Quái Dị Thẻ Ma Pháp

Chương 2

Thế giới này quá rộng lớn,chuyện lạ nào cũng có. Bây giờ có một thằng nhóc mới lớn, trốn sau gò đất nhỏ, xem hai con quái vật đánh nhau. Có lúc thì giơ tay múa chân cổ vũ cho chúng.

Hắn đâu có biết, dù người mạnh nhất của Đại Càn Quốc ở đây, gặp phải hai con quái vật kia thì cũng chạy trối chết. Mà nếu có người thấy thằng nhóc này bây giờ, chắc chắn vái hắn một vái để bày tỏ lòng kính trọng với sự điên điên của hắn.

- Ầm

- Hai quái thú này đánh nhau tàn bạo thật, nhìn quá đã mắt.

Nhất Thành vừa cổ vũ vừa lẳm bẳm. Hắn rất kích động. Vừa rồi cả hai quái vật tông vào nhau, tạo ra vụ nổ lớn. Đất dưới chân bọn chúng bị lún xuống một cái lỗ lớn. Cây cối xung quanh đổ rạp, Nhất Thành may mắn đứng xa quan sát, nếu bị ảnh hưởng cú va chạm vừa rồi thì hắn toi mạng. Dù là vậy, gió thổi cực mạnh, phả vào mặt làm da mặt có cảm giác đau rát như sắp nứt ra.

- Hai con quái thú này điên thật, chẳng nhẽ chúng chả hiểu mạng sống quý trọng sao. Vì cái gì mà đánh đến tình trạng này? Thâm thù đại hận hay là tranh giành bảo vật sao?

Nhất Thành suy nghĩ bân quân một hồi. Ai ngờ lúc này dị biến xảy ra. Xà chín đuôi dồn hết sức bắn ra một viên đạn lớn màu đen. Con quái giống sư tử thì xong đến gần xà chín đuôi, tung ra một vuốt trúng quả cầu đen kia.

- Ầm

Một tiếng nổ lớn vang lên. Đất đá bay tứ tung, cả Huyết Luyện Cốc hỗn loạn. Nhất Thành hắn bị sức gió đánh bay ra xa, đập mạnh một góc cây lớn mới dừng lại. Hắn lồm cồm bò dậy tiếp tục trốn đi quan sát. Hai con quái thú bị đánh bật lên trời, bay đi hai hướng khác nhau. Máu đen từ hai con quái thú phun đầy đất, hắn lẩm bẩm nghĩ thầm

- Cái thể loại này trong phim gọi là lưỡng bại câu thương. Giờ mà có thêm một tên cười ha ha đắc ý đi ra nữa thì ngon.

Bỗng nhiên từ đâu một tiếng cười quái đản phát ra phá tan không khí ác liệt này.

- Ha … Ha…..Ha…...Ha… không nghĩ là lưỡng bại câu thương. Được, được, được.

Từ đâu một người xuất hiện đứng cách xa năm sáu thước với hai con quái vật. Người này mặc áo đen hoa văn rất đẹp. Đập vào mắt là mái tóc bạc trắng xóa như tuyết, khuôn mặt lạnh như băng, gương mặt cơ hồ trắng bệch như kẻ chết, thân cao tám thước, tướng thì cường mãnh, xung quanh người tỏa ra tà khí.

Nhất Thành lúc này liền há to mồm, thật sự là phim mà. Làm gì trùng hợp như thế. Hắn nhéo mình xem có mơ không. Cảm thấy đau, chắc không mơ. Dù là bơ quơ, nhưng lúc người này xuất hiện hắn đã nằm rạp xuống đất, dùng cây cối đổ ngã và gồ đất để giấu mình. Không khí ở Huyết Luyện Cốc cực kỳ ác liệt, vì thế người đến dù là cường giả cũng không thể cảm nhận được có người đang ở đây. Nhất Thành không phải người ngu, sống hai kiếp người, ít nhất cũng biết việt giết người diệt khẩu. Nếu không cũng bị bắt đi, chịu đau khổ tới chết. Phim nào cũng vậy, hoàng cảnh này trốn là đúng nhất.

- Ha… Ha….Ha… cuối cùng thì ta cũng tìm được tên ma đầu nhà ngươi, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi, Âm Tà Công.

