Quan Sách

Chương 1038

Việc tiếp đón Chu Kiến Hoa hoàn toàn thất bại, áp lực hiện giờ của Quan Khai Thuận và Đoạn Vĩnh Khánh là rất lớn.

Trước đó Khương Thiếu Khôn đã có sắp xếp, ông ta sai Quan Khai Thuận tìm một vài cô gái tới mua vui lúc hát hò.

Nhưng gặp mặt Trần Kinh ở Lam Phượng Hoàng, ông ta còn dám yêu cầu sắp xếp gái nữa? Mấy người đàn ông với cái míc còn gì thú vị nữa chứ?

Ở Lam Phượng Hoàng chơi hơn một tiếng đồng hồ, Khương Thiếu Khôn đề nghị mọi người tan tiệc, mấy người ra về với vẻ mặt ỉu xìu.

Nhất là mặt Khương Thiếu Khôn xanh lét, trông rất khó coi, Quan Khai Thuận và Đoạn Vĩnh Khánh có thể nói là đang rất sợ hãi.



Giai đoạn đầu tiên của kế hoạch xây dựng đường lối của Tẩu Mã Hà đã bắt đầu.

Ủy ban Tẩu Mã Hà tổ chức hội nghị thường trực để hoàn thiện kế hoạch, Lí Ủng Quân đề nghị giao kế hoạch này cho Trần Kinh.

Trần Kinh thông báo với hội nghị Đảng ủy Quận ủy về nghiên cứu.

Hội nghị thường ủy lần này được tổ chức ở một khách sạn, trước khi hội nghị thường vụ diễn ra, Trần Kinh dẫn đầu tất cả thường vụ nghiên cứu, xem xét về những đường lối chính của Tẩu Mã Hà.

Mặt khác, Trần Kinh còn thông báo với toàn thể mọi người và những lãnh đạo tham gia hội nghị của Ủy ban nhân dân, để mọi người góp ý cho kế hoạch xây dựng đường lối của Tẩu Mã Hà.

Theo kế hoạch chỉ định của Ủy ban nhân dân, đường lối quan trọng của Tẩu Mã Hà hiện nay vẫn là quản lý và thực thi. Hai đường lối này sẽ dẫn dắt mọi chủ trường khác như là mở rộng làn đường, giải phóng mặt bằng…tất cả vốn giải phóng đều vượt hơn một trăm triệu.

Hơn nữa, quy mô các doanh nghiệp ở Tẩu Mã Hà là một phần quan trọng trong giai đoạn đầu của kế hoạch.

Quy hoạch dự định của Quận ủy là sẽ xây dựng hai khu công nghiệp, những doanh nghiệp gây nhiều ô nhiễm, cần nhiều nhân công, tạo ra nhiều tiếng ồn sẽ được dời đến khu công nghiệp.

Tiền bồi thường cho việc di dời doanh nghiệp cần đến hơn hai trăm triệu.

Thực thi kế hoạch này, việc quan trọng là hoàn thành việc sửa đổi đường lối. Sau khi hầu hết doanh nghiệp đã được di dời tới, những khu đất không dùng tới sẽ phải quy hoạch lại.

Việc này còn liên quan thu hút đầu tư, phương hướng phát triển của toàn Quận, hơn nữa còn có rất nhiều vấn đề phức tạp trong này.

Hội nghị được tổ chức một ngày, Trần Kinh là người phát biểu tổng kết.

Trần Kinh nói, cơ bản là hắn đồng tình với kế hoạch của Ủy ban, nhưng một công trình lớn như vậy phải trưng cầu ý dân, Ủy ban phải phát huy hết tác dụng tích cực của mình, Hội đồng nhân dân tổ chức các cuộc hội nghị thường vụ để xét duyệt thông qua.

Kế hoạch này cần phải làm thật tỉ mỉ, suy nghĩ chu đáo, những chi tiết nào có thể xem xét được thì đều phải xem xét thật kĩ.

Phải đưa ra những luận chứng khoa học, phải giữ mối quan hệ mật thiết giữa thực thi và giám sát.

