Hiện tại đại tướng của nước Nga trong thời hạn nghĩa vụ quân sự còn mười hai người, trong đó Bộ quốc phòng có tám người, trong đó có phó bộ trưởng đệ nhất kiêm tổng tham mưu trưởng lực lượng vũ trang, phó bộ trưởng kiêm tổng tư lệnh lục quân, phó bộ trưởng kiêm bộ trưởng Bộ hậu cần lực lượng vũ trang, phó tổng tham mưu trưởng kiêm cục trưởng tổng cục tình báo quân sự, tổng tư lệnh hải quân, tư lệnh quân khu Leningrad, tư lệnh quân khu Viễn Đông, tham mưu trưởng Bộ tham mưu quân sự hợp tác hiệp độc liên thể.
Những bộ môn cường lực khác của Nga có bốn đại tướng, cục trưởng Cục an ninh liên bang, bộ trưởng Bộ tình huống khẩn cấp, phó bộ trưởng Bộ nội vụ kiêm tổng tư lệnh bộ đội nội vệ, cục trưởng Cục kiến trúc đặc chủng liên bang.
Vào thời kỳ chiến tranh lạnh, tuy pháp luật Xô Viết quy định tư lệnh quân đội trọng yếu có thể nhận quân hàm đại tướng, nhưng chính phủ Xô Viết vẫn không chấp hành quy định này, tư lệnh quân đội Viễn Đông cùng Leningrad nhiều lần đều chỉ tới cấp bậc cao nhất là thượng tướng.
Diệp Khai chú ý, vị đại tướng Kewpie có bốn ngôi sao.
Thoạt nhìn sau khi nước Nga độc lập, đã đem một ít tiêu chí quân hàm Xô Viết thay đổi.
Trước kia Xô Viết đem đồ án quân hàm đại tướng đổi thành một ngôi sao lớn, bố cục cùng loại với đồ án quân hàm nguyên soái, cùng loại với bố cục đồ án quân hàm quân binh nguyên soái, hơn nữa đại tướng cũng đeo ngôi sao nguyên soái, cho nên cũng có người cho rằng đại tướng có cùng cấp quân hàm với nguyên soái Xô Viết.
Bất đồng với thói quen trao tặng quyền trượng nguyên soái của các quốc gia phương tây, Xô Viết trao tặng quân hàm nguyên soái là huy hiệu nguyên soái tinh.
Loại ngôi sao nguyên soái này là một huy hiệu bên ngoài khảm vàng bên trong là bạch kim, khảm thêm kim cương, cùng dùng dải lụa như sợi tơ thắt trên ngôi sao năm cánh. Bên trong đó nguyên soái Xô Viết, ngôi sao nguyên soái của nguyên soái hải quân có đường kính hơi lớn hơn nguyên soái quân binh, huy hiệu cũng thông qua màu sắc dải lụa sợi tơ mà phân biệt binh chủng.
Bởi vì ngày trước đại đa số ảnh chụp đều là hình đen trắng, hơn nữa nhận thức không cao, có khi rất dễ dàng đem đại tướng Xô Viết ngộ nhận thành nguyên soái Xô Viết.
Nhưng hiện tại sau khi nước Nga độc lập, đã đem quân hàm thay đổi lại, vì vậy Diệp Khai vừa nhìn thấy liền hiểu ngay, bốn ngôi sao trên vai nhìn qua phi thường bắt mắt, vừa xem liền biết là một vị đại tướng.
Diệp Khai đứng dậy, hướng vị đại tướng Xô Viết cũ, hiện tại là đại tướng nước Nga, phó tổng tham mưu trưởng, cục trưởng tổng cục tình báo quân sự Kewpie tỏ vẻ kính ý, tuy lão đầu nhi này không vượt qua chiến tranh vệ quốc, nhưng cũng là một trong những vị đại tướng nổi tiếng của quân đội Xô Viết cũ trước kia.