Nhất Thành thấy phía sau người gọi Âm Tà Công là một lão nhân mặc đồ trắng đứng phía sau khoảng trăm mét. Lão áo trắng cằm bảo kiếm, thần thái có vẻ điên dại. Khuôn mặt nổi đầy gân xanh, xen lẫn giữa những vết nhăn. Đầu tóc bù xù, giống như lão mới trải qua chuyện gì đó rất đáng sợ.

Với vẻ mặt điên dại cùng nụ cười điên loạn, Nhất Thành đoán chắc lão áo trắng này đã tẩu hỏa nhập ma. Đôi mắt lão mới đến trừng trừng oán hận nhìn về phía Âm Tà Công, trái chiều với sự oán hận của lão lại là chính khí mạnh mẽ phát ra từ thanh kiếm trong tay lão. Có thể thấy lão áo trắng đã từng là một người chính nhân quân tử, nhưng không hiểu sao lại đến nông nổi này.

Âm Tà Công thấy người này thì cười lạnh,

- Đinh lão đầu, ngươi vẫn dám đến tìm ta sao?

Nghe những lời này thì người được gọi là Đinh Lão đầu kia giận dữ quát lớn:

“Tên chó chết nhà ngươi, ngươi giết người nhà của ta, con cháu ta. Hôm nay ta thề sẽ băm ngươi vạn đoạn.”

Lão liền tung người lên trên không, đứng vẫn, một đường kiếm lực mạnh mẽ mang theo thù hận nhắm thẳng tấn công vào ngực Âm Tà Công. Đường kiếm này kèm theo năng lượng phong thuộc tính mạnh mẽ vừa nhanh vừa hiểm, nhưng Âm Tà Công có vẻ mạnh hơn, chỉ nhẹ nhàng tránh sang một bên. Đinh Lão càng điên cuồng chém liên tục bốn kiếm đều không trúng đích. Âm Tà Công nhẹ nhàng né tránh, kiếm khí liên tục chém vào không khí cùng với phong thuộc tính tạo ra tiếng kêu vù vù.

Nhất Thành càng xem càng kinh hãi. Không ngờ thế giới này người lại mạnh như vậy, trong trí nhớ nói người ở đây có thể tu luyện phép thuật. Nhưng đạt đến trình độ này thì thật là ghê gớm. Mỗi một kiếm vừa rồi chắc chắn đủ sức chống lại hai con quái vật vừa rồi. Nhất Thành liếc mắt nhìn qua hai con quái vật đang nằm trên đất kia. Mắt hắn liền khựng lại trợn tròn, miệng hả lớn nhìn chằm chằm, bọn nó chưa chết, dù không động lớn gì nhưng thân thể khổng lồ kia đều co rút lại. Ở kiếp trước, hắn từng thấy loài rắn có động tác như vậy. Nó giả chết nằm đó, chuẩn bị xuất đòn cuối cùng chết với địch thủ.

Âm Tà Công với phép thuật trác tuyệt, có vẽ như những chiêu kiếm của Đinh Lão quá tầm thường nên không làm gì đượcy.

- Đinh thất phu kia, võ công thấp kém như thế này không thể chạm vào ta được đâu, bấy lâu nay võ công người không tiến triển làm ta quá thất vọng.

Âm Tà Công nhẹ nhàng né tránh, y đắc ý khua môi múa mép, điều đó làm cho Đinh Lão càng tức giận, càng lúc càng điên cuồng. Đường kiếm của lão lúc này càng nhanh và mạnh hơn.

Nhất Thành lúc này đã không nhìn thấy kiếm của Đinh lão mà chỉ thấy bóng kiếm. Đối với hắn Đinh Lão đầu kia là cao thủ, mà lão âm u tà khí kia càng cao thủ trong cao thủ. Kiếm của Đinh Lão đã nhanh hơn nhưng lão đã lâm vào điên cuồng, đánh ra không có chiêu thức gì. Cứ như vậy thì tốn công vô ích, lão âm tà nắm chắc chiến thắng.

- Ha..ha..ha.. cấp bật phép thuật quá yếu, thế này mà đòi giết ta ư? Đã thế hôm nay ta giúp ngươi đoàn tụ cùng gia đình.

Âm lão đầu di chuyển cực nhanh, áp sát Đinh lão, chụp lấy cánh tay cầm kiếm của lão. Tay trái vận lực mang theo màu đen kịt phép thuật mạnh mẽ, dóc một chưởng thật mạnh vào người Đinh Lão. Đinh lão trúng đòn chính diện, phép thuật hùng hậu của họ Âm đánh lão rớt xuống đất, tạo thành một cái hố sâu.

