Phó Dư Sâm và Từ Xán Xán thừa dịp ban đêm đến phủ Định Quốc Công.
Vĩnh An Đế tai mắt khắp thiên hạ, nhưng xưa nay không can thiệp hành vi lén lút đigặp thân phụ của hắn.
Tuy Phó Dư Sâm ban ngày trước mặt nghi lễ không tiện đi, nhưng thường thừa dịp ban đêm đến thăm phụ thân của hắn.
Hai phu thê để Hàn Thủy và thị vệ chờ ở ngoài cửa viện, chỉ dẫn người hầu đi thư phòng.
Trong viện thư phòng có không ít cây tùng bách, ban đêm nhìn qua âm u, hắn lo Từ Xán Xán sợ hãi, nên đưa tay cầm tay Từ Xán Xán, nắm tay nàng đi đến thư phòng Định Quốc Công.
Thính Vũ, Phó Xuân, Bích Vân và Thanh Yến đi sau bọn họ đến hành lang thư phòng, hầu hạ Phó Dư Sâm và Từ Xán Xán cởi áo choàng đen bên ngoài, xếp lại kĩ, sau đó cung tiễn vương gia và vương phi vào.
Phó Vân Chương đã sớm chờ ở trong thư phòng, đang nóng lòng thì thấy nhi tử và con dâu vào, trong mắt mang theo mỉm cười.
Từ Xán Xán hành lễ, biết Phó Dư Sâm nói chuyện với phụ thân, nên tìm lý do lui xuống trước, dẫn theo Bích Vân và Thanh Yến ra sân thư phòng.
Hàn Thủy đang chờ ở bên ngoài, thấy vương phi dẫn theo Bích Vân Thanh Yến đi ra,không nói gì mà chỉ dẫn hai thị vệ đi theo.
Từ Xán Xán dặn Bích Vân: "đi Trúc Thanh viện!" Tuy nàng và Phó Dư Sâm đã chuyểnđi, nhưng trong thiên viện Trúc Thanh viện còn có cơ thiếp trên danh nghĩa của Phó Dư Sâm, nàng phải đến điều tra một lát, không thể để cho người ta tùy ý giày xéo những người này —— từ góc độ khác mà nói, những người này cũng đều là những người đáng thương.
Bích Vân đáp "Vâng", gã sai vặt Phó Tam Thập Lục hầu hạ Quốc Công Gia cầm đèn lồng, dẫn Từ Xán Xán đến Trúc Thanh viện.
Tuy chủ nhân đã chuyển đi, nhưng trong chính đường nội viện Trúc Thanh viện vẫn cực kỳ sạch sẽ, trong viện cây cối rậm rạp phát triển tốt, đồ vật trong phòng vẫn còn nguyên, trên bàn gỗ lê hoa vẫn có bình hoa hồng dựa theo sở thích của Từ Xán Xán, tỏa ra mùi thơm ngát.
Từ Xán Xán ngồi trên tháp cẩm, phát hiện ngày cả tháp vẫn còn mới tinh, có thể thấy Định Quốc Công rất coi trọng nơi này, vẫn sai người dọn dẹp.
trên tháp đặt mấy cái gối đệm thêu hoa, trong đó có một cái chính tay Từ Xán Xán làm, hoa Lê thêu lung tung.
Từ Xán Xán cầm lấy cái gối này, đưa đến bên cạnh đèn cánh hoa, nhìn cái gối, trong lòng mông lung hoài niệm khoảng thời gian tốt đẹp cùng với Phó Dư Sâm ở nơi này.
Thanh Yến phụng mệnh đi gọi Thi ma ma đánh gãy sự tĩnh lặng trong phòng: "Bẩm vương phi, Thi ma ma đến."
Thi ma ma nhanh chóng bước vào, kính cẩn hành lễ, sau đó nâng quyển sách thật dày trong tay lên: "Bẩm vương phi, đây là danh sách bố trí nhân viên và các loại sắp xếp ở Thiên viện từ tháng mười năm trước đến tháng tư năm nay."
Từ Xán Xán lười xem nên liếc mắt ra hiệu cho Bích Vân đứng bên cạnh.
Bích Vân hiểu ý, tiến lên tiếp quyển sách, đặt trên bàn, cẩn thận kiểm tra từng tờ.
Từ Xán Xán dựa trên đệm, sai Thanh Yến lấy một quyển sách trong buồng trong tùy ý đọc.
Đây là một quyển sách nhạc, chuyên giới thiệu những người nổi tiếng ở Đông Phương đại lục, trong sách còn miêu tả tỉ mỉ không ít hoa tiểu đồ phụ, Từ Xán Xán cảm thấy rất thú vị nên nhìn say sưa.
Thanh Yến thấy thế, liền cầm một đôi tiểu chùy được bộn vải, quỳ gối bên mép thápnhẹ nhàng đấm hai chân cho vương phi.
