Ngay lúc này, Đa Vỹ Giỡn và nữ hoàng người cá đang bàn bạc với nhau về thứ gì đó, kế hoạch của chúng vẫn là bí ẩn đối với hầu hết mọi người, thậm chí ngay cả những tên thủy thủ đoàn trung thành nhất của Đa Vỹ Giỡn cùng cận vệ của nữ hoàng người cá cũng chẳng hề hay biết.
Ngay cả những linh hồn của những tay cướp biển máu mặt xuất hiện trong các Tall Tales cũng chẳng hề hay biết gì về chuyện này nhưng chúng vẫn hợp tác với nhau vì tất cả đều cùng chung 1 đường, tất cả bọn chúng đều nhắm tới cái đầu của 4 tên cướp biển chết tiệt kia.
Đương nhiên là trừ Kraken ra vì nó ảnh hưởng rất nhiều đến độ thành công của kế hoạch, có thể nói nếu không câu kéo được Kraken thì tỷ lệ thành công của kế hoạch này là gần như bằng 0%, bây giờ tuy được đẩy cao lên 1 chút nhưng nó vẫn chỉ gần như bằng 0 mà thôi, ít ra có tỷ lệ trên 0 tức là có cơ hội thành công rồi, nếu không liều bây giờ thì Đa Vỹ Giỡn chẳng bao giờ có thể thành công được vì đêm trăng máu sắp tới rồi.
Nhưng có 1 điều cực kỳ khó chịu ở đây đó là chuyện có 1 nhóm người đã khám phá ra bí mật được cất giấu rất sâu đó và hơn cả là bọn chúng đã sớm bị Đa Vỹ Giỡn giết tận 49 lần, đúng vậy, 49 lần nhưng lần nào chúng cũng trở lại và thách thức hắn như những con gián đánh mãi không bao giờ chết vậy.
Nhất là từ lần 45 trở đi, Đa Vỹ Giỡn đã mất hoàn toàn khả năng khống chế cục diện, hắn, nữ hoàng người cá và đám boss các Tall Tale trước đều bị ăn hành ngập mồm bởi 4 người đó, bọn chúng dễ dàng biến tất cả các bố cục của hắn thành trò cười, mọi sự ngăn cản của hắn đều là vô ích trước những thứ mà chúng tích xúc được qua từng đó lần chết.
Nếu không phải có con bài cực kỳ mạnh mang tên Kraken thì có lẽ Đa Vỹ Giỡn đã bị tống về thế giới phản vật chất từ lâu lắm rồi, rõ ràng hắn đã quá chủ quan khi không nghe lời khuyên của những tên kia về bọn chúng, giờ thì bọn chúng chẳng còn coi hắn ra cái thể thống gì nữa rồi chứ đừng nói là những thứ khác.
Có điều, chính bản thân Đa Vỹ Giỡn cũng không có cái gì là bất ngờ lắm về sự xuất hiện của nhóm 4 người kia vì tất cả bọn chúng đã sớm là truyền thuyết của nơi này, những tên cướp biển hùng mạnh mà hắn thu phục vào dưới trướng cũng toàn là thủ bại tướng dưới tay đám 4 người đó cả.
Hơn cả nếu tính về độ tuổi của chúng thì phải tính bằng ngàn năm mới có thể đong đếm được Đa Vỹ Giỡn? Chẳng qua chỉ là 1 hậu bối tới sau trong vài trăm năm gần đây, chính hắn cũng được nuôi lớn bởi những câu chuyện hoành tráng của bọn chúng, mọi âm mưu, kế hoạch đều thất bại nếu chúng vẫn còn tồn tại.
Thậm chí 4 người bọn chúng còn liên hợp với Edward•Kenway, vua cướp biển của thời đại trước lúc vẫn chỉ mới có vài danh tiếng do các vụ cướp tương đối khá vào thời điểm đó để giết chết Blackbread, 1 trong những tên cướp biển kinh khủng nhất mọi thời đại.
Nhưng trong cả cuộc đời cướp biển của Đa Vỹ Giỡn khi còn sống thì hắn ta chưa bao giờ gặp được bọn họ cả, dù sao không phải Tall Tales nào cũng sẽ diễn ra liên tục, hắn sinh sống tại 1 giai đoạn nơi mà có rất ít truyền thuyết được lưu truyền trên biển.
Cũng vì vậy nên bản thân Đa Vỹ Giỡn đã mang trong lòng kiêu hãnh vốn có, hắn tin rằng bản thân chính là huyền thoại vĩ đại hơn bất cứ ai, thành tựu và độ kinh hoàng mà hắn gieo giắt cho cả vùng biển này là vượt trội hơn bất cứ cướp biển nào trong lịch sử.
