Phúc Hắc Vương Gia Sỏa Tướng Công

Chương 187

Edit: gau5555

Beta: dark Angel (Bella Ngân)

Lãnh Phi Nguyệt nói làm cho mọi người lần thứ hai kinh ngạc lên tiếng, chẳng lẽ Lãnh Hạo Nguyệt thật là nhi tử của Lạc Băng?

“Lãnh Hạo Nguyệt, tuy rằng trẻ mới sinh sinh non rất bình thường, thế nhưng, năm đó Tuyết phi sinh non, thái y có thể đã kiểm tra, cũng không có gì khác thường a, chuyện này giải thích như thế nào a?” Lãnh Phi Nguyệt tiếp tục ối chao tướng ép.

Lãnh Hạo Nguyệt ánh mắt lại hơi mị lên.

“Đúng vậy, tất cả chứng cứ này đều biểu hiện, Tấn vương rất có thể không phải là con nối dõi tiên hoàng…” Trong đám đại thần có người bắt đầu cúi đầu nghi hoặc lên tiếng.

“Đúng vậy, ngôi vị hoàng đế này…” Lại có người liếc mắt nhìn Lãnh Huyền Nguyệt chết thảm trên mặt đất, không khỏi lắc đầu, chẳng lẽ thực sự muốn cho Lãnh Phi Nguyệt ngồi sao? Thủ đoạn của hắn so với Lãnh Huyền Nguyệt chỉ có hơn chứ không kém a, tính tình tàn bạo cực kỳ.

“Chỉ là, chứng cứ này còn chưa có nói rõ Tấn vương cũng không phải là đứa nhỏ của tiên hoàng a…” Cũng có người bắt đầu đưa ra ý kiến phản bác, “Tại sao có thể tin lời của hắn nói một bên đâu?”

“Đúng vậy, đúng vậy.” Lập tức cũng có người đồng ý cái quan điểm này.

Thế là, trong khoảng thời gian ngắn, thành viên hoàng thất cùng đại thần thoáng cái liền chia làm hai phái, một phái là tin, một phái là hoài nghi, thế nhưng vô luận là tin hay là hoài nghi, tựa hồ cũng không muốn để cho Lãnh Phi Nguyệt làm hoàng đế, chỉ là không dám minh mục trương biểu hiện ra bên ngoài mà thôi.

Nhạc Du Du nằm úp sấp ở phía trên không khỏi có điểm nóng ruột, cái đám ngu ngốc này, nghiệm DNA không phải là hiểu ngay sao? Bỗng nhiên lại lắc đầu nở nụ cười, thời đại này làm gì có kiểm nghiệm này? Bất quá, tựa hồ có cách lấy máu để chứng thực đi? Như vậy thử một lần là tốt rồi? Nghĩ lại lại vừa nghĩ, vạn nhất Lãnh Hạo Nguyệt thật sự không phải là nhi tử của Lãnh Húc thì làm sao bây giờ? Chuyện này làm sao hắn có thể chịu nổi?

Càng nghĩ, Nhạc Du Du vẫn là quyết định bảo trì trầm mặc, nhìn sự tình còn có thể phát triển thế nào rồi hãy nói.

Thần tình Lãnh Hạo Nguyệt lại không thay đổi chút nào, tựa hồ lời Lãnh Phi Nguyệt nói không phải là hắn. Điều này cũng làm cho trong lòng Nhạc Du Du hơi yên định một chút.

Lãnh Phi Nguyệt tựa hồ nhìn thấu tâm tư của mọi người, dù sao, những người này hắn đã quen thuộc, ở trong đó có cô bá thúc cữu của hắn, cũng có huynh đệ tỷ muội của hắn, không khỏi khóe miệng nhất câu: “Hiện tại, chỉ cần các ngươi giết tạp chủng này, như vậy, giải dược sẽ đưa lên, bằng không, các ngươi chờ độc dậy để tử vong đi…”

Nhạc Du Du trong lòng cả kinh, Lãnh Phi Nguyệt này thực sự là đê tiện tới cảnh giới nhất định, lại muốn mượn tay của dòng họ giết Lãnh Hạo Nguyệt, như vậy, hắn chính là vô tội, trực tiếp ngồi mát ăn bát vàng, mà những người đó không làm gì được Lãnh Hạo Nguyệt, thì cũng sẽ bị giết chết, nói như vậy, Lãnh Hạo Nguyệt lại thành hung thủ giết người chính là đắc tội với người của hoàng thất, vô luận chân tướng làm sao, hắn càng không thể có tài cán làm vua, thật có thể nói là là một hòn đá ném hai chim a, không khỏi đau lòng liếc mắt nhìn Lãnh Hạo Nguyệt, hắn hiển nhiên cũng là hiểu rõ ý tứ của Lãnh Phi Nguyệt, lúc này, chỉ là lẳng lặng đứng.

Dòng họ này vừa nghe sẽ có giải dược, lập tức nắm kiếm đứng lên, nhìn chằm chằm nhìn Lãnh Hạo Nguyệt, chỉ là, cũng không dám tùy tiện tiến công.

Bỗng nhiên, trong đám người một tiếng hét thảm, có người bởi vì khẩn trương, thúc đẩy máu tuần hoàn tăng mạnh, sớm độc phát.

Tất cả mọi người nhịn không được run run một chút.

Mà những đại thần kia lúc này mặt lại như đất hôi.

“Trong vòng nửa canh giờ, các ngươi nếu như không giết được hắn, như vậy, các ngươi sẽ chờ độc phát tính thì mà chết đi.” Lãnh Phi Nguyệt khóe miệng nhất câu, nhàn nhạt nhìn lướt qua mọi người, trong lòng không khỏi thầm mắng, một đám ngu ngốc.

