Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Chương 345

Mộ Lăng Không vẫn không có nhận thức rõ bản tính của hắn, chỉ là nhìn bề ngoài, xa xa không có biện pháp hiểu biết bản chất chân chính của một người.

Nhiều năm ở chung, khiến Đế Tuấn cảm thụ sâu sắc nỗi khổ này, làm sao chịu trơ mắt nhìn nữ nhân âu yếu giẫm lên vết xe đổ.

"Cửu ca, ngươi có ngày càng nhỏ mọn hay không?" Thái Nhất bĩu môi, móng vuốt cầm lấy miếng thịt béo ngậy nhét vào trong miệng, xong mơ hồ nói "Ai, trẻ em không cha không mẹ đúng là thê thảm, thân huynh đệ đem sổ sách tính rõ ràng, ăn cơm chỉ chuẩn bị mỗi đồ ăn, không rượu không trà không mùi vị, ai. . . Ai. . . Ai. . ."

Lời thở dài không ngớt, không dứt bên tai.

Mộ Lăng Không có chút ngượng ngùng, kéo kéo tay áo Đế Tuấn bên dưới mặt bàn "Phu quân, hay là đổi cho thập nhị gia một bàn đồ ăn đi, trong cung lại không phải là không có. . . Hắn mới từ Thiếu Tất sơn trở về, khẳng định rất muốn một chút khẩu vị, chút ít rượu uống, hẳn là không có việc gì, nơi này là hoàng cung, bên ngoài còn có nhiều thị vệ như thế, ngươi cũng ở bên cạnh, hắn có khả năng gây ra tai họa gì.

"Vẫn là Cửu tẩu tốt, Thái Nhất phúc khí tốt, có thể được một chị dâu mỹ mạo khuynh thành đáy lòng lại tốt bụng như vậy." Ca ngợi hết lời, không dứt bên tai, thập nhị gia nói xong, lập tức hướng cung nữ hầu hạ bên người đảo qua "Không có nghe thấy lờiHoàng hậu nương nương nói sao? Đổi cho bổn vương một bàn rượu và đồ ăn, phải phong phú giống như bàn của hoang thượng, rượu ngon cũng đem đến vài hũ, đừng không phóng khoáng như thế, đánh mất khí khái hoàng gia."

Cung nữ lo lắng nhìn phía Đế Tuấn, nơi này hoàng thượng lớn nhất, hắn không lên tiếng, ai dám hành động thiếu suy nghĩ.

Đối với lúc này Thái Nhất dùng phương pháp cầm lông gà làm tên, Mộ Lăng Không chính là cười khẽ.

Đế Tuấn tuy rằng giương ra khuôn mặt con nít, nhưng cũng chỉ là ở thời điểm hai người sống một chỗ khiến người khác biết chuyện này chính là phải bật cười.

Thái Nhất trái lại, rõ ràng chính là một đại nam nhân không hơn không kém, làm nũng, rõ ràng không thể kém Đế Tuấn. . .
Bình Luận (0)
Comment