Tất cả mọi thứ đáng lý đã phải luôn và sẽ diễn ra như vậy, cho tới tận khi Đa Vỹ Giỡn được đích thân đối mặt với nhóm 4 người kia, chính hắn cũng đã nhận thức được rằng bản thân chỉ là 1 giai thoại bé nhỏ trong cả cuộc đời chiến đấu không ngừng nghỉ để ngăn chặn các thảm họa diễn ra trên vùng biển này của bọn họ mà thôi.
Đa Vỹ Giỡn chẳng là cái gì cả, hắn cố gắng đạt được thứ gì đó to lớn, thậm chí là bước thêm 1 bước mà chưa có bất cứ linh hồn nào trong lịch sử bước ra được, tiếc là hắn cuối cùng cũng chỉ là 1 kẻ có mưu đồ đen tối khác trên vùng biển này nên chắc chắn bọn họ sẽ tới và dù phải mất bao nhiêu thời gian, mạng sống đi nữa thì bọn họ cũng sẽ dành được chiến thắng sau cùng cho bằng được.
Đây không chỉ là vì bọn họ mà còn là những cướp biển, những người dân sinh sống ở trên vùng biển này ở phía sau, không ai mới sinh ra đã sẵn khốn nạn cả, chính môi trường đã thay đổi bản tính của sinh vật sống đó, những kẻ cùng đường nên mới phải lên núi lập sơn trại, xuống biển làm cướp biển, sống trong những nơi dơ dáy.
Ai cũng đáng sống như ai và chẳng có ai là được quyền quyết định ai là phải chết và được sống vì đó là chủ quyền của Giratina, không có bất cứ sinh vật nào là có thể chen ngang vào quá trình luân chuyển vô hạn này, thứ mà Đa Vỹ Giỡn sắp làm đơn giản là cố tình chạm vào ranh giới cuối cùng của vòng luân chuyển.
Năm xưa có 1 tên Homunculus cũng đã từng làm chuyện này rồi, kết cục của hắn là cái chết tất yếu nhưng vì cuộc chiến đó mà máu đã phải đồ là rất nhiều, Band và Bonk đều tử trận trong trận chiến năm đó, có thể nói những tên như thế này thì chắc chắn phải chết, không thể nghi ngờ gì được nữa.
Chính vì thế nên Đa Vỹ Giỡn mới cần có Kraken trong kế hoạch này, nếu không có thì bản thân cái kế hoạch này sẽ không bao giờ có thể trở thành hiện thực được cả, chính những ghi chép hàng chục triệu năm về lịch sử con người là thứ biểu hiện rõ nhất yếu tố này sau tất cả rồi.
Hiện tại kế hoạch đang trên đà sắp hoàn thành rồi, chỉ còn 1 bước cuối cùng nữa là Đa Vỹ Giỡn có thể thực hiện được ước mơ của mọi linh hồn, hắn đã gần với cái đích sau cùng lắm rồi nên bản thân hắn cũng không muốn để xảy ra bất cứ biến số nào trong khoảng thời gian này nữa cả.
Đa Vỹ Giỡn có thể sai sử Kraken đi làm mọi việc 1 cách nhanh chóng nhưng trong giao kèo lại không có những thứ như vậy, chính bản thân cái giao kèo này đang hạn chế khả băng thi triển kế hoạch của hắn ta.
Mà giao kèo này lại đang nằm trong tay Cái chết, 1 trong 4 kỵ sĩ khải huyền của Giratina, nếu Đa Vỹ Giỡn dám làm quá thì không chỉ linh hồn mà còn cả bản ngã của hắn sẽ biến mất ngay lập tức chứ đừng nói về thế giới phản vật chất để tiếp tục lãnh án phạt.
Nên Kraken chỉ có thể xem như là con bài cuối cùng mà thôi, mà trên thực tế thì Đa Vỹ Giỡn đã để ý tới thái độ của nó gần đây, nhìn sơ qua thôi là hắn ta đã biết Kraken đang rất gấp, tức là nếu hắn đi quá xa thì Kraken có thể mặc kệ chuyện nguồn tin về tộc đàn Nis bị chảy ra để chạy về đó trước.
Dù sao thì thời thế đang thay đổi, lộ chuyện này ra ngoài cũng chỉ là sớm muộn, Kraken đương nhiên sẽ tính tới các trường hợp khả thi hơn trong tương lai, có điều chắc chắn nó vẫn sẽ cố gắng lộ thông tin này ra nhất có thể, chính vì thế nên Đa Vỹ Giỡn đang rất cẩn thận trong kế hoạch của mình.
