Pokemon Master

Chương 86


Lopunny chịu dạy!
Sau khi có được câu trả lời chắc chắn, Phương Duyên mừng như điên.

Hắn lập tức ôm lấy Eevee, lộ ra ánh mắt ham học hỏi, tựa như một học sinh ngoan vậy.

"Ỉ vy?"
Eevee nháy mắt liền ỉu xìu.

Lopunny hảo tâm tới đưa Berry, làm nó vốn dĩ cho rằng có thể ăn một bữa no nê.

Nhưng nào biết chỉ dăm ba câu của Phương Duyên, đã làm thay đổi tất cả, ngay lập tức biến nơi này thành lớp học dạy chiêu thức...!
Thật là một Huấn Luyện Gia độc ác.

Phương Duyên trầm ngâm nói:
"Chăm chú học đi! Nếu như em có thể theo vị Lopunny tỷ tỷ này học được Báo ơn, thì mỗi ngày ta sẽ cho em thêm nửa giờ chơi điện thoại."
Eevee xoắn xít, lại là chiêu này.

Chẳng qua...!Cự tuyệt không được.

Phương Duyên vừa dứt lời, thì Eevee cẩn thận ngồi suy nghĩ, chăm chú phân tích, sau đó nhảy ra từ trong lòng ngực Phương Duyên, bình tĩnh đi tới trước mặt Lopunny.

Bé thích học tập.

JPG
Lopunny:???
Thái độ Eevee chuyển biến nhanh chóng, làm nó trở tay không kịp.

Sau đó, Lopunny nghiêm túc dạy học.

Trong thời gian này, Phương Duyên cũng chỉ có thể ở một bên nhìn.


Đầu tiên hắn nghe không có hiểu ngôn ngữ của Lopunny, kế tiếp, Lopunny lại không có kỹ năng diễn xuất xuất sắc như Eevee, cho nên quá trình dạy học này đối với hắn chẳng khác gì nghe thiên thư.

"Cũng may Eevee đã trưởng thành..." Phương Duyên thầm nghĩ.

Eevee trưởng thành, năng lực học tập đã đạt đến Lv Max, không cần Huấn Luyện Gia.

...!
Trong qua trình dạy học, hai con Pokémon đều rất chăm chú.

Trước đó Lopunny cũng chưa từng dạy chiêu thức, có lẽ về sau sẽ dạy cho tiểu Buneary, nhưng mà hiện tại, nó chỉ có thể tận hết sức mình miêu tả cảm giác sử dụng chiêu Báo ơn cho Eevee.

Bất luận là Cuồng nộ hay là Báo ơn, để sử dụng thì đều cần một tiền đề, đó là trong lòng có tình cảm mãnh liệt mới có thể sử dụng.

Tỉ như, lúc Lopunny sử dụng Cuồng nộ, chính là điều động năng lượng phẫn nộ.

Lúc ấy nó xem Phương Duyên và Eevee trở thành địch nhân làm tổn thương Buneary.

Mà lúc sử dụng chiêu thức Báo ơn, là do Lopunny sốt ruột bảo vệ con, nên nó đã đem loại tình cảm yêu thương con này chuyển thành sức mạnh tấn công.

Nếu mà bàn tới quan hệ thân mật, thì tình cảm mẫu tử tuyệt đối dư sức vượt qua khảo nghiệm của chiêu thức Báo ơn này.

Vào lúc sử dụng hai chiêu thức đó, Lopunny đều có chung một đặc điểm, đó là trước tiên điều động cảm xúc, sinh ra cảm xúc, sau đó lại cảm nhận sự tồn tại của cảm xúc!
Cảm giác này, là muốn đem năng lượng cảm xúc hóa thành một phương thức có thể cầm nắm được, thì mới tính là thành công.

Trên thực tế, có vài Pokémon hệ Ma lấy năng lượng cảm xúc làm thức ăn, ví dụ như Misdreavus.

Bọn chúng rất thích ăn loại cảm xúc sợ hãi.

"Mèo méo! Mèo méo?"

"I vy..."
"Meo méo?"
"I vy!"
Sau khi hai con Pokémon giao lưu kỹ càng, Eevee dần dần hiểu ra, muốn học được chiêu thức Báo ơn, thì trước tiên phải học được điều động cảm xúc, cảm thụ năng lượng cảm xúc.

Nó nhớ lại hình ảnh từng li từng tí cuộc sống với Phương Duyên, nghĩ đến lúc mình vừa ra đời được Phương Duyên hết lòng chăm sóc...!
Có điều chưa kịp hồi tưởng quá lâu, thì Eevee lại đột nhiên thất thần!
Hôm nay có tập tiếp theo của 《 Mareep cùng Mightyena 》mà mình vô cùng chờ mong a...!
"Meo meo."
Nhìn Eevee đang cố gắng thử nghiệm, Lopunny vui mừng nhẹ gật đầu, rồi nói về các bước tiếp theo.

Sau khi học xong điều động cảm xúc, thì cần phải bắt đầu cảm thụ hình thái bọn chúng tồn tại trong người.

Nếu như có thể lấy hình thái năng lượng giữ lấy bọn chúng, vậy thì cách việc học được chiêu thức không còn xa.

Nghe Lopunny giải thích xong, Eevee phát hiện mình đang đứng ở một bước này.

Làm sao cũng không cảm giác được cái gọi là năng lượng cảm xúc, dù cho Lopunny không ngừng miêu tả, truyền thụ kỹ xảo, nó vẫn rất khó cảm nhận được.

