Pokemon Master

Chương 46

Trong trận đấu thứ hai, mặc dù đối thủ của Scyther vùng vẫy một hồi, nhưng vẫn không thể nào tạo thành uy hiếp quá lớn cho Scyther.

Tuyển thủ hạt giống Tạ Minh thành công tấn cấp.

Hoàn toàn không có ngoài dự kiến của tất cả mọi người.

Trận tranh tài thứ ba và thứ tư, không có gì quá hot. Theo như Phương Duyên dự đoán, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, người tiến vào top 16 trong bảng này chính là Tạ Minh.

"Tuyển thủ hạt giống quả nhiên lợi hại, tớ mặc dù huấn luyện cùng Growlithe thời gian dài như vậy, nhưng nếu để cho Growlithe đối đầu với con Scyther kia, tớ vẫn không nắm chắc được gì."

"Nếu chiêu thức hệ Lửa của Growlithe có thể trúng đích thì còn tốt, nếu như không trúng thì khó rồi..." Lâm Tĩnh phân tích nói.

"Growlithe của cậu biết dùng Agility và Flame Burst không?" Phương Duyên hỏi.

"Cái đó... Hình như còn chưa có học..." Lâm Tĩnh xấu hổ nói.

Vậy tỷ lệ thắng đích xác không lớn nha...

Lỡ chạm trán thì hơn phân nửa là ăn hành.

Trừ phi, hiện tại dùng một cục Fire Stone để Growlithe tiến hóa, như vậy không chừng có thể dựa vào tố chất thân thể cường đại của Arcanine mà chiến thắng đối phương.

Sau khi 4 trận đối chiến của bảng A kết thúc, cuộc thi tiến vào giờ nghỉ ngắn ngủi, sau đó đám tuyển thủ bảng B bắt đầu chuẩn bị.

Phương Duyên không định rời đi, chí ít hôm nay hắn dự định xem toàn bộ cuộc thi.

Nếu như có thể có chút ấn tượng với tất cả tuyển thủ tấn cấp, biết được phong cách chiến đấu của bọn họ, thì thời gian tiêu tốn ở chỗ này chắc chắn còn có ý nghĩa hơn việc vùi đầu tiếp tục tập luyện.

Bởi vì có câu là: "Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng" nha.

Sau đó, hắn còn định quay lại toàn bộ quá trình đối chiến của các tuyển thủ hạt giống, để tối về cùng nghiên cứu với Eevee.

Vì thắng lợi, Phương Duyên liều mạng.

Cả buổi trưa, toàn bộ cuộc thi đều tiến hành đâu vào đấy, tuyển thủ hạt giống bảng B Mr. Mime, tuyển thủ hạt giống bảng C Misdreavus, đều kiếm được một đám khán giả ủng hộ.

Quá trình đối chiến kỳ thật cũng là một khâu để tuyển thủ thể hiện chính mình, nếu như thể hiện xuất sắc, hút nhiều fan cũng không phải là không thể.

"Thêm một trận nữa là đến cậu rồi." Lâm Tĩnh đứng trên khán đài nói.

"Chớ khẩn trương." Phương Duyên nói.

"Nên khẩn trương không phải là cậu sao?" Lâm Tĩnh kinh ngạc.

"Cũng đúng, nếu như cậu không khẩn trương, đợi lát nữa lúc tớ đối chiến thì quay video giúp tớ đi! Ngược lại lát nữa tớ cũng giúp cậu quay video."

Phương Duyên nói: "Nhớ kỹ đừng run tay là được, lâu lâu mới được một trận thi đấu, lưu lại cái kỷ niệm thật đẹp nha."

Lâm Tĩnh câm lặng, chẳng quá cô bé cũng đảo mắt tưởng tượng, quay cái video làm kỉ niệm đúng là cũng không tệ.

Nếu như không thể vào top 16, thì những video đối chiến kia ít nhất cũng có thể chứng minh mình từng thi đấu cuộc thi này.

