Editor: hoateng
Từ Giám lái xe rất tốt, khi trên đường cái khong có xe khác, anh mang Audi của bố lái giống như đua xe, trên đường chạy như bay, rất nhanh đã đến chỗ trấn nhỏ.
Anh muốn cho Ly Ly ngạc nhiên, cho nên nhịn không có gọi điện thoại, mà ở trên trấn nhỏ đi vài vòng, ở quầy bán quà vặt Lục gia trên trấn nhỏ mua sáu bao thuốc, có một nhà là họ Mạc.
Cửa quầy bán quà vặt có cái băng ghế cũ nát, Từ thiếu thoải mái ngồi xuống, dáng vẻ anh thật sự là đẹp, đặc biệt mặc đồ trắng, ngồi xuống cái băng ghế kia, nhưng lại cảm thấy được hài hòa không nói lên lời, như là trên tạp chí hình ảnh, rất coi trọng cách ăn mặc thiếu niên ngồi ở trên đường ray loang lổ rỉ sét, u buồn mỹ lệ.
Cầm điện thoại ra gọi cho Ly Ly, trên mặt anh treo một nụ cười hài lòng, muốn chờ điện thoại kết nối, đối với nha đầu kia nói: “Này, ở đâu đó, anh đang ở dưới lầu nhà em, mau xuống đây!”
Nhưng hiện thực…
Ly Ly dựa vào ghế nửa mê nửa tỉnh, mặc dù say xe lảo đảo lại yên tâm không ngừng, xe tiến vào nội thành, bên ngoài càng thêm náo nhiệt, thỉnh thoảng âm thanh quảng cáo truyền vào tai, Ly Ly không có ngủ tiếp, tháo chụp mắt xuống, hỏi Lục Hải: “Đến đâu rồi?”
“Ở trạm phụ cận vận chuyển hành khách đường dài, mình vốn muốn đi lấy hàng, vì muốn đón cậu cho nên hoãn lại một lúc, cậu ở trên xe chờ mình một chút, mình rất nhanh sẽ quay lại.” Vẻ mặt Lục Hải nở nụ cười ôn hòa.
Một người lái xe Pika đến, Lục Hải xuống xe, Ly Ly ở trong xe nhìn theo Lục Hải chào hỏi, tiện tay đưa đến một bao thuốc lá, hai người vừa nói vừa cười, giống như người đã quen, lúc này điện thoại của cô lại reo, nhìn thấy là Từ Giám, Ly Ly do dự một chút, nhận điện thoại.
Đầu bên kia điện thoại Từ thiếu hỏi mình ở đâu, Ly Ly mở miệng nói, đã trở về nội thành, sau đó cũng không biết anh nổi điên cái gì, lại có thể cúp điện thoại.
Thật là không giải thích được.
Ly Ly ngẩng đầu, đúng lúc kính chiếu hậu có thể nhìn thấy Lục Hải, Lục Hải tự nhiên cũng có thể nhìn thấy mình, Ly Ly có chút chột dạ cười với anh.
Lục Hải và người lái xe cùng nhau mang hàng hóa chuyển lên trên thùng xe, chuyển xong rất nhanh, Lục Hải làm việc rất chịu khó, cùng người khác vừa nói vừa cười, Ly Ly cảm thấy được lúc này Lục Hải có một loại sức quyến rũ không nói lên lời, rất có sức cuốn hút.
Chuyển xong đồ đạc, Lục Hải vỗ hết tro bụi trên người mới lên xe, nhìn thấy A Ly nhìn chằm chằm mình, cười nói: “Làm sao thế?”
“Cậu làm việc dáng vẻ thật là đẹp mắt.”
Ly Ly vừa mới dứt lời, đại nam nhân Lục Hải này mặt liền trắng xanh đỏ lên, ánh mắt nồng nàn nhìn cô.
“A Ly chỉ cần cậu muốn, mỗi ngày đều có thể xem.” Lục Hải mở miệng nói, lúc này anh và Từ Giám cùng một dạng, đều vô lại như vậy.
Bởi vì Từ Giám cà lơ phất phơ, anh nói chuyện Ly Ly có thể làm như đang nói đùa, nhưng mà Lục Hải cho tới bây giờ đều vô cùng nghiêm khắc, vừa nói như vậy, trái lại Ly Ly không biết trả lời thế nào.
“Ngốc, một lát mình chở đồ về công ty thì đi ăn cơm đi, cậu muốn ăn gì?”
“Không được, mình hơi mệt, muốn đi về trước.” Ly Ly không dám nhìn Lục Hải, cảm thấy đôi mắt anh giống như biển sâu, mình càng lún càng sâu.
“Được, vậy đưa cậu trở về trước.” Lục Hải lái xe, đến chỗ gần tiểu khu dừng lại ở quán bán hoa quả một chút, mua một đống hoa quả.
Ở trên xe lại nhận hai cuộc điện thoại, xem ra là rất bận, Ly Ly xuống xe anh liền lái xe tới, Ly Ly cầm theo một túi hoa quả lớn, trở về ký túc xá, trời bắt đầu tối sầm, còn chưa có mưa, gió đã bắt đầu thổi, di động Ly Ly rung một cái, tin nhắn từ Lục Hải: “Nhớ ăn cơm, chắc là có mưa lớn, đừng có chạy lung tung.”
