Quan Sách

Chương 799

Nội bộ công ty Vĩnh Hưng đang bàn tán về một chuyện mới.

Vợ của Chủ tịch là Diêm Ninh đã gây sự ở bộ phận tiêu thụ, hơn nữa lại là người đẹp nhất bộ phận tiêu thụ Ân Đình Đình.

Lúc đó theo quan sát của rất nhiều người, Diêm Ninh rất tức giận, chỉ ra rất nhiều việc Ân Đình Đình không làm tốt, cuối cùng tuyên bố trước công ty là sẽ chấm dứt hợp đồng lao động với cô ta.

Mà Ân Đình Đình lúc đó không phục, còn tranh cãi quyết liệt với bà ta, cuối cùng cục diện trở lên rất loạn.

Tuy nhiên kết quả cuối cùng, tiểu nha đầu Ân Đình Đình đó, thấp cổ bé họng làm sao có thể đấu lại được nhân vật lớn, vẫn bị đuổi ra khỏi công ty.

Đối với việc Ân Đình Đình bị đuổi việc, nội bộ Vĩnh Hưng có rất nhiều tranh luận.

Có người nói Ân Đình Đình không chịu được sự phiền phức của giám đốc bộ phận tiêu thụ Thái Tinh Vũ, làm cho Thái Tinh Vũ mất mặt trước mọi người, cuối cùng mới dẫn tới việc Diêm Ninh tới ra mặt giúp em họ, đuổi cô ta ra khỏi công ty.

Còn có người nói Diêm Ninh nghi ngờ Ân Đình Đình và Chủ tịch có quan hệ mờ ám với nhau, khiến cho người phụ nữ đó ghen lên, cuối cùng mới dẫn tới việc bà ta giáng tội lên đầu Ân Đình Đình, và thế là cô ta bị đuổi ra khỏi công ty.

Dù nói thế nào, thì mọi người cũng rất hứng thú với việc này, đồng thời cũng không dấu được những tiếng thở dài.

Làm công là như vậy, những người làm công luôn luôn là những người yếu thế.

Ông chủ hôm nay cho mình làm, thì mình có việc làm, hôm nào đó ông ta không vui, việc đuổi việc chúng ta chỉ trong giây lát.

Ân Đình Đình ngày thường ở công ty cũng không tồi, làm việc cẩn thận, đối với người khác thì hòa hảo.

Quan trọng là cô ta rất xinh đẹp, trong công ty có rất nhiều người đàn ông ngưỡng mộ cô ta.

Vì thế cô ta có rất nhiều người đồng cảm, tiếc cho cô ta.

Nhưng có cách gì chứ?

Vợ ông chủ đã đuổi việc cô ta, ai còn dám giữ cô ta lại?

Trần Kinh từ Việt Châu trở về, đi thẳng về tới nhà, mới mở cửa ra đã nhìn thấy Ân Đình Đình bận bịu mồ hôi đầy người, căn phòng được cô ta sắp xếp gọn gàng sạch sẽ.

Trần Kinh “a” một tiếng, rồi nói:
-A, tiểu Ân, hôm nay sao lại không đi làm? Có phải là lại được nghỉ không?

Ân Đình Đình ngẩng đầu lên nhìn Trần Kinh một cái, không nhìn thấy sự hoạt bát thường ngày, cô ta cười một cái, nụ cười rất khó coi, cúi đầu xuống nước mắt đã chảy ra.

Vô cớ bị công ty đuổi việc, cô ta ấm ức không có chỗ nào chút giận.

Diêm Ninh người phụ nữ điên đó rất là ngang ngược, muốn vu tội cho người khác, nếu không tìm thấy tội, liền bới móc ra hơn chục vấn đề, cuối cùng trước mặt rất nhiều người đã đuổi việc cô ta.

Ân Đình Đình đuối lý không thể cãi được, đã là con cá nằm trên thớt rồi, thì còn có thể làm gì được nữa?

