Pokemon Master

Chương 4

dịch: mafia777

***

Thời gian trôi qua, nháy mắt đã tới ngày 24 tháng 6.

Phương Duyên chính thức được nghỉ hè.

Làm cho người chờ mong là, qua chốc lát nữa hắn sẽ đi tới Pokémon Day Care mua sắm trứng Pokemon dành cho người mới.

Tại Trung Quốc, muốn trở thành Huấn Luyện Gia, có bốn điều kiện.

Một là tròn 16 tuổi, hai là Huấn Luyện Gia kiểm tra sức khoẻ hợp cách, ba là nộp thuế 5 năm, bốn là có được một con Pokemon.

Phương Duyên tuổi tác vừa vặn, mà kiểm tra sức khoẻ là trường học thống nhất tổ chức, hắn cũng hợp cách, chờ đạt được trứng Pokemon, liền có thể trực tiếp cầm chứng nhận của Pokémon Day Care qua trung tâm pokemon tiến hành đóng phí đăng ký.

Đợi trứng Pokemon ấp ra, lại kích hoạt một chút ID Huấn Luyện Gia, hắn liền có thể tự xưng là Huấn Luyện Gia.

Chức nghiệp Huấn Luyện Gia có thể được quyền lợi miễn phí sử dụng 95% các công trình và phương tiện công cộng của quốc gia, cần thông qua hiệp hội Huấn Luyện Gia khảo hạch gắt gao mới có thể thu được giấy phép, yêu cầu rất cao, cho nên đãi ngộ rất tốt.

Yêu cầu trở thành Huấn Luyện Gia có thấp hơn, nhưng đãi ngộ cũng không quá tệ.

Điểm quan trọng nhất là, trước mắt ở xã hội này, cũng chỉ có thân Huấn Luyện Gia này mới có thể hợp pháp nắm giữ Pokemon, PokeBall tư nhân.

Kỳ thật, chỉ cần tư cách hưởng thụ phục vụ ưu đãi của trung tâm pokemon, các loại cửa hàng liên quan Pokemon, đã để người có Pokemon vô pháp cự tuyệt.

Có thể nói, thân phận Huấn Luyện Gia phổ thông là một cái giấy thông hành tất không thể thiếu, bằng không Pokemon sinh bệnh hay thụ thương đều không có chỗ trị liệu, phải biết bệnh viện Pokemon tư nhân tại Hoa Quốc hầu như không tồn tại, toàn bộ hệ thống trung tâm chữa bệnh Pokemon đều bị hiệp hội Huấn Luyện Gia lũng đoạn.

Đoạn thời gian nửa tháng này, Phương Duyên đều đang cố gắng học tập nhiều thứ, đồng thời cũng hoàn thiện kết cấu bộ phương án bồi dưỡng Pokemon hệ Cỏ (Grass) của mình.

Không có người nhìn ra Phương Duyên biến hóa, ngay cả cha mẹ hắn cũng không có cảm giác được cái gì kỳ quái, dù sao cho dù có được hai đoạn trí nhớ, nhưng Phương Duyên vẫn là chính hắn.

"Con trai, chuẩn bị xong chưa, đừng để trễ thời gian hẹn trước." Phương phụ trong phòng khách hô.

"Chờ con một lát." Trong phòng ngủ, Phương Duyên mặc quần áo tử tế, soi vào gương, tận lực để chính mình trông thật tự nhiên.

"Tới đây"

Nhanh chóng trả lời một tiếng, Phương phụ và Phương mẫu đang chờ trong phòng khách không hẹn mà cùng cười một tiếng, đều có thể nghe ra hưng phấn trong giọng nói Phương Duyên.

Phương phụ Phương mẫu không có ngày lễ gì, bất quá hôm nay lại cùng nhau xin phép nghỉ, nguyên nhân rất đơn giản, phải bồi con trai Phương Duyên qua Pokémon Day Care mua sắm, dự định chọn trứng Pokemon.

