Quan Sách

Chương 1074

Hầu Tô Quang sắp xếp địa điểm ăn cơm là Khách sạn Kim Lăng.

Khách sạn Kim Lăng là một đơn vị tiếp đãi của Ủy ban kỉ luật, cả khu vực phía sau không được cho tiếp đón khách thường, chỉ chuyên phục vụ cho Ủy ban kỉ luật.

Cán bộ của Ủy ban kỉ luật, vì sợ bị chú ý, nên rất ít khi ra ngoài ăn cơm, nhất là những nhà hàng khách sạn nổi tiếng, càng không thể xem nhẹ được.

Ủy ban kỉ luật ở một góc độ nào đó mà nói, là sự gương mẫu của tập thể cán bộ, đơn vị thi hành pháp luật nghiêm khắc nhất của Đảng chính là Ủy ban kỉ luật.

Đồ ăn rất bình thường, nhưng cũng rất ngon miệng.

Hầu Tô Quang nhiệt tình mời rượu Trần Kinh, nhìn ánh mắt của Trần Kinh hiện giờ và trước đây khác nhau rất nhiều.

Trần Kinh quen biết Bí thư Biện, hơn nữa Bí thư Biện đột nhiên nhắc tới Trưởng ban Mễ.

Bắc Kinh bây giờ, ai mà không biết tới Trưởng ban Mễ?

Trần Kinh là cán bộ do Trưởng ban Mễ đề bạt, chỉ điểm này thôi, cũng nói hết được hậu thuẫn của Trần Kinh khó lường thế nào!

Ở Ủy ban Trung Ương, việc đấu đá thẳng mặt nhau trong các đơn vị không rõ ràng.

Nước của Ủy ban Trung Ương quá sâu, tàng long ngọa hổ, đến những cán bộ cấp Cục, ai mà không có các mối quan hệ phức tạp?

Chỉ là một số người hậu thuẫn vững chắc hơn, còn một số người hậu thuẫn yếu hơn.

Hậu thuẫn là một cái gì đó rất trừu tượng, có người có hậu thuẫn, nhưng hẫu thuẫn vững mạnh tới đâu? Có người nhận được sự tin dùng của lãnh đạo, lãnh đạo có thể đề bạt anh ta tới vị trí nào? Điều này rất khó có thể nói chắc được.

Giống như Hầu Tô Quang.

Trước kia là một người uy danh lẫy lừng của Phòng giám sát Bát Đại.

Nhắc tới Ủy ban kỉ luật, thì Phòng giám sát Bát Đại là có danh tiếng nhất, đồng thời cũng là bộ phận thần bí nhất.

Hầu Tô Quang xuất thân từ Phòng giám sát Bát Đại, có rất nhiều truyền thuyết về ông ta.

Nhưng hiện giờ ông ta ở Phòng chỉnh đốn tác phong làm 5 năm Phó chủ nhiệm rồi. Nhưng tới tận bây giờ vẫn không có cơ hội lên chức Phó chủ nhiệm thường trực, trong đó chắc có nhiều nguyên nhân?

Trần Kinh tới Ủy ban kỉ luật cũng nghe thấy một vài tin đồn về Hầu Tô Quang, có người nói lúc Hầu Tô Quang còn ở Phòng giám sát Bát Đại, làm nhiều án lớn, đắc tội với nhiều người, khiến nhiều người ghen ghét, nên mới bị đá khỏi Phòng Bát Đại.

Tin đồn thì không thể tin, nhưng cũng không phải mà tự nhiên người ta đồn vậy, ít nhiều cũng có điểm đúng.

Bên ngoài có tin đồn, trước khi Trần Kinh tới Phòng chỉnh đốn tác phong, Hầu Tô Quang là người có khả năng cao được chọn làm Phó chủ nhiệm thường trực.

Theo lý thuyết mà nói, Trần Kinh nhảy xuống đây, đồng nghĩa với hắn cũng cướp mất cơ hội của Hầu Tô Quang. Nhưng từ biểu hiện hiện tại của Hầu Tô Quang có thể thấy, làm gì có chuyện đó?

Trần Kinh là người ở trên quan trường lâu năm, hắn hiểu rõ sự khó lường của quan trường.



Phòng làm việc của Chu Hải Đông, thần thái của Chu Hải Đông cũng không tồi. Ông ta mỉm cười mời Trần Kinh ngồi xuống, ông ta quan tâm nói:

-Trần Kinh, sao? Có thích ứng được với công việc không?

