Tiêu thị vội vàng gật đầu, sau đó vội vàng rời khỏi sân phơi lúa với Trương lão út.Chiêu Doanh quay người, hành lễ với lí trưởng và Tằng Hoài Chính: "Đạ tạ Trương Quý thục, đa tạ Tằng tiên sinh."Tằng Hoài Chính vội vàng đỡ Chiêu Doanh dậy: "Muội muội khách sáo rồi, tại hạ chỉ nói ra sự thật, chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức mà thôi."Lí trưởng thương tiếc mà xoa đầu Chiêu Doanh: "Sắp đến giờ cơm tối rồi, mau trở về đi."Chiêu Doanh lại hành lễ với hai người một lần nữa, sau đó rời khỏi sân phơi lúa với Trương Hà.**********Về đến nhà, Chiêu Doanh nhìn thấy Đoạn Lăng đang ngồi bên giếng, dưới chân hắn có một cái chậu gỗ, bên trong đựng đầy nước.
Đoạn Lăng đang ngửa đầu lên nhìn bầu trời, không biết đang suy nghĩ gì.Chiêu Doanh kéo chỉnh lại y phục của mình, vừa đi vừa nhảy nhót tới chỗ bên cạnh Đoạn Lăng.“A tỷ!” Nàng kéo một cái băng ghế nhỏ qua rồi ngồi xuống, cười tủm tỉm mà gọi Đoạn Lăng một tiếng.Đoạn Lăng cúi đầu nhìn Chiêu Doanh, đôi mắt cụp xuống khiến Chiêu Doanh không thể nhìn thấy rõ được cảm xúc của hắn.Chiêu Doanh muốn nói chuyện, Đoạn Lăng lại giơ tay nắm lấy cổ tay nàng, lật lòng bàn tay của nàng lên.
Chỉ thấy hai lòng bàn tay của Chiêu Doanh đỏ đỏ, đã hơi sưng lên rồi.Đoạn Lăng bất giác nhíu mày, kéo Chiêu Doanh xuống, để nàng ngâm tay vào trong chậu nước bên cạnh.Nước giếng mát lạnh lập tức xoa dịu đôi tay hơi đau, Chiêu Doanh thở phào nhẹ nhõm, sau đó đã có phản ứng ngay, nàng ngước mắt lên nhìn Đoạn Lăng, ngập ngừng nói: "A tỷ, tỷ biết rồi?"Đoạn Lăng gật đầu, ánh mắt không rời khỏi tay của Chiêu Doanh.Chiêu Doanh có chút khó chịu: "Ai nói cho tỷ biết?"Nghe thấy giọng điệu của Chiêu Doanh, Đoạn Lăng cuối cùng cũng ngẩng đầu nhìn Chiêu Doanh, hắn bỗng dưng nở một nụ cười trên môi, trong khoảnh khắc đó, Chiêu Doanh như nhìn thấy hoa mùa xuân nở rộ.Đoạn Lăng đứng dậy đi vào bếp, lúc quay lại cầm một cái khăn trên tay, ngồi trở lại bên cạnh Chiêu Doanh, đưa tay lên lau mặt cho Chiêu Doanh.Chiếc khăn ướt ấm áp dễ dàng lau sạch gương mặt và cổ đầy mồ hôi của Chiêu Doanh.Chờ đến khi cơn đau trên tay Chiêu Doanh biến mất, lúc này Đoạn Lăng mới bảo nàng lấy tay ra khỏi chậu nước, sau đó hai người vào bếp, bắt đầu chuẩn bị nấu bữa tối.Chiêu Doanh nhìn thấy gà trong nồi gốm trên bếp đã được tẩm ướp từ lâu, hai tròng mắt của nàng lập tức sáng ngời.Tác giả có lời nói:Khà khà, con gà cục ta cục tác ngon thật ~Ngoài gà ra, còn có các loại rau củ như củ sen, nấm hương, ớt xanh, ...!được xiên bằng xiên tre, ngoài ra còn có vài chén đĩa, bên trong đựng gia vị chấm đồ nướng đã nếm xong.Trước khi Chiêu Doanh ra ngoài chơi, Đoạn Lăng cũng không nói với nàng rằng tối nay ăn thịt nướng, nếu không nàng sẽ không ra ngoài, hoặc là nàng sẽ về sớm, giúp hắn cùng chuẩn bị.Gần đây có rất nhiều chuyện rắc rối, nên Đoạn Lăng liền muốn làm một bữa ăn thật ngon để tâm trạng của Chiêu Doanh được thoải mái một chút, vốn dĩ hắn muốn tạo bất ngờ cho nàng, nhưng chiều nay nàng lại gặp chuyện phiền lòng.
Cũng may là vẫn luôn cho người bí mật theo dõi nàng, nếu không chỉ sợ nàng đã bị đám nhãi ranh đó bắt nạt rồi.Nghĩ đến đây, ánh mắt Đoạn Lăng lóe lên, một lúc sau, hắn liền nảy ra một ý tưởng.
Hắn sẽ không để bên cạnh nàng có bất cứ tai họa ngầm nào, tất nhiên là phải xử lý Trương lục gia, hắn không cho người lấy tính mạng của bọn họ, chỉ tống cổ bọn họ ra khỏi thôn, cách xa nàng là được rồi.Sau khi quyết định, Đoạn Lăng rút lại suy nghĩ, hắn dọn bát đĩa và gia vị đã chuẩn bị sẵn ra sân, Chiêu Doanh ở bên cạnh mang theo một cái nồi đất, bên trong nồi đựng than củi còn lại lúc lần trước nhóm lửa.Hai người dọn tất cả mọi thứ ra sân, Chiêu Doanh bắt đầu nhóm lửa, còn Đoạn Lăng thì buộc gà đã ướp vào một thanh sắt dày, thanh sắt này là đặc chế, còn làm cả hai cái giá đỡ, có thể dùng để nướng trọn các loại thịt như là con gà, chân dê, con thỏ, v.v.Chiêu Doanh rất nhanh đã làm ra một chậu than lửa, Đoạn Lăng đặt cái giá đỡ lên, trước tiên bắt đầu nướng gà trước.Đầu tiên hắn quét một lớp dầu mỏng lên bề mặt gà, dưới lửa than, dầu trên da gà bắt đầu chảy ra, lúc này Đoạn Lăng mới quệt nước mật ong đã chuẩn bị sẵn lên bề mặt gà, cũng không phải là chỉ cần quét một lần, mà là trong quá trình nướng phải quét nhiều lần lặp đi lặp lại, sau khi bề mặt của gà đã bị đổi màu rõ ràng, thì lại quét thêm một số gia vị khác.Nướng gà cần phải mất một đoạn thời gian, Chiêu Doanh ngồi bên cạnh vừa nhìn Đoạn Lăng nướng vừa rửa một ít khoai tây chưa gọt vỏ rồi ném vào chậu than.Khoai tây nhỏ, nên chín nhanh, Chiêu Doanh dùng kẹp gắp than ra rồi gắp khoai tây ra, lột vỏ khi chúng còn nóng, không cần chấm gia vị gì, cứ như vậy mà ăn hương vị nguyên bản của khoai tây..