Phải kiên quyết ngăn chặn những hành vi bất chính, phải hết lòng đảm bảo rằng vốn đầu tư sẽ được đưa vào đầu tư sinh lời, cam đoan rằng việc giải phóng mặt bằng và đấu thầu diễn ra minh bạch, công khai, công tác của Ủy ban phải để cho dân kiểm tra và giám sát!

Sau khi hội nghị kết thúc, Lí Ủng Quân cùng Trần Kinh nói chuyện hơn một tiếng đồng hồ nữa.

Sau khi Lí Ủng Quân đi ra ngoài, Trần Kinh lúc đấy mệt tới mức gần ngã gục ra bàn.

Trong đầu hắn hiện giờ toàn công việc liên quan tới cải cách thành phố, phương án chỉ định hiện giờ là tập trung phát huy tác dụng của trí tuệ, một khi đã xác định được phương án, thì ai sẽ là người đứng ra thực hiện mới khiến cho người ta yên tâm đây?

Phó chủ tịch thường vụ Quận Từ Hiểu Chính có thể đảm nhận được trọng trách này không? Ông ta có thể làm tốt công việc này không?

Nếu ông ta làm không tốt, thì ai có thể phù hợp với việc này?

Lúc này đầu Trần Kinh rất đau, đột nhiện Chiêm Ích bước vào phòng.

Chiêm Ích cười nói:
-Bí thư, từ ngày anh chuyển xuống công tác tới Quận ủy, cán bộ Tẩu Mã Hà chúng ta đều thấy những người tâm phúc giảm đi rất nhiều. Quận ủy nhiều việc như vậy mình tôi đảm đương, đôi lúc thấy sức mình không đủ để cáng đáng hết!

Trần Kinh chỉ tay, nói:
-Ngồi đi, ngồi đi! Tiểu Trương lấy cho Phó bí thư Chiêm một tách trà!

Hai người ngồi đối diện nhau, Trần Kinh nói:
-Phó bí thư Chiêm, tình hình ban ngành phía Sa Hà thế nào? Mọi việc vẫn tốt chứ?

Nụ cười trên mặt Chiêm Ích mất dần, ông ta nói:
-Bạch Lượng của Sa Hà đúng là tên lừa mình dối người, rất ngông cuồng, ông ta che mắt tất cả những cán bộ lãnh đạo của chúng ta. Cũng may là vào thời điểm quan trọng, Sở công an của chúng ta đã tìm hiểu rõ ràng những điểm quan trọng của vụ án này, không thì sẽ có hậu quả rất nghiêm trọng, hiện giờ vẫn chưa thể đem ông ta ra trước vành móng ngựa được.

Ông ta dừng lại một lúc, vẻ mặt dịu đi một chút, rồi nói:
-Hiện giờ ban ngành của Sa Hà được thay đổi cải tổ lại hoàn toàn, hai ngày trước tôi có tới đó, cảm thấy sĩ khí của bọn họ cũng không tồi. Nhất là đối với những việc làm sai lầm trước đây của Bạch Lượng, họ đều đưa ra những biện pháp khắc phục sửa chữa, người dân rất vừa lòng!

Ông ta vừa nói, tay vừa lấy tập văn kiện từ cặp ra đưa cho Trần Kinh.

-Bí thư, thông qua vụ án Bạch Lượng lần này, chúng tôi đã nhận được một bài học rất lớn. Cán bộ của chúng tôi ở một địa phương lâu, thì sẽ dễ xảy ra hiện tượng kết bè kết phái, dễ tự đề cao bản thân đi bành trướng người khác. Gần đây tôi đã nghĩ ra hai chính sách để thay đổi tình hình này, thứ nhất là chúng ta phải thay đổi đường lối của Đảng và Ủy ban các thị trấn và xã phường, phải đảm bảo ở cấp này chúng ta bớt đi những cán bộ hênh hoang, và thêm vào những cán bộ có lương tâm, dám vì dân mà làm việc hết mình.

Ngoài ra, công tác tuyển chọn cán bộ ở thôn cũng phải thực hiện theo đúng pháp luật, đảm bảo quyền tuyển cử toàn dân, cam đoan việc tuyển cử diễn ra công bằng, công khai, và phải diễn ra theo quy trình. Nghiêm khắc loại bỏ việc mua quan bán chức, hoặc các hành vi mua chuộc khác. Vào dịp cuối năm chúng ta cần tổ chức một hội nghị Đảng ủy cấp này để thay đổi cán bộ mới.