Giằng co mãi, chỉ khiến cho người phụ nữ đó điên lên, khung cảnh cuối cùng lúc đó rất gay cấn.

Cứ như vậy, cô ta vô cớ bị đuổi việc.

Cô ta về nhà không có chỗ nào giải tỏa, chỉ có thể điên cuồng dọn dẹp, giờ Trần Kinh trở về, mới hỏi tới tình hình của cô ta, cô ta không thể chịu được nữa, cuối cùng cũng khóc.

Trần Kinh nhíu mày nói:
-Có chuyện gì? Lớn như vậy rồi, còn khóc chảy hết cả nước mũi ra, không sợ người khác cười sao. Có chuyện gì nói anh nghe xem nào.

-Trần…Bí thư Trần, xin lỗi, em…em bị công ty đuổi việc rồi!
Ân Đình Đình ấm ức nói.

-Hả? Có chuyện gì sao? Em nói rõ ràng cho anh nghe, có phải là em không cố gắng làm việc, không làm được việc, đúng không?

-Không! Không phải, tuyệt đối không phải!
Ân Đình Đình vội nói.

Trần Kinh chỉ về phía sofa muốn cô ta ngồi xuống, giúp cô ta bình tĩnh lại một chút, để cô ta nói lại mọi việc với Trần Kinh.

Từ khi cô ta đắc tội với Thái Tinh Vũ, sau đó lại bị Diêm Ninh cố tình tìm lỗi, cuối cùng đuối lý và cô ta đã bị đuổi việc.

Trần Kinh nghe hết lời cô ta nói, không nói gì, một lúc sau mới nói:
-Được rồi, làm việc chỉ cần không hổ thẹn với lương tâm, công việc cũng mất rồi, còn có thể tìm được việc khác! Vậy thì em cứ ở nhà thư giãn, nghỉ một thời gian, ngày mai anh xem công ty nào cần người, anh sẽ giới thiệu cho em!

Ân Đình Đình nghe thấy Trần Kinh đồng ý giới thiệu việc làm cho cô ta, cảm thấy vui lên rất nhiều.

Cô đứng dậy, nói:
-Bí thư Trần, Anh mới nói chưa ăn cơm, đúng không? Em đi nấu cơm!

Trần Kinh cười nói:
-Giờ mới biết anh chưa ăn cơm, lúc trước vẫn chưa nghĩ ra sao?

Ân Đình Đình ngượng ngùng cười, cô ta vào trong bếp nấu ăn một lúc, một lúc sau đã ra được một bàn thức ăn ngon.

Vừa mới mất việc, Ân Đình Đình tập trung vào công việc làm bảo mẫu.

Một tháng Trần Kinh đưa cho cô ta hai nghìn tệ, cuộc sống của cô ta cũng không có gì phải lo lắng, công việc có thể từ từ tìm.

Năm nay cô ta làm việc mấy tháng ở xí nghiệp gỗ Vĩnh Hưng, cũng tiết kiệm được một vạn tệ.

Hiện giờ công ty đuổi việc cô ta, dựa vào tiền bồi thường lao động, ít nhất cũng được vài nghìn tệ, hiện giờ cô ta cũng không phải lo lắng gì về việc tiền long.

Cô ta tính toán tỉ mỉ về chuyện trước mắt, sự việc đã thế này, cũng vẫn phải sống, chỉ có thể dựa vào tình hình hiện tại mà lên kế hoạch thôi!



Vĩnh Hưng là một tập đoàn gia tộc, Chủ tịch hội đồng quản trị là Mai Tài Hoa, Tổng giám đốc là con trai lớn của ông ta Mai Vân, con trai nhỏ và con gái của ông ta đều là những người giữ chức vụ cao trong công ty.

Một nhà Mai thị, thêm một bà vợ hiện nay của ông ta, đây là cơ cấu của Vĩnh Hưng.

Vì Mai Tài Hoa kết hôn hai lần, vì vậy gia đình trở lên rất phức tạp.

