thừa cơ làm loạn.
Thẩm Lãng dùng ánh mắt cảnh cáo tiểu tổ tông nhà mình, chờ y tiếp xong điện thoại, sẽ tới lượt Đường Mộ!
Cầm lấy điện thoại, vừa thấy người gọi là Lợi Quốc Đống, Thẩm Lãng vô diện biểu tình! Chuyện này có nghiêm trọng như vậy sao? Như thế nào từng người từng người đều gọi tới hỏi rồi?!
"Alo."
"Tôi nói hai vợ chồng các cậu nổi danh rồi a! Tôi vừa mới lên mạng nhìn xem a, số lần chuyển tiếp cao hơn 7000 vạn lần luôn rồi!" Thấy Thẩm Lãng vừa nghe, Lợi Quốc Đống liền bắt đầu trêu chọc.
(Mạng xã hội của TQ thường dùng là weibo, giống với facebook của mình. Số lượng chuyển tiếp cũng giống số lần share trên facebook. Đơn vị tính thông thường của TQ không phải bằng nghìn mà là bằng vạn. 1 vạn = mười nghìn, 7000 vạn = 70 triệu. Tui giải thích có làm mọi người mất hứng thì cho tui xin lỗi nha!)
"Nghe giọng anh có vẻ cao hứng nhỉ? Nếu đã cao hứng như vậy thì giải quyết giúp tôi một vài chuyện đi!" 
Thẩm Lãng lúc này cảm thấy rất là khó chịu, tự nhiên sẽ không có cái gì gọi là ngữ khí tốt.
"Tôi nói cậu là cái tên không biết tốt xấu a! Tôi đây chính là quan tâm hai vợ chồng mấy người mới gọi điện thoại cho mấy người! Cậu sao lại nói với tôi cái ngữ khí như vậy a? Làm sao vậy? Chuyện này tôi trêu cậu à?"
Lợi Quốc Đống vừa nghe ngữ khí không mấy vui vẻ của Thẩm quân trưởng liền đánh một quyền vào khoảng không trước mặt. Cái tên hỗn đản không có lương tâm này! Lợi Quốc Đống mang theo hảo ý gọi điện thoại quan tâm y một chút, như thế nào y mới vừa mở miệng đã có cái ngữ khí này a?! 
"Đúng vậy! Quan tâm! Anh như vậy chính là quan tâm sao? Vừa quay lưng lại cái quan tâm của anh chắc cho chó ăn!" 
Thẩm Lãng cười lạnh, cái tên này chính là vui sướng khi người gặp họa lại còn bày đặt quan tâm. Người Thẩm gia cùng Đường gia bên kia đều không phải là tốt thí!
"Lương tâm của tôi cho cậu ăn mà cậu còn nói vậy à? Tôi nói các cậu rốt cuộc đã đắc tội vị thần tiên nào thế? Chỉnh các cậu như vậy?" Lợi Quốc Đống tức giận đáp lễ lại Thẩm Lãng một câu.
"Tôi thao! Tôi làm sao mà biết được! Tôi chỉ biết là hiện tại tôi muốn chửi chết anh!"
Đầu óc người này bị làm sao vậy? Sự việc vừa mới lan truyền được mấy tiếng đồng hồ, y làm sao mà biết tác giả của chuyện phiền toái này là ai a!?!
"Cậu dù sao cũng ngồi văn phòng lâu như thế, sao lại phun lời thô tục ra hết bài này tới bài khác thế này? Vị kia nhà cậu như thế nào mà chịu đựng được cậu a?"
Lời thô tục hết bài này đến bài khác không phải là để cho đám người của trạm huấn luyện bọn họ sao? Người này ở trong văn phòng tu luyện mấy năm như thế nào còn nói lời thô tục?

"Đừng quên, tôi cũng là trên sân huấn luyện ra! Lão tử là ngồi văn phòng liền không thể nói lời thô tục? Vô nghĩa! Vị kia nhà tôi có chịu được không anh quản làm gì? Đây là việc riêng của vợ chồng bọn tôi, anh quản được chắc?"
