Phụng Bồi Học Trưởng Đi Bắt Quỷ

Chương 63

“Ba!” Tốn Khuê Lang đem phù chú đặt vào tay ông, lại ghé vào lỗ tai ông đem cách dùng liên tục nhắc lại hai lần, cuối cùng dặn đi dặn lại: “Ba nhất định đừng quên đổi thuốc cho học trưởng, mạng người rất quan trọng a!”

Trong đầu ba ba trống rỗng, cứng ngắc không nén được lên tiếng: “Đi đi! Con là con ba, ba không tin con, còn tin ai?”

Y Điền trở lại trước giường, dùng một tấm vải lớn đắp lên người Bạch Mộc, chạy nhanh khỏi khu nhà, ở trong sân đậu một chiếc xe máy mà hồi trước y đi học vẫn thường dùng, mang theo Bạch Mộc chạy về vùng ngoại ô phía nam.

Tuyệt địa ô nha.

Thần khuyển trong không khí ngửi thấy mùi nhân loại đang tản phát, khẩn cấp vụt về hướng cổ bảo.

Trong cổ bảo, các học sinh lâm vào một mảnh hắc ám, che lấp bởi bầu không khí ngạt thở, trong phòng thậm chí không có công tắc, một gã đồng học cầm điện thoại di động ấn màn hình cho ánh sáng phát ra, nương theo một chút ánh sáng lại phát hiện trong phòng lóe ra hàng trăm đôi mắt đen láy, một đám quạ đen tập trung dày đặc trên trần nhà.

“A!”

Chúng kêu to, chỉ thấy đám quạ đông đúc chằng chịt kia giang đôi cánh khổng lồ lao về phía bọn họ.

Quạ cũng không phải là ác ý tổn thương loài người, chỉ là muốn đem bọn họ đuổi ra xa cổ bảo, nó là thứ bảo vệ nơi này! Cánh các con quạ huy động, bay tới loài người trước mặt, nhưng không có dùng móng nhọn cùng mỏ dài làm hại họ.

Các học sinh sợ hãi, ôm đầu chạy sâu về phía hành lang.

Trong cổ bảo một trận hỗn loạn, một ả nữ sinh chạy trốn không cẩn thận vấp té, đứa bạn bên cạnh vừa định kéo cô dậy, đã bị quạ xông tới đụng vào trên mặt, cậu ta cực kỳ kinh hoàng, bỏ nữ sinh lại chạy vào bên trong, cô bé này phát ra tiếng kêu thảm thiết như chết, cuộn tròn trên đất khóc lớn, quá độ hoảng loạn khiến cô không còn khí lực để chạy trốn nữa!

Ở trong bóng tối các học sinh như con ruồi không đầu chạy lung tung khắp nơi, trốn trong những phòng khác, trốn khắp ngõ ngách, tình trạng mỗi người đều rất căng thẳng.

Một tên nam sinh, chính mình cũng không biết làm sao lại chạy vào gian phòng hiện tại. Bên trong rất tối, hình như không có quạ, điều này làm cho cậu thư hoãn một lúc, lấy di động ra dự định gọi trợ cứu bên ngoài, thì phát hiện điện thoại căn bản không có tín hiệu!

Xoay người, xuyên qua ánh sáng yếu ớt từ điện thoại di động, phát hiện khắp phòng đều là nhện, mỗi một con to cỡ bằng nắm tay, khắp nơi giăng đầy mạng nhện!

Cậu la to lao ra khỏi phòng, thấy đầy đất một vũng màu đỏ tươi, tên nam sinh này không biết, xem chất lỏng trên mặt đất là máu, chẳng qua là cậu trước đó hoảng loạn đã va phải lọ mực đỏ. Trong tiềm thức đã đem chất lỏng loang lỗ kia thành sự kiện linh dị, cho rằng nơi này chính là không gian quỷ dị, hai mắt sợ hãi khẽ đảo liền té xỉu!

Trong nhóm bạn của cậu ta, có một nữ sinh trong lúc rối loạn cũng chạy vào nơi này.

