Tối thứ sáu, Thích Nguyên Thành về đến Hải Thành, chỉ đi cùng người trợ lí thân cận và một luật sư, cũng không gọi bất kì ai ra sân bay đón, tới khách sạn rồi mới gọi điện báo cho Thích Tự là mình đã ở trong nước.
Thích Nguyên Thành ở tại khách sạn Westin cách Holiday không xa, vì vậy ngay tối đó Thích Tự đã đến gặp ba.
"Ủa, sao ba về sớm vậy?" Thích Tự vừa vào cửa đã hỏi, "Trên điện thoại ba bảo là thứ ba tuần tới mới về mà?"
"Đổi lịch trình giữa chừng đấy, về sớm còn giải quyết chuyện ở đây." Thích Nguyên Thành vẫy tay gọi con trai tiến đến, "Nói ba nghe tình hình điều tra gần đây thế nào rồi."
Thích Tự ngồi xuống trước mặt ba, tường thuật lại tiến triển mọi chuyện, cũng không quên nhắc đến cả vụ tí nữa thì Trương Kiệm đã lừa được Thích Phong kí thay mình đề án xử lí hàng tồn kia.
Căn cứ vào những tài liệu mà giám đốc Tần bảo Trình Lệ Quân mang đến cho hắn xem, có vẻ động cơ của Trương Kiệm cũng giống với suy đoán sau đó của Cố Sóc—bọn họ muốn hắn kí rồi bị cuốn chung vào vụ án kinh tế này, sau đó sẽ lợi dụng thân phận con trai chủ tịch của hắn để thoát khỏi truy cứu.
Thích Nguyên Thành nghe xong mặt đanh lại: "Giám đốc Tần nói sao?"
Nghĩ đến thái độ thẳng thắn giao nộp ra những phương án từng được phê duyệt và tình cảnh gia đình của giám đốc Tần, Thích Tự do dự nói: "Cá nhân con thấy, khả năng giám đốc Tần có dính líu vào vụ việc này không lớn lắm... Trước mắt cũng chưa tra ra chứng cứ nào cho thấy chú ấy là đồng phạm với Khâu Như Tùng và Lưu Kì."
Thích Nguyên Thành rút ra một điếu thuốc từ trong bao, gõ nhẹ lên bàn trà rồi trầm giọng nói: "Kể cả có không tham dự, thì đường đường là giám đốc điều hành chi nhánh mà Tần Hán Nghiêu lại để xảy ra sự tình như thế thì cũng khó mà thoát tội được..."
Thích Tự: "..."
Thích Nguyên Thành châm thuốc, rít một hơi rồi nói: "Ba đã bảo thư kí báo cho ban quản trị và các cổ đông tập đoàn rồi, chiều ngày kia sẽ bí mật họp hội đồng quản trị ở Hải Thành để bàn về hướng giải quyết vụ việc này... Tối nay con nhớ liên lạc với Cố tổng, cả những nhân viên điều tra mà con tìm được nữa, tổng hợp toàn bộ chứng cứ thu thập được rồi gửi cho ba, ba sẽ bảo Tiểu Hà chỉnh sửa thành báo cáo hoàn chỉnh. Chiều chủ nhật con cũng tới tham dự đi."
Thích Tự vâng một tiếng rồi hỏi: "Ba, ba định thu lưới đấy à?"
Thích Nguyên Thành thở dài một hơi: "Để sau cuộc họp rồi nói tiếp."
Thích Tự cũng hiểu, trước đó Thích Nguyên Thành có nói trên điện thoại là không tiện ra mặt điều tra vì sợ đánh rắn động cỏ, chứng tỏ hiện tại đã nắm được chứng cứ mấu chốt nên mới về. Bất luận ba hắn định xử lí nội bộ hay nhờ đến sự vào cuộc của luật pháp, thì diễn biến tiếp theo cũng không đến phiên hắn chỉ đạo nữa.
"À." Thích Nguyên Thành ngừng một lát rồi nói, "Ba xem qua cái hợp đồng của Phó Diên Thăng rồi."
Thích Tự hơi giật mình: "Ba thấy sao? Có vấn đề gì không?"
Thích Nguyên Thành lắc đầu: "Không phải việc gì lớn, nhưng mà cũng có chút. Con chỉ trả cậu ta 500,000NDT một năm thì có ít quá không?"
Thích Tự: "..."
