Một bóng người mặc áo đen đứng lên từ trong đống đổ nát.
Người này khuôn mặt có mang một thanh mặt nạ quỷ dị, che đi phần lớn khuôn mặt.
Trên tay cầm một chủy thủ đang có âm khí bao phủ.
Hướng Thiên phát hiện người này không bình thường vì da của hắn trắng bệch, một số nơi chỉ có thấy một màu đỏ tươi.
Áo quần từ trên xuống dưới đều màu đen, rất rách nát, phần lớn đều là các băng vải quấn quanh thần thể.
-Khặc Khặc, không nghĩ ở đây lại có người.
Hướng Thiên thấy tên này cười phá lên quái dị thì trở nên cảnh giác.
Tên này cười rất khó nghe, phía sau Thiên Nhi đang run rẩy nắm chặt chéo áo của hắn.
-Đi chết đi! Khặc khặc khặc…
Người áo đen như một tên điên, không nói nhiều lời đã cầm chủy thủ lao về phía hai người Hướng Thiên.
- m Quỷ, dừng tay.
Huyền Dĩnh xuất hiện ở cửa phòng đổ nát, hét lớn, lao lên định ngăn lại tên được gọi là m quỷ này.
Tiếng hét của nàng lại không chút tác dụng, tên m quỷ vẫn lao nhanh về Hướng Thiên.
-Chết đi!
m Quỷ áp sát Hướng Thiên, miệng hét lớn, chủy thủ đen nhắm ngay ngực Hướng Thiên đâm đến.
-Phụt
Một tiếng dao xuyên qua vào da thịt vang lên, Huyền Dĩnh sửng sốt, nàng trợn trừng mắt nhìn chuyện không thể tin tưởng diễn ra trước mắt.
Một mũi đao xuyên qua thân thể của âm quỷ, mang theo máu đỏ hiển hiện ra sau lưng của hắn.
m quỷ vũ khí là dao găm, thủ thuật giết người của hắn chủ yếu là áp sát.
Tiếc thay hắn tấn công nhầm người.
-Đing, Chúc mừng ký chủ tiêu diệt một tên m Quỷ cấp 1.
Điểm phép thuật 10.
- m Quỷ cấp 1, hèn gì yếu đến như vậy.
Một đao đã chết.
Hướng Thiên vừa nói vừa rút đao ra, thuận tay xoắn đao một phát, khiến vết đao trên thân thể âm quỷ rộng hơn.
Hắn nhìn cây đao trên tay, máu nhanh chóng chảy xuống nền nhà, thanh đao lại sáng bóng như củ.
-Đao tốt, giết người không thấy máu.
Lại rất sắc bén, dùng đúng là thuận tay đấy.
Hướng Dĩnh nhìn tình cảnh này mà trợn trừng muốn rớt cả tròng mắt ra ngoài.
Tên này thật 15 tuổi sao, vừa rồi cử động kia thật sự khó tin.
Mọi hành động của Hướng Thiên đều được nàng thấy rõ.
m Quỷ dùng tốc độ cực nhanh áp sát đâm chủy thủ vào ngực Hướng Thiên.
Tên nhóc này lại có hành động cực quái, hắn chỉ nhón mũi chân lệnh người sang bên một chút lại khiến mũi dao găm kia lướt qua sát ngực hắn, lại không gay ra chút thương tích nào.
Cùng một lúc tránh đòn, tay cầm đao của Hướng Thiên lại dùng tốc độ nhanh như chớp đâm từ dưới lên.
Mũi dao xuyên thẳng vào phần bụng, chéo lên trên, xuyên qua thân thể m Quỷ.
-Keng Keng
Tiếng chém giết bên ngoài chưa dừng.
Huyến Dĩnh cúng không kịp nói gì nhiều chỉ bảo Hướng Thiên và Thiên Nhi ở yên tại chỗ, còn nàng thì lao ra ngoài vườn.
Hướng Thiên xoay người nhìn Thiên Nhi sau lưng, thấy nàng run rẩy còn nhắm chặt hai mắt, thì vỗ vỗ lưng nàng an ủi, bảo nàng yên tâm.