Đi vào phòng trong, cô ta và tên nam sinh kia đều giống nhau, cầm điện thoại di động lên muốn gửi một tin nhắn, bấm được một nửa, bàn chân đột nhiên đụng phải một thứ gì đó mềm mềm, cúi đầu, lấy máy chiếu xuống nhìn, bạn học của mình lại nằm thẳng tắp trên đất, dưới người tràn đầy ‘máu tươi’ hồng hồng.

“A…”

Cô ta lạc giọng thét lên, điện thoại rớt trên sàn nhà, màn hình vẫn sáng trưng, vừa vặn chiếu trên người của cậu bạn trên đất.

Rầm!

Cửa bị đá văng!

Hai thằng con trai nghe được âm thanh thì phá cửa xông vào, lá gan hai người bọn họ tương đối lớn, thấy thế rất nhanh chạy tới, một đứa ôm lấy bạn nữ sinh bị hoảng sợ, một đứa thì đỡ nam sinh đang nằm trong vũng máu dậy. Người này rất thông minh, y thấy màu đỏ trên đất, phản ứng đầu tiên cũng tưởng là máu, nhưng khi sờ dịch thể dưới thân bạn học, cảm thấy nó vô cùng loãng, không sềnh sệch như máu. Vì vậy, đưa một ngón tay đến trước mũi cậu ta, nghi ngờ nói: “Kỳ quái, đây không phải là máu mà!”

Tiếp đó, lại xem thử một chút hô hấp của bạn học, còn sống!

“Cậu ta chưa chết?” Bạn học nữ dùng thanh âm run rẩy hỏi.

“Không biết!” Đứa con trai vỗ vỗ mặt của đồng học bị hôn mê, lại bấm nhân trung cậu ta, y lúc này mới tỉnh lại!

“Này! Mày không sao chứ! “Bạn học trai hỏi.

Tên ngất xỉu, sau khi tỉnh lại đột nhiên kêu gào: “Nơi này có quỷ, nơi này có quỷ! Chúng ta nhanh rời khỏi nơi này!”

Đúng lúc này, bên ngoài cổ bảo đột ngột vang lên tiếng chó sủa chấn động toàn bộ cổ bảo, thanh âm cực lớn, ngay cả cổ bảo dường như cũng phải run rẩy theo!

Các học sinh mỗi người im như thóc!

Bên ngoài cổ bảo, thần khuyển đi tới nơi này, phát hiện kết giới đã biến mất, đủ loài yêu quái sôi nổi tập hợp xung quanh cổ bảo, dễ nhận thấy đám người kia đang ở bên trong cổ bảo.

Nó há mồm gầm gừ, âm thanh rung động, vang tận mây xanh.

Thanh âm này oai phong lẫm liệt, mang theo khiếp sợ không cho kháng cự, quát lui bầy yêu!

Kẻ nào không biết, thần khuyển chuyên lấy yêu quái làm thức ăn, tên nào không muốn sống mà càn rỡ! Tất cả yêu quái đều nhao nhao rút lui, không con nào dám ra mặt phản kháng.

Thần khuyển rống lớn cơ thể trở nên to lớn gấp mấy lần. Rầm rầm! Thoáng cái đem đại môn đạp đổ, tiếng động rất lớn, toàn bộ cổ bảo đều chấn động điếc cả tai! Cát bụi dưới mặt đất nổi lên cuồn cuộn!

Đám quạ đếm không hết kia nghe được tiếng gầm hăm dọa của thần khuyển, sợ đến kêu quan quác, vỗ đôi cánh khổng lồ xông ra ngoài cửa, bay lên trên không, né tránh con chó lớn hung ác này.

Trong nhất thời, bầu trời đêm trở nên vô cùng cảnh hùng tráng!

Yêu quái và quạ đen đều trốn hết, lúc này thần khuyển mới thu hình thể lại về 2 thước, chạy vào bên trong cổ bảo! Con ngươi màu đỏ tươi của nó, ở trong bóng tối thấy rất rõ ràng, chỉ thấy ngay góc phòng có một nữ sinh nằm co ro, ở nơi đó khóc thút tha thút thít.