Đối với độ tuổi này của Phương Duyên, nhất định phải có Người Giám Hộ cùng đi mới được.

Với lại nếu như không có cha mẹ trả tiền, chính Phương Duyên cũng mua không nổi, phải biết toàn bộ tích súc của hắn cũng chỉ là tiền lì xì còn trong thẻ ngân hàng, hình như chỉ còn lại có hơn 6.000 đồng.(đồng NDT nha)

Chút tiền ấy, mua sủng vật phổ thông còn tạm được, trứng Pokemon thì còn lâu.

Phương Duyên xác thực rất hưng phấn, dù sao hắn đã đợi nửa tháng.

Chờ Phương Duyên từ trong phòng ngủ đi ra, người một nhà không hề chần chờ nữa, trực tiếp xuất phát.

...

Bình Thành có 5 trường cấp 3, trong đó được hiệp hội Huấn Luyện Gia, Bộ Giáo Dục cùng nhau thừa nhận, có tư cách bồi dưỡng Huấn Luyện Gia chỉ có Bình Thành Nhất Trung, mà học sinh lớp 11 bên trong Bình Thành Nhất Trung, ước chừng có 400 người, những người này cũng sẽ trong mấy ngày nay hẹn trước với Pokémon Day Care, chọn ngày mua sắm trứng Pokemon.

Trên con đường thông tới Pokémon Day Care này, không ngừng có gia trưởng mang theo học sinh tiến tới, cũng có gia trưởng mang theo học sinh ôm trứng Pokemon trở về.

Bình Thành không tính là nhỏ, nhưng loại tình huống này không thể tránh khỏi đụng phải người quen, sau khi ra cửa không lâu, Phương Duyên liền lập tức "A" một tiếng, đụng phải người quen, là một đồng học cùng lớp 11 với hắn.

"Lâm thúc thúc, Lâm Tĩnh." Phương Duyên nhếch miệng cười một tiếng, tới trước chào hỏi.

Nam nhân mặc thường phục, tuổi tác không chênh lệch nhiều với cha mẹ Phương Duyên, nữ sinh bên cạnh ông ấy dáng người rất khỏe đẹp, có một cỗ anh khí, khí chất rất đặc biệt.

"Là bạn học của tiểu Tĩnh à, mọi người khỏe." Lâm thúc thúc cười trả lời.

Cha mẹ Phương Duyên tại kỳ họp phụ huynh đã gặp đối phương mấy lần, song phương gặp mặt liền lập tức khách sáo bắt chuyện lên,

Phương Duyên cũng muốn cùng Lâm thúc thúc này nói chuyện phiếm vài câu, thế nhưng là nhìn cha mẹ mình trò chuyện hăng say, chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn về phía đồng học.

Vị Lâm thúc thúc tại này tại Bình Thành thế nhưng là nhân vật truyền kỳ, là Đại Đội Trưởng đội cảnh sát Bình Thành, phá được rất nhiều vụ án lợi dụng Pokemon trộm cướp, mưu sát, tại Bình Thành phi thường nổi danh.

Đây là vị chức nghiệp Huấn Luyện Gia đầu tiên Phương Duyên nhìn thấy...

"Phương Duyên, cậu đoán tớ..." Lâm Tĩnh nói với Phương Duyên.

"Growlithe." Phương Duyên nói thẳng.

"Cậu thật chả thú vị gì hết." Lâm Tĩnh dùng ngữ khí mất hứng nói.

Mới nói một nửa đã bị người đoán được, thật là khó chịu.

"Không cần đoán cũng biết..." Phương Duyên cũng lười đậu xanh rau muống, nhỏ Lâm Tĩnh này từ nhỏ đã bị Lâm thúc thúc nuôi thành cảnh sát, toàn bộ lớp đều biết, mà Growlithe, Arcanine nha, cơ hồ là tiêu chí cảnh sát Trung Quốc.