Lời này vừa nói ra, đã có người không chịu nổi, cầm đao vọt tới, Long Ngâm lập tức tiến lên một bước, chắn trước thân Lãnh Hạo Nguyệt, chỉ bất quá, người nọ không đợi chạy đến trước mặt Lãnh Hạo Nguyệt, liền bỗng nhiên ùm một tiếng ngã trên mặt đất, khóe miệng tràn ra máu đỏ, hai mắt trợn lên đã chết.

Biến cố bất thình lình làm cho rất nhiều người tâm đều phát ra lạnh ý, toàn thân run run lên, đến lúc này, độc phát càng nhanh hơn, vì thế, chỉ chốc lát dòng họ hoàng thất kia đao kiếm còn không có giơ lên, cũng đã ngã xuống hơn phân nửa, số lượng còn lại không có nhiều người lắm

Trong dòng họ hoàng thất, duy nhất không hề động chính là Lãnh Minh Nguyệt, nàng vẫn luôn là co rúc ở bên người mẫu thân, mở to một đôi mắt kinh khủng mê man nhìn tất cả, mà hoàng hậu Đổng Tuyết mai cũng đã sớm mất đi ưu nhã ngày xưa, vẻ mặt tuyệt vọng co quắp ngồi dưới đất, nàng thực sự không biết, sự tình tại sao phải biến thành như vậy… Sớm biết rằng có ngày hôm nay, nàng nhất định sẽ lựa chọn một người bình thường, sau đó an ổn sống cả đời, lại liếc mắt nhìn nữ nhi bên người, là hư vinh của nàng hại nàng a…

“Một đám ngu ngốc.” Nhạc Du Du thật sự là không nhịn được, ảo não đập một cái nhất thời một trận bụi bặm tung bay, Nhạc Du Du thật sự là không nhịn được, không khỏi lớn tiếng ho khan đứng lên.

“Ai?” Lãnh Phi Nguyệt là người đầu tiên nghe được thanh âm, thả người đi tới.

Lãnh Hạo Nguyệt cũng nghe thấy được, thanh âm này hắn lại rất quen thuộc là Nhạc Du Du, thế là, cũng là thả người đi tới.

Mà Phi Nhạn vừa nhìn Nhạc Du Du lên tiếng, vội vàng một tay nắm ở hông của nàng sau đó ở thời gian người khác còn chưa bắt đầu, liền một người nhảy xuống.

“Khụ khụ khụ…” Nhạc Du Du biết hành tung bại lộ, đơn giản dùng sức ho khan lên, dường như muốn đem toàn bộ bụi vừa hít phải cho ra, Phi Nhạn đành phải ở phía sau của nàng nhẹ nhàng giúp nàng vỗ phía sau lưng.

Lãnh Hạo Nguyệt vừa nhìn thấy Nhạc Du Du, đầu tiên là nhướng mày, sau đó khóe miệng nhịn không được quyến rũ.

Nhạc Du Du rốt cuộc khụ hết bụi, lúc này mới thẳng đứng dậy ngẩng đầu, lại phát hiện tất cả mọi người đang kinh ngạc nhìn nàng, không khỏi hướng về phía mọi người nhếch miệng, nhưng mọi người liền sợ hãi lui về phía sau một bước.

Nhạc Du Du biết hình tượng của mình lúc này hơi kém một chút, không khỏi lấy tay sờ soạng mặt một cái, không hề lưu ý phản ứng của mọi người, nàng lần này tới cũng không phải chọn xinh đẹp, hình tượng thật xấu cũng là không sao.

“Sao nàng lại tới đây?” Lãnh Hạo Nguyệt tiến lên cầm tay nàng, tiểu nữ nhân này sao lại đem mình thành chật vật như thế a? Chỉ là, lúc này không thế nào thích hợp khanh khanh ta ta, chỉ phải đem quan tâm truyền xuống dưới tay của nàng.

“Đương nhiên là tới tìm chàng tính sổ.” Nhạc Du Du hiểu rõ tâm ý của hắn, thế nhưng vẫn là không nhịn được liếc hắn một cái, sau đó kéo tay áo của hắn bắt đầu lau mặt.

Lãnh Hạo Nguyệt khóe miệng run lên, tựa hồ sáng tỏ tâm tư của nàng, cũng không cự tuyệt, như trước hơi cười nói: “Tốt, chỉ cần giải quyết xong chuyện bên này, muốn thế nào thì tính thế đấy a.”

Nhạc Du Du lập tức đã biến tay thành màu đen, quay đầu nhìn Lãnh Phi Nguyệt: “Duệ vương biệt lai vô dạng a.”

“Du Du?” Lãnh Phi Nguyệt lúc này cũng nhận ra Nhạc Du Du, ánh mắt không khỏi hơi giật giật.

“Rất kinh ngạc ta còn sống đi?” Nhạc Du Du nhếch miệng cười, “Không có biện pháp, con người của ta chính là mạng lớn, để cho ngươi thất vọng rồi a…”

Lãnh Phi Nguyệt môi giật giật, nhưng cũng không nói lời nào.

Nhạc Du Du không hề nhìn Lãnh Phi Nguyệt, mà là đưa mắt nhìn về phía những người độc còn chưa phát, “Duệ vương căn bản cũng không có giải dược, các ngươi làm sao lại ngu xuẩn nghĩ hắn sẽ cứu các ngươi? Hành vi của các ngươi lúc này, chỉ sẽ tăng nhanh tốc độ tử vong của các ngươi mà thôi…”
Bình Luận (0)
Comment