Phu Thê Vốn Là Chim Cùng Rừng

Chương 11

Editor: Masha

“Đều dừng tay cho ta!” Lão Triệu nói: “Nếu nháo nữa, cút xéo hết cho ta!”

Triệu bà tử thấy lão Triệu phát hỏa, lúc này mới không tiếp tục muốn đánh hai vợ chồng, bất quá ngoài miệng nói: “Hai kẻ táng tận lương tâm, không thèm nói gì đã vỗ mông chạy, hiện tại lại nghênh ngang trở về, sao có thể tiện nghi như vậy? Lão nhân, nếu lần này không phạt bọn họ, về sau lần nào cũng như vậy, ta làm nương còn có địa vị gì?”

Đối với hai vợ chồng, lão Triệu cũng có oán khí, mặc kệ vì sao, nên che đậy chuyện trong nhà, chứ không phải làm cho người bên ngoài thuyết tam đạo tứ.

Vừa đi liền đi nhiều ngày như vậy, là có ý gì?

Là không muốn ở trong cái nhà này, hay là còn tiếc rẻ?

“Đều tiến vào cho ta, hôm nay nói cho rõ ràng.” Lão Triệu nói với mấy người.

Người trong nhà ngoại trừ Triệu Thổ Sinh chưa về, mọi người đều ở, lão Triệu nhìn thấy khuê nữ Triệu Xuân Hoa cũng ở, trong lòng hơi tức giận, sao lại chạy về nhà mẹ đẻ lúc này?

“Xuân Hoa nhanh trở về đi, luôn ở nhà mẹ đẻ là có ý gì?” Lão Triệu nói.

Triệu Xuân Hoa vừa muốn nói gì đó, Triệu bà tử đã nói: “Đúng vậy, Xuân Hoa, ngươi nhanh trở về. Đừng làm cho bà bà ngươi sốt ruột.” Đến nơi đây, còn muốn ăn cơm, thật lãng phí lương thực.

Triệu Xuân Hoa đành phải bất đắc dĩ rời đi.

Lão Triệu thấy người không liên quan đi rồi, liến nói với mấy người lớn: “Thủy Sinh, ngươi và tức phụ ngươi lần này không nói một tiếng đã rời nhà, như vậy rất không đúng, các ngươi xin lỗi nương ngươi trước.”

Xin lỗi? Triệu Thủy Sinh và Lý Lê Hoa nhìn thoáng qua nhau, trăm miệng một lời nói: “Thực xin lỗi, nương.”

Dù sao cũng không mất miếng thịt nào, đại trượng phu co được dãn được.

“Chỉ một tiếng xin lỗi đã xong việc? Vậy về sau cứ như thế, cái nhà này thành thế nào?” Triệu bà tử còn nói tiếp: “Hai vợ chồng bọn họ tích cóp tiền riêng, tiêu xài phung phí trong thị trấn, chuyện này tính như thế nào? Cái nhà này còn chưa phân gia đâu.”

Lý Lê Hoa vội nói: “Nương, chúng ta làm gì có tiền riêng? Ngài nghe ai nói?” Nghĩ đại cô tỷ Triệu Xuân Hoa vừa rồi có tới, trong ấn tượng nguyên chủ, Triệu Xuân Hoa này chính là cây gậy khuấy phân, nói không chừng nàng không cẩn thận bị ả thấy trong thị trấn, đến đây nói ra nói vào.

Triệu Thủy Sinh cũng nói: “Nương, nếu chúng ta có tiền riêng, sao còn có thể mặc thế này?”

“Nghe thử xem, nghe thử xem, lão nhân, lão nhị này có tức phụ đã quên nương, vẫn luôn giúp đỡ tức phụ hắn nói chuyện, lúc trước ta không nên sinh hắn! Ngươi không có tiền riêng? Vậy vì sao còn đi trấn trên?”

Lão Triệu nói: “Bà nghe ai nói?”

“Còn không phải Xuân Hoa thấy bọn hắn ở trấn trên rồi nói với ta.” Triệu bà tử lập tức bán đứng Triệu Xuân Hoa.

“Hóa ra là đại tỷ. Đại tỷ nếu nhìn thấy chúng ta, vì sao không hề gọi chúng ta một tiếng?” Lý Lê Hoa nói: “Cha ta bảo ta và Thủy Sinh đi hiệu sách nhìn xem, có sách ông cần hay không, nương ngài cũng biết, ta đi theo cha ta nhận thức mấy chữ, người khác nhìn cũng không hiểu, cho nên mới bảo chúng ta đi. Đại tỷ nhìn thấy chúng ta, cũng nên gọi chúng ta một tiếng chứ. Chẳng lẽ là sợ chúng ta bắt nàng mời chúng ta ăn cơm? Ai, đại tỷ suy nghĩ nhiều rồi. Mọi người đều không dễ dàng, chúng ta sao có thể không hiểu chuyện như vậy, bắt đại tỷ mời chúng ta ăn cơm?”