Lopunny ngẩn ra, sau đó chỉ có thể tạm thời bỏ qua bước này, nói tới bước sau đó.

Cỗ năng lượng cảm xúc này, có thể hữu hiệu đào móc ra tiềm năng chưa khai quật trong người.

Tiềm năng thì mỗi Pokémon đều có, vấn đề chỉ nằm ở việc khai quật và thời gian khai quật mà thôi, chứ không tồn tại vấn đề có hay không.

Ý chí kiên cường và cảm xúc mạnh mẽ có thể thúc đẩy việc khai quật tiềm năng của Pokémon, để chúng không ngừng vượt lên chính mình.

Quá trình này cũng là một chỗ khó, phải học được cách dùng năng lượng cảm xúc để khai phá tiềm năng, việc này cũng không dễ, cần thiên phú nhất định.


Cuối cùng, sau khi hoàn thành toàn bộ ba bước này, Pokémon đã được khai quật ra tiềm năng, sẽ lấy phương thức nguyên thủy nhất bạo phát ra.

Trong quá trình đó, Pokémon sẽ rất khó khống chế năng lượng khác!
Tựa như Lopunny, bất luận là lúc sử dụng Cuồng nộ hay là Báo ơn, nó đều sử dụng cái tai mà nó lấy làm tự hào để đánh ra.

Trong thời gian này, Lopunny cũng biểu diễn cho Eevee một lần chiêu thức Báo ơn, mặc dù thoạt nhìn như một cú đánh bình thường không có gì khác biệt, nhưng uy lực thì lớn hơn, với lại cũng cho người ta cảm giác có lực rung động mạnh hơn nhiều.

Điều động cảm xúc, giữ lấy năng lượng cảm xúc, thông qua năng lượng cảm xúc khai quật tiềm năng trong người, trong nháy mắt bộc phát ra một cỗ lực lượng...!
Đây chính là nguyên lý sử dụng Báo ơn.

"Kết thúc rồi à?"
Phương Duyên hỏi.

Lopunny và Eevee nhẹ gật đầu.

Rất hiển nhiên, Eevee không thể học được ngay tại chỗ.

Bất quá nó đã hiểu nguyên lý Báo ơn, cũng có phương hướng tập luyện, cho nên không tính là không có thu hoạch gì.

Chiếu theo những gì Lopunny dạy, nói không chừng sẽ rất nhanh có thể lĩnh ngộ.

Dạy học kết thúc, Lopunny cũng phải rời đi, trước khi đi, nó chỉ xuống Oran Berry mà mình mang tới.

Tỏ vẻ những thứ này là lưu lại cho bọn Phương Duyên.

Phương Duyên ngẫm nghĩ, cảm thấy cũng không quá cần những Oran Berry này, không cần phải lấy của Lopunny.

Berry trên ngọn núi này đều là do các Hộ Lâm Viên gieo trồng, số lượng không nhiều, rất là hi hữu.

Đối với hắn và Eevee mà nói, nhiều nhất cũng chỉ là ăn cho chắc bụng, nhưng đối với Lopunny và Buneary, có khi đó là thứ trái cây cứu mệnh.

Hiện tại, Lopunny đã xem như là một nửa sư phụ của Eevee, những Oran Berry này không thể nhận.

"I vy!!"

Eevee mặc dù có chút đói, nhưng cũng rất hiểu chuyện, nhu thuận đẩy trở về Berry.

Chủ yếu nhất là đợt huấn luyện này sẽ rất nhanh kết thúc, đợi sau khi trở về lại ăn tiệc cũng không muộn.

...!
Cuối cùng, Lopunny cũng không có cố ép Phương Duyên và Eevee, thế là thu hồi lại Berry.

Nhìn thấy Lopunny thu hồi Berry, Phương Duyên rốt cuộc yên lòng.

"Eevee, sau khi trở về phải luyện cho tốt chiêu Báo ơn đó..."
"Điều kiện vừa rồi, ta vẫn để sẵn ở đó."
Theo Lopunny rời đi, Phương Duyên nói với Eevee một câu như vậy.

"Hãy nghĩ tới ràng buộc giữa chúng ta! Nghĩ tới những kỉ niệm đẹp của chúng ta!"
"I vỳ..." Eevee buồn rầu, nó quá khổ mà.

Một đoạn nhạc đệm qua đi, Phương Duyên và Eevee lại bắt đầu lên đường, tiến về phía đỉnh núi.

So với bí cảnh, Pokémon trên ngọn núi này rất phân tán.

Cho nên đối với Phương Duyên và Eevee mà nói, tính khiêu chiến không phải là quá lớn, quá nguy hiểm.

Trước khi đụng phải thì bọn họ đã chủ động tránh đi.

Cho dù xui xẻo, đụng phải một nhóm Pokémon, thì thực lực cũng không mạnh, giao cho Eevee đối phó thì vài phút đã có thể giải quyết xong.

Bởi vậy, trước ba giờ chiều hôm đó, Phương Duyên và Eevee đã trèo lên đỉnh núi đúng như dự đoán.

Chẳng qua điều mà Phương Duyên và Eevee hoàn toàn không nghĩ tới chính là, Lâm Tĩnh và Lưu Nhạc đã tới nơi này.

Sau đó, điều mà Phương Duyên càng không nghĩ tới lại là...!
Lâm Tĩnh và Lưu Nhạc đều là bị đào thải sớm nên mới xuất hiện ở đây...!
Bọn họ rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì?.

Bình Luận (0)
Comment