15.
Qua mấy ngày, tiểu thiếu gia nói trong nhà cần mua thêm đồ, ta có chút không nỡ tiêu bạc, nhưng hắn nói ta cưới vợ phải luôn chú ý bề ngoài. Ta nghĩ lời này không sai, bèn đem tiền bạc giao cho hắn giữ, không phải bởi vì hắn gọi vài câu “ca ca ơi” “ca ca à” ở trên giường đâu. Đồ đạc trong nhà càng ngày càng đầy đủ, phòng cũng sửa chữa trên dưới lại một lần, thậm chí còn xây thêm một vườn hoa nhỏ, xinh đẹp vô cùng. Thế nhưng tiền còn dư càng ngày càng ít, tiểu thiếu gia luôn nói tiền không đủ dùng, ta không thể làm gì khác hơn là mỗi ngày nộp hết số bạc kiếm được, thở dài, vợ tạm thời không lấy được rồi. Mỗi đêm “giúp đỡ lẫn nhau” đã thành thói quen, thân thể ngọc ngà của tiểu thiếu gia không so được với ta, ngày hôm sau thường lúc giờ thìn mới tỉnh. Ta từng khuyên hắn buổi tối ngủ sớm đi, hắn luôn không nghe lời, mỗi lần ta khuyên hắn như thế, đêm hôm đó hắn nhất định táo bạo hơn, thế là, ta không khuyên hắn nữa.