Giả vờ giả vịt, đời trước nàng làm nhiều, đây bất quá là một bữa ăn sáng, quả thực quá dễ dàng.

Triệu bà tử vừa nghe, thấy phù hợp với những gì Xuân Hoa nói, chẳng lẽ thật sự không phải cất giấu tiền riêng?

Triệu bà tử nói: “Ta mặc kệ, cho dù là vậy, nhưng các ngươi không rên một tiếng đã rời nhà như vậy, chính là bất hiếu, nhi tử và tức phụ như vậy, ta không cần.”

Hà Thúy Cô cũng nói: “Tính tình nhị đệ và nhị đệ muội cũng quá lớn, lần trước bất quá là ta sinh bệnh, không làm được cơm, các ngươi sao có thể không rên một tiếng đã rời nhà? Còn đi nhiều ngày như vậy? Không biết, còn tưởng rằng các ngươi không bao giờ trở lại đó. Thật là không xem chúng ta trở thành người nhà.”

Triệu bà tử gật đầu, nói: “Đúng vậy, lão nhân, chuyện lần này ông cũng thấy, ta cũng không muốn về sau tiếp tục bị khinh bỉ như vậy, nhi tử trưởng thành, cánh đã cứng cáp, xem tức phụ còn quan trọng hơn lão nương, người như vậy, ta không muốn sinh hoạt cùng bọn họ, miễn cho ta mỗi ngày bị khinh bỉ. Lão nhân, ta xem, không bằng phân hai vợ chồng lão nhị ra đi.”

Hà Thúy Cô nghe xong trong lòng cao hứng, bất quá trên mặt còn duy trì dáng vẻ suy nghĩ, muốn cười lại cố nén không cười.

Triệu Kim Sinh vội nói: “Nương, cha mẹ còn ở, không nên phân gia, việc này không được!” Hắn là lão đại, nếu hai vợ chồng lão nhị bị phân ra, hắn còn không bị người ta chê cười sao.

Hà Thúy Cô kéo kéo trượng phu mình, “Cha Thiết Đản, có tiền đồ chút đi, nhà của chúng ta không chứa nổi bọn họ, ở bên nhau làm gì, sớm muộn gì cũng phải xảy ra chuyện.”

Lão Triệu nhìn Triệu bà tử, “Lão bà tử, bà thật sự muốn phân lão nhị ra?”

Triệu bà tử nói: “Dù sao hôm nay nhất định phải phân gia, không được cũng phải được, bằng không ta phải tổn thọ. Thủy Sinh kia, nếu ngươi còn nhận người mẹ là ta, thì phân ra đi, miễn cho ngươi và tức phụ ngươi chọc tức ta.”

Triệu Thủy Sinh vội hỏi: “Nương, ngài không phải đang ép buộc ta sao? Ngài và cha đều còn ở, sao có thể phân gia? Chúng ta biết lần trước chúng ta sai rồi, ngài đừng bắt chúng ta phân gia.”

Triệu Thủy Sinh biết, Triệu bà tử thích làm ngược lại người khác, ngươi càng tán đồng, bà ta càng phản đối, hiện tại thấy Triệu Thủy Sinh sợ hãi việc phân gia, vậy khẳng định càng muốn phân gia, như vậy mới có thể tiêu hết oán khí.

Hơn nữa, thân thể này của Triệu Thủy Sinh, thật phải phân gia, hắn không làm việc được, Lý Lê Hoa phải làm lụng vất vả, chịu khổ chính là Lý Lê Hoa, như vậy mới có thể làm Triệu bà tử đắc ý, ai bảo ngươi nhăn mặt với ta, ai bảo ngươi không rên một tiếng đã về nhà mẹ đẻ.

Không cho ngươi biết lão nương lợi hại thì bà không phải là lão nương của hắn!

“Lão nương bức ngươi khi nào? Cây lớn phân nhánh, người lớn phân gia, Triệu Gia Trang này bao nhiêu hộ gia đình, không phải đều như vậy? Sao tới nhà chúng ta thì không được? Hôm nay cái nhà này, nhất định phải phân ra, không phân được cũng phải phân!”

“Lão nhân, chúng ta đã sống qua cả đời, ông nếu muốn ta về sau sống tốt một chút, thì lập tức phân hai vợ chồng lão nhị ra ngoài, bằng không ta cũng không muốn sống!”

Lý Lê Hoa nói: “Phân gia? Nương, nếu phân gia, chúng ta thành một hộ mới, về sau thuế má gì đó, không phải chúng ta còn phải đóng riêng một phần, như vậy chúng ta làm thế nào sống sót.”

Lão Triệu cũng nói: “Đúng vậy, phân gia, thì phải nộp thuế nhiều, đây không phải tiện nghi cho quan phủ sao? Hai vợ chồng lão nhị không phải đã nhận lỗi với bà? Bà cũng đừng so đo, hai vợ chồng lão nhị, các ngươi về sau cũng phải bảo đảm, đừng nghịch ý nương các người, bà bảo các ngươi làm gì thì các ngươi phải làm đó.”

