Rất nhanh, phía bên Mộ Dung Duật cuối cùng cũng đã hành động.
Bối Kỳ bắt đầu dựa theo kế hoạch mà thực hiện.
Đợi đến ngày tiến hành kế hoạch, Bối Kỳ hẹn gặp Nhạc Dao Dao tại sân sau.
Nhạc Dao Dao thân thể nhợt nhạt, nàng ta mặc một chiếc áo khá rộng, khiến cho cơ thể tựa như sắp tiêu tán.
Nàng ta từ từ tiến lại gần Bối Kỳ, giọng nói có chút không vui: "Tìm tôi làm gì?"
Nghĩ nghĩ một lát, Nhạc Dao Dao lại hỏi: "Có phải là đã có tin tức của A Duật hay không?"
Bối Kỳ là người của Mộ Dung Duật, vì thế nếu nàng ta hẹn nàng ra đây chắc chắn phải có liên quan đến Mộ Dung Duật!
Bối Kỳ không nhanh không chậm nói:" Đúng thế, Mộ Dung Duật tiên sinh trở về.
Hắn đã đến đây để cứu cô"
Nhạc Dao Dao nghe được tin này thì nàng ta chợt sững người lại, sau đó hoảng sợ mà nói: "Không được, ngươi kêu hắn trở về đi, ta không sao"
Nếu hắn đến nơi này thì chắc chắn sẽ chết, nàng không muốn hắn chết! Đây là địa bàn của Tần Trạch, không biết anh ta sẽ làm ra chuyện gì! Vì thế Mộ Dung Duật tuyệt đối không nên đến đây!
Bối Kỳ nhàn nhạt nói: "Mộ Dung Duật đã đến, đang ở đâu đó tại biệt thự.
Hắn muốn gặp cô! Nếu có chuyện gì thì lát nữa hãy cùng hắn nói, tôi chỉ là một cái người hầu"
Giả nhân giả nghĩa, loại người này thật sự quá ghê tởm.
Không biết vì sao Mộ Dung Duật lại thích cô ta, Bối Kỳ cảm thấy não bộ của Mộ Dung Duật có vấn đề, mắt thẩm mĩ cũng có vấn đề.
Vừa muốn ở bên Mộ Dung Duật vừa muốn lăn giường cùng Tần Trạch! Sợ Mộ Dung Duật bị mất mạng, nhưng vẫn kêu hắn cứu bản thân! Ghê tởm, quá ghê tởm.
Nhạc Dao Dao lộp bộp rơi nước mắt: "Không được, nếu hắn bị phát hiện thì sẽ phải chết.
Bối Kỳ, ta cầu xin cô hãy đem hắn rời khỏi đây đi"
Gương mặt Bối Kỳ có chút co quắp: "Tôi đã nói, tôi chỉ là một cái người hầu! Cô muốn nói gì thì đợi chút nữa gặp hắn mà nói.
Mộ Dung Duật đã đến, không thể rút lui.
Bây giờ cô phải giúp hắn đi vào bên trong, nếu cô không chịu giúp thì có lẽ hắn thật sự phải chết ở nơi này"
Nhạc Dao Dao cắn chặt môi, nàng ta đáng thương hề hề mà lau nước mắt.
Nàng ta rất muốn rời khỏi đây, rất muốn hỏi tình trạng của Mộ Dung Duật như thế nào.
Từ ngày ở bữa tiệc kia, nàng không hề được gặp hắn, cũng không biết hắn sống như thế nào.
Nhạc Dao Dao giọng nói yếu ớt:" Thế nhưng, nếu bị phát hiện thì Mộ Dung Duật sẽ phải chết"
Bối Kỳ nghiêm mặt, nàng nói: "Yên tâm, nếu cô chịu giúp thì Mộ Dung Duật sẽ không có chuyện gì"
Nhạc Dao Dao nữa tin nữa không: "Thật sao?"
Bối Kỳ co quắp mặt mà nói dối: "Thật"
Nhạc Dao Dao nghĩ nghĩ một lúc, sau đó nàng ta do dự mà hỏi: "Giúp như thế nào?"
Bối Kỳ cười cười không có chút thiện cảm nào: "Cô hãy đi tạo sự chú ý của tất cả mọi người"
Nhạc Dao Dao trầm mặc một lúc lâu, sau đó nàng ta gật gật đầu.
Nàng ta đương nhiên là sẽ biết cánh làm, dù sao đi nữa thì nàng cũng đã từng đem thận và tử cung của em gái mình, sau đó vứt xuống đất!
Hấp dẫn lực chú ý, đối với nàng ta là chuyện quá dễ dàng!
Nếu muốn thu hùt ánh nhìn của tất cả mọi người thì chỉ có náo loạn mà thôi, việc náo loạn nhất chỉ có thể là tự sát.
Đương nhiên, đây chỉ là diễn.
Dù sao nàng ta còn rất muốn sống, rất muốn thoát khỏi Tần Trạch.
Cho dù tự sát thì có thể thoát khỏi hắn, thế nhưng nàng ta cũng không còn mạng nữa.
Rất nhanh đã đến giờ, Nhạc Dao Dao nuốt một ngụm nước miếng, sau đó nàng ta tiến về phía sân thượng.
Nhìn thấy Nhạc Dao Dao ngồi trên lan can sân thượng, gương mặt không còn gì luyến tiếc, bộ dạng một lòng muốn đi chết, tất cả mọi người đều bị nàng ta dọa cho vỡ mật.
Vị quản gia mới hoảng sợ, đây là ngày thứ 5 ông ta làm việc tại đây.
Nếu để Tần Trạch nhìn thấy cô chủ nhỏ Nhạc Dao Dao nhảy lầu tự sát thì cả nhà ông ta chắc chắn sẽ phải chôn cùng.
Quản gia vô cùng sợ hãi, ông ta run rẩy mà khuyên nhủ: "Nhạc tiểu thư, cô mau mau xuống đây.
Có chuyện gì thì chúng ta từ từ bàn bạc, không nên ngồi trên đó, rất nguy hiểm"
Nhạc Dao Dao nhìn từ trên xuống, nàng ta khẽ run rẩy.
Nhưng dáng vẻ vẫn quật cường: "Không, tôi không muốn sống nữa, các người đừng qua đây! Nếu các người dám tiến tới thì tôi sẽ nhảy xuống!"
Nếu như thật sự không cẩn thận mà rơi xuống, thì cái mạng nhỏ này của nàng ta cũng không còn nữa.
Quản gia sợ hãi, ông ta từ từ tiến đến, dự định kéo Nhạc Dao Dao xuống nơi an toàn: "Có gì từ từ nói, Nhạc tiểu thư, hay là chúng ta gọi cho Tần Trạch thiếu gia nhé? Nhạc tiểu thư và ngài ấy cùng nhau bàn bạc?"
Nghe thấy tên Tần Trạch, gương mặt Nhạc Dao Dao trở nên trắng bệch: "Không cần! Tôi không muốn gọi cho hắn!"
Nếu Tần Trạch biết chuyện này, hắn tuyệt đối sẽ không tha cho nàng và Mộ Dung Duật!