Quan Môn

Chương 1017

Mọi người lập tức cổ động, hai bên già trẻ nhập lại làm một.

Nếu là thời điểm bình thường, đám Hàn Tĩnh căn bản cũng không có quyền lên tiếng.

Đêm nay bởi vì Diệp Khai ở chỗ này, hơn nữa là đang nói chuyện cùng mấy vị rưởng bối, cho nên đám Hàn Tĩnh mới có thể chen vào mấy câu.

Diệp Khai nhìn nhìn bọn họ, cười lắc đầu, nhưng vẫn quyết định giảng hai câu để khỏi phụ lòng của cả đám.

Trên thực tế, đã đến cấp bậc của Diệp Khai, tuy không phải nói cái gì là ứng ngay nhưng với thân phận, cấp bậc, lực ảnh hưởng và phán đoán tình thế kinh tế của hắn, tùy tiện nói hai câu cũng khiến cho rất nhiều người sau khi nghe, cảm thấy phi thường có phân lượng.

- Mọi người muốn nghe, tôi cũng tùy tiện nói hai câu là được rồi.

Diệp Khai trầm ngâm một chút, mới lên tiếng:

- Tuy bình thường tôi chú ý đều là cổ phiếu quốc tế nhưng cũng có nghiên cứu qua về tiền tệ và tài chính quốc gia.

Hàn Tĩnh sau khi nghe, không khỏi líu lưỡi, trong lòng tự nhủ anh rể quả là ngưu bức ah, một bên vừa làm Chủ tịch thành phố, một bên vừa còn thời gian nghiên cứu những vấn đề này, xác thực không phải tầm thường. Đừng nói là Diệp Nhị thiếu có mỹ danh tiểu lão hổ trong đám nha nội kinh thành, ngay cả nữ nhân của hắn cũng đã nổi tiếng.

Nhân vật vạn năng vạn ứng như vậy, lại còn tuổi trẻ, xác thực là khó được vô cùng.

Về việc Diệp Khai chỉ điểm Sở Tĩnh Huyên trên thị trường hải ngoại kiếm 1 tỷ Mĩ kim, trong đám nha nội kinh thành cũng khá nhiều người biết, càng thêm hâm mộ hắn. Đám Hàn Tĩnh cũng đã nghe nói qua nên chịu phục hắn, dù sao chuyện như vậy, không có người làm được.

Nếu là người bình thường, dù có trăm triệu Mĩ kim, cho đi chơi cổ phiếu quốc tế cũng cần có lá gan rất lớn.

Đây chính là đầm rồng hang hổ. Nếu thao tác không được, có lẽ trong vòng một ngày đã thua cả quần cũng không có mặc.

- Tự do hóa tài chính ở phương diện khác chính là đề cao hiệu suất thị trường tài chính đồng thời cũng tại phương diện khác làm giảm hiệu suất.

Diệp Khai nói:

- Thị trường tài chính nhất thể hóa, nhiều vô số kể tài chính sáng tạo cái mới, đại lượng cơ quan tài chính xuất hiện, mức minh bạch của thị trường giảm xuống. Hộ khách đối mặt với công cụ tài chính phái sinh phức tạp chỉ có thể nghe theo ngân hàng đề nghị, do đó khiến cho tính tích cực của ngân hàng đối với đề cao hiệu suất hạ thấp. Ngoài ra, dung lượng thị trường tài chính khuếch trương đã mang đến cơ hội cho ngân hàng. Đồng thời cũng giảm bớt thành phẩm, gia tăng hiệu quả và áp lực lợi ích.

Theo như Diệp Khai xem ra, tự do hóa tài chính làm cho động lực ngân hàng tận sức sáng tạo cái mới rõ ràng hạ thấp.

Dưới điều kiện thực hành nghiêm khắc tài chính quản chế, cơ quan tài chính nhất là ngân hàng thương mại bị ép không ngừng đẩy ra sản phẩm tài chính mới để lách qua quản chế tài chính, tăng cường thực lực cạnh tranh của bản thân.

Rõ ràng nhất chính là, tự do hóa tài chính tăng lớn phong hiểm cho hộ khách cùng bản thân nghiệp vụ tài chính.

Giải trừ lãi suất cùng tỉ suất hối đoái làm cho gia tăng mãnh liệt chấn động biên độ thị trường, giải trừ phần nghiệp vụ quản lý chế độ thực hành giao dịch với ngân hàng. Giao dịch ngân hàng có độ phong hiểm cao, phong hiểm tài sản rõ ràng tăng nhiều.

