Pokemon Master

Chương 49

Làm thế nào để an ủi người khác...

Baidu cho ra rất nhiều đáp án.

Phương Duyên lựa chọn kỹ càng, nhưng mãi cũng không có lựa ra được phương án thích hợp.

Cuối cùng, Phương Duyên dứt khoát từ bỏ.

"Được rồi, Lâm Tĩnh hẳn là một cô gái rất ngoan cường, để cậu ấy tự lành đi."

Lâm Tĩnh bị loại.

Bởi vì Growlithe bị thương, cần phải đi kiểm tra, cho nên cô bé vẫn chưa trở lại khu vực khán đài tuyển thủ, Phương Duyên phải xem một mình hết cuộc tranh tài buổi sáng.

Cầm Poké Ball của Eevee, Phương Duyên không biết trận tranh tài kế tiếp Eevee còn có thể yên bình qua ải như trước không, nếu như có thể, đó là dĩ nhiên không còn gì tốt hơn.

Cân nhắc đến đặc tính của Eevee, Phương Duyên kỳ thật vẫn có chút nắm chắc.

Buổi sáng sau khi cuộc tranh tài kết thúc, danh sách Top 32 cũng ra lò.

Trong đó 16 tên tuyển thủ hạt giống, không ngoài dự đoán toàn bộ đều tấn cấp, hơn nữa còn được khán giả cho rằng rất có khả năng sẽ lọt vào top 16.

Buổi chiều bắt đầu thi đấu luôn.

30 tuyển thủ bao gồm cả Phương Duyên, đều được các bác sĩ Pokémon mà ban tổ chức mời tới kiểm tra một chút trạng thái các Pokémon sắp xuất chiến, sau khi xác nhận không có vấn đề gì, thì cuộc chiến top 16 liền khai hỏa.

"Lão đại, ngươi phải cố gắng lên nha."

Phương Duyên ở trong phòng tuyển thủ cầm điện thoại di động lên nghe, bên tai không ngừng truyền đến giọng Lưu Nhạc.

"Đây đã là cuộc gọi thứ 3 của ngươi rồi đấy."

"Í vỳ!" Eevee trên bả vai Phương Duyên cũng lộ ra vẻ mặt bất mãn.

Vốn dĩ điện thoại của Phương Duyên là trên tay nó đấy, lúc ở trong xe nó đang ngồi lựa mấy hãng điện thoại di động, đáng tiếc cái tên mập mạp này quấy rầy nó, không để cho Eevee đi dạo shopping được tận hứng.

"OK! Đây tuyệt đối là cuộc gọi cuối cùng, ta đã xem trên diễn đàn chính thức, đối thủ kế tiếp của lão đại hình như là một tuyển thủ hạt giống, nhưng mà ta tin tưởng ngươi, nghiền nát hắn đi!"

Phương Duyên cúp điện thoại.

Nhưng vẫn chưa kết thúc.

Trong Group chat nhỏ của Clb tâm lý cũng mười phần náo nhiệt.

Học tỷ: "Top 32... Thật không thể tin nổi, nói cách khác chỉ cần thắng tiếp trận này, thì có thể lên sóng trực tiếp rồi?"

Đội trưởng: "Ngươi không phải là vụng trộm cho Eevee dùng đá tiến hóa đó chứ? Flareon hay là Jolteon? Chẳng lẽ là Vaporeon?"

Đỗ Ngải: "Ta cảm thấy công lớn là do ta dạy mấy lời rác rưởi..."

Đội phó: "Chờ một chút... Cứ theo tiết tấu này, chẳng lẽ sắp vào top 16 rồi?!"

Phương Duyên: "Đừng hoảng hốt, tập trung chú ý, ổn định chỗ ngồi, chờ xem trực tiếp là được rồi."

Nói xong, hắn cũng đóng group chat lại.

...

"Này."

Thời gian, mười ba giờ.

Phương Duyên ngồi trong phòng tuyển thủ bị vỗ vai một cái, hắn nhìn lại, thì ra là Lâm Tĩnh trở về.

"Growlithe không sao chứ?" Phương Duyên hỏi.

"Không sao." Lâm Tĩnh nói.

"Vừa rồi tớ có nói chuyện điện thoại với ông già nhà tớ, nói lỡ thua trận rồi, cậu đoán xem ổng nói thế nào? Ổng nói cái này rất bình thường, bởi vì trước đó những thứ chúng ta làm chỉ là huấn luyện cơ sở..."

"Hiện tại vẫn chưa tới thời kỳ hoàng kim Growlithe trưởng thành, không cần phải quá gấp tăng thực lực lên."

"Thì ra là vậy." Phương Duyên sững sờ.

"Ừm." Lâm Tĩnh sắc mặt đỏ lên.

Mặc dù không biết vì sao, nhưng thua trận rồi cứ luôn muốn giải thích một chút.

Tựa như thua một ván game, hay thi rớt một kỳ kiểm tra vậy... Kiếm được một cái cớ hợp lý, càng có thể thêm thư thái.

Phương Duyên giả vờ lý giải, cũng quay đầu đi, Eevee nhảy lên vai của hắn, cũng bắt đầu trầm mặc.

"Sắp tới phiên tớ ra sân rồi."

"Biết rồi, tớ đã chuẩn bị sẵn sàng quay video, nếu như cậu thua trận, thì cứ chờ bị tớ kéo ra ngoài sáng đi." Lâm Tĩnh uy hiếp nói.