Hắn tự giễu trong lòng, đấy là vì ba chưa biết đến sự tồn tại của mấy điều khoản bổ sung không-thể-để-ai-thấy kia thôi!
Thích Nguyên Thành nói tiếp: "Theo ba được biết thì lương năm hiện tại của Phó Diên Thăng ít nhất cũng phải gấp ba gấp bốn lần số tiền con trả... Lúc ấy ba đã rất tò mò không biết con phải ra điều kiện gì thì nó mới chịu bằng lòng."
Thích Tự nghiêm mặt nói: "Chắc là vì thành ý của con, đã đả động được anh ấy..."
"Nhìn hợp đồng bây giờ thì thấy nó phải hi sinh tương đối nhiều đấy, từ bỏ công việc hiện tại để đi làm gia sư toàn thời gian cho một sinh viên đại học như con, còn chẳng biết có được tiếp xúc với thực vụ gì không..." Thích Nguyên Thành trầm ngâm một lát, gảy tàn thuốc rồi lại nhìn về phía Thích Tự, "Ngày mai Phó Diên Thăng có rảnh không? Hai đứa đã bàn bạc xong rồi thì mai đến gặp ba đi, ba cũng có ít chuyện của muốn hỏi nó, không còn vấn đề gì thì kí hợp đồng luôn tại chỗ."
Thích Tự căng thẳng nói: "Kí luôn tại chỗ?"
Thích Nguyên Thành,"Ừ, tiện thể luật sư Hàn cũng đang ở đây, để chú ấy làm bên chứng nhận thứ ba đi."
Thích Tự:"..."
Về đến khách sạn, Thích Tự phải gọi luôn cho Phó Diên Thăng: "Ngày mai anh có được nghỉ không? Ba tôi về nước rồi, mai muốn gặp anh một chút."
Phó Diên Thăng nghe thế mà không hề nao núng: "Được."
Thích Tự: "Ông ấy còn bảo kí hợp đồng ngay tại trận đấy, phải làm thế nào với mấy điều khoản bổ sung kia đây?"
Phó Diên Thăng im lặng trong chớp mắt, nói: "Yên tâm, cứ để tôi xử lí, mai mấy giờ gặp mặt?"
Thích Tự: "11 rưỡi trưa, tại nhà hàng khách sạn Westin... Anh định xử lí thế nào? Cả luật sư của ba tôi cũng có mặt đấy, ông ấy là dân chuyên, có khi nào sẽ lộ không?"
Phó Diên Thăng: "Chuyện này cậu không phải lo, chỉ cần trả lời tôi một điều thôi, cậu còn lăn tăn gì về chi tiết trong các điều khoản bổ sung không?"
Thích Tự: "...Không."
Phó Diên Thăng: "Nghĩ kĩ chưa?"
Thích Tự: "Tôi cũng bảo "Không" rồi mà, sao anh còn vặn vẹo nhiều thế?"
Phó Diên Thăng: "Tôi phải đảm bảo đôi bên cùng đưa ra quyết định trong trạng thái tinh thần tỉnh táo và lí trí chứ... Cậu nghĩ kĩ rồi thì tôi in bản này ra đấy nhé, sau đừng có mà đổi ý muốn sửa này sửa kia, có làm sao tôi cũng không chịu trách nhiệm đâu."
Thích Tự: "... Biết rồi!"
Sáng hôm sau, Phó Diên Thăng đến khách sạn gặp Thích Tự trước, để hắn xem lại hợp đồng một lượt.
Lúc nhìn đến điều khoản bổ sung kia, Thích Tự cũng phải trợn mắt há mồm, bởi vì tất cả những nội dung ba chấm kia đều đã bị thay đổi hết—
<Hợp đồng dịch vụ Phụ đạo học vấn kiêm Tư vấn kinh doanh (điều khoản bổ sung)>
Ngoài nghĩa vụ thi hành hợp đồng chính thức và thanh toán chi phí dịch vụ cho bên B, bên A cam kết sẽ công nhận thân phận và thỏa mãn nhu cầu dạy học của bên B theo như dưới đây:
1. Trong những trường hợp không công khai, bên A công nhận bên B là thầy giáo chuyên nghiệp;
2. Ngoài chương trình học chính thức, bên A phải nhất trí đi theo giáo án chuyên môn mà bên B đã soạn và vượt qua sát hạch mà bên B đưa ra để đạt được mục đích kèm cặp của bên B. Nếu như bên A không thể thực hiện, bên B có quyền kết thúc hợp đồng trước thời hạn, cũng như yêu cầu bên A thanh toán mức phí bồi thường hợp đồng nhất định. Giáo án chuyên môn bao gồm nhưng không giới hạn trong các tài liệu: <
Cái nhìn đạo đức của nhà kinh doanh (môn chuyên ngành quản lí cao cấp của đại học T)>, <
Rèn luyện tư duy logic (môn chuyên ngành toán học của đại học Cambridge)>, <
Nghiên cứu tâm lí đại chúng>, <
Khoa học Hạnh phúc <môn tự chọn ngành XXX của đại học Havard)>...