Chúng ta phải để cho những tên thổ địa ở đây không có đất lộng hành, khiến chúng không có môi trường sinh sống.

Vào thời điểm quan trọng, chúng ta cần phải để cơ quan tư pháp vào cuộc xử lý những người có vấn đề, phải giết gà dọa khỉ!

Trần Kinh ngồi nghe kĩ càng, không ngừng gật đầu, sau đó hắn tỉ mỉ nhìn tập tư liệu của Chiêm Ích.

Không thể không công nhận, Chiêm Ích là một người có năng lực, nếu người này không phải là một người có nhiều quỷ kế và nhiều trò, thì đây cũng là một người tài, đáng trọng dụng.

Thông qua tư liệu, Trần Kinh cảm nhận được rằng Chiêm Ích hiểu rất rõ về công việc ở địa phương, có nhiều biện pháp giải quyết công việc, có năng lực, suy nghĩ cẩn thận, chu đáo. Ông ta giải quyết công việc rất sâu sắc và có tầm nhìn xa…

Từ khi Trần Kinh chuyển xuống Tẩu Mã Hà, vẫn luôn muốn điều chỉnh cán bộ, nhưng vì bị cản trở nhiều, hắn lại là người mới tới, hai bên không có sự tín nhiệm lẫn nhau, nên hắn vẫn chưa có cách nào để thực hiện việc này.

Gần đây Trần Kinh cũng suy nghĩ tới việc này nhiều, việc này cũng không thể hoãn lại được nữa, đúng lúc này Chiêm Ích lại mang tập tư liệu này tới. Khả năng nắm bắt thời cơ của Chiêm Ích cũng rất tốt.

-Phó bí thư Chiêm, tập tư liệu này rất tốt, tôi đồng ý cho thực hiện, lập tức thực thi ngay!
Trần Kinh nói, hắn dừng lại một lúc, rồi hướng mắt về phía Chiêm Ích rồi nói:
-Lão Chiêm, công việc này anh phải đích thân đi làm, nhưng cần phải lấy ý kiến của Ủy ban, nhất là ý kiến của đồng chí Lí Ủng Quân.

Tẩu Mã Hà nói cho cùng thì cũng là do anh và Lí Ủng Quân nắm đại cục, sự phối hợp và hợp tác giữa hai người, mới là điều quan trọng.

Trần Kinh khẽ thở dài nói:
-Tôi tới đây đảm nhiệm chức Bí thư, chỉ là sắp xếp tạm thời của Thành ủy. Nghĩ tới tình hình phức tạp ở Tẩu Mã Hà, cần phải có lãnh đạo của Thành ủy xuống lãnh đạo đại cục. Hiện giờ cục diện dần dần đã tốt lên, qua giai đoạn này, những việc mà Bí thư như tôi phải quản sẽ không nhiều nữa!

Trong mắt Chiêm Ích chợt lóe lên ánh sáng, rồi lại vội vàng bình tình lại nói:
-Bí thư, anh là người giữ yên ổn cho Tẩu Mã Hà, anh mà đi, những ban ngành mà chúng ta vất vả xây dựng lại, tôi sợ rằng sẽ lại tan vỡ mất!

Trần Kinh cười lớn, nói:
-Lão Chiêm, câu nói này của anh không phải là trong chủ nghĩa Mác sao, anh tôn sùng quá rồi! Với tình hình trước mắt thì tôi chưa thể đi, nhưng tôi có thể bồi dưỡng dần dần những đồng chí trong ban ngành!

Hắn chỉ tay về phía tập tư liệu xây dựng đô thị ở trên bàn trà.

-Hội nghị xây dựng đô thị tổ chức một ngày, dựa theo tiến độ trước mắt thì nhiều nhất nửa tháng nữa, phương án cụ thể sẽ có. Tôi mới suy nghĩ một chút, việc xây dựng đô thị của chúng ta cần phải tổ chức một tổ. Đồng chí Lí Ủng Quân sẽ làm Tổ trưởng, anh sẽ làm Tổ phó thường trực phụ trách công việc này, sau đó Hiểu Chính sẽ hỗ trợ cho anh, thế nào? Anh có lòng tin là mình đảm nhận được việc này không?

