Tuy mỗi người cũng biết Diệp Khai một khi nóng tính thì cũng chưa hề tuân theo quy củ tôn lão kính hiền nhưng hôm nay khiển trách thẳng như vậy xác thực cũng làm cho người kinh hãi.
Không riêng gì đồng chí Giang Thành, mà ngay cả Nhị lão gia tử cũng kinh ngạc, về phần nói thượng tướng Điền Văn Kiến mới vừa gia nhập danh sách phó thủ trưởng quân ủy thì càng trừng lớn mắt, trong lòng tự nhủ đứa cháu này của lão Diệp gia thật đúng là đủ hung hăng càn quấy ah!
- Cháu trai anh vẫy nóng nảy như vậy sao?
Lão Điền nhịn không được thấp giọng hỏi Nhị lão gia tử bên cạnh.
Nhị lão gia tử lắc đầu, thấp giọng hồi đáp:
- Không thấy nhiều.
Bất quá Nhị lão gia tử tinh tường, Diệp Khai cũng không phải gà mờ, hắn dám nói như vậy, nhất định là có một phen cân nhắc, ngươi muốn thật sự cho là hắn là gà mờ thì đúng thực trở thành đồ gà mờ rồi.
Diệp Khai hung hăng càn quấy như thế cũng có nguyên nhân, hắn cần đánh trống hò reo cho chiến lược đại hàng không mẫu hạm.
Hôm nay Varyag đã trở về, có một số việc cũng có thể nói, không cần che che lấp lấp, cũng sẽ không ảnh hưởng đến đại cục.
Thực tế hôm nay nhân tố có thêm nhân tố có lợi là trong đám thường vụ ngoại trừ Diệp lão gia tử thì đều ở đây, uỷ viên cục chính trị cũng có vài vị, mà quan to quân ủy càng đủ số trình diện, cho nên thừa dịp nói một câu vấn đề này, coi như là đánh châm dự phòng cho bọn họ.
- Sao anh nói như thế?!
Vị uỷ viên cục chính trị kia bị Diệp Khai chống đối một phen như vậy, lập tức tái mặt.
Nếu đổi một người nói như vậy, vị kia đoán chừng sẽ vỗ bàn, giận dữ mắng mỏ đối phương, nhưng Diệp Khai không giống, hậu trường người ta thật lợi hại, căn bản đấu không lại.
Hơn nữa thành tích Diệp Khai làm được là rõ ràng, dù ai cũng không cách nào phủ nhận, không cách nào gạt bỏ, mười hai chiếc tàu ngầm hạt nhân, một chiếc hàng không mẫu hạm cộng thêm hai mươi hai chiếc chiến hạm tạo thành hạm đội khổng lồ, những thứ này đều là Diệp Khai một tay mua về, vừa không có tốn quốc gia một phân tiền, công tích như vậy, ai có thể so ra mà vượt?
Lại càng không muốn nói, hôm nay tất cả mọi người đều biết, lão Diệp gia gần đây kiêu ngạo là vì Diệp Khai ban đầu kiếm một số lớn trên thị trường cổ phiếu dầu mỏ quốc tế, lấy đó làm cơ sở lập nên căn cứ Hoa Đông Thần Vận, đã bắt đầu chiến lược đại hàng không mẫu hạm.
Lại càng không muốn nói, thông qua các loại con đường chính thức hoặc không nghi thức, mọi người cũng biết Diệp Khai đã đầu tư không ít thổ địa dự trữ bên cảng đảo, ảnh hưởng rất lớn. Lại càng không muốn nói là vị trí hiện giờ của Diệp Khai đối với các nước cộng hoà của Soviet cũ tương đối trọng yếu. Hắn thông qua các loại thủ đoạn, nắm giữ định mức lớn tài nguyên dầu mỏ của Russia, không thể không cho người cảm thấy hít vào một ngụm hơi lạnh.
Hơn nữa Diệp Khai đã thành lập quan hệ mật thiết cùng cao tầng Russia cùng với Ucraina…Loại quan hệ xuất phát từ lợi ích riêng này bền vững hơn rất nhiều so với quan hệ ngoại giao.
- Tiểu Diệp nói cũng không đúng, mỗi người phát biểu ý kiến của mình thôi.
Một vị đại lão quân ủy cũng biểu thị bất mãn:
- Đứng trên lập trường của tôi cũng không tán thành đóng hàng không mẫu hạm, cũng có lý do, mọi người không ngại nghe một chút phải chăng có đạo lý.
- Nói xem.
