Bạch Cẩn Lan xuất hiện trước mặt mọi người khiến họ vô cùng ngạc nhiên, y tiếng đến gần hơn gương mặt khuynh thành cùng nụ cười có người khác ngỡ ngàng.
"Lan... Lan nhi..." Bạch Uẩn, Bạch tướng quân mặt ngạc nhiên mở to mắt từ từ đứng dậy miệng run run nói.
"Phụ thân" Cẩn Lan mắt nhìn Bạch Uẩn rưng rưng nói.
Bạch Uẩn tiếng lại ôm lấy y, nước mắt cả hai bắt đầu rơi, "Lan nhi, ta tưởng con đã không còn, ta tìm con khắp nơi nhưng không một chút tung tích nào" Bạch Uẩn buông Cẩn Lan ra nói.
"Lan nhi đã khiến phụ thân lo lắng" vừa nói Cẩn Lan vừa lấy tay lau nước mắt, vô tình nhìn về phía Lý Nghiêm Chính.
Vừa nhìn thấy hắn Cẩn Lan không khỏi ngạc nhiên, hiện tại bốn mắt nhìn nhau, không khí bỗng nhiên khác lạ. Bạch Uẩn cũng khẩn trương lấy lại vẻ uy nghiêm nhìn Cẩn Lan nói " đây là nhị Vương Gia và lục công chúa".
Y nhìn hai người trước mặt bắt đầu đánh giá, 'Lúc đó do quá gắp không thể nhìn rõ, quả thật rất soái. Còn vị lục công chúa, Lý An Cẩm còn được gọi là khuynh thành công chúa này quả thật nhan sắc động lòng người'.
Lý Nghiêm Chính là một người lạnh lùng, gương mặt ít có biểu cảm khiến người khác khó đánh giá được, nếu nói ngoại hình Cẩn Lan là nghiên về thanh tú, nhã nhặn theo kiểu thư sinh thì Lý Nghiêm Chính là theo kiểu lãnh đạm, anh tuấn nhưng lại có khí chất hơn người. Khuynh thành công chúa thì là một đại mỹ nhân, xinh đẹp lại vừa thanh tú rất giống Tuệ phi.
"Tham khiến nhị Vương Gia, Lục công chúa tại hạ Bạch Cẩn Lan không hay biết, đã thất lễ xin tạ lỗi" Cẩn Lan chấp tây cuối đầu trước hai vị trước mặt, vô cùng bình tĩnh nói.
"Đây là đại công tử Bạch Cẩn Lan sao? Nhìn không tệ chút nào" Lục công chúa nhìn y mỉm cười nói.
"Lan nhi thật sự là con sao? đai nương thật sự lo lắng cho con" vị đại nương kia sau khi nghe Khuynh thành công chúa nói liền hoảng hốt, đứng dậy giả vờ vui mừng đến rơi nước mắt nói.
"Làm phiền đại nương lo lắng rồi" Cẩn Lan câu mày rồi lại giãn ra nói.
"Nếu Cẩn Lan đã về không biết hôn sự của Lục công chúa và..." Đại nương hoang mang nói.
"Nếu Hoàng Thượng đã đổi ý thì cứ để vậy đi, dù gì lục công chúa cũng không phải đồ vậy muốn đưa đi nơi nay đến nơi khác là được" Cẩn Lan cười nói.
Đại nương gương mặt vô cùng nhẹ nhõm, Lục công chúa cũng khá ngạc nhiên điều này là đương nhiên, người thương muốn cưới Lục công chúa đã rất nhiều nhưng đã số đều muốn cũng cố địa vị còn y thì lại không.
Bạch Uẩn vẫn mãi nghe đối thoại vô tình để ý đến Tú Hồng và Khuynh Bạch "Lan nhi, hai vị này là".
"A đúng rồi, đây là Lan Tú Hồng và Lan Khuynh Bạch hai tỷ muội họ con gặp lúc bị thương trong rừng, họ đã trị thương và chăm sóc con rất tốt" Cẩn Lan chợt nhớ ra liền đi đến cạnh họ nói.
"Vậy thì đa tạ hai vị đã giúp Lan nhi nhà ta".
"Chuyện này... Con muốn hai tỷ đệ họ làm thành cận bên cạnh không biết ý phụ thân".
"Được, chuyện này ta không có ý kiến".
"Tạ phụ thân" Cẩn Lan vui mừng nói.
"Cũng đã đến giờ dùng bữa, nếu Vương Gia và công chúa không ngại cùng dũng bữa cùng..." Bạch Uẩn đột nhiên lên tiếng.
"Đương nhiên không ngại, Bạch tướng quân đã mời sao có thể từ chối" Khuynh thành định nói thì bị Lý Nghiêm Chính nói trước nhưng mắt vẫn không rời Cẩn Lan.
Mọi chuyện xảy ra vô cùng tốt đẹp, Cẩn Lan thay y phục rồi đến dùng bữa cùng mọi người. Lúc gọi Bạch Huynh Tuấn, hắn nhìn y có vẻ rất hoảng sợ nhưng rồi cũng yên bình mà ăn. Mọi người ăn rất ngon miệng nhưng y lại cảm thấy không khỏe đành lui trước, không ngờ lúc Sao Lý Nghiêm Chính cũng đi ra theo.
"Bạch công tử, hãy dừng bước" Lý Nghiêm Chính đứng cách Cẩn Lan không xa gọi.
"Nhị Vương Gia có gì căn dặn sao?" Y quay lại, gương mặt vẫn như cũ nói.
Lý Nghiêm Chính bắt đầu khó chịu với biểu cảm không quen biết của y đối với hắn "Bạch Cẩn Lan, ngươi không nhớ những chuyện giữa ta và ngươi sao?".
Lúc này mới có phản ứng, mặt trở nên đen rồi tiến lại gần hắn, mạnh tay tát lên mặt Lý Nghiêm Chính một cái thật mạnh nói "Lý Nghiêm Chính người biết liêm sĩ một chút đi, lúc đó ai là người cưỡng ép ta, ngươi còn có thể ở trước mặt ta nói về chuyện đó?!!!".
"Lúc đó là ta không thể không chế dược tính trong người, là do ta, cưỡng ép ngươi cũng là ta..." Lý Nghiêm Chính nghe vậy liền diệu đi.
"Ta không muốn nói về chuyện đó nữa, nếu Nhị Vương Gia không còn gì tại hạ cáo lui" Cẩn Lan quay đi nói.
Lúc vừa bước đi, y liền cảm giác bị kéo lại liền không kiểm phản ứng bị ngả vào lòng hắn. Cẩn Lan bị Lý Nghiêm Chính ôm trọn trong lòng, mặt đối mặt.
"Ngươi...!!" chưa kịp nói liền bị người kia cưỡng hôn, môi lưỡi giao hòa khiển Cẩn Lan bị trút hết hơi trong tít tắt. Trong lúc một chạm môi, vết Bạch Phượng và hình Phượng hoàng sau lưng của Cẩn Lan cùng với vết Bạch Long và hình Long sau lưng của Lý Nghiêm Chính phát sáng.Một lúc sau họ tách ra, ánh sáng cũng biến mất.
"Bạch Cẩn Lan, chúng ta liên kết rồi, ngươi không thể thoát khỏi ta đâu".
______________________________________
Một chút ảnh tặng cho mọi người.
Bạch Phượng (Phượng Trách)
Hình Phượng Hoàng trên lưng
Bạch Cẩn Lan
Bạch Long.
Hình Long trên lưng
Lý Nghiêm Chính