Phương Thức Nghịch Tập Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 139


Sáng hôm sau, Nguyệt Ninh liền mở màn hình hệ thống lên, sau đó ngồi xem tình tiết hôm qua tại quán bar trước khi nàng đến.
Hôm qua, Nhạc Dao Dao thực sự rất buồn, nàng ta không biết làm sao để Tần Trạch có thể nghe mình giải thích.Cho dù nàng bị chụp nude gì đó, nhưng đó là nàng bị lừa!
Khi ấy nàng vốn dĩ không biết gì cả, nàng chỉ uống say, sau đó bị đem đi mà thôi!
Nàng là bị lão già ghê tỡm kia lừa, thật sự nàng không có ngoại tình! Vì thế, có phải hay không nếu Tần Trạch biết được sự thật này thì hắn sẽ tha thứ cho nàng?
Nhạc Dao Dao càng nghĩ, càng thêm chán nản.

Cuối cùng, nàng ta quyết định sẽ dùng rượu mà mua say.
Nhạc Dao Dao muốn quên hết tất cả những đau khổ mà mình phải gánh chịu, thế nhưng không thể.

Vì thế chỉ còn cách quên đi tạm thời bằng cơn say, nếu nàng say thì nàng sẽ không phải suy nghĩ nhiều nữa...
Nhạc Dao Dao nghĩ vậy, nàng ta lập tức đến quầy bar, và bắt đầu uống rượu.
Càng uống, nàng ta càng uất ức, càng uất ức thì lại càng uống.

Cuối cùng, Nhạc Dao Dao uống say đến mức trời đất quay cuồng.
Tiếp đó, bởi vì say mèm nên nàng ta bị một nam nhân đến ve vãn.

Nhạc Dao Dao mơ màng tưởng nam nhân kia chính là Tần Trạch, vì thế liền ôm chầm lấy hắn.
Nam nhân kia cũng thuận nước mà đẩy thuyền, hắn ôm lấy Nhạc Dao Dao sau đó lừa nàng ta rời khỏi bar.
Tiếp đấy, liền có cảnh nam nhân kia ôm Nhạc Dao Dao bước ra từ quán bar.

Sau đó chuẩn bị cho kịch bản Tần Trạch đến cứu Nhạc Dao Dao, tiếp đó hóa giải hiểu lầm bằng cách lăn ga giường!
Bởi vì Nguyệt Ninh không cho Tần Trạch làm anh hùng cứu mĩ nhân, thế nên nam nhân kia cũng được lợi mà ăn luôn Nhạc Dao Dao tại khách sạn.
Nam nhân kia tên Trần Minh, hắn là con của một lão cổ đông, quyền lực cũng không lớn lắm.

Ngoài ra, hắn còn là một tên tra nam, chuyên bám váy phụ nữ.

Nói chung, hắn ta muốn có bao nhiêu bỉ ổi liền có bấy nhiêu.
Sau khi Trần Minh cùng Nhạc Dao Dao rời đi, liền tới khách sạn gần nhất.

Tiếp sau đó, chuyện gì thì mọi người cũng đều biết.
Nguyệt Ninh thở dài, nàng cảm thấy lần này Nhạc Dao Dao ăn một chút thiệt thòi cũng là tốt.

Dù sao thì, cũng không phải lần nào Tần Trạch cũng có thể tới đúng lúc mà cứu Nhạc Dao Dao.
Ngươi uống say tại bar, ngươi không tự bảo vệ mình thì ai sẽ là người bảo vệ ngươi đây? Tiểu thuyết chỉ là để đọc, chứ thật sự không hề giống với bên ngoài.
Thực tế, không hề có vị bá đạo tổng tài nào yêu ngươi, càng sẽ không Trùng hợp mà đến cứu ngươi mọi lúc mọi nơi.

Thứ ngươi nhận được tại hiện thực, chính là kết quả mà quá khứ ngươi đã làm.
Tựa như Nhạc Dao Dao, nàng ta năm lần bảy lượt đến bar để uống say.