Đường Mộ cảm thấy bộ dáng này thật đúng là rất đàn ông! Hắn trước kia, ít nhất trước khi biết tên hỗn đản này, thật đúng là có chút chịu không nổi lời thô tục của đàn ông! Nhưng mà sau khi nhận thức tên này, cái người này ngẫu nhiên cũng sẽ nói một câu nói như vậy, hắn cũng không thấy phản cảm, thậm chí còn cảm thấy nam nhân như vậy mới là đàn ông thực sự! Nếu nam nhân này mà đi nghiền ngẫm những thứ văn nhã, bảo trì phong độ thân sĩ, y đại khái là vừa mới bị sét đánh đi!
"Được! Được! Đại quân trường! Tài ăn nói của ngài thật tốt! Tôi nhận thua! Tôi nhận thua! Nói nghiêm túc, chuyện này cậu có muốn đích thân đi giải quyết không?"
Lợi Quốc Đống biết Thẩm gia có thể sinh ra "Thiết huyết lưu manh" như vậy, cái tên Thẩm Lãng này khéo mồm khéo miệng như vậy hẳn cũng là di truyền tới đi! Hắn trêu không nổi vị đại thần này a!
"Lão gia tử nhà tôi chủ động muốn xử lý!"
Vừa nói tới chuyện này, Thẩm Lãng còn quay đầu ai oán nhìn thoáng qua Đường tiểu tổ tông bên cạnh! Tiểu tổ tông thật là bất công a, cư nhiên đau lòng ba mà không đau lòng nam nhân của mình!
Đường Mộ quay đầu làm như không thấy, vừa mới chuẩn bị che chăn lại đi ngủ, điện thoại hắn cũng vang lên! Đường Mộ không chút nghĩ ngợi liền biết tám phần vẫn là cùng chuyện này không thoát được can hệ! Hắn đã tiếp không dưới mười cuộc điện thoai như thế này rồi đó!
Cầm lấy điện thoại liền thấy tên người gọi là Mạc Nặc, quả nhiên là vậy! AAAAAAAAAA
Thẩm Lãng vừa nghe điện thoại của tiểu tổ tông nhà mình cũng vang lên, liền biết hôm nay hai vợ chồng bọn họ sẽ tiếp điện thoại đến mềm tay!
"Mạc Nặc, nếu cậu muốn quan tâm chuyện video ở trên mạng thì tôi đã biết! Đã có người giải quyết, là ai làm tôi không biết!" 
Đường Mộ vừa nhấn nút nhận cuộc gọi liền một hơi nói xong trong khi người gọi điện thoại cho hắn là Mạc Nặc một chữ cũng chưa nói. Câu này hắn đã lặp đi lặp lại cả chục lần rồi!
Mạc Nặc cười nhẹ một tiếng:
"Vẫn là muốn nói, Mộ, cậu đã đắc tội ai a?" 
Đường gia cùng Thẩm gia đều là hy vọng cuộc sống của bọn họ không bị quấy rầy, hôn sự cùng hôn lễ đều là đơn giản tới mức thấp nhất! Hôn lễ ngày đó hắn cũng có mặt nên biết công tác bảo vệ nghiêm ngặt tới chừng nào. Hết thảy đều hy vọng cuộc sống sau khi kết hôn của bọn họ được an an tĩnh tĩnh. Nhưng không ngờ vẫn có người đem chuyện này thọc ra. Còn làm ra một vụ chấn động lớn như thế này!
"Có trời mới biết! Tôi đắc tội nhiều người lắm a!" Đường Mộ nhún nhún vai, không để ý nói.
Thẩm Lãng đơn giản nói mấy câu chặn họng Lợi Quốc Đống rồi trực tiếp tắt điện thoại. Đại gia! Y không muốn cả ngày hôm nay đều phải tiếp điện thoại đâu a!
"Người này hẳn là hận cậu đến nghiến răng nghiến lợi đi!"
"Hẳn là vậy, bằng không cậu như thế nào cũng đều gọi điện thoại tới?" 
Đến tên Mạc Nặc này ở nước ngoài còn biết mà gọi điện thoại cho hắn. Xem ra chuyện này đã lan truyền rất nhanh nha! Người nọ cũng tốn không ít công phu a!
"Tôi nhìn trong vòng bạn bè thấy bình luận tốt rất nhiều a! Xem ra hai vợ chồng các cậu nhân khí không tồi a! Rất nhiều nữ sinh còn muốn các cậu ân ái hạnh phúc a!"
Mạc Nặc cười đến mất khống chế.
"Đây là tốt nhiều hơn xấu, cũng không biết Đường gia cùng Thẩm gia gặp chính là tốt nhiều hơn xấu hay xấu nhiều hơn tốt a!" 