"Ok." Lâm Tĩnh đồng ý.

Rất nhanh, trận đầu tiên bảng D đã kết thúc. Lúc này, Phương Duyên cũng đi tới thông đạo thông ra sân đấu, chờ chuẩn bị ra sân.

Bên ngoài, bình luận viên bắt đầu giới thiệu tuyển thủ.

"Trận tiếp theo sắp tiến hành chính là trận thứ 14 của ngày hôm nay! Đầu tiên giới thiệu với mọi người tuyển thủ bên trái, Phương Duyên. Bạn học Phương Duyên đến từ Bình thành, lúc thi dự tuyển vô cùng nhẹ nhõm thắng hết các trận tranh tài, thực lực không thể khinh thường."

"Còn bên phải là tuyển thủ Hàn Giai, cũng không phải là người Ma Đô, mà là từ nơi còn xa hơn tới đây - Ứng Thành..."

"Kế tiếp, chúng ta cùng chờ xem bọn họ có thể mang đến trận đấu đặc sắc thế nào đi!"

...

Trên hàng ghế khách quý, các vị khách đã quan sát nhiều trận tranh tài như vậy, nhưng chẳng mấy trận thú vị. Trong mười mấy trận, cũng chỉ có vài trận có tính thưởng thức, xác thực rất vô vị.

Chẳng qua vấn đề mặt mũi vẫn phải làm đến nơi đến chốn, nhìn thấy Phương Duyên và Hàn Giai ra sân, bọn họ vẫn tán gẫu vài câu xã giao tượng trưng với nhau.

"Bình thành... Nói đến Bình thành, đoạn thời gian trước có xuất hiện một cái bí cảnh cỡ nhỏ, chẳng những không có tạo thành thương vong gì, mà bên trong còn phát hiện một gốc cây Salac Berry. Hiệp hội Huấn Luyện Gia Bình Thành thật đúng là may mắn nha." Đại biểu tập đoàn Thự Quang cảm khái nói.

"Đúng vậy... Hiệp hội ở đó đoán chừng cũng đạt được không ít chỗ tốt..." Đại biểu hiệp hội Huấn Luyện Gia Ma Đô cũng nói.

Mấy vị khách quý khác cũng phụ họa theo.

Cùng lúc đó, trận chiến dưới sân sớm đã bắt đầu.

"Cacnea à, loại Pokémon này... Ta nhớ là bọn chúng thích ở sa mạc nha?"

"Hỏi ngươi một vấn đề, Cacnea sau khi tiến hóa có phải sẽ có hệ Dark hay không?"

"Nó hiện tại biết dùng chiêu thức hệ Dark chứ?"

"Sao ngươi không đợi về rồi hỏi."

Trên sân, Eevee thì tránh né Poison Sting từ cánh tay Cacnea vung tới, còn Phương Duyên thì đứng hỏi đối thủ mấy vấn đề tào lao này.

Theo suy nghĩ của hắn, muốn đối thủ phân tâm thì không nhất định phải mắng người ta, chỉ cần không ngừng gây sự chú ý của đối phương, cũng có thể tạo được hiệu quả tương tự.

Phương Duyên đã xem kỹ nhiều lần quy tắc đối chiến, phát hiện trong quá trình đối chiến không có cấm các tuyển thủ nói chuyện với nhau, điều này không khỏi cho hắn một gợi ý.

Phương Duyên chỉ là đơn giản hỏi ba vấn đề nhắm vào loại Pokemon Cacnea này, thì nữ sinh đối diễn đã lộ ra vẻ mất kiên nhẫn.

"Ồ... Tuyển thủ Phương Duyên trên sân hình như đang nói cái gì đó với tuyển thủ Hàn Giai."

Bình luận viên nhấc gọng kính nói.

"Chẳng lẽ hai người bọn họ trước đó quen biết với nhau sao?"