Growlithe, tính cách cơ linh, dũng cảm mà trung thành, khứu giác nhạy bén, chỉ cần là ngửi qua mùi vị, thì mặc kệ phát sinh chuyện gì cũng không bao giờ quên, có thể thông qua mùi vị để phát giác tâm tình đối phương, được vinh dự gọi là Pokemon chó nghiệp vụ.

Tuy rằng loại Pokemon này khá hi hữu, nhưng lấy điều kiện gia đình Lâm Tĩnh, chuẩn bị một con là dễ như trở bàn tay, cũng không có gì khó để bồi dưỡng.

Gặp gỡ đồng học chỉ là việc ngoài ý muốn, bời vì tiện đường, hai nhà lại cùng nhau đi một đoạn, bất quá khi tới gần Pokémon Day Care, bởi vì cần phải đi lối riêng, song phương không thể không tách ra.

Phụ tử họ Lâm sau khi rời đi, Phương phụ đột nhiên sờ sờ cằm, nói: "Nhi tử, sau khi tốt nghiệp có dự định nói chuyện yêu đương không?"

"Lãng phí thời gian." Phương Duyên bình tĩnh nói.

"Ta thấy bé Lâm Tĩnh này rất tốt." Phương phụ chân thành nói.

"Chỉ sợ người ta chướng mắt con mình." Phương mẫu nói.

"..." Phương Duyên nhìn lên trời.

Cha mẹ mình cái gì cũng tốt, chỉ là có chút không đứng đắn, thật là mệt a.

...

"Ngài là số 51, gia đình Phương Duyên phải không?"

"Là chúng ta."

Sau khi vào nơi này, Phương phụ gọi điện thoại, rất nhanh, trong Pokémon Day Care đi ra một thanh niên đeo kính, mỉm cười chào đón.

Sau khi nhìn thấy người này, Phương Duyên tinh thần phấn chấn, rốt cuộc sắp bắt đầu.

"Các vị vất vả, mời đi theo ta, đúng rồi, ta tên là Bạch Thạch." Sau khi tìm được khách nhân, thanh nien 4 mắt từ Pokémon Day Care đi ra lần nữa cười cười.

Pokémon Day Care cùng trung tâm Pokemon, đều là cơ cấu cấp dưới của hiệp hội Huấn Luyện Gia (Trainer), trước mắt địa phương hợp pháp bán ra Pokemon, trứng Pokemon, chỉ có Pokémon Day Care.

Các con đường mua sắm, bán ra Pokemon khác, đều thuộc về hành vi trái luật, tuy cũng có trường hợp đặc biệt, bất quá rất ít.

Đáng nhắc tới là, chủ nhân Pokémon Day Care cùng đại bộ phận nhân viên đều là Bồi Dưỡng Gia thông qua khảo hạch chính thức của hiệp hội Bồi Dưỡng Gia, tinh thông rất nhiều tri thức bồi dưỡng Pokemon, hiển nhiên cũng bao gồm ấp trứng cùng chăm sóc trứng.

Cho nên mỗi con Pokemon, trứng Pokemon có thể được bán ở Pokémon Day Care, thiên phú sẽ không quá kém, cũng sẽ không có bất kỳ bệnh tật gì, bất quá giá cả nha... Tự nhiên sẽ cao một chút.

Nơi này rất lớn, giống như một cái quảng trường, phân loại cũng đầy đủ.

Trong quá trình đi theo đối phương tiến vào nơi này, ba người nghe thanh niên 4 mắt giới thiệu, liên tục gật đầu.

"Trước khi tới đây có lẽ Phương tiên sinh đây cũng có tìm hiểu qua về chủng loại trứng của Pokémon Day Care chúng ta, không biết có vừa ý loại nào không?"

"Chúng ta không rành lắm, vẫn là để thằng bé tự chọn đi, trường học đều có dạy một chút rồi, bất quá nó nói muốn tới tận nơi nhìn kỹ rồi mới quyết."

Phương mẫu nói.

"Như vậy cũng tốt, để em ấy tự mình quyết định vậy." Bạch Thạch nói.
Bình Luận (0)
Comment