Sau khi Thi ma ma bị Từ Xán Xán chỉnh sửa, bây giờ rất thành thật, thấy vương phi chây lười, tuy bà oán thầm nhưng trên mặt vẫn không dám lộ nửa phần, bình tĩnh đứng đợi —— bà cảm thấy mình không làm giả sổ sách, nên đúng lý hợp tình khôngsợ vương phi tức giận.
Bích Vân ước chừng xem khoảng nửa giờ, thế này mới đứng dậy nhìn Thi ma ma, nói: "Nô tỳ thay vương phi đặt câu hỏi: xin hỏi ma ma, sao không đổi nha hoàn của Hàn Mỹ Nương và Lam Thụy Hà?"
Thi ma ma vội quỳ gối hành lễ: "Là lão nô sơ sót, chờ một lát hết bận, lão nô lập tức đian bài."
Bích Vân lại nói: "Vương phi đã dặn dò, đối đãi với Kim Châu tốt một chút, vì sao Kim Châu còn ở trong phòng bắc không thấy ánh mặt trời?"
trên lưng Thi ma ma nhất thời ra một tầng mồ hôi lạnh, vội quỳ gối, giải thích nói: "Là lão nô sơ sẩy, lão nô nhất định thay đổi!"
Bích Vân chuyển động con ngươi, nhìn về phía vương phi, nói: "Vương phi, chuyện này xử lý như thế nào?"
Từ Xán Xán lại cười nói: "Thi ma ma làm việc vẫn coi như cẩn thận, lần này cho bàmột cơ hội, một tháng sau ngươi lại đến xem ma ma có sửa lại hay không!"
Thi ma ma vốn dĩ còn chút kiêu căng lập tức bay ra trảo oa quốc, lúc này quỳ xuống: "Vương phi thứ tội, lão nô nhất định tận tâm tận lực sửa chữa!"
Sau khi xe ngựa đi được một đoạn, Từ Xán Xán kéo màn xe ra một đoạn, lại phát hiệnxe ngựa không phải chạy về hướng phủ, vội hỏi Phó Dư Sâm: "A Sâm, chúng ta hiệntại đi đâu?"
Phó Dư Sâm đăm chiêu: "Nàng nghỉ ngơi ở trong xe ngựa, ta đi thăm hỏi thái tử thiếu sư* Lam Thiểu Kỳ." Sau đó lại đi gặp Thái tử thiếu phó* Đinh Tư Bình và Thái tử thiếu bảo* Sướng Tử anh.
*Thiếu sư, Thiếu phó, Thiếu bảo: chức quan hàng tam cô. Xếp đầu là Thiếu sư đến Thiếu phó và cuối cùng là Thiếu bảo.Đinh Tu Bình và Sướng Tử anh đều không phải xuất thân môn phiệt, luôn đứng về phehắn, Phó Dư Sâm dự định đi chiêu hiền đãi sĩ củng cố quan hệ.
Lam Thiểu Kỳ là gia chủ của Lam Thị ở Trịnh Châu, kết minh với Phó Dư Sâm lúc đánh đổ Thư thị, làm Phó Dư Sâm mở mang kiến thức biết Lam thị thực lực khủng bố.
Phó Dư Sâm nay vẫn chưa đủ năng lực lập tức đánh đổ tứ đại môn phiệt, vậy nên phải lôi kéo Lam Thiểu Kỳ!
hắn đã hạ quyết tâm, Lam Thiểu Kỳ gần ngay trước mắt, hơn nữa, nhi tử của Lam Thiểu Kỳ là Lam Du Linh đang dính vào chuyện ác ôn kia, vậy hắn sẽ lấy Lam Thiểu Kỳ luyện tập trước!
Đêm khuya giờ tý, đoàn người Phó Dư Sâm và Từ Xán Xán mới ra Lam phủ, chạy về hướng Thanh Thân vương phủ.
Từ Xán Xán hơi mệt, gối lên đùi Phó Dư Sâm nhắm mắt dưỡng thần.
Phó Dư Sâm nhẹ tay vuốt ve tóc mai Từ Xán Xán, mắt phượng lại mang theo một tia sắc bén —— Lam Thiểu Kỳ lại đề cử chất nữ của ông ta: "Chất nữ khuê nữ của thần..."
Phó Dư Sâm nghĩ lại nghĩ: Lam Thiểu Kỳ muốn mượn đám hỏi kết minh với ta, sao takhông tương kế tựu kế, lập đích nữ Lam thị làm sườn phi để mê hoặc Lam thị, sau đó lợi dụng nhổ tận gốc thế lực của Trịnh Châu Lam thị, giống như năm đó trừ bỏ Thư thị...