Đường Mộ lắc đầu, chuyện này một khi nháo ra thì cổ phiếu Đường gia còn không biết là sẽ xuống bao nhiêu điểm, để xem lão gia tử còn cười được hay không! Dù sao thì hắn biết những người khác đều có thể cười được! Mấy người Đường gia đều là những phần tử hiếu chiến, chuyện này vừa lúc luyện tập đầu óc rỉ sét của bọn họ!
"Không tồi a! Đường gia các cậu đã nhiều năm không có nguy cơ, bọn Đường Bác, Đường Ngạo chắc là đã nhàn rỗi tới mốc meo rồi đi! Vừa lúc có thể luyện tập một chút, cơ hội thật tốt a!" 
Cái người này muốn tìm chết sao, không biết khi tìm ra danh tính rồi sẽ bị Đường gia đấm thành cái dạng gì nữa! Đường gia cũng không phải là một cái đèn cạn dầu! 
"Đúng vậy! Có trời mới biết đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu!" Đường Mộ nghiến răng nghiến lợi nói.
"Nếu không, tôi cũng trở về thuận tiện nhìn cậu một chút? Ngày đó cậu gặp tai nạn tôi không trở về thăm cậu được, đám Đường Ngạo đều nói tôi quá không đủ ý tứ!" 
Mạc Nặc nghe Đường Mộ nói, cười đến cao hứng.
"Tỉnh tỉnh! Tôi thiếu chút đi chầu diêm vương cũng không thấy cậu có ý định trở về! Cậu muốn về xem náo nhiệt thì có!"
"Tôi không có ý đó nha! Tôi thật sự là muốn trở về nhìn cậu a!" Thuận tiện xem nháo nhiệt! Hắn rất là nhàn rỗi a!
"Không cần về! Mau chóng thu phục người đang theo đuổi cậu đi rồi đã về xem náo nhiệt! Cúp đây!" 
Đường Mộ trực tiếp đem điện thoại tắt máy ném sang một bên! Đại gia! Tắt máy a tắt máy! Mấy người đó toàn là gọi điện thoại tới quấy rầy!
"Nếu cổ phiếu Đường gia rớt giá ông nội có phát bệnh tim hay không?"
Thẩm Lãng hỏi đến có chút chột dạ! Nếu là chuyện của hai người bọn họ làm Đường gia lăn lộn tàn nhẫn, phỏng chừng lão gia tử cũng muốn đuổi đánh hai người!
"Phát bệnh tim?" 
Đường Mộ nhìn Thẩm Lãng, khóe miệng có điểm hơi hơi run rẩy.
"Yên tâm, ông nội không có bệnh tim!" Có khi chỉ phát điên một chút thôi!
"Nhưng mà... Khi sáng anh nghe khẩu khí mẹ nói giống như chuyện này đối với Đường gia có ảnh hưởng."
Đây là lần đầu tiên Thẩm Lãng nghe thấy Lâm Mạt Tuyết khẩu khí nghiêm túc như vậy.
"Người Đường gia sẽ tự biết cách giải quyết! Được rồi! Dừng lại! Chuyện này chúng ta không cần phải thảo luận nữa. Nhưng mà nếu chuyện này náo lên, Thẩm gia có ảnh hưởng gì không? Đồng tính luyến ái ở trong quân đội không tính là trái pháp luật đi?" 
So với Đường gia, hiện tại hắn tương đối muốn biết chuyện này đối với Thẩm gia có ảnh hưởng gì không!
"Tiểu tổ tông, anh có thể trực tiếp phản ứng của em lý giải thành em quan tâm để ý anh không?"
Dù sao đối với chuyện Đường tiểu tổ tông yêu mình Thẩm Lãng vẫn là có chút choáng váng.
"Anh có thể lý giải là em đang sợ người Thẩm gia sẽ thu thập em đi!"
Đường Mộ vừa nghe Thẩm Lãng nói, trực tiếp quăng cho Thẩm Lãng một ánh mắt xem thường. Nam nhân này hiện tại còn hoài nghi tình cảm của hắn? Hắn trông giống cái loại người nói một đằng làm một nẻo lắm sao?
_______________
Tui thặc là vô cùng chăm chỉ~~~ vote cho tui có động lực edit tiếp đi mọi người~~~ Tui chỉ siêng một vài lúc thôi á ~~

Bình Luận (0)
Comment