Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng

Chương 21

Thời gian một tiết là 90 phút, chia làm hai đoạn 40 phút thêm 10 phút nghỉ ngơi, lúc Vương Tiểu Khê nghe giảng Lý Lan Phong liền ở một bên làm bài tiếng anh, nhiều nhất chỉ là lặng lẽ nghiêng đầu thưởng thức đường nét mặt nghiêng nhu hòa của Vương Tiểu Khê, yên lặng không hề gây chuyện, quả thực chính là một vật biểu tượng anh tuấn. Ban đầu Vương Tiểu Khê còn phân ra một nửa tâm tư lưu ý Lý Lan Phong, sợ hắn đột nhiên động kinh, nhưng không bao lâu dần dần tập trung toàn bộ lực chú ý trên việc nghe giảng bài, mãi đến tận lúc nghỉ ngơi giữa giờ mới ý thức được bên cạnh còn có người.

“Ây…” Vương Tiểu Khê thoáng nhìn Lý Lan Phong, nhấc mí mắt lên, mấy chữ “anh còn ở đây à” suýt nữa bật thốt lên.

Lý Lan Phong bảnh trai thoáng nhướn mi: “Bạn học kèm như tôi đây có phải là rất hợp chuẩn không? Không hề hại em phân tâm.”

“Vâng vâng vâng.” Vương Tiểu Khê liên tục gật đầu, nghiêng người sang vươn tay nắm hai vai Lý Lan Phong, dùng giọng điệu nửa đùa nửa thật lấy lòng, “Học mệt không? Xoa vai đấm lưng cho anh nhé?”

Cậu nói lời này rất là tự nhiên, bởi vì trước khi học đại học, có lúc cậu cũng chủ động xoa bóp khi Vương Đại Hải tập thể hình xong, giúp thả lỏng cơ bắp một chút.

Đầu tiên Lý Lan Phong lắc đầu, nhưng mới lắc chút xíu liền nảy ra ý nghĩ, vì vậy cố làm ra vẻ ngồi thẳng lên, nói: “Ừm, em xoa bóp đi.”

Vương Tiểu Khê mới vừa bóp vai ba lần, Lý Lan Phong liền ra lệnh: “Bóp tay.”

Vương Tiểu Khê khéo léo đổi thành bóp tay, lại mới bóp không được mấy lần, Lý Lan Phong lại ho nhẹ một tiếng hướng người về phía trước nói: “Được rồi.”

Căn bản là chưa xoa bóp được mấy lần mà, Vương Tiểu Khê rụt tay về, đương lúc mê man, lại thấy Lý Lan Phong xoay gương mặt đẹp trai đàng hoàng trịnh trọng kia về phía mình, nhanh chóng duỗi hai tay lại đây, giọng điệu và thần thái đều vô cùng tự nhiên nói ra: “Đến phiên tôi.”

Vương Tiểu Khê ngẩn ra, còn chưa kịp từ chối, một đôi tay ấm áp đã khoát lên trên vai, dùng sức lực vừa đúng xoa bóp. Bả vai vì ngồi trong phòng học nghe giảng đến giữa trưa mà có chút cứng ngắc, đầu tiên là khẩn trương co rụt lại, sau đó lại không tự chủ được buông lỏng ra.

Không đúng! Chờ chút, đây là phương thức báo thù gì mới à! Vương Tiểu Khê thụ sủng nhược kinh hưởng thụ xoa bóp, thấp thỏm nói: “Ây… ca ca à anh làm gì đó?”

“Tôi thích xoa bóp cho người ta.” Lý Lan Phong trừng mắt nói bừa, “Tôi cảm thấy xoa bóp cho người khác còn xả stress hơn là người khác xoa bóp cho tôi nữa, không được sao? Thả lỏng.”

“Nhất định là được, ” Vương Tiểu Khê không dám phản bác, kinh sợ thả lỏng lại dưới ma chưởng của Lý Lan Phong, “Anh nói cái gì chính là cái đó.”

Lý Lan Phong đạt thành mưu kế, cảm xúc mênh mông cảm nhận bờ vai tinh tế trong lòng bàn tay.