Bảo bọn họ làm gì thì bọn họ phải làm đó? Nếu bảo bọn họ đi tìm chết, bọn họ cũng phải đi tìm chết à.

Bất quá Triệu Thủy Sinh và Lý Lê Hoa biết, lúc này cho dù bọn họ đáp ứng hết, Triệu bà tử cũng một lòng muốn phân bọn họ ra, bởi vì ở trong lòng Triệu bà tử, cảm thấy phân bọn họ ra mới là sự trừng phạt lớn nhất đối với bọn họ, tức giận mấy hôm nay có thể hoàn toàn tiêu tán rồi.

Triệu bà tử này, một chút dáng vẻ của người làm mẹ cũng không có, lúc đầu hai vợ chồng rời nhà là do bà ta quá quắt, hiện tại lại có thể làm đến một bước này, không thể nói là không nhẫn tâm.

Khác với những người dùng ám chiêu, bà ta công khai đẩy người khác đến bước đường cùng, nếu bọn họ không tính toán trước, lúc này còn không phải bị đuổi ra khỏi nhà?

Mấy ngày nay, khẳng định Hà Thúy Cô cũng nói bậy bọn họ không ít bên tai Triệu bà tử, bất quá tình thế hiện giờ không phải giống như những gì họ đã dự đoán sao?

Trong tiềm thức, bọn họ đều là người đi tính kế, cũng bất kể hậu quả rời Triệu gia này, sau đó lại không vội không chậm ngây người vài ngày ở bên ngoài, hiện giờ tất cả đã thuận lợi như nước chảy thành sông.

Ai, cho dù thành Triệu Thủy Sinh và Lý Lê Hoa, một ít thứ trong xương cốt bọn họ một ít đã thành bản năng, bản năng lựa chọn đườn đi có lợi nhất cho mình. Thấy không, có hiệu quả rõ rệt.

“Không được, hôm nay cần phải phân hai vợ chồng lão nhị ra, bằng không ta liền đi nha môn cáo tội bọn họ bất hiếu!” Triệu bà tử càng ngày càng đắc ý, khóe miệng Hà Thúy Cô rốt cuộc nhịn không được giương lên.

Xem lúc này hai vợ chồng lão nhị làm sao bây giờ. Thật là xứng đáng!

“Đệ muội, ngươi muốn cáo ai bất hiếu.” Lí chính Triệu Tứ gia được Triệu Thổ Sinh đưa lại đây, ai biết vừa tiến đến, đã nghe được thanh âm kêu gào của Triệu bà tử.

Triệu bà tử hoảng sợ, thấy là lí chính, lại do tiểu nhi tử của mình mang đến, vốn dĩ muốn oán trách, cũng không nói ra.

Lão Triệu nhìn Triệu Tứ gia tới, vội nói: “Lão ca ca, huynh đã đến rồi?”

“Hừ, ta nếu không tới, còn không biết trong thôn chúng ta có người muốn thưa kiện đó, ta nói, cha Kim Sinh này, người Triệu Gia Trang chúng ta đều tuân theo pháp luật, chưa từng xuất hiện chuyện đi nha môn cáo trạng, có chuyện gì đều giải quyết tại thôn, bà nương của ngươi nói muốn đi nha môn cáo trạng, là không để người Triệu Gia Trang chúng ta vào mắt sao?”

Đem lí chính là ông trở thành cái gì?

Một nửa người trong thôn khi xảy ra chuyện, đầu tiên là giải quyết trong nhà mình, nếu trong nhà không giải quyết được, thì giải quyết ở trong thôn, lí chính là ông đương nhiên tới chủ trì công đạo, hiện tại tốt rồi, lại nghe thấy những lời này, có thể không chọc giận Triệu Tứ gia sao?

“Ngươi có bao nhiêu tiền, còn muốn đi nha môn cáo trạng, ngươi không biết cửa nha môn ở phía nam, có lý không có tiền cũng không tiến vào được sao? Chưa nói chuyện này, ngươi muốn cáo tội nhi tử và tức phụ ngươi, ngươi không thấy mất mặt sao, ngươi muốn toàn gia các ngươi không dám ngẩng đầu ở Triệu Gia Trang này sao?”

Lão Triệu vội nói: “Lão ca ca, lão bà tử này chỉ nói cho đã miệng, tuyệt đối sẽ không đi nha môn cáo trạng. Điểm này ngài yên tâm, sao có thể làm vậy?”

“Hừ, tốt nhất là như vậy, vừa rồi có chuyện gì? Vì sao lại ầm ĩ như thế? Thủy Sinh, ngươi nói đi.” Triệu Tứ gia hỏi.

Triệu bà tử đầy mặt không cam nguyện, cảm thấy Triệu Tứ gia này là bắt chó đi cày xen vào việc người khác, chuyện trong nhà mình sao đến phiên ông ta tới nói? Quả thực là ăn no rỗi việc.
Bình Luận (0)
Comment