Phó Dư Sâm cúi đầu nhìn Từ Xán Xán, phát hiện nàng đã ngủ, môi phấn hồng, thoạt nhìn cực kỳ đáng yêu. Ngón tay Phó Dư Sâm nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi đỏ mọng của Từ Xán Xán, trái tim rung động từ nhẹ đến mạnh, không thể thương tổn Xán Xán.
một ngày này, Từ Xán Xán trong lúc rãnh rỗi, liền sai Chu Tước giúp nàng dùng cây bóng nước làm bao móng tay.
Chu Tước dẫn tiểu nha hoàn hái không ít cây bóng nước hồng hồng, nghiền nát rồi trộn với phèn chua, dùng trâm ngọc chấm chút rồi bôi lên ngón tay cái của vương phi, sau đó cầm sợi đay, lấy lá cây đậu cô ve thành hình tròn màu trắng, cười để Từ Xán Xán chọn: "Vương phi, người xem dùng cáo nào để bao móng tay?"
"Ở nông thôn đều dùng lá đậu cove, " Từ Xán Xán cười nói, "Ngươi cũng dùng lá đậu cove bao cho ta đi, ngược lại cũng có chút hoang dẫ!"
Chu Tước cười hì hì liên tục gật đầu: "Đúng đúng!"
Nàng cầm lá đậu côve, tinh tế bao ở vương phi ngón cái thượng, dùng sợi tơ bao lại. Chu Tước cũng từng sinh ra ý nghĩa tốt đẹp với vương gia, nhưng ở bên cạnh vươngmột thời gian dài, thấy vương gia và vương phi ân ái như thế, Chu Tước lập tức chết tâm—— Thay vì theo đuổi tôn vinh phú quý hư vô mờ mịt kia, còn không bằng hầu hạ vương phi cho thật tốt, tương lai sẽ giống như Bích Vân, được vương phi tự mình chọnmột nam nhi tốt làm chồng.
Từ Xán Xán vừa bao mười đầu ngón tay, Thôi thị liền đến.
Sau khi nàng ngồi xuống bên cạnh Từ Xán Xán, thế này mới học theo nam nhân chắp tay nói lời cảm tạ: "Đa tạ vương phi!"
Từ Xán Xán đoán được nàng vì chuyện gì, liền cười nói: "Đại ca cũng là đại ca của ta, đại tẩu không cần khách khí!"
Thôi thị không nói nhiều nữa, về sau biểu hiện tốt cho vương phi yên tâm!
Nàng thấp giọng nói: "Nhờ có vương gia vương phi xuất lực, tướng công lập tức từ lục phẩm hộ bộ viên ngoại thăng thẳng lên tam phẩm hộ bộ thị lang!" Mà công công ngược lại bị hạ xuống ba cấp, hiện nay không bằng tướng công, đang tức giận ở nhàđi!
Thôi thị quyết định về sau càng phải hầu hạ vương phi cho thật tốt, càng trung thành với vương phi hơn.
Từ Xán Xán vỗ nhẹ tây Thôi thị, nhìn thoáng qua bụng nàng cười nói: "Khi nào tẩu sinh?"
Thôi thị thẹn thùng cười nói: "Còn gần một tháng nữa!"
Lại thấp giọng hỏi Từ Xán Xán: "Vương phi hiện tại có động tĩnh gì chưa?" Nàng cầm phương thuốc cho vương phi, tính thời gian nên sớm có rồi!
Từ Xán Xán: "Việc này không thể gấp, tùy duyên đi!" Thôi thị đưa thuốc nàng khôngdám ăn, muốn kiểm tra lại.
Thôi thị thành thật với nhau nói: "Vương phi, việc này ngài yên tâm, Phó thị hoàng tộcđã mười chín năm không sinh ra nhi tử rồi, nếu ngài sinh được nhi tử, không biết thánh thượng sẽ vui vẻ như thế nào đâu!"
Trong lòng Từ Xán Xán nhất thời có chút gấp, lại có chút thất vọng —— Từ khi bị sẩy thai, kinh nguyệt của nàng vẫn hơn hỗn loạn, sợ không tốt hoài thai.
Phó Dư Sâm đi Hạnh Hoa doanh với Vĩnh An đế để xem súng và hỏa pháo mới tạo, giữa trưa không trở về, nên Từ Xán Xán dẫn theo Thôi thị ngồi kiệu đi Phúc Thọ viện tìm mẫu thân ăn cơm.
Từ Thuận Hòa đi tây đại doanh, Từ Nghi Xuân đi Quốc Tử Giám đọc sách, Từ Vương thị đang ở một mình, thấy nữ nhi đến đây thì rất vui mừng, nên tự mình xuống bếp nấu cải thịt Từ Xán Xán thích ăn.
Tiểu Hương dùng khay bưng rau cải thịt mới làm vào nhà chính.
Nàng còn chưa đi đến bàn bát tiên, Từ Xán Xán đã ngửi thấy mùi cải thịt nồng đậm, đột nhiên cảm thấy ghê tởm, lập tức nôn ra một trận.