Rất hiển nhiên, đồng chí đại tướng phi thường chú ý đối với Diệp Khai, vừa nhìn thấy hắn liền đi tới duỗi ra tay phải, bắt tay Diệp Khai, sau đó dùng sức lắc mạnh mới nói:
- Cuối cùng cũng chờ được cậu đến rồi, mau ngồi xuống nói chuyện.
Diệp Khai vừa nghe được lập tức có chút cảm giác như lọt vào sương mù, như thế nào vị đại tướng Xô Viết cũ trước mặt lại biết nói Trung văn mà còn mang theo giọng Bắc Kinh, còn nói lưu loát tới như vậy đây? Hắn không phải diễn viên mà thiếu tá Victor Bout mời tới đóng phim đi?
Nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của Diệp Khai, thiếu tá Victor Bout liền giải thích:
- Đại tướng Kewpie là chuyên gia tiếng Trung, từng nổi danh trong hệ thống Xô Viết, cũng đã tham gia quá trình viện binh cho quốc gia các vị năm xưa, đã sống tại Trung Quốc hơn năm năm.
- Ah, nguyên lai là bạn cũ của quốc gia chúng tôi, thất kính thất kính!
Diệp Khai nghe xong lướt mắt nhìn qua Trương Tam, thấy hắn khẽ gật đầu, lúc này mới chợt hiểu ra nói:
- Nói như vậy xem như chúng ta là hợp tác lần thứ hai rồi.
Đại tướng Kewpie vừa cười vừa nói:
- Hợp tác so với đối chiến vẫn tốt hơn, hòa bình là chủ đề vĩnh hằng, chiến tranh chỉ là thủ đoạn truy cầu hòa bình mà thôi.
Trong lòng Diệp Khai tự nhủ, vị đại tướng này quả nhiên rất biết nói chuyện, xem ra có thể hỗn lên tới vị trí này bất kể là người Trung Quốc hay người nước ngoài đều không ai là ngọn đèn cạn dầu.
Vì vậy hắn liền đón lấy lời nói của Kewpie:
- Đồng chí đại tướng nói không sai, chiến tranh chỉ là thủ đoạn truy cầu hòa bình, mà vũ khí là công cụ chúng ta truy cầu hòa bình.
- Nói không sai!
Kewpie đại tướng vốn chỉ có cảm giác ứng phó đối với Diệp Khai, lúc này nghe xong lời hắn nói, đôi mắt không khỏi sáng ngời, cẩn thận nhìn hắn, sau đó mới gật đầu nói:
- Hoan nghênh Diệp tiên sinh đi vào nước Nga, tôi nghĩ tới chúng ta có thể cẩn thận nói chuyện một chút về chủ đề giữ gìn hòa bình thế giới.
- Phi thường vinh hạnh!
Diệp Khai đồng ý nói.
Trương Tam ở một bên nghe lời bọn họ đối thoại, khuôn mặt tím ngắt như gan heo, hiển nhiên hắn thật không ngờ hai đại nhân vật một già một trẻ trước mặt, vậy mà da mặt dày tới mức vô sỉ như vậy, đem việc buôn bán súng ống đạn dược liên hệ cùng một chỗ với việc giữ gìn hòa bình thế giới, hơn nữa bộ dáng còn thật hiên ngang lẫm liệt, làm như trách nhiệm lo lắng cho thiên hạ đều nằm đầy trong lòng của ta, thật sự làm cho hắn bị nghẹn tới mức muốn dùng đầu đập luôn vào tường.
Nếu như song phương đã thăm dò xong về nhau, Diệp Khai cũng không khách khí:
- Nghe nói quý quân có chút kim loại phế liệu đào thải muốn vứt đi, chúng tôi muốn mua lại, chở về chế tạo thành liêm đao cùng búa, không biết đồng chí đại tướng có nguyện ý cho mặt mũi này hay không?
- Nếu như dưới điều kiện tiên quyết không làm tổn thương an toàn quốc gia Nga, lý do này của Diệp tiên sinh thì chúng tôi hoàn toàn có thể tiếp nhận.