Vừa mới xem tin nhắn xong, ông trời giống như nghe được mệnh lệnh, mưa to ào ào như trút nước đổ xuống, thoáng cái, bầu trời cũng chỉ có tiếng mưa, tí tách.
Mà trước đó Từ thiếu cúp điện thoại, có hơi ngốc ngồi trên băng ghế ở cửa quầy bán quà vặt nhà Mạc lão nhị, vừa mới lái xe tiến vào, trên đường hình như có một chiếc Pieca đi ra ngoài, chẳng lẽ Ly Ly ở trên xe kia, Từ Giám chỉ nhớ mang máng là một người đàn ông, từ trước đến nay anh thường không nhớ diện mạo người cùng giới, lúc này chỉ nghĩ muốn chửi má nó: Thao, Tôn Tử, lại có thể đến nơi này cướp đoạt.(*)
(*) Câu này nếu ed ra hơi bậy nên tớ giữ nguyên nhá.
Anh bỏ lại một đống lớn bạn bè, một mình lái xe đến trấn nhỏ chim không bay qua này, lại có thể bị chụp hụt, Từ Giám buồn bực muốn chết, chỉ cảm thấy không có chỗ để thở, lúc này Mạc lão nhị đi ra từ trong quầy hàng, đưa ra một điếu thuốc, mở miệng nói: “Tiểu ca, có lẽ sắp mưa to, có muốn vào tránh một chút hay không, hút điếu thuốc!”
Từ Giám cười nhìn thấy vẻ mặt thật thà phúc hậu, người trung niên gọi mình là Tiểu ca, thuốc lá này nhận hay không nhận? Bố vợ tương lai gọi mình là anh? Từ Giám lắc đầu, trước giờ anh nghĩ muốn quá nhiều, lại nhận điếu thuốc, đến bên trong quầy hàng, ngồi cùng Mạc lão nhị tán gẫu.
Con nhà có tiền có một chút rất tốt, rất lễ phép, nếu là anh nguyện ý, với ai cũng có thể nói chuyện.
Mạc lão nhị có ‘tiểu thị dân’ đặc biệt khôn khéo, vừa thấy người trẻ tuổi này nhất định là kẻ có tiền, giữ quan hệ tốt dù sao vẫn không có sai.
“Chàng trai, gió đã bắt đầu thổi, một lúc chắc chắn sẽ mưa to, cậu ở nhà tôi ăn cơm xong rồi đi, bạn già tôi bột cá trạch rất chính cống.” Trò chuyện trên trời dưới đất một trận, Mạc lão nhị cảm thấy thật sự là hận không gặp sớm, người trẻ tuổi này thực khiến người ta yêu thích, nhiệt tình mời ở lại.
“Không được, chú, cháu còn có chút việc, phải đi trước, cám ơn chiêu đãi của chú.” Từ Giám cũng không dám ở lâu, chỉ là tùy tiện hỏi thăm một chút, quanh co bố Mạc mang con gái cáu kỉnh trở về thành chuyện để nói.
Quả nhiên, mây đen nghìn nghịt, nóng muốn chết, gió cùng nổi lên, mưa liền đến, Từ Giám chạy xe một lát, mưa to cũng đã tới, rất hung dữ, đập vào kính xe giống như mưa đá, lốp bốp đồm độp vang lên.
Từ trấn nhỏ đến nội thành có một đoạn đường không tốt lắm, mưa một chút, đường lầy lội, Từ Giám vẫn lái rất nhanh, giống như một con heo bùn lăn trên mặt đất một vòng, Audi màu đen thành màu vàng, chẳng qua trong lòng khó chịu cũng bị cơn mưa to này mất đi, mặc dù không có cho Ly Ly ngạc nhiên, nhưng ít nhất biết được bố vợ tương lai, Từ Giám cảm thấy một chuyến này coi như cũng đáng.
Ly Ly nào đâu biết rằng cậu hai Từ Giám tính tình lại có thể thay đổi, còn đi quầy bán quà vặt nhà mình một chuyến.
Tình cảm là vấn đề quá phức tạp, cô nghĩ tới nghĩ lui không ra, rõ ràng học ốc sên, bò một bước tính một bước, ép mình không cần suy nghĩ lung tung, lắc lư bất định, làm việc tốt mới đúng trọng điểm.
Mỗi lần Ly Ly về nhà một chuyến dường như công việc đều càng cố gắng hơn, đại khái bởi vì thật sâu cô cảm thấy được bố mẹ em trai đều không đáng tin cậy, chỉ có thể dựa vào chính mình.
Ngày hôm sau bên ngoài ánh nắng tươi sáng, sau một đêm mưa to, bầu trời giống như được rửa một lần, sạch sẽ khiến cho lòng người cũng sáng lên.
Trong thẩm mỹ viện bận rộn trước sau như một, phụ nữ ăn chơi mãi mãi không ít, khách hàng sắp xếp hẹn Ly Ly trước đều chật, cơm trưa cũng là tranh thủ ăn.