Thần khuyển dùng âm thanh loài người, uy nghiêm không thể kháng cự nói: “Nhân loại, leo lên người ta, ta sẽ bảo vệ ngươi!”

Nữ sinh bị doạ càng khóc ợi hại hơn!

Thần khuyển bất đắc dĩ, lại không có thời gian cùng cô ta lãng phí nước bọt, tiến lên cắn y phục của cô, ngặm lấy rồi hướng phía trong hành lang chạy.

Ánh mắt nó sáng ngời, khứu giác linh mẫn, trực tiếp xông về người ở gian phòng gần nhất, móng vuốt lớn màu trắng ba một tiếng cửa đã bị đạp sập, bên trong có một nam sinh, đang kinh hãi trốn dưới cửa sổ, run bần bật lui về sau.

Thần khuyển mở mồm nhả nữ sinh ra.

Nữ sinh đứng dậy liền chạy, móng vuốt nó vỗ một cái, đem nữ sinh đè xuống đất, đối về nam sinh lạnh lùng nói: “Nhân loại, muốn sống thì leo lên lưng ta!”

Động tác nó quá mạnh mẽ càng làm nam sinh đối diện sợ hãi, bất tỉnh ngay tại chỗ.

Thần khuyển vô cùng khó chịu, loài người thật yếu đuối! Mỗi lần cùng nhân loại tiếp xúc, nó đều có loại cảm giác phi thường chán ghét, ngoại trừ chủ nhân Tôn Nhất chỉ có hắn mới thân thiện hiểu loài chó.

Lãng phí thời gian thế này căn bản không phải biện pháp, thần khuyển quyết định trước bỏ hai người lại, đi tìm những người khác. Ngay sau đó. Lại quay đầu chạy vội tới một căn phòng khác. Nơi ấy có một học sinh lạc đường. Cửa trong phòng rất nhiều, cậu ta đang tìm lối ra.

Trông thấy thần khuyển, vẻ mặt cậu hoảng loạn, trong nháy mắt rút dao ra.

Cửa sổ trong căn phòng này là kiểu sát đất, ánh sáng so với những phòng khác đầy đủ hơn, cậu ta thận trọng đánh giá thần khuyển trắng như tuyết trước mắt. Hét lớn: “Yêu quái, hôm nay tao liều mạng với mày!” Lấy dũng khí, quơ dao xông lên.

Thần khuyển cắn con dao của cậu, vuốt lớn dùng sức đè cậu xuống.

“Yêu quái! Thả tao ra!” Nam sinh kêu to, nghiễm nhiên là rất không phối hợp!

Thần khuyển căm phẫn: “Loài người ngu xuẩn! Ta là tới cứu các ngươi, ngươi nếu là không hợp tác, một khi ta rời khỏi, các ngươi liền sẽ trở thành thức ăn chia cho đám yêu quái! Mau! Leo lên trên lưng ta, ta mang bọn ngươi ra ngoài!” Thu hồi chân!

Nam sinh hoàn toàn nghe không lọt, lời của‘cẩu yêu’ phun ra, chỗ nào có thể tin tưởng?

Lần nữa nhặt dao lên, mũi dao nhọn đâm tới, thần khuyển nhẹ nhàng nhảy thoát!

Rầm rầm! Cánh cửa đột nhiên mở ra, nam sinh quơ dao đúng lúc hướng cửa lao tới. Rất không đúng lúc, lập tức đụng vào cái cửa bất chợt bị mở ra kia, cả người té ngửa ra sau, bốn chân chéo nhau ngã xuống đất.

Lúc ngồi dậy, cái mũi bị gãy chảy máu ròng ròng.

Tại cửa, 4 tên đồng học cấp bách chạy vào. Ba học sinh nam, một nữ sinh, một nam sinh can đảm trong đó cõng một nữ sinh, một tên lớn gan khác thì đỡ một nam sinh toàn thân máu đỏ, rõ ràng là vừa đụng phải mực bút máy, tại nơi ánh trăng mờ ảo này, có vẻ đặc biệt u ám quỷ dị.
Bình Luận (0)
Comment