Cái khung xương này sao hệt như chú chim nhỏ vậy, hot boy Lý trìu mến nghĩ, mình chả dám dùng sức luôn, sợ nắm đau cục cưng của mình.

Bóp vai xong, Lý Lan Phong liền giúp Vương Tiểu Khê thả lỏng xương cổ, xoa cánh tay, bóp cổ tay… theo khoảng cách với mục tiêu cuối cùng rút ngắn, cường độ quản lý biểu cảm của Lý Lan Phong cũng càng ngày càng yếu ớt, ánh mắt dần dần từ trầm ổn chuyển hóa thành nóng rực, khi xoa bóp cổ tay khảnh mảnh tinh tế của Vương Tiểu Khê, nhiệt độ tầm mắt Lý Lan Phong đột nhiên đạt tới đỉnh điểm!

Lý Lan Phong ra vẻ đạo mạo: “Ghi chép nhiều như vậy, tay cũng mỏi đúng không.”

Vương Tiểu Khê thành thật nói: “Đâu ghi bao nhiêu đâu…”

Lý Lan Phong lại căn bản không nghe cậu nói gì, cứ như sợ ai cản trở mà nhanh chóng nắm lấy bàn tay Vương Tiểu Khê, cũng khát khao khó nhịn nặn nặn trong lòng bàn tay.

Biểu tình của Vương Tiểu Khê cứng đờ: “Ây…”

Hai mắt Lý Lan Phong tỏa ánh sáng: “Hả?”

Tay cục cưng mình sờ thiệt sướng!

Đúng, mục tiêu cuối cùng của hot boy Lý ngày hôm nay, chính là nắm tay!

Mơ ước lâu như vậy, trải đường nhiều như vậy, cuối cùng cũng thuận lý thành chương sờ được, đây chắc là trời không phụ người có lòng trong truyền thuyết, Lý Lan Phong nghĩ, không khỏi chảy xuống nước mắt thắng lợi vui sướng ở trong lòng!

Tay chân Vương Tiểu Khê vốn là kiểu dễ lạnh, lại thêm đã ngồi ở chỗ khuất nắng trong phòng học tới giữa trưa, tay đang lạnh lẽo đến khó chịu, bất thình lình bị một đôi tay ấm áp đến nóng bừng nắm chặt, nhiệt độ kia nóng đến độ trái tim cậu cũng khẽ run lên, nhưng xuất phát từ thói quen “hai tên con trai nắm tay không ổn lắm”, Vương Tiểu Khê vẫn theo bản năng rút tay ra ngoài, từ chối: “À, tay em không có mỏi.”

“Không mỏi cũng xoa bóp đi, có thể sinh ra tác dụng dự phòng.” Lý Lan Phong hòa ái cứ như một lão đông y.

Mình hiểu, đây là bắt đầu troll mình, Vương Tiểu Khê ngoan ngoãn mặc cho troll, chỉ dám dùng ánh mắt biểu thị một chút kháng nghị.

Lý Lan Phong sung sướng nắm bàn tay nhỏ, từ bàn tay một đường xoa bóp đến đầu ngón tay như cánh hoa đào, rồi lại xoa trở lại, cùng lúc sờ tay, đồng thời trong lòng Lý Lan Phong âm thầm dát một lớp màng bảo vệ hợp kim titan lên mặt mình, ánh mắt công kích “anh phải đi khám khoa tâm thần” của Vương Tiểu Khê căn bản là không có cách nào xuyên thủng da mặt Lý Lan Phong!

Lý Lan Phong cứ luôn xoa bóp như vậy đến khi chuông vào học vang, sảng khoái đến độ đầy trời đều là bong bóng màu hoa hồng.

Cặp vuốt nhỏ lạnh lẽo của Vương Tiểu Khê bị Lý Lan Phong xoa bóp nóng hầm hập, hơn nữa trận nóng này cứ như theo cánh tay một đường truyền tới trên mặt Vương Tiểu Khê, Lý Lan Phong vừa buông tay, Vương Tiểu Khê liền vội vàng ôm lấy gương mặt nóng lên của mình, theo thói quen muốn dùng tay hạ nhiệt độ cho mặt. Nhưng cậu vừa đặt lên, mùi xà phòng cực kì nhạt trên tay Lý Lan Phong liền mơ hồ bay vào trong lỗ mũi, khiến Vương Tiểu Khê sinh ra một loại ảo giác là Lý Lan Phong đang sờ mặt mình, vì vậy Vương Tiểu Khê vội vàng buông tay xuống.