"Không có khả năng thua."

"Í vy." Eevee cũng đồng ý câu này của Phương Duyên.

Trận chiến kế tiếp, không có khả năng thua.

Tuyển thủ hạt giống 3 bảng A, B, C vẫn tiếp tục thuận lợi tấn cấp, trở thành top 16.

Ba trận tranh tài kịch liệt, cũng làm cho quần chúng có chút tin phục đối với danh sách tuyển hạt giống trước đó.

Quả nhiên được chọn làm tuyển thủ hạt giống, đều có chút tài năng.

"Bảng C kết thúc, kế tiếp là bảng D, ta nhớ là... Tuyển thủ trận này là Huấn Luyện Gia Lâm Sâm và Phương Duyên tiểu soái ca đúng không?"

"Không sai, ài, kỳ thật ta càng hi vọng Eevee đáng yêu có thể chiến thắng... Không nghĩ tới loại Pokémon Eevee này cũng có thể tiến vào Top 32, thật là muốn nhìn nó tiếp tục thắng trận."

"Không thể nào, ngươi không nhìn thấy các tuyển thủ hạt giống đối chiến sao, đến bây giờ còn chưa có một tuyển thủ hạt giống nào bị loại đâu..."

Trên khán đài có hai khán giả đang thảo luận.

"Đúng, loại Huấn Luyện Gia chỉ biết chơi trò bẩn kia căn bản không có khả năng thắng tiếp." Bỗng có một nữ sinh đi ngang qua cạnh họ nghiến răng nghiến lợi nói.

Mặc dù mang theo kính râm, nhưng vẫn không khó nhìn ra nàng chính là tuyển thủ đầu tiên bị Phương Duyên dùng lời rác rưởi hạ gục - Hàn Giai.

Nàng và Cacnea của nàng thật sự rất thảm...

Vốn dĩ sau khi thua trận, Hàn Giai cũng nghĩ tới việc về luôn, thế nhưng mà không biết vì sao, nàng hiện tại cực kỳ muốn nhìn thấy tên Phương Duyên kia bị đánh bại, chỉ có như vậy nàng mới có thể xuất ra một ngụm ác khí.

Cho nên, nàng lại trở về xem trận đấu.

Cùng lúc đó.

"Scyther bảng A, Mr. Mime bảng B, Misdreavus bảng C, nếu như ta thắng tiếp, Eevee có thể sẽ gặp phải Pokémon hệ Ghost (Ma), cố gắng không bại lộ chiêu Bite (Cắn), không chừng có thể sẽ làm đối phương mất cảnh giác, cho rằng Eevee không có thủ đoạn chế địch."

"Có điều đối phó cái con Ivysaur này, Eevee cũng phải cẩn thận một chút mới được."

Trên thông đạo dành cho tuyển thủ, Phương Duyên một mình đi qua, chờ tới thời điểm lên sân.

Hết trận này, hắn liền có thể tiến vào top 16.

Top 16, không chỉ có thể được phát sóng trực tiếp trên đài truyền hình hàng triệu người xem, mà còn có thể được phóng viên phỏng vấn. Đối với một học sinh trung học mà nói, đây là thành tựu không tồi, cũng là sự khẳng định đối với nỗ lực hai tháng qua của bọn họ.

"Nếu như cha mẹ phát hiện mình được phỏng vấn, nhất định sẽ rất vui." Khóe miệng Phương Duyên bỗng nở một nụ cười.

...

"Ok, kế tiếp là trận tranh tài thứ tư trong buổi chiều hôm nay, tuyển thủ Lâm Sâm vs tuyển thủ Phương Duyên, chắc hẳn mọi người cũng đã không còn xa lạ gì với bọn họ..."

Dưới giọng nói của bình luận viên, Phương Duyên và Lâm Sâm cùng đi ra.

Lâm Sâm nhìn về phía Phương Duyên, vẻ mặt có chút kỳ quái. Bởi vì hắn đã nhìn qua trận đấu trước đó của Phương Duyên, cũng cố ý tìm đối thủ cũ của Phương Duyên hỏi thăm qua, biết một chút về chiến thuật của Phương Duyên.

Nhìn Phương Duyên, Lâm Sâm thầm nghĩ: "Ta đã có chuẩn bị tâm lý, nếu như hắn còn muốn bằng vào mấy lời rác rưởi quấy nhiễu ta, thì đó chính là tự chui đầu vào lưới."

"Lúc nói chuyện chính hắn cũng sẽ bị phân tâm, đây là một thanh kiếm hai lưỡi, chỉ cần ta nắm được thời cơ này, để Ivysaur phát động thế công mãnh liệt, vậy thì chiến thắng con kia Eevee căn bản không thành vấn đề."

Nghĩ tới đây, Lâm Sâm lộ ra nụ cười.

"Xem ra ngươi rất vui vẻ khi gặp ta nha." Hai người vừa lên sân, Phương Duyên liền ngoài ý muốn nói.

Bất quá Lâm Sâm không muốn đáp lời Phương Duyên... Chỉ hướng về phía Phương Duyên ném ra một cái Poké Ball.

Theo hai người ném ra Poké Ball, Ivysaur và Eevee cũng phân biệt xuất hiện đối diện nhau, ánh mắt bất thiện nhìn đối phương.
Bình Luận (0)
Comment