Chiêm Ích ngơ người, trong lòng có chút ngạc nhiên.

Công việc xây dựng đô thị có vốn đầu tư lên tới hơn ba mươi tỷ đồng, những lần đầu tư nhỏ đều vượt mức ba tỷ đồng, nguồn vốn lớn như vậy, chỉ một động tác nhỏ cũng ảnh hưởng tới toàn cục, Trần Kinh lại giao cho ông ta toàn quyền phụ trách công việc này sao?

Nói thật lòng, ông ta chưa từng nghĩ tới việc này, mà cũng không dám nghĩ tới việc này.

Hiện giờ trong đầu ông ta nhanh chóng xóa nhòa những cái nhìn không tốt về Trần Kinh trước đây.

Nhất là vụ việc Sa Hà, ông ta lòng dạ hẹp hòi, muốn hất bỏ củ khoai nóng trên tay người khác đi, sau đó bị Trần Kinh phát hiện, nhưng hắn lại không làm gì ông ta mà còn giúp đỡ, khiến cho ông ta rất lúng túng.

Trải qua vụ việc Sa Hà, ông ta nhận thấy Trần Kinh cũng có những cái nhìn không mấy thiện cảm về ông ta.

Hơn nữa Trần Kinh chuyển tới Thành ủy làm việc, là người ở trên cao, sau đó muốn quay lại Tẩu Mã Hà chỉnh đốn ai đó, không phải là một việc nhỏ sao.

Tất cả cán bộ của Quận đều bị hắn nắm rõ trong lòng bàn tay, thông qua những hành động của Sở công an và Ủy ban kỉ luật thành phố, giết gà dọa khỉ ở Tẩu Mã Hà, thì uy tín ngay lập tức sẽ tăng lên rất nhanh.

Hơn nữa, vào thời cơ quan trọng nhất hắn còn giúp cho Tẩu Mã Hà dành được hai dự án lớn, khiến cho người Tẩu Mã Hà đều thầm thì thán phục, tự nhiên nhìn thấy hi vọng, sĩ khí cũng tăng lên.

Hành động lần này của Trần Kinh, hắn hi vọng uy vọng của hắn ở Tẩu Mã Hà có thể đạt tới mức Chiêm Ích khó lòng đạt được. Mà vào lúc quan trọng hắn lại giơ ra lá cờ “đoàn kết”, hiệu triệu mọi người, chỉ mình Chiêm Ích cảm thấy ông ta bị loại ra.

Thời gian gần đây, ông ta lo lắng rất nhiều, không có đêm nào ông ta ngủ ngon.

Ông ta lần này tới gặp Trần Kinh, là rất thành ý, và cũng bỏ ra rất nhiều công sức, chính là muốn giúp Trần Kinh và làm dịu đi mối quan hệ giữa hai người.

Ông ta không thể nghĩ tới Trần Kinh đột nhiên lại trọng dụng ông ta!

Trong đầu ông ta hiện nay có rất nhiều suy nghĩ, nhưng sự hấp dẫn của việc được phân quản công tác xây dựng đô thị là quá lớn, ông ta không do dự gì, liền nói:

-Bí thư, anh đã tin tưởng tôi, tôi nhất định sẽ làm tốt công tác xây dựng đô thị, không để cho anh phải thất vọng!

Trần Kinh gật đầu, nghiêm túc nói:
-Hội nghị hôm nay, anh cũng thấy rồi đó, lần này chúng ta sẽ làm một bước đột phá lớn, vì vậy phải đảm bảo đạt được hiệu quả cao. Nhất là trong quá trình đó, chúng ta cần phải tăng cường lực cho công tác ở địa phương.

Kiên quyết phải loại bỏ những tiêu cực trước đây, phải vực dậy cả xã hội của Tẩu Mã Hà!

Chiêm Ích nghiêm túc gật đầu, nói:
-Bí thư, anh yên tâm, chúng tôi nhất định nghiêm túc thực hiện, công việc quan trọng nhất định đều báo cáo lại tỉ mỉ với anh, đảm bảo công việc sẽ chơn chu…
Bình Luận (0)
Comment