Đồng chí Giang Thành nói.
- Một là kỹ thuật. Cho dù nước cộng hoà đã có đội ngũ đóng tàu chuyên nghiệp, có thể sản xuất tàu chở dầu 30 vạn tấn nhưng đóng hàng không mẫu hạm càng cần kỹ thuật đặc chủng như thiết bị phóng bằng khí. Nếu như không có thiết bị này, đơn thuần dựa vào kỹ thuật cất cánh trượt nhảy trên boong tàu thì máy bay tác chiến khả năng khó có thể cất cánh khi đầy đủ phụ tải, ảnh hưởng nghiêm trọng năng lực tác chiến.
- Hai là tài chính. Kiến tạo hàng không mẫu hạm cần hao phí đại lượng tài chính, đó là chưa kể chi phí hiện đại hóa hàng không mẫu hạm, báo hỏng cùng chiến đấu. Một chiếc hàng không mẫu hạm khó có thể hình thành năng lực tác chiến cường đại, tình huống bình thường cần có đủ ba chiếc: Một chiếc tiến hành tác chiến, một chiếc tiến hành huấn luyện, một chiếc duy tu ở cảng, áp lực tài chính càng lớn. Ngoài ra, sau khi có hàng không mẫu hạm còn cần kiến tạo căn cứ hải quân cỡ lớn để hàng không mẫu hạm có thể cư trú, gia tăng nhu cầu tài chính. Nếu như quân phí đều dùng vào đóng hàng không mẫu hạm thì lục quân cùng không quân nhìn vào đâu để phát triển, chúng ta cần coi trọng phát triển hải quân cùng không quân, nhưng không muốn chỉ một trọng điểm, đùi không thể cà nhắc.
- Ba là địa duyến chính trị. Quốc gia phương tây không ngừng uy hiếp nước cộng hoà. Nước cộng hoà có được hàng không mẫu hạm khả năng bị ngoại giới coi là thông qua vũ lực giải quyết tranh chấp lãnh thổ, là thủ đoạn tranh đoạt quyền lực. Ngoài ra, Nhật Bổn cũng có thể mượn cơ hội khởi động đóng hàng không mẫu hạm.
- Bốn là con đường phát triển. Quốc gia chúng ta kiên trì đi theo con đường phát triển hòa bình, hàng không mẫu hạm là công cụ xâm lược của chủ nghĩa đế quốc, chúng ta không phải là quốc gia chủ nghĩa đế quốc, chúng ta là quốc gia phản đế phản xâm lược, chúng ta phải làm chuyện chính nghĩa.
- Năm là cần hướng dẫn kỹ thuật. Hhàng không mẫu hạm chiến đấu cần hệ thống dẫn đường tinh vi, chúng ta căn bản là không giải quyết được vấn đề này. Hàng không mẫu hạm chiến đấu là ở đại dương, nếu như chúng ta cùng địch nhân phát sinh chiến tranh thì hàng không mẫu hạm của chúng ta là bia ngắm của tên lửa đạn đạo quân địch rồi!
- Sáu là kỳ thật hàng không mẫu hạm còn có rất nhiều khuyết điểm. Hiện tại rất nhiều quốc gia đều có vũ khí chống nó, hiện tại sức chiến đấu hàng không mẫu hạm không bằng trước kia! Hàng không mẫu hạm đứng trước vũ khí hạt nhân cùng với vũ khí vũ trụ chỉ có thể làm bia ngắm, căn bản cũng không có tác dụng, như là một đống đồng nát sắt vụn.
Vị đại lão quân ủy này sau khi nói xong, cũng đưa tới rất nhiều nghị luận.
Bất quá Diệp Khai chỉ cười lạnh một tiếng, thái độ làm cho người nhìn hận đến ngứa hàm răng, thật muốn xông lên đánh cho hắn một trận.
- Hai vị nói mặc dù có chút khác biệt nhưng đều đồng dạng.
Diệp Khai dứt khoát đứng lên, chỉ chỉ vào tấm bản đồ thế giới cỡ lớn trên tường:
- Vậy chúng ta trước hết nhìn xem bức bản đồ này, cũng làm ọi người biết thêm chúng ta đang ở vào hoàn cảnh gì.
- Lấy thước chỉ ra đưa cho Tướng quân Tiểu Diệp.
Đồng chí Cổ Kiến Nhung ra vẻ hứng thú, nói với nhân viên công tác.
Lập tức liền có người chạy tới, tìm một cây thước thuyết trình giao cho Diệp Khai.