Trần Kinh nói:
-Phó trưởng ban Chu, tôi hiện giờ chủ yếu là đang học tập, học hỏi kinh nghiệm của đồng nghiệp, dù sao trước đây tôi cũng chưa từng làm việc ở Ủy ban kỉ luật, những thứ không hiểu quá nhiều, hiện giờ phải bổ sung rất nhiều!

Chu Hải Đông gật đầu, cười tươi.

Trần Kinh trẻ tuổi, trẻ tới mức khiến cho người ta ngạc nhiên.

Hơn nữa, trước đây Trần Kinh chưa từng làm việc trong lĩnh vực điều tra kỉ luật.

Chu Hải Đông rất buồn bực, tại sao Tổ Chức lại sắp xếp Trần Kinh làm Phó chủ nhiệm thường trực Phòng chỉnh đốn tác phong chứ.

Ông ta nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có một khả năng, Trần Kinh chắc chỉ đến thăm dò mà thôi, làm vài năm, nhất định sẽ cao chạy xa bay.

Đối với những cán bộ như vậy, Chu Hải Đông có chút không thích.

Những qua vài lần tiếp xúc với Trần Kinh, ông ta thấy Trần Kinh là một người rất khiêm tốn, không giống như một số người trẻ tuổi, lúc nào cũng thích thể hiện tài nghệ của mình, luôn cho mình là người đứng đầu trong thiên hạ này, nên Trần Kinh khiến cho người khác rất yên tâm.

Uống một ngụm trà, Chu Hải Đông lại nói:
-Trần Kinh, gần đây các cậu bận không? Toàn bộ nhân viên ở tổ địa phương đã hành động, có phải là đang điều tra về hệ thống y tế không?

Trần Kinh gật đầu nói:
-Đúng vậy, hiện nay ở lĩnh vực này có rất nhiều vấn đề, lãnh đạo Trung Ương rất coi trọng vấn đề này. Áp lực của chúng tôi rất lớn, nhất định phải nhanh chóng dập tắt mối đe dọa này!

Chu Hải Đông cười, nói:
-Rất tốt, hành động của các cậu rất đúng lúc và quyết đoán! Đúng rồi, hôm nay chúng ta có một bữa cơm, một vài lãnh đạo của Bộ giám sát chúng ta và các đồng chí ở Sở Bắc chuẩn bị có cơ hội làm việc với nhau. Lần trước vì công tác làm việc của chúng ta có sơ hở, đã gây rắc rối cho các đồng chí phía Sở Bắc.

Chúng ta và người ta cùng ăn một bữa cơm, coi như cảm ơn họ đã vì chúng ta mà chịu ấm ức. Đợi tan làm thì chúng ta sẽ cùng đi!

Trần Kinh ngơ ngác, rồi gật đầu.

Sở Bắc với Trần Kinh không xa lạ gì, Sở Bắc và Sở Giang cùng thuộc vùng Trung Nguyên, ở giữa lấy Trường Giang làm biên giới, vì tiếp giáp nhau, môi trường sống, phong tục tập quán và các mặt khác của Sở Bắc và Sở Giang tương đối giống nhau.

Buổi tối, Chu Hải Đông đón Trần Kinh, ngoài ra còn có lãnh đạo của một số phòng, mấy người lên ba xe đi tới Khách sạn Sở Bắc.

Khách sạn Sở Bắc là cơ quan thường trú Sở Bắc ở Bắc Kinh, khách sạn không cho người ngoài vào, chỉ chuyên dùng để tiếp đãi.

Hôm nay Phó chủ tịch Tỉnh Sở Bắc Mao Xuân Huy dẫn đoàn, đi cùng còn có Bí thư Thành ủy thành phố Tế Sa Hách Quân, cùng nhiều người khác.

Hai bên gặp mặt nhau, vì không quen thân nhau lắm, nên mọi người giới thiệu một lượt, rồi nói chuyện với nhau một lúc.

Chu Hải Đông chắc quen biết với cán bộ ở Sở Bắc, mấy người nói chuyện trên trời dưới đất rất tự nhiên.

Trong bàn rượu, Chu Hải Đông cầm ly rượu lên mời Mao Xuân Huy và những người khác, không ra vẻ mình là Phó trưởng ban.