Lý Lan Phong trầm thấp nở nụ cười, trong con ngươi chợt lóe một chút đắc ý, hỏi: “Mặt em sao lại đỏ vậy?”

Đương, đương nhiên là bởi vì lúng túng á… Vương Tiểu Khê không quá can đảm oán thầm, như chú gấu Terapanda nằm sấp về phía trước, kề mặt sát ở trên bàn hạ nhiệt độ, miệng lầm bầm: “Nóng.”

Môi Lý Lan Phong hơi cong lên, kéo dài giọng: “Ồ —— ”

Vương Tiểu Khê nghe tiếng Lý Lan Phong mỉm cười, trong lòng dâng lên một trận nóng nảy khó giải thích được, cũng nói không chuẩn là kiểu nóng nảy thế nào…

Dù sao thì chính là cảm thấy chỗ nào cũng không đúng! Trong lòng Vương Tiểu Khê nhảy lên trên không lấy đà, vung búa lớn, dùng trí tưởng tượng đấm vỡ đầu chó của Lý Lan Phong!

Trước lạ sau quen, sau khi cùng đi học một lần, mấy ngày kế tiếp Lý Lan Phong hoàn toàn biến thành một miếng bã kẹo cao su, lúc hắn không có lớp mà Vương Tiểu Khê có lớp, hắn nhất định sẽ theo Vương Tiểu Khê lên lớp, lúc hắn có lớp mà Vương Tiểu Khê không có lớp, hắn cũng phải kêu Vương Tiểu Khê đến.

Tay chân Vương Tiểu Khê dễ dàng bị lạnh nhưng mỗi ngày đều uống nước lạnh, Lý Lan Phong liền mua một cặp ly sứ, lúc đi học chung, vừa nghỉ giữa giờ liền mặt ngoài lạnh lùng nội tâm hí ha hí hửng đến chỗ máy nước uống rót nước nóng cho cục cưng của hắn, mỗi lần rót xong còn làm bộ làm tịch móc ra một bịch cẩu kỷ từ trong balo bỏ mấy hạt vào bên trong!

Vương Tiểu Khê hết cách với cục kẹo cao su này rồi, thoáng biểu hiện ra một chút nghi hoặc thì sẽ bị Lý Lan Phong dùng lí do “làm thế nào để nguôi giận là tôi quyết định hay là em quyết định”, giọng điệu dịu dàng đẩy trở về, không thể làm gì khác hơn là nơm nớp lo sợ tiếp nhận yêu thương, luôn cảm thấy thật ra là Lý Lan Phong đang ngâm xướng một ma pháp cỡ lớn!

Có điều, Vương Tiểu Khê cũng không phải thật sự ghét bị Lý Lan Phong kề cận, dù sao thì hắn cũng sẽ không quấy rối Vương Tiểu Khê lên lớp, hơn nữa còn hệt như đàn em bưng trà rót nước xoa vai đấm lưng cho Vương Tiểu Khê, nếu là người yêu thì quả thực có thể nói là bạn trai mẫu mực, chỉ có điều cả người tỏa ra cảm giác âm mưu không hiểu sao khiến Vương Tiểu Khê rất bất an.

Trưa hôm nay, Lý Lan Phong đi học cùng một tiết xong, bị tình yêu đơn phương lan tỏa đến độ tươi cười rạng rỡ trở lại phòng ngủ, đẩy cửa một cái liền ngửi được mùi bún ốc, mà Cao Tường đang đứng ở trước bàn của hắn, rút từng đống từng đống giấy từ trong hộp giấy của Lý Lan Phong điên cuồng xì nước mũi.

“Cay quá cay quá…” Cao Tường hít khí.

Hết chương 21
Bình Luận (0)
Comment