Lần này Đa Vỹ Giỡn đã nắm trong tay hạm đội hàng ngàn chiếc tàu ma, nhóm 4 tên kia hoàn toàn không đủ khả năng để xử lý được vụ này, có thêm lớp bảo hộ này thì kế hoạch này cũng đã có thể tiếp diễn 1 cách ổn thỏa.
Trở lại với góc nhìn của Riley và mọi người, họ đã gặp được 4 người kia như đã muốn, Dẽo thuyền trưởng, Tơ người bị những người sai vặt, Vỹ người chuyên đi sai vặt, thanh niên khá ăn hại và cũng nghiêm túc nhất trong team và Ọc thanh niên phá team nhất.
Nhưng ấn tượng đầu thì không khả quan lắm, nếu họ uống rượu như đám cướp biển khác trong tầng hầm thì đã đành, đây là cả 4 người đều đang vừa đi loot đồ dạo trong các thùng gỗ rồi vừa chém gió với nhau mà chẳng thèm quan tâm đến cảm giác của những người xung quanh nữa.
Nhìn gương mặt thản nhiên của 4 người, kết hợp thêm cả thái độ của mọi người xung quanh thì đây có vẻ như là hành động diễn ra thường xuyên và mọi người đã quá quen với nó rồi.
Thậm chí Riley không hiểu tại sao nếu đám này chuyên đi loot dạo để cướp đồ thì sao không giấu hết đồ đi mà cứ để trong mấy thùng gỗ, hơn cả trong số đó còn có những thùng gỗ còn đầy ắp cả lương thực, đạn pháo, dược liệu và các vật liệu dùng để đóng thuyền.
Mà không phải là 1-2 thùng mà phải tầm 50 thùng như vậy, thậm chí là cả 4 người còn nhét mấy thùng gỗ đó vào không gian nào đó để mang đi, có vẻ cơ chế của cái này khá giống với chiếc hộp Pandora hoặc balo không gian, tức là họ có 1 không gian riêng để nhét đồ vào.
Mà mặc kệ những chuyện đó đi, miễn sao là đi theo họ là tới được chỗ của Kraken là được, thắc mắc mấy chuyện này nhiều làm gì? Chính vì thế nên Riley cũng tiếp cận họ để chào hỏi các kiểu, cả 4 người đều là kiểu người thật thà chất phác nên cũng khá dễ để nói chuyện.
Có điều cách nói chuyện hơi bẩn 1 chút nhưng cũng không sau, theo thông tin thì miễn sao là không có gái vào là họ sẽ không bẩn tới tận cùng, mà 3 cô gái trong nhóm thì mới 10 tuổi nên cũng không vào được mắt của họ, dù sao thì cướp biển cũng có luật lệ cả đấy.
Nhưng khi Riley hỏi về vấn đề muốn lên thuyền với họ trong chuyến hành trình kế tiếp thì họ lại trầm mặc, trong khi Riley vẫn chưa kịp chứng minh điều gì cả thì bọn họ cũng đã ngay lập tức trả lời là không rồi cả 4 cùng nhau bỏ đi lên lại mặt đất.
Bản thân Riley thì cũng đã mua thông tin về chuyện xưa của 4 người này rồi, dù sao thì câu chuyện của họ không ai trên vùng biển này là không biết và thấu hiểu nó cả.
Bản thân 4 người này tới từ đâu không biết nhưng có câu nói là mỗi người được sinh ra đều đã có mục đích của mỗi người, đối với Riley là vực dậy Aura Guardians và trồng lại cả 7 cây sinh còn 4 người bọn họ là thay mặt Giratina để cân bằng về mảng linh hồn trên vùng biển này.
Về cơ bản thì họ bất lão nhưng thay vì nhận được 1 sức mạnh khổng lồ như các người hầu khác của Giratina thì họ lại nhận được 1 thứ rất kỳ quái.
Đó chính là vòng lặp sinh mệnh, cả 4 vẫn có thể chết nhưng miễn sao là vẫn còn 1 người thì họ sẽ được hồi sinh ở trên thuyền của họ, nếu họ chết hết cả 4 thì mọi việc sẽ kết thúc, thuyền và cả người sẽ về lại hòn đảo khởi đầu này để họ tiếp tục làm lại nhiệm vụ đó.
Nhưng họ chết không phải là dạng Load/Save mà là dạng chết vào 10 giờ thì 10 giờ sẽ sống lại tức là thời gian vẫn cứ trôi, đây mới là thứ kinh khủng nhất vì kẻ thù của họ đều nhận ra quy tắc này và tăng cường bảo vệ, thậm chí là phục kích sẵn trên đảo để giết cả 4.