- Ha..Ha..Ha.. Kẻ chống lại ta chỉ có chết.

Âm Tà Công đắc ý cười lớn, bay xuống đứng bên miệng hố. Đúng lúc này, nụ cười lão im bặt, khuôn mặt kịch biến, dưới đất từ trong đống đá hoang tàn, kiếm khi màu xanh nhạt có vẻ trong suốt chém đến lão.

- Ngươi Thiêu đốt nhân mạng!

Âm Tà công hô lớn, cùng lúc vận toàn lực, ma khí màu đen bùng cháy quanh lão. Hai tay lão biến lớn, trở nên rắn chắc, hắc khí vờn quanh đón đở kiếm khí.

- Vèo

- Ầm

Tiếng xé gió của kiếm khí, tiếng nổ lớn vang. Lão Âm bị đánh bay hất tung lên trời, rớt ra xa.

- Cám ơn ngươi, chưởng vừa rồi làm ta thức tỉnh ý thức trong giây lát. Ngươi thích đòn kiếm khí vừa rồi chứ? Nó hội tụ tất cả sức mạnh phép thuật của ta thậm chí sinh mạng của ta. Ha...Ha..Ha.. Không giết được ngươi, ta cũng muốn ngươi không dễ chịu.

Nhất Thành thấy Đinh Lão chóng kiếm đứng dậy. Có thể thấy được vừa rồi là chiêu kiếm cuối cùng của lão. Giờ chỉ còn chờ chết, thiêu đốt nhân mạng đúng như ý nghĩa của nó. Đốt cháy sự sống để gia tăng sức mạnh nhất thời.

Nhưng đúng lúc này nơi mà Âm Tà Công rớt xuống bụi bặm bay lên. Lão từ từ đứng dậy. Trên người lão có đầy vết thương nhỏ nhưng không có vẻ nguy hiểm gì. Đôi tay Họ Âm có một vết kiếm sâu, máu đang ồ ạc. Hắc khí trên người lão bùng cháy lên,Hai tay lão buông lỗng xuống, máu bị hắc khí của lão nuốt chững, vết thương từ từ khép lại.

- Ha...Ha...Ha… Với chừng đó mà đòi làm ta không dễ chịu. Người nằm mơ…

Nhất Thành phía xa xa thì đang cười lạnh, lẩm bẩm,

- Âm Tà Công này thật xui xẻo.

Ngay lúc Âm Tà Công đắc ý cười lớn, cửu vĩ xà phía sau lão liền phóng ra một quả cầu đen lớn, hội tụ từ 9 cái đuôi đánh thẳng đến sau lưng Âm Tà Công. Âm Tà Công cảm nhận nguy hiểm từ sau lưng truyền đến, lão liên vận dụng năng lượng phép thuật toàn thân.

- Ầm

Âm Tà Công lại bị đánh bay đi lần nữa. Đập xuống đất làm bụi đất mù mịt. Lúc nảy lão bị chiêu kiếm đánh bay đến gần cửu vĩ xà. Nên mới ăn một kích đồng quy vu tận của cửu vĩ xà.

Có vẽ như không sao, vừa ngã xuống Âm Tà Công đã đứng lên nhưng trên mặt đã tái nhợt đi rất nhiều. Đỡ hai kích vừa rồi đã làm lão tiêu hao cùng trọng thương không ít. Vừa bình tĩnh tưởng đã lành ai ngờ, từ bên trái 1 quái thú hình sư tử vồ đến mạnh mẽ. Lão không còn cách nào, liền lui nhanh ra sau, dùng hai tay đan chéo trước ngực đỡ đòn.

- Bốp

Nhất Thành lúc này trốn sau gò đất ở xa há mồm lớn.

Nhất Thành không nghĩ Âm Tà Công này xui đến vậy. Đỡ kiếm thứ nhất bị thương bay đến gần cửu vĩ xà đang chờ đồng quy vu tận cùng địch nhân. Ngay khi đỡ được đòn của cửu vĩ xà thì lại bay đến gần con quái vật giống sư tử kia, cũng chờ kéo kẻ địch chết chung.

Nhất Thành hắn chưa bao giờ xem bộ phim nào kích thích như vậy? Thật sự quá kích thích.
Bình Luận (0)
Comment