Mấy người ngồi ăn cơm ba tiếng đồng hồ, cuối cùng Phó chủ tịch Mao đích thân dẫn đoàn đồng chí Sở Bắc ở Bắc Kinh tiễn đoàn Chu Hải Đông Trần Kinh lên xe, không khí rất hòa hợp…

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Sáng ngày hôm sau, lúc Trần Kinh đi làm nhận được điện thoại của Từ Hạo Kiệt.

Trong điện thoại Từ Hạo Kiệt nói:
-Phó chủ nhiệm Trần, công việc hôm nay của tổ chúng tôi là vào Sở Bắc, mới tới Sở Bắc, đã phát hiện ra một vài vụ án vi phạm pháp luật nghiêm trọng. Một vài thành phố ở Sở Bắc, vấn đề y tế rất loạn. Theo lệnh 305 của Trung Ương thực hiện mục tiêu cải cách y tế.

Nhưng ở đây y tế rất lạc hậu, nhất là thành phố Tế Sa, thành phố Hoàng Giang.

Ngân sách nhà nước cấp xuống để cải cách y tế chắc chắn đã bị tham ô, việc thu phí y tế hoàn toàn không làm theo văn kiện 173 của Chính phủ, tình hình dân tình ở đây rất xấu, có thể nói là khiến dân chúng rất bức xúc.

Tô đã sắp xếp ba giám sát viên đi điều tra rõ ràng, không động tới thì không biết, mới điều tra đến là khiến người ta giật mình.

Nhân dân ở đây biết được chúng tôi là tổ điều tra về vấn đề cải cách y tế do Trung Ương cử xuống, đã có hàng trăm người vây quanh trước cửa khách sạn chúng tôi, tất cả đều đến tố cáo!

Trần Kinh kinh ngạc, hắn hít một hơi.

Hôm qua hắn còn cùng với Chu Hải Đông đón tiếp đoàn lãnh đạo phía Sở Bắc, hôm nay Sở Bắc liền xảy ra vấn đề, điều này có vẻ quá trùng hợp?

Từ Hạo Kiệt phía bên kia không nói gì, anh ta đang đợi chỉ thị của Trần Kinh.

Trần Kinh trầm ngâm một lúc, rồi nói:
-Hãy làm rõ tình hình ở Sở Bắc!

Trần Kinh ngắt điện thoại, châm một điếu thuốc rồi bước quanh phòng làm việc.

Ăn xong một bữa cơm, giờ thì hay rồi, Sở Bắc liền có chuyện!

Tuy hôm qua Chu Hải Đông không nói một câu nào về tình hình Sở Bắc, nhưng tên mù cũng có thể thấy được, Chu Hải Đông có quan hệ rất thân thiết với lãnh đạo phía Sở Bắc.

Trần Kinh cười nhạt lắc đầu, trong lòng hắn nghĩ, hành động đầu tiên của hắn khi mới tới Ủy ban kỉ luật, chẳng nhẽ lại phải đắc tội với Chu Hải Đông sao?

Trong điện thoại Từ Hòa Kiệt đã nói quá rõ ràng rồi, vấn đề rất nghiêm trọng!

Vấn đề đã nghiêm trọng như vậy, hắn là Phó chủ nhiệm thường trực Phòng chỉnh đốn tác phong, có thể nhắm một mắt mở một mắt sao?

Hiện giờ chỉnh đốn tệ nạn trong y tế là xu hướng, quyết tâm của Chính phủ tương đối lớn, dưới tình hình như vậy, Trần Kinh có thể can thiệp vào công việc của tổ công tác sao?

Hơn nữa, Từ Hạo Kiệt người ta là Phó chủ nhiệm, hắn cũng không có năng lực giấu chuyện này.

Trần Kinh ngồi trên sofa suy nghĩ một lúc, hắn cầm điện thoại lên gọi cho Hầu Tô Quang.

Chốc lát, Hầu Tô Quang đã đến, ông ta cười híp mắt lại, nói:
-Phó chủ nhiệm Trần, có việc gì mà gọi tôi tới gấp vậy?

Trần Kinh chỉ tay về phía sofa, ra hiệu bảo Hầu Tô Quang ngồi xuống, rồi hắn nói:
-Lão Từ bọn họ đã đi điều tra cũng một tuần rồi. Tình hình phản hồi lại rất không ổn, việc thực thi chính sách của Trung Ương ở địa phương là rất kém! Rất nhiều địa phương đang chống chế, trên xuống chính sách, thì dưới có đối sách!