Đại tướng Kewpie tỏ vẻ.
- Nếu những kim loại kia vẫn còn nguyên vẹn chỉnh thể thì sẽ dễ dàng cho chúng tôi vận chuyển đường dài hơn một chút, hơn nữa tôi đã cân nhắc phí hải vận sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Diệp Khai tiến thêm một bước đưa ra yêu cầu.
Đại tướng Kewpie nhíu mày:
- Vận chuyển chỉnh thể tuy thật tiện nghi, nhưng độ khó cũng rất lớn, gần đây đường biển không quá bình tĩnh, quý phương chưa hẳn dễ dàng vận chuyển đi ra ngoài.
- Phương diện vận chuyển là chuyện của chúng tôi, quý quân chỉ cần đem hàng hóa vận ra ngoài trăm hải lý là có thể giao lên trên tay người của chúng tôi thôi.
Diệp Khai tiến thêm một bước tỏ vẻ.
- Chuyện này mặc dù có thể thao tác một chút, nhưng tôi cần cẩn thận cân nhắc một chút đã.
Đại tướng Kewpie sờ sờ cằm mình nói với Diệp Khai.
- Một đầu nguyên vẹn một triệu đô la, sau khi tháo dỡ thì một đầu năm trăm ngàn đô la, giao dịch tiền mặt cũng có thể, muốn chỉ định tài khoản ngân hàng đều được.
Không cho đại tướng Kewpie quá nhiều thời gian cân nhắc, Diệp Khai trực tiếp quăng ra bảng giá của chính mình.
Sau khi đại tướng Kewpie nghe xong, trái tim không tự chủ được giật mạnh một cái.
Hiện tại bên phương diện hải quân báo hỏng sáu chiếc, đã tháo dỡ cũng sáu chiếc, nếu dựa theo giá cả Diệp Khai đưa ra mà tính toán, đây ước chừng là doanh thu mười triệu đô la, trên cơ bản đều đưa vào hầu bao cá nhân của hắn, đại tướng Kewpie đương nhiên là thật động tâm.
Mười triệu đô la ở năm 1992, thật sự là đáng giá, đầy đủ cho vị đại tướng đã dần dần thất thế này an độ lúc tuổi già.
Đương nhiên, đại tướng Kewpie cũng không dễ dàng bị đuổi, hắn lập tức đem giá cả tăng lên gấp đôi:
- Hai mươi triệu đô la, tồn nhập tài khoản chỉ định hải ngoại!
- Giá cả có chút cao, vượt qua mong muốn của tôi.
Diệp Khai nhíu mày nói:
- Giữ gìn hòa bình thế giới tuy nhiên trọng yếu, nhưng cũng không thể khiến cho mình phá sản, tối đa mười hai triệu.
- Mười tám triệu, thiếu đi không bàn nữa, muốn giữ gìn thế giới hòa bình, dù sao cũng phải xuất ra một chút thành ý, bằng không tôi làm sao tin tưởng cậu?
Đại tướng Kewpie xòe tay nói.
Mặc dù lão đầu nhi đã sắp sáu mươi, nhưng khí độ nghiễm nhiên, giơ tay nhấc chân tràn đầy lực lượng cùng tự tin, một chút không giống một vị đại tướng đang chán nản.
- Mười bốn triệu, không thể nhiều hơn nữa rồi.
Diệp Khai tiếp tục ép giá.
- Mười sáu triệu, không thể ít hơn nữa rồi.
Thái độ đại tướng Kewpie phi thường kiên quyết, tựa hồ lộ ra bộ dạng không đồng ý thì đi thôi.
- Mười lăm triệu, không bán xong rồi.
Diệp Khai cũng tỏ vẻ:
- Cùng lắm thì không mua, hòa bình quốc tế liên quan gì tôi?
- Được rồi, vì hòa bình quốc tế!
Vẻ mặt đại tướng Kewpie có vẻ như thật đau lòng, rốt cục đã đáp ứng.