...
"!???"
Thích Tự quay ra nhìn Phó Diên Thăng đầy kì quái, chỉ thấy người kia đang chống tay bên mép bàn, ăn vận chỉn chu, mí mắt sau lớp kính hơi rũ xuống, thần sắc cấm dục, toàn thân toát ra khí chất của một "chính nhân quân tử"...
Phó Diên Thăng: "Thế nào, ổn cả chứ?"
Thích Tự: "...Ừm."
Không hổ là Phó Diên Thăng, hắn phục rồi.
Phó Diên Thăng vừa móc ra phần tài liệu điều khoản bổ sung 18X trước, vừa nghiêm túc nói: "Nào, giờ kí cái này trước đã."
Thích Tự thấy mắt tối sầm lại, trong đầu cũng hiện ra đủ loại hình ảnh không phù hợp với thiếu nhi đã từng chạy qua đầu mình... thầm chửi tục một tiếng trong bụng: "Sao phải kí luôn bây giờ?"
Phó Diên Thăng giải thích: "Lát nữa đến chỗ ba cậu kí hợp đồng chính, điều khoản bổ sung cũng sẽ có hiệu lực luôn. Đến lúc đấy nhỡ cậu chơi xấu, không chịu kí cái này nữa, chỉ có điều khoản bổ sung mới kia có hiệu lực thì tôi biết tìm ai nói lí đây?"
Thích Tự: "..."
Thẳng thắn mà nói, hắn cũng muốn kí điều khoản mới hơn là cái này...
Phó Diên Thăng nhìn ra ý định của hắn, nói: "Yên tâm, kia đúng là những giáo trình tôi định dùng để dạy cậu."
Thích Tự kí xong giương mắt nhìn lên, thấy Phó Diên Thăng đang chăm chú nhìn mình đầy ẩn ý thì lập tức trả lại tài liệu như ném đi củ khoai nóng bỏng tay, cảnh cáo đối phương: "Để ai khác thấy được thứ này thì anh cứ liệu hồn!"
Phó Diên Thăng cười cười ừ một tiếng rồi nói: "Khi nào có mặt ba cậu, nội dung trong điều khoản bổ sung cũng không cần nhân chứng kí tên, lúc sau chúng ta bí mật đổi lại bằng cái này rồi in dấu vân tay giáp lai là được."
Thích Tự: "???" Lại còn phải in dấu vân tay!?
Sau đó hai người cùng đi đến khách sạn Westin. Gặp bọn họ, trước tiên Thích Nguyên Thành bảo trợ lí đi đặt một phòng ăn riêng.
Trong bữa ăn, Thích Nguyên Thành còn cẩn thận hỏi về dự định và chương trình cụ thể mà Phó Diên Thăng định dùng để dạy dỗ Thích Tự trong hai năm tới.
Phó Diên Thăng rõ ràng đã có chuẩn bị đầy đủ, đối đáp vô cùng trôi chảy, không chỉ liệt kê ra những giáo trình được nhắc đến trong điều khoản bổ sung mới, mà còn nói lên rất nhiều kì vọng đối với Thích Tự, khiến hắn nghe xong cũng không nhịn được mà nổi lòng tôn kính. Thậm chí trong thoáng chốc, hắn còn phải hoài nghi người sáng tác ra loạt điều khoản bổ sung 18X kia là ai chứ chẳng phải đối phương...
Mặt khác, Thích Tự cũng hiếm khi thấy ba hắn tỏ thái độ đánh giá cao ai như đối với Phó Diên Thăng.