Vấn đề nghiêm trọng như vậy, chúng ta phải xử lý chuyện này thế nào?

Hầu Tô Quang cười, nói:
-Đây đúng là một việc rất khó giải quyết. Việc lũng loạn trong ngành y tế rất nghiêm trọng, lợi ích tập trung ở đó nhiều. Giải quyết vấn đề này, không phải là việc ngày một ngày hai!

Nụ cười trên mặt Trần Kinh thu lại, hắn nói:
-Anh nói rất đúng, mặc dù như vậy, chúng ta cũng không thể để địa phương điều tra án này. Cơ quan chúng ta cũng cần phải có hành động, chúng ta phải cử người tới Cục quản lý dược, Bộ y tế. Bọn họ là cơ quan chức năng, vậy mà lại không thực hiện được chính sách của Chính phủ, hành động của bọn họ có phải là không đủ mạnh tay không?

Hay là bọn họ cũng là một thành viên hưởng lợi ích từ những việc này!

Trần Kinh ngừng một lúc, rồi nói:
-Như vậy đi, hiện giờ đã hành động rồi. Tổ các anh phân làm hai, một tổ tới Cục quản lý dược, còn một tổ tới Bộ y tế. Phải giám sát hành vị của bọn họ, nghiêm túc điều tra xem bọn họ có tồn tại hiện tượng vi phạm pháp luật hay không.

Hầu Tô Quang vội đứng dậy, nói:
-Vâng, tôi lập tức đi bố trí. Những nơi này cần phải điều tra một cách nghiêm túc. Ngành xuất hiện những hiện tượng xấu, bọn họ chính nơi bất nguồn của những hiện tượng xấu đó. Người ở trên không nghiêm túc, người dưới sẽ học theo, bản thân bọn họ không gương mẫu, thì làm sao người dưới có thể học theo họ được?

Trần Kinh nói:
-Vậy anh đi làm việc của mình đi! Nhất định phải chú ý tới phương pháp làm việc. Đừng có làm ầm ĩ lên, chúng ta phải cho bọn họ cơ hội sửa đổi sai lầm của mình. Mục đích của việc đốc tra lần này của chúng ta chỉ là chỉnh đốn lại bọn họ, để bọn họ phải có trách nhiệm hơn trong vấn đề cải cách y tế!

Hầu Tô Quang cười, nói:
-Phó chủ nhiệm Trần, anh yên tâm, tuyệt đối sẽ không xảy ra rắc rối nào!

Hầu Tô Quang rời khỏi phòng, Trần Kinh cười lắc đầu.

Việc trên quan trường luôn thay đổi rất thất thường, như biểu đồ hình sin vậy, không bao giờ có con đường thẳng để đi.

Nếu không hiểu rõ điểm này, đến lúc chết cũng không biết vì sao mình chết.

Trần Kinh vừa nãy nói chuyện phiếm với Hầu Tô Quang, nói tới Chu Hải Đông.

Trần Kinh hỏi bóng gió về Chu Hải Đông, cuối cùng đã hiểu rõ nguyên nhân của mối quan hệ thân thiết giữa Chu Hải Đông và cán bộ ở Sở Bắc.

Vợ Chu Hải Đông là người Sở Bắc, hiện giờ vợ ông ta vẫn làm việc ở Sở Bắc.

Vợ làm việc ở đất Sở Bắc, những đồng chí ở Sở Bắc cũng không thể không quan tâm tới Chu Hải Đông.

Đối nhân xử thế, là chuyện thường tình của con người, Chu Hải Đông và cán bộ ở Sở Bắc thân thiết với nhau, thì có gì là kì lạ?

Trần Kinh thở dài một tiếng nhẹ, Phòng chỉnh đốn tác phong nhìn thì sóng êm biển lặng, những thực ra không có ai là ngọn đèn cạn dầu cả.

Giống như Từ Hạo Kiệt vậy, ông ta nhất định sẽ báo cáo vấn đề ở Sở Bắc cho Chu Hải Đông nghe trước, nếu không thì làm sao mà lại trung hợp như vậy, Chu Hải Đông chọn đúng lúc này mời hắn đi ăn cơm chứ?
Bình Luận (0)
Comment