“Tiểu Mạc, ngày mai sinh nhật chị, chị tổ chức tiệc sinh nhật tối, đến lúc đó em cũng đến đi, người khác trang điểm lúc nào cũng cảm thấy không thích hợp, không phải quá tươi thì là quá nhạt, em trang điểm là tốt nhất.” Chị Lý khách hàng Ly Ly mở miệng nói.
Ly Ly là thông qua chị Lý bất ngờ quen biết Từ Giám, hơn nữa chị Lý còn giới thiệu rất nhiều khách hàng cho mình, Ly Ly đương nhiên không thể không cho chị mặt mũi.
Buổi chiều hôm sau, Ly Ly nói một chút với bà chủ là tan ca sớm, đến chỗ chị Lý, Ly Ly thường xuyên trang điểm cho chị Lý, đối với khuôn mặt chị Lý hiểu rõ cực kỳ, trang điểm rất thuận buồm xuôi gió, không tới nửa giờ, một người phụ nữ vô cùng trang nhã lại có chút quyến rũ xuất hiện trong gương.
“Thật không sai, chị chính là muốn bộ dáng này, phối hợp với lễ phục màu tím của chị đặc biệt có cảm giác, Tiểu Mạc em thật lợi hại, bản thân chị trang điểm luôn không có hiệu quả như này.” Chị Lý vô cùng hài lòng, xoay một vòng ở gương trước mặt, vẻ mặt vui mừng.
“Chị Lý bản thân bộ dáng đẹp mắt, em chỉ là thêu hoa trên gấm thôi.” Ly Ly dè dặt cười nói.
“Em nha, không chỉ trang điểm tốt, miệng cũng ngọt, lát nữa đừng đi, buổi tối chị giới thiệu một số bằng hữu cho em, nếu như em không thích những người chúng ta những người già, cũng có một số người trẻ tuổi, cũng lớn hơn em không nhiều, đến lúc đó có thể trò chuyện.” Chị Lý thật cao hứng, cô là thật sự thích Ly Ly.
Ly Ly biết trường hợp như vậy, biết một số phu nhân có tiền với mình mới có lợi, không cự tuyệt.
Buổi tối khách tới, có mấy người đã là khách hàng của Ly Ly, mặc dù Ly Ly không phải người trong vòng tròn này, nhưng mà cũng không đến mức bị lạnh nhạt, coi như thoải mái.
Cô dáng dấp đẹp mắt, khí chất cũng được, cho dù là người khen ngợi, cũng sẽ không làm cho người ta cho rằng nịnh nọt, rất khéo léo hào phóng, đây cũng là nguyên nhân chị Lý thích cô, lúc trang điểm cùng Tiểu Mạc trò chuyện, thì cảm thấy được rất thoải mái, có khi cũng không biết là làm mặt thoải mái hay là nói chuyện phiếm thoải mái, dù sao đây cũng đã trở thành một phần giải áp cuộc sống của cô.
“Tiểu Mạc, vị này chính là Từ phu nhân, chính là thế gia vọng tộc giữa chúng ta, lần sau đến thẩm mỹ viện của em, nhất định phải giới thiệu cho bà ấy một bộ sản phẩm đứng đầu đấy.” Chị Lý nhiệt tình giới thiệu cho Ly Ly nói.
“Từ phu nhân chào!” Ly Ly mỉm cười chào hỏi.
“Đây là chuyên viên trang điểm lần trước cô nói với tôi sao, xem ra rất tốt.” Từ phu nhân cười rất đoan trang, khiến cho người ta không tìm ra khiếm khuyết, nhưng mà Ly Ly cũng cảm nhận được rất rõ ràng nụ cười tươi này cực kỳ xa cách.
Thật sự Ly Ly có thể hiểu, những người phu nhân này thời điểm làm thân thể vinh quang, cái gì bí mật mà nói đều đã nói với mình, cái gì chồng ngoại tình a, chuyện phòng the không thuận a… Nhưng ở bên ngoài phần lớn tự biết giữ thân phận, cái giá rất cao, cô cũng không có cưỡng cầu, vốn coi đây là làm tăng ca, cho nên không đánh mất quá, chị Lý để cho mình tới là có ý tốt, cô tự nhiên hiểu, chào hỏi để lại ấn tượng, cô chuẩn bị lẳng lặng lùi đến góc khuất, vừa mới xoay người, lại nghe một giọng nói quen thuộc.
“Dì Lý, sinh nhật vui vẻ!”
Bỗng nhiên Ly Ly cảm thấy được thân thể có chút không thể kiểm soát, nghĩ muốn quay lại, lại không dám quay.
“May mà con còn nhớ tới, tiểu tử này càng ngày càng đẹp trai, cũng không biết muốn làm bao nhiên cô gái chết mê chết mệt.”
“Thằng ranh, nói với con là sinh nhật dì Lý, con còn dám đến muộn, lại đi đâu lêu lổng đi!” Đầu kia phu nhân vừa mới đoan trang lúc này âm thanh thân thiết hơn rất nhiều.