Phu Quân Trắng Mịn Là Con Sói

Chương 398

"Phía trước có một con sông ngầm, rất hẹp, cũng rất sâu, đợi lát nữa đi theo chân của ta, ngàn vạn cẩn thận." Nhỏ giọng dặn dò, thần kinh Mộ Lăng Không căng thẳng, lúc ở trong suối băng, nàng đã đại khái nắm qua tình huống bên trong động, để Đế Tuấn chuẩn bị một chút.

Nhưng cho dù là như thế, tự mình nhìn thấy, cảm giác cũng không giống nhau.

Tạo hóa dùng trí nhớ vô cùng kì diệu điêu khắc ra cảnh trí nơi này, không có một chút xíu chỗ tương đồng, biểu tượng nguy nga lại không thể hoàn toàn che giấu đi nguy cơ tiềm ẩn.

"Phu quân, phía trước chính là một trạm kiểm soát, có người chuyên canh giữ, lối đi quá hẹp, muốn không đi qua mà không kinh động tới bất cứ người nào cơ hồ là nhiệm vụ không thể hoàn thành, chúng ta nên làm gì?" Dọc theo con đường này, mấy lần thiếu chút nữa mặt đối mặt cùng thủ vệ, Mộ Lăng Không cũng không quá mức lo lắng.

So sánh với những người ở chỗ sáng kia mà nối, bọn họ nấp ở chỗ tối, ngược lại không cần quá chú ý, dù sao công lực hai phe chênh lệch một đoạn, Đế Tuấn cùng Mộ Lăng Không còn chiếm chút ưu thế.

Nhưng đây chân chính là cửa ải khó, lại không phải có thể dễ dàng lén qua như trước, đường hẹp như vậy, lại không có đường khác.

"Xuỵt, nàng tránh ra sau tảng đá, vi phu đi mở đường." Nơi này không gian không lớn, trường nhuyễn kiếm của Đế Tuấn không sử dụng được, thật may là thời gian trước hắn có chuẩn bị, hai thanh đoản kiếm đủ ứng phó loại tình huống này.

"Ta đi cùng chàng." Nàng kéo lấy chéo áo của hắn, không yên lòng để hắn một mình mạo hiểm, hai người cùng đi, đương nhiên phải cùng nhau đối mặt.

"Lần sau chúng ta cùng nhau, lúc này xem biểu diễn vi phu một chút, nương tử, giữa phu thê quan trọng nhất là cái gì? ? Tin tưởng ....! !" Môi của hắn, khoảng cách gần nàng như thế, khí nóng thở dốc ra phả lên mặt , "Vi phu thích xem ánh mắt sung bái của nàng dành cho ta, ai, lớn lên mang theo khuôn mặt trẻ con đã rất buồn bực, nếu không thường biểu hiện biểu hiện, nàng sẽ thực sự coi ta là đứa trẻ mất."
Bình Luận (0)
Comment