- Cắt giảm chướng ngại vốn liếng lưu động cùng với thị trường tài chính các quốc gia ngày càng đối ngoại cởi mở, vốn liếng quốc tế lưu động nhanh hơn. Tuy theo trên lý luận mà nói sẽ càng thêm thông thuận vốn liếng lưu động có trợ giúp tài nguyên tối ưu phối trí, nhưng dưới điều kiện thị trường chỉ mới hoàn thiện một nửa, vốn lưu động trùng kích có khi cũng sẽ tạo thành nguy hại cực lớn.

Diệp Khai nói đến đây, liền nghĩ đến khủng hoảng tài chính vài năm về sau ở Đông Nam Á.

Nếu như không phải ảnh hưởng của tự do hóa tài chính, đoán chừng các quốc gia Đông Nam Á, cũng không trở thành máy rút tiền lưu động cho Soros. Bọn họ bị một đám cá mập tài chính quét ngang, sau vài năm vẫn chưa thể phục hồi.

Hơn nữa, bởi vì hộ khách ngân hàng đối mặt với công cụ tài chính phái sinh phức tạp mờ mịt không biết làm sao, cho nên bọn họ chỉ có thể nghe theo đề nghị của ngân hàng, bởi vậy mà các vụ án nhân viên ngân hàng lừa đảo cũng liên tiếp xuất hiện.

Cùng lúc đó, dưới điều kiện cạnh tranh tăng lên, vì truy cầu hiệu quả và lợi ích, ngân hàng xuất hiện phổ biến khuynh hướng bỏ qua phong hiểm truy cầu lợi nhuận, buông lỏng thẩm tra hộ khách, hộ khách trái với điều ước không ngừng bay lên, ngân hàng lọt vào bẫy cũng nhìn mãi quen mắt.

Mấy năm sau đó, mấy ngân hàng lớn của Mĩ quốc phá sản, cũng có quan hệ rất lớn cùng tự do hóa tài chính thôi động,.

- Bây giờ là sơ kỳ, cho nên thoạt nhìn hiệu quả chính diện chiếm đa số, nhưng vài năm về sau, tai hại nhao nhao xuất hiện, chính là vì nguyên nhân muốn kiếm tiền hôm nay.

Diệp Khai nhìn nhìn mọi người, chậm rãi nói:

- Bất quá chuyện này xem nói như thế nào, từ phương diện cá nhân mà nói, trước mắt xác thực rất dễ dàng lập ra chiến tích, về phần nói vài năm về sau thì xong rồi.

Diệp Khai nói khiến cho người cảm giác được không thoải mái, nhưng trên thực tế là có chuyện như vậy.

Đám quan chức trong nước vì để lập ra chiến tích thăng quan, có thể nói là nghĩ hết biện pháp. Cũng không nói bọn họ không làm được việc, mà chỉ là truy cầu hiệu quả và lợi ích ngắn hạn, không tiếc vay nợ phát triển, lưu lại cho người kế nhiệm một lổ thủng lớn vậy thì càng nhiều, chỉ có thể nói là phi thường phổ biến.

Chỉ có điều muốn làm một gia hỏa trong lĩnh vực tài chính vậy thì cực kỳ nguy hại. Bởi vậy mấy vị đang ngồi nghe xong, trên mặt đều có chút ngượng ngùng, bọn họ đều là người trong ngành tài chính, tự nhiên không có khả năng truy cầu hiệu ứng ngắn hạn thiển cận như thế.

Nếu quả thật như là Diệp Khai nói, tự do hóa tài chính thôi động sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng, cần cẩn thận cân nhắc một phen.

- Lời này của con đả kích quá lớn, ít nhất mấy người chúng ta sẽ khônghiển cận như thế t, theo đuổi phiến diện hiệu quả và lợi ích ngắn hạn.

Qua một hồi, Sở Vân Tùng chỉ lắc đầu.

- Đúng vậy a, chúng ta sẽ không làm như vậy đấy.

Vài người khác cũng nhao nhao tỏ vẻ.

Diệp Khai nhẹ gật đầu, ngược lại biết bọn họ nói rất đúng.

Dù sao bọn họ cũng đã ở trên đỉnh của nghành tài chính trong nước. Nếu như nói bọn họ muốn mạo hiểm thôi động tự do hóa tài chính, không để ý ảnh hưởng về sau, chỉ lo thắng lấy thanh danh nhất thời thì đã không cách nào đi đến hiện tại.

Có ít người cần leo lên trên cho nên cần chiến tích ngắn hạn ủng hộ, nhưng như đám Sở Vân Tùng thì căn bản không cần.

