Phủng Sát Chim Hoàng Yến

Chương 22


– Tôi không được……
Tên trai được bao 40 tuổi như anh không được thật, anh cảm thấy mông mình bị ma sát cháy rồi, hai chân dần mất tri giác, bụng nhỏ bủn rủn muốn xỉu, luôn bị cái ấy chọc tới chọc đi như muốn chọc thủng bụng anh vậy á.

– Tôi không chịu nổi nữa……

Anh không bắn được gì nữa đâu.

Tần Hước một mặt bế Kim Hoài An từ trên giường lên như bế con, ôm ngồi xuống ghế sô pha, đặt ngồi trên người mình, một mặt thở dốc nặng nề, hôn xương quai xanh và núm vú Kim Hoài An, thủ thỉ:
– Bảo bối ơi, đây là lần cuối cùng.


Lần cuối cùng có nghĩa là chơi đến khi Tần Hước tận hứng mới thôi.

Chim hoàng yến đáng thương lần đầu xuống biển còn chưa trải sự đời, chỉ cho rằng trước mặt là ánh rạng đông hy vọng, thế là cố gắng kẹp chặt mông, bắt đầu lắc nhẹ eo, vừa rên rỉ vừa rơi lệ.

Tần Hước nhìn Kim Hoài An tự động, thầm nghĩ không hổ là yêu tinh bỏ bùa mê Lý Nho tận mười mấy năm, gã nghĩ có lẽ gã cũng sắp bị mê mười mấy năm mất rồi, à không có khi là lâu hơn rất nhiều…….

Bình Luận (0)
Comment