Sau một bữa cơm cả chủ và khách đều vui, bọn họ lên phòng của Thích Nguyên Thành. Tranh thủ trong lúc để luật sư Hàn xem xét hợp đồng, Thích Nguyên Thành có gọi Phó Diên Thăng vào nói chuyện riêng.
Thích Tự không biết hai người kia nói về chuyện gì, nơm nớp ngồi chờ trong phòng khách, chỉ lo sẽ bị lộ tẩy.
Hơn nửa tiếng, sau hai người mới đi ra. Nhìn biểu lộ của cả hai đều bình tĩnh như thường, Thích Tự mới thở phào nhẹ nhóm.
Luật sư Hàn cũng đã xem qua xong hợp đồng, không hề thấy có vấn đề gì.
Ba người cùng nhau kí tên ngay tại chỗ. Do Phó Diên Thăng còn chưa từ chức công việc hiện tại, hợp đồng này vốn dĩ nên để ra một tháng chờ, nhưng Thích Nguyên Thành lại bảo hiệu lực sẽ bắt đầu ngay sau khi kí kết vì sắp tới còn có việc muốn Phó Diên Thăng tham gia luôn.
Thích Nguyên Thành bắt tay Phó Diên Thăng: "Phiền cậu chiếu cố Thích Tự trong hai năm tới."
Phó Diên Thăng: "Tất nhiên rồi ạ."
Chờ Phó Diên Thăng rời đi, Thích Tự mới hỏi Thích Nguyên Thành: "Ba bảo Thầy Phó tham gia việc gì vậy?"
Thích Nguyên Thành giải thích với hắn: "Thật ra, ba thông báo với bên ngoài là đợt này về để mở họp nghị chiến lược cho tập đoàn, dự định thu mua vài công ti khoa học kĩ thuật để tích hợp thành bộ phận khoa học kĩ thuật của tập đoàn trong nửa tới của năm nay—đây là trọng tâm phát triển của Tư Nguyên trong vòng mấy năm tới, cũng chính là công việc mà ba muốn con tiếp nhận sau khi tốt nghiệp... Nếu con không chiêu mộ được Phó Diên Thăng, khả năng cao là ba cũng chưa định để con tham gia vào những việc này sớm như vậy. Nhưng vừa rồi bàn với Phó Diên Thăng, nó bảo nếu sớm muộn cũng phải tiếp quản thì nên để con tìm hiểu từ bây giờ, học hỏi từ thực tiễn mới được nhiều. Ba cũng nghĩ như thế, chứ nếu con chỉ mời nó ra nước ngoài để làm gia sư thì quá là phí phạm năng lực người ta rồi."
Thích Tự khó hiểu nói: "Thế còn việc đi học của con thì sao?"
Thích Nguyên Thành khoát khoát tay: "Không phải lo, Phó Diên Thăng bảo mấy kiến thức đại học của con học nhanh thôi, sẽ không ảnh hưởng đến việc trên trường đâu. Kể cả nhỡ lúc nào con không đi học được thì nó cũng sẽ xử lí cho."
Thích Tự: "Vậy là tới đây con không chỉ lo việc học, mà còn phải chạy đi chạy lại nữa ấy ạ?"
Thích Nguyên Thành gật đầu: "Mời người ta về rồi thì nên dùng cho xứng. Thứ ba tuần sau có buổi thảo luận chuyên môn của ban giám đốc về nội dung này, ba bảo Phó Diên Thăng đến tham gia cùng rồi. Hôm ấy cả bác Tư với Tư Trạch cũng sẽ tới."
Thích Tự ngạc nhiên: "Anh của Tư Hàng?"
Thích Nguyên Thành: "Đúng rồi, bác Tư cũng định để Tư Trạch tiếp quản việc này, mấy đứa tranh thủ làm quen với nhau một chút, về sau cùng làm việc chắc sẽ còn gặp nhau nhiều đấy."
Thích Tự: "..."
****
<Epilogue> Thích Nguyên Thành: "Con trai à, mời người ta về làm toàn thời gian mà trả có 500,000NDT thì cũng thiệt cho người ta quá rồi."
Thích Tự: "Ba, ba xem qua cái điều khoản bổ sung 18X kia đi đã."
Thích Nguyên Thành: "...Đuổi nó ngay! (╰皿╯)"
-
vtrans by xiandzg Muốn hỏi bác Thành bán con một cách đường hoàng và hoành tráng là trải nghiệm thế nào... ˊ_>ˋ