- Anh rể, vậy nói chuyện anh như thế nào dạy chị buôn bán lời 1 tỷ đôla a?

Hàn Tĩnh ở một bên cổ động.

Hắn vừa nhắc tới đề tài này, mọi người lập tức nhao nhao phụ họa, hiển nhiên là rất cảm thấy hứng thú.

- Chuyện này...

Diệp Khai đối với chuyện này lại không nghĩ quá nhiều, chỉ hời hợt nói:

- Kỳ thật chuyện này chính là một vấn đề vận khí, vận khí của ngươi tốt rồi thì làm gì cũng có thể lợi nhuận nhiều tiền như vậy.

Mọi người nghe xong đều phản đối.

Mọi người trong nội tâm đều rất rõ ràng, cái này căn bản cũng không phải là vấn đề vận khí gì, nếu như không có nắm chắc, không có kế hoạch nghiêm khắc, làm sao có thể tính toán chuẩn như vậy, ngay tại trong thời gian ngắn kiếm được nhiều tiền như vậy?

- Thật muốn nói à?

Diệp Khai có chút không quá tình nguyện.

- Anh rể, vừa rồi không có người ngoài, nói thì nói sợ cái gì? Dù sao tiền của anh đã kiếm được nha.

Hàn Tĩnh nói.

Mấy trưởng bối mặc dù không nói gì, nhưng từ ánh mắt và thần sắc của bọn họ hiển nhiên cũng là phi thường chú ý.

Diệp Khai suy nghĩ một chút, sau đó rất chân thành hồi đáp:

- Kỳ thật, tôi có thể đủ dự đoán tương lai đấy.

- Phì, anh rể không muốn nói đừng nói nha, làm gì lấy một lý do không đáng tin cậy ứng phó chúng em?

Mọi người nghe xong, lập tức nhao nhao bất mãn nói.

- Thật sự ah, tôi nói thật các người không tin, tôi đây cũng không có biện pháp rồi. Diệp Khai giagng hai tay, cười khổ nói.

Đôi khi, nói ra sự thật không dễ dàng được người tiếp nhận, giống như là hiện tại Diệp Khai nói thật, lại không có một người tin tưởng hắn thật có thể đủ dự đoán tương lai.

Trong mắt mọi người cái này căn bản là lời nói vô căn cứ nha.

- Được rồi, loại chuyện này, nghe tựa hồ rất có ý tứ, nhưng trên thực tế mà nói đều thuần túy là kỹ thuật, không nói cũng thế. Cha vợ Sở Vân Tùng coi như thương con rể, chủ động dàn xếp chuyện này.

Kỳ thật đối với chuyện trước, Sở Tĩnh Huyên cũng có tài liệu ghi chép cụ thể, Sở Vân Tùng về sau cũng tìm đọc qua, chỉ là như vậy cũng không thấy quyết sách của Diệp Khai như thế nào. Thậm chí cũng không có thấy hắn tìm người ăn cắp hồ sơ tình báo kỹ thuật của đối phương.

Sở Vân Tùng lúc ấy có một loại cảm giác rất kỳ quái, cho rằng Diệp Khai có cơ cấu tình báo khác trợ giúp. Bằng không mà nói, một mình hắn căn bản không có thời gian cùng tinh lực để hoàn thành công trình hạng nhất to lớn như vậy.

Chỉ là Diệp Khai đã không muốn nói, như vậy Sở Vân Tùng tự nhiên cũng sẽ không bắt buộc hắn làm chuyện gì, vạn nhất nhắm trúng Diệp Khai mất hứng, đến lúc đó chịu tội là con gái của mình.

Chủ nhân Sở Vân Tùng vừa nói như vậy, những người khác tự nhiên cũng không nên hỏi lại cái gì, đám trẻ tuổi Hàn Tĩnh lại càng không dám hỏi nhiều. Vì vậy Diệp Khai cũng được yên tĩnh.

Qua một hồi, bảo mẫu trong nhà đi tới, hỏi thăm lúc nào ăn cơm.

- Chờ một chút a, trong phòng bếp chuẩn bị cho tốt, tôi đoán chừng lão gia tử cũng có thể nói xong chuyện rồi.

Sở Vân Tùng nhìn nhìn trên lầu.

Đang trong lúc nói chuyện, chỉ thấy Sở Tĩnh Huyên cùng Nam Cung Vân từ cầu thang đi xuống, cũng không thấy Sở lão gia tử đâu cả.
Bình Luận (0)
Comment