Nếu như buôn bán đã bàn xong, Diệp Khai bắt đầu cùng lão đầu nhi nói chuyện cảm tình, hơn nữa còn đại thủ bút cho lão đầu nhi mội triệu đô la tiền mặt tại chỗ, xem như lễ gặp mặt.
- Ha ha, Diệp tiên sinh quả nhiên là người sảng khoái, không hổ là cháu ruột của Diệp lão gia tử, đủ hào khí!
Đại tướng Kewpie thấy được đô la màu sắc xanh mướt rực rỡ, tâm tình lập tức trở nên vô cùng vui sướng.
Đồng thời lão đầu nhi đối với Diệp Khai cũng có cải biến rất lớn, đây là một người trẻ tuổi có thể làm đại sự ah, vung tiền như rác cũng không đủ hình dung hào khí của hắn, người ta ném ra lễ gặp mặt chính là một triệu đô la!
- Tôi có chút lo lắng vấn đề an toàn trong cảnh nội Nga đấy.
Diệp Khai đưa ra vấn đề này.
- Việc này thì không cần lo lắng, kể cả việc huấn luyện thao tác thiết bị, chúng tôi đều ôm đồm, tôi sẽ tìm cho cậu mấy chuyên gia tinh thông tiếng Trung đến truyền thụ kỹ thuật thao tác, thậm chí cũng có thể cho bọn họ đi theo tàu, đợi sau khi hàng hóa đưa tới chỗ, lại cho họ trở về.
Tâm tình đại tướng Kewpie vui vẻ, lập tức liền tỏ vẻ.
Trên thực tế hiện tại sinh hoạt trong cảnh nội Nga thật không dễ dàng, trong nhà các chuyên gia cũng không có lương thực dư thừa, nếu cử bọn họ đi công tác đoán chừng sẽ phi thường cao hứng, đã có thể vì quân đội tiết kiệm tiền, còn lợi nhuận được khoản thu nhập thêm, cớ sao mà không làm?
Đoán chừng một khi tin tức này truyền ra, sẽ có rất nhiều người tranh nhau giành lấy công việc này.
- Tốt nhất là cho thêm nhiều vị chuyên gia, phương diện thao tác thực tế cùng lý luận đều nên có, vạn nhất xảy ra trục trặc cũng tốt ứng phó, dù sao đây đều là tàu cũ, hơn nữa đánh giá không cao.
Diệp Khai nói.
- Hắc hắc…
Đại tướng Kewpie sờ sờ mũi, không trả lời.
Trên thực tế tàu ngầm hạt nhân thanh danh không được tốt, vừa khởi hành không lâu, liền đụng phải tàu ngầm của đối phương, cùng nhau chìm vào sâu trong biển cả, thậm chí không cách nào trục vớt, loại tàu ngầm kiểu mới này đương nhiên sẽ bị quân đội cho rằng đó là quan tài hoạt động trên hải dương, cho nên không được chào đón, mấy chiếc tàu ngầm xuất ngũ kia kỳ thật không được dùng thời gian bao lâu, trên cơ bản chỉ tồn phóng trong kho mà thôi.
Bất kể nói như thế nào, Kewpie cũng tương đối dễ đuổi, hoặc là vì có quan hệ với tình cảnh của hắn hiện tại, nghe nói tổng thống Yeltsin đang có ý định đổi hắn rời đi, cho hắn sớm xuất ngũ, về nhà dưỡng lão.
Nếu như vị trí này đã không còn giữ được, như vậy đại tướng đồng chí tự nhiên phải tìm kiếm đường ra cho tương lai của mình, tích lũy nhiều đô la một chút luôn chính xác, đối với tiền Rup bị giảm giá gấp đôi trên thị trường, đồng chí đại tướng thật sự là không có bao nhiêu tin tưởng.
Dưới danh nghĩa giữ gìn hòa bình quốc tế, đại tướng Kewpie cùng Diệp Khai hợp tác lần thứ nhất rốt cục đại thành.