Cửa phòng bị phá, hắn thấy rõ tình cảnh bên ngoài.
Hướng mắt ra ngoài, hắn phát hiện tình hình chiến đấu bên ngoài rất quái dị.
Phép thuật đâu không thấy chỉ thấy năm người đến từ Huyền Thiên nắm chặt kiếm cùng đám người áo đen chiến đấu.
-Hệ Thống ngươi có chắc đây là thế giới phép thuật không? Sao toàn đánh nhau như du côn chém giết thế kia.
-Ký chủ đánh giá quá cao đám người này.
Người cao nhất trong nhóm chỉ là m Quỷ cấp 2 và phù thủy cấp 2.
Đám người này thiên phú có hạng, năng lượng phép thuật quá yếu, nhiều lắm chỉ có thể rèn luyện thân thể, tăng lên chút thể thuật.
Nhiều lắm chỉ có thể truyền năng lượng vào vật chất để chiến đấu.
Còn muốn thi thuật, với năng lượng phép thuật đó chỉ có thể đuổi ruồi.
Hướng Thiên nghe hệ thống giải thích thì cười khổ.
Do kiếp trước tiếp xúc toàn thần, nên giờ mong đợi hơi cao.
Nhìn kỹ thì đám người này dùng năng lượng phép thuật không khác gì khí cả.
Vũ kỹ cũng như võ kỹ của các đại hiệp trong các truyện kiếm hiệp.
Đao kiếm sáng bóng, tốc độ nhanh, lại có vũ kỹ nữa, nhanh qua lại chém giết như đám gà chọi.
Hướng Thiền mắt hướng lên trời thì giật mình.
Hắn thấy hai người, trong đó có gia gia hắn.
Cả hai đều đứng trong hư không, không mang vũ khí, áo quần phiêu động trong gió, áp lực tản ra tứ phía, nhìn rất có phong phạm cường giả.
----
Trên hư không,
-Không nghĩ đến một nơi khỉ ho cò gáy thế này lại xuất hiện phù thủy như ngươi.
Thật sự quá bất ngờ.
Có điều hôm nay người đắc tội chúng ta, tất phải chết.
Đối diện gia gia của Huyền Thiên là một tên mặt áo quần màu đen, quanh thân âm khí bao phủ.
Cả người tỏa ra một mùi vị của sự khác máu.
Trên mặt người này cũng mang một một chiếc quỷ mặt nạ, dưới chiếc mặt nạ là một đôi mắt đỏ như máu, khiến người ta sợ hãi.
-Hừ, đám Sào Quỷ các ngươi thật sự không xem ai ra gì.
Lại giám ám sát Hội Thiên Huyền người.
Ta cho ngươi biết, nơi đây là y quán của ta, bọn họ là bệnh nhân của ta.
Muốn giết họ, đến thử xem.
Nhạc Phong cũng không chút yếu thể, cả người bộc phát ra năng lượng khủng khiếp, gió trong hư không bị kéo lên, áp lực đổ ập đến tên Sào Quỷ trước mặt.
-Hừ Một trung đẳng phù thủy đã mạnh miệng đến như thế.
Vậy thì chiến đi, ta hôm nay muốn giết sạch các ngươi.
Tên Sào Quỷ ngửa gào thét trên hư không, âm khí sục sôi.
Trên tay kết ấn, âm khí hóa thành từng đầu lâu quỷ màu xanh lao về phía kẻ thù trước mặt.
-Khô Lâu quỷ ấn
Nhạc Phong tay cũng nhanh chóng thi ấn, sau đó một mảng lá cây xanh bỗng nhiên hiển hiện giữa không trung, chúng như một cơn gió lốc đánh thẳng hướng Khô Lâu.
-Mộc Vũ
Hai loại phép thuật va chạm, gần như triệt tiêu lẫn nhau.
Có điều có vẻ như Mộc Vũ chiếm thượng phong, quỷ lâu màu xanh bị bão lá cây triệt tiêu, sau đó cũng không dừng lại mà công đến tên Sào Quỷ.