Bởi vì tốc độ Cacnea không bằng Eevee, hơn nữa Eevee nhiều lần tiến hành đối chiến độ khó cao tại câu lạc bộ, nên Phương Duyên rất yên tâm để nó ứng phó một mình, còn hắn chỉ toàn lực luyện tập công phu buôn lời rác rưởi còn chưa thành thục.

Hắn tuyệt đối không có thích loại chiến thuật này. Phương Duyên cũng tự nghĩ mình quang minh lỗi lạc, cao lãnh soái khí thắng được trận đấu. Thế nhưng mà, dạng này không an toàn nha, vì cup tiểu Ho-Oh mà hắn đã phải trả giá nhiều như vậy, nên hắn quyết định bất kẻ giá nào, chỉ cần không trái với quy tắc đối chiến, thì bọn hắn sẽ không từ thủ đoạn để chiến thắng.

Chờ sau khi lấy được Soothe Bell và tiền thưởng, thì lại về làm mỹ nam tử hiền lành cũng không muộn.

"À đúng rồi, tuyển thủ hạt giống bảng chúng ta hình như cũng là Huấn Luyện Gia xài Pokemon Hệ Grass (Cỏ), xin hỏi ngươi có cảm nhận gì, dù sao Cacnea cũng là hệ Grass đúng không?"

"Ngươi cảm thấy Cacnea thể hiện chỗ nào chưa tốt dẫn đến tuyển thủ hạt giống bảng này là hắn mà không phải là ngươi..."

"Ngươi có phiền hay không vậy?" Hàn Giai bực bội nói.

"Cẩn thận, Eevee tiếp cận Cacnea của ngươi kìa!" Phương Duyên nói.

Hàn Giai lập tức giật nảy mình, phát hiện Eevee quả nhiên thông qua Quick Attack đột nhiên gia tốc áp sát tới bên cạnh Cacnea, mà mình... Vậy mà lại thất thần.

"Cacnea, nhanh dùng Needle Arm." Hàn Giai hô to.

Có thể đi đến nơi này, Cacnea chắc chắn có thực lực nhất định, sau khi nghe được mệnh lệnh của Huấn Luyện Gia, lập tức dùng cánh tay có gai vung mạnh về phía Eevee. Nhìn thấy Cacnea phản ứng nhanh như vậy, Hàn Giai nhẹ thở phào, đồng thời thầm thề lát nữa phải tập trung chú ý hơn.

Chẳng qua...

"Eevee, Chớp nhoáng (Quick Attack)."

Câu nói tiếp theo của Phương Duyên, khiến Hàn Giai ngây ngẩn cả người. Bởi vì, thứ Cacnea công kích căn bản cũng không phải là Eevee, mà là phân thân do Eevee di chuyển nhanh chóng dùng Double Team tạo thành. Nếu như cô bé một mực chăm chú quan sát thế cục, chắc chắn sẽ không dễ dàng mắc lừa như vậy. Nhưng vì Phương Duyên bày ra cái bẫy liên hoàn, Hàn Giai căn bản không có nhận ra lời Phương Duyên nhắc nhở cũng là một phần trong âm mưu.

Mục đích là để cô bé phân tâm hạ mệnh lệnh sai lầm, sau đó tạo cơ hội cho Eevee công kích.

Theo việc Eevee đột nhiên đụng bay Cacnea, Hàn Giai bỗng muốn khóc, cô bé còn chưa từng trải qua trận đối chiến nào biệt khuất như thế. Nàng không khỏi hung hăng trợn mắt nhìn cái mặt tên Phương Duyên còn đang cố tỏ ra mình vô tội kia.

"Tên Phương Duyên này... Có chút ý tứ."

Trên hàng ghế khách quý, rất nhiều người hiển nhiên cũng chưa từng thấy qua trận đối chiến đặc biệt như vậy.
Bình Luận (0)
Comment