- Thế giới hiện đại không cần chiến tranh, chỉ cần ngăn chặn chiến tranh. Vũ khí hạt nhân hiện đại không thể dùng cho chiến tranh, nhưng tùy thời đều có sức uy hiếp. Chúng ta thấy được tên lửa đạn đạo cùng tàu ngầm hạt nhân hoàn toàn chính xác có sức uy hiếp với các quốc gia khác. Hơn nửa thế kỷ đến nay, đã phát triển bao thế hệ tên lửa đạn đạo cùng tàu ngầm hạt nhân nhưng giữa các nước lớn chưa hề có tên lửa đạn đạo bay ra ống phóng, cũng chưa từng có tàu ngầm hạt nhân của một nước lớn tập kích vào một nước lớn. Nói một câu, ngoại trừ có uy hiếp nhất định thì nuôi binh ngàn ngày, cũng không dùng qua binh tại nhất thời.
Diệp Khai nói.
- Đương nhiên, tôi nói vậy cũng không phải nói tên lửa đạn đạo cùng tàu ngầm hạt nhân vô dụng, mà là để đề cập đến ý nghĩa của hàng không mẫu hạm. Ở chỗ này, chúng ta cần phân tích so sánh với hàng không mẫu hạm. Đối với đạn đạo cùng tàu ngầm, có thể nói nuôi binh ngàn ngày, dùng binh ngàn năm. Cũng không phải nói hàng không mẫu hạm ưu việt nhưng nó có thể mỗi ngày bước ra biên giới, gióng trống khua chiêng tới lui tuần tra các nơi thế giới, biểu hiện cảm giác tồn tại của Trung Quốc.
- Mặc dù nói, đóng một hàng không mẫu hạm cần vài tỷ dollar nhưng nó tùy thời đều có thể phát huy tác dụng, tuần tra hải cương, bảo đảm vùng biển nước cộng hoà không bị xâm phạm. Trong hoàn cảnh kinh tế thế giới nhất thể hóa hôm nay, đi dạo thế giới, bảo hộ nhập khẩu cùng lối ra nước cộng hoà, bảo đảm kinh tế ổn định phát triển, tuần tra thông đạo quốc tế trên biển không để tùy ý bị cắt đứt, phòng thủ biển xa, tăng tiến niềm tự hào dân tộc Trung Hoa, tăng tiến hợp tác trao đổi với nước lớn, cùng bảo vệ hòa bình của thế giới, tùy thời điều binh tại những nơi nguy hiểm, ngăn chặn chiến tranh tại nảy sinh mới bắt đầu, vận binh thế giới tai khu, bảo vệ hòa bình của thế giới.
- Dĩ nhiên là có vũ khí chống hàng không mẫu hạm nhưng có người dám dùng sao?!
Diệp Khai không chút khách khí hỏi ngược lại:
- Mặt khác, các đồng chí cũng định vị quân xanh sai rồi, Mĩ quốc tuy cường đại, nhưng trên thực tế cũng không phải địch nhân chính thức của chúng ta! Chiến tranh giữa hai cường quốc hạt nhân là như thế nào?! Chính mình muốn chết, hủy diệt Địa Cầu sao?! Điểm này đồng chí Phương Hòa đã nói rồi, cho nên đã có tư tưởng toàn lực phát triển kinh tế, hiện tại xem ra cũng thành công rồi! Nhưng đồng chí Phương Hòa cũng đã nói, hiện đại hoá lực lượng quốc phòng đồng dạng trọng yếu, hiện tại nước cộng hoà phát triển lớn mạnh, cần phải vươn ra thì dựa vào mấy chiếc thuyền con sao?! Hiển nhiên là không có khả năng!
- Bước chân lục quân một quốc gia luôn có hạn, cần hàng không mẫu hạm để kéo dài ảnh hưởng. Không có hàng không mẫu hạm, không có một quốc gia nào có thể là quốc gia thế giới. Không có hàng không mẫu hạm, quân đội chúng ta có thể đi bộ đến địa phương nào, nhiều nhất có thể ảnh hưởng đến địa phương nào.
- Có một ngày, có người phong tỏa đường biển của chúng ta vậy chúng ta lại có thể như thế nào? Có ai dám đem vũ khí hạt nhân đánh hướng nước khác.
- Thế giới vốn mạnh được yếu thua. Quật khởi hòa bình chỉ là ngoại giao, cần có lực lượng quân sự đi kèm nên chúng ta tuyệt không thể thiếu khuyết hàng không mẫu hạm!