Editor: mèomỡ
“Tiểu thư, bên ngoài gió lớn như vậy, đại phu nói người không thể trúng gió.” Tiểu Nhụy vội vàng nói.
Cầu Mộ Quân có chút phát điên, không kiên nhẫn nói:“Nhưng có ngày nào không có gió đâu, ta thật sự rất khỏe, em xem, không đau chút nào.” Nàng vừa nói, còn vỗ vỗ cái gáy.
Tiểu Nhụy bị nàng dọa cho hoảng sợ, vội vàng chạy tới giữ chặt tay nàng nói:“Tiểu thư, sao người lại giống trẻ con vậy, không được lộn xộn!”
“Đã nói ta không sao, em không cho ta đi ra ngoài ta lại vỗ!” Cầu Mộ Quân bĩu môi nói.
“Được rồi được rồi, nô tỳ giúp người, đi một vòng là phải về đấy.” Tiểu Nhụy không còn cách nào khác chỉ phải thỏa hiệp.
Bên ngoài, mặt trời có chút nóng, Cận Nhi miễn cưỡng che cho nàng, Tiểu Nhụy đỡ nàng đi ra ngoài cửa.
Hít thở không khí mới mẻ bên ngoài, tâm tình Cầu Mộ Quân vốn đang phiền muộn lập tức vui vẻ. Bước chân bất giác trở nên nhẹ nhàng, lại luôn bị Tiểu Nhụy lôi kéo bắt nàng đi chậm lại.
Dưới ánh nắng tươi sáng, hai con chim có lông xanh ở cô hót càng lớn. Cầu Mộ Quân đi đến dưới lồng chim trêu đùa chúng.
“Hắc, không ngờ quý phủ Đoàn tổng quản ngươi còn giấu đại mỹ nhân, nói mau nói mau, nàng là ai!”
Một giọng nói mềm mại truyền đến, Cầu Mộ Quân nghiêng đầu nhìn về phía giọng nói truyền đến, chỉ thấy Đoàn Chính Trung đang đi tới bên này, bên cạnh là một vị công tử môi hồng răng trắng. Công tử kia đang nhìn nàng chằm chằm, càn rỡ đánh giá nàng từ đầu đến chân.
“Nói mau, nàng là ai?” Công tử thấp hơn Đoàn Chính Trung kia lại kéo Đoàn Chính Trung đến trước mặt Cầu Mộ Quân.
Thần sắc Đoàn Chính Trung có chút không vui, nhìn nàng nói:“Sao ngươi lại ra ngoài?”
“Ta không thể ra ngoài sao?” Thần sắc Cầu Mộ Quân so với hắn lại càng không tốt.
Đoàn Chính Trung không nhìn nàng nữa, nói với Cận Nhi:“Dìu phu nhân trở về phòng đi.”
Cầu Mộ Quân còn chưa kịp nói gì, chợt nghe công tử bên cạnh hắn nói:“A? Nàng chính là phu nhân của ngươi, người không muốn làm phụ...... Không muốn tiến cung - tiểu thư Cầu gia sao?”
Đoàn Chính Trung không nói gì, công tử kia lập tức nhảy đến trước mặt Cầu Mộ Quân, vỗ mạnh vào bả vai của nàng nói:“Người có chí! Làm nữ nhân nên như vậy! Ta nói cho ngươi này, tuy rằng Đoàn thái giám này không tốt, nhưng ông già kia còn tệ hại hơn hắn nhiều. Tính tình không tốt không nói làm gì, còn không cho ngươi tự do. Tuy rằng hai người các ngươi không thể sinh con, nhưng Đoàn thái giám tuổi trẻ hơn ông già kia, tính cách cũng tốt hơn một chút, hơn nữa quan trọng nhất là --”
Công tử vô cùng hưng phấn mà nói:“Ở Đoàn phủ tự do hơn hoàng cung, muốn làm gì cũng được, còn có thể chạy ra ngoài chơi, thật tốt!” Công tử nói còn hoa chân múa tay vui sướng.
“Hử --” Đoàn Chính Trung “hử” một tiếng, công tử dừng lại hành động quá khích,“Hắc hắc” cười hai tiếng, lùi về đứng bên cạnh hắn.
Cầu Mộ Quân nhìn về phía Đoàn Chính Trung, rất muốn biết...... Công tử đặc biệt này từ đâu đến.
Biểu tình Đoàn Chính Trung thực nghiêm túc, nhìn nàng nói:“Vết thương còn chưa lành, đừng ra bên ngoài chạy loạn.” Sau đó lại chuyển ánh mắt đến Cận Nhi nói:“Phu nhân có chuyện gì, sẽ hỏi tội ngươi”