Sau đó nhận rất nhiều hậu quả, thế nhưng nàng ta vẫn không chịu hiểu.
Bị chụp ảnh nude sau đó đem ra đe dọa, tống tiền, hơn nữa lần này là bị một nam nhân xa lạ ngủ!
Nguyệt Ninh cảm thấy, nếu lần này Nhạc Dao Dao vẫn không chịu hiểu thì quả thực đúng là không có não.

Nguyệt Ninh tiếp tục xem lại đoạn Nhạc Dao Dao cùng Trần Minh bước ra, tiếp đó nàng liền phát hiện nàng ta liên tục nói xin lỗi, sau đó còn gào khóc.

Bởi vì là màn hình hệ thống, thế nên mới có thể nghe rõ âm thanh, hơn nữa vô cùng chân thật.

Nếu là camera thông thường thì sẽ không thể nghe được, bởi vì khoảng cách cũng khá xa, hơn nữa nàng ta chỉ thì thầm mà nói.
Nguyệt Ninh: "..." Uống say, nhận nhầm người, lăn ga giường,...!Ha hả?!
Nàng thật sự không còn gì để nói, bỡi lẽ não bộ nữ chính hoạt động không giống nàng.
Hiện tại Nhạc Dao Dao đã không giữ lại được trong sạch, vì thế khả năng cao là nàng ta sẽ không thể cùng Tần Trạch bên nhau.
Nếu nam nhân vượt quá giới hạn, thì nữ nhân sẽ chọn tha thứ.

Nhưng nếu nữ nhân vượt quá giới hạn, nam nhân sẽ chọn từ bỏ.
Theo nàng thấy, hiện tại rất ít nam nhân có thể chọn tha thứ.

Đặc biệt là tổng tài nam chính, họ sẽ không yêu nữ nhân nào dính một chút vết dơ, huống hồ là ngoại tình.
Nữ nhân ấy phải thanh thuần đáng yêu và thiện lương không nhiễm bụi trần,...! Thì mới là đóa hoa sen trắng, mới được bá đạo tổng tài thương yêu!
Nói chung, chuyện lần này nếu lộ ra ngoài, Nhạc Dao Dao sẽ không thể nào cùng Tần Trạch kết giao.
____
Hôm sau, đợi đến khi Nhạc Dao Dao tỉnh lại thì nhìn thấy một nam nhân xa lạ nằm chung giường.

Hơn nữa, nàng và hắn đều không mặc quần áo.
Gương mặt Nhạc Dao Dao tái xanh, bởi vì cho dù dùng ngón chân để nghĩ thì nàng ta cũng biết chuyện quái gì đang sảy ra.
Nhạc Dao Dao run rẩy, bờ môi tái nhợt mà nhìn nam nhân bên cạnh.


Rốt cuộc là đã sảy ra chuyện gì, vì sao nàng lại ở cùng nam nhân xa lạ?
Nhạc Dao Dao cố gắng nhớ lại, nhưng không thể.

Càng nghĩ, đầu càng đau.

Nhạc Dao Dao nắm chặt tóc, gương mặt bắt đầu vặn vẹo.
Hiện tại Nhạc Dao Dao không biết nên có cảm xúc như thế nào, bởi lẽ nàng ta dường như muốn phát điên.

Hiện tại, nàng ta cho rằng cả thế giới đều chống lại mình, đến cả ông trời cũng không cho nàng đường sống.
Vào tù, bị giam cầm, mất đi đứa con đầu tiên, bị lão già biến thái chụp nude, sau đó còn bị một nam nhân xa lạ ngủ!
Nhạc Dao Dao thực sự oán hận, nàng ta không biết bản thân đã làm nhửng gì mà phải trải qua những thứ như thế này, nàng thực sự không thể hiểu.
Bởi vì nghe thấy động tĩnh, vì thế nam nhân bên cạnh kia cũng đã tỉnh.

Hắn mở to mắt, sau đó còn liếm liếm môi vài cái: "Bảo bối, sao lại thức sớm như vậy? Hôm qua cảm giác thế nào? Có muốn tiếp tục nữa hay không a?"

Bình Luận (0)
Comment