Nếu Load/Save thì đã không tới nước này, nhưng may mắn là dù bỏ ra bao nhiêu thời gian đi nữa thì bọn họ vẫn luôn có thể hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Có điều, dù họ không nói nhưng bất cứ ai sống trên vùng biển này cũng biết là cả 4 người này đều có 1 mong muốn chung cực kỳ đơn giản và bình dị đó là tự do.
Tự do và sống như 1 con người bình thường, 1 đời cướp biển bình thường chứ không phải lặn lội đi làm những việc như này, chính vì vậy cả 4 luôn đợi hồi kết của cuộc đời mình nhưng tiếc là nó chẳng bao giờ tới.
Đôi khi họ vẫn muốn từ bỏ mọi thứ để sống giống người bình thường nhưng trên người lại mang nghĩa vụ mà chỉ có bản thân mới có thể hoàn thành nên vẫn phải ra khơi.
Lý do mà họ từ chối sự giúp đỡ của những người còn sống là vì bản thân họ có thể sống lại nhưng người thường thì không, dù cho có cố gắng đến bao nhiêu thì con người cũng chỉ có 1 mạng mà thôi và tỷ lệ tử vong khi làm các Tall Tale này là hơn 98%.
Nên cả 4 thà chết thêm vài trăm lần, vài ngàn lần còn hơn là chỉ chết vài chục lần nhưng số người hy sinh lên tới hàng chục ngàn người, đây cũng chính là thứ mà được thượng nhân gọi là anh hùng, tiếc là các vị thần đã dừng các thử thách từ lâu và con người hiện tại đã quá yếu.
Nếu không thì cả 4 người đều xứng đáng với chiếc ghế anh hùng kia, họ sống, chiến đấu cả đời vì người khác, vì người dân trên vùng biển này nói riêng và toàn thể người dân trên khắp Kanto region nói chung.
Hành động của họ tuy lớn lao là vậy nhưng từ trước đến nay luôn mang danh là cướp biển, từ thời đại đại đế đến nay, nhất là khi công ty đông ấn được thành lập, chúng muốn mượn danh chính nghĩa để thanh trừ tất cả cướp biển.
Mà 3 thế lực lớn nhất trên vùng biển này là hội đồng cướp biển, hoạt động dưới trướng 9 vị thuyền trưởng của 9 hạm đội cướp biển lớn với 9 đồng cắt và 1 vị thẩm phán.
Thế lực thứ là 2 các linh hồn hay các boss đến từ các Tall Tale như Brain of Fire, Shores of Evolution Stones hay thậm chí là Đa Vỹ Giỡn của hiện tại.
Thế lực thứ 3 là anh hùng của mọi cướp biển, mọi người dân sống ở đây, nhóm 4 người này, chỉ cần công ty đông ấn nắm bắt được cả 3 thì không nghi ngờ gì được nữa, bọn chúng lúc đó sẽ nắm trong tay con đường kiếm tiền nhanh nhất Kanto region.
Con đường nối giữa Celadon city, thành phố thương mại và Fuschia city, thành phố trực thuộc liên minh đơn giản là 1 mỏ vàng, chưa kể Vermilion city muốn lấy hàng từ Celadon city thì cũng phải theo đường này để có thể đạt được tốc độ nhanh nhất.
Cũng có nghĩa là nếu thành công thì công ty đông ấn nắm trọn trong tay dòng lưu thông hàng hóa của cả 3 thành phố trong tổng 8 thành phố trên khắp Kanto region.
Sẽ không bất ngờ gì nếu nó ngay lập tức vượt mặt Hermes và trực tiếp tranh ngôi số 1 Kanto với Sylph.
Co, nhưng mọi chuyện đâu có dễ như vậy, hội đồng cướp biển có hơn 200000 cướp biển dưới trướng và 50000 cướp biển luôn tụ tập tại tổng bộ.
Phe các linh hồn thì đơn giản là quá đông, số lượng quá áp đảo và con người cùng vũ khí bình thường không thể nào tác động tới linh hồn được, ít nhất là phải vũ khí đạt cấp bảo vật có hiệu ứng tấn công linh hồn trở lên nhưng công ty đông ấn liệu có sẵn sàng bỏ tiền của ra để trang bị cho mỗi tên lính của 1 món vô giá như vậy hay không?
Còn nhóm 4 người này thì đơn giản là quá khó để bắt, mà có bắt được thì họ căn bản không thể chết được nên làm sao phải làm khổ nhau đến vậy? Mà có phá nát tàu đi nữa thì nó cũng sẽ xuất hiện lại tại hòn đảo này, mà hòn đảo này thì không thể tấn công được vì đây là quê nhà của phù thủy.
Nên dục vọng này của công ty đông ấn tuy ai cũng biết nhưng họ chỉ xem đó là 1 câu chuyện tiếu lâm vì chỉ có trong mơ mới có thể thực hiện được.
.