Bình thương quan hệ giữa các anh chị em có chút mâu thuẫn, sau đó vợ sau và con của vợ trước lại có mẫu thuẫn với nhau.

Ông ta và người vợ hiện tại có một người con gái là Mai Lệ, Mai Lệ hiện giờ là giám đốc nhân sự của công ty, Mai lệ và Diêm Ninh tất nhiên là cùng một chiến tuyến rồi, mà hai người anh trai lại là một phe khác, bình thường lục đục đấu đá nhau rất gay gắt.

Đương nhiên, Mai Tài Hoa là người có quyền lực nhất công ty, trước mắt Mai Tài Hoa, mọi người trong gia đình rất hòa hợp với nhau.

Mà Mai Tài Hoa vì sự hòa thuận của gia đình.

Ông ta xây một căn biệt thự, yêu cầu tất cả người trong gia đình phải sống ở đó, sau đó cùng ăn cơm, chỉ cần ở nhà, mọi người đều phải ăn cơm, là một doanh nhân chịu sự ảnh hưởng của tư tưởng truyền thống, Mai Tài Hoa rất coi trọng gia đình.

Hôm nay, cả Mai gia cùng nhau ăn cơm, sau bữa tối, Mai Tài Hoa yêu cầu mọi người ở lại nói chuyện.

Gần đây ông ta đi tới thành phố thời trang Millan Italia, học chuyên ngành thiết kế nội thất của Italia, sau đó ông ta lại đi một vòng quanh Châu Âu, thu hoạch được rất nhiều.

Hôm nay ông ta trở về không ngại đường xa mệt mỏi, muốn chia sẽ cùng gia đình, tiện thể nghe tình hình công việc của công ty.

Phòng khách của biệt thự Mai gia rất lộng lẫy, thiết kế rất giống một cái hội trường.

Hôm nay cuộc họp không chỉ có người trong gia đình Mai gia, mọi nhân viên cấp cao của Vĩnh Hưng cũng đến, trong đó có cả những nhân vật kì cựu của công ty.

Một cái phòng khách lớn như vậy cũng chặt cứng người!

Hội nghị bắt đầu, hội trường trở lên rất căng thẳng, Diêm Ninh đầu tiên làm khó bộ phận tài vụ, nói bộ phận tài vụ không hỗ trợ bộ phận kinh doanh, kế hoạch kinh doanh của bộ phận kinh doanh đã được công ty thông qua, nhưng bộ phận tài vụ lại không cung cấp tiền, nhiều lần không cung cấp tiền cho bộ phận kinh doanh, khiến cho kế hoạch kinh doanh năm nay bị chậm lại, ảnh hưởng tới việc mở rộng nghiệp vụ của công ty rất nhiều.

Bộ phận tài vụ là do con trai thứ hai của Mai Tài Hoa là Mai Tân làm giám đốc, anh ta mới nghe thấy Diêm Ninh công kích mình, vội phản kích lại, lúc đó rất tức giận, cãi nhau luôn với Diêm Ninh.

Mai Tài Hoa nhíu mày, quát:
-Mai Tân, con còn biết lớn bé nữa không? Nói công việc của con làm không tốt, con phải biết tiếp thu, sửa đổi, nỗ lực hơn! Ở đâu lại được hỗn như vậy?

Mặt Mai Tân đỏ lên, nhưng lời của bố anh ta không dám cãi, chỉ có thể nuốt xuống, chỉ liếc nhìn người ngồi ở hàng sau Thái Tinh Vũ một cái.

Cái tên họ Thái đó, ở công ty là một người không tốt đẹp gì, chuyện này chắc chắn là anh ta nói lại với Diêm Ninh, không thì Diêm Ninh sẽ không nắm rõ tình hình kinh phí của bộ phận kinh doanh như vậy?

Hai bên âm thầm đấu với nhau, Diêm Ninh đang chiếm thế thượng phong, bà ta cười rất nham hiểm, những người ở phe đó cũng bắt đầu báo cáo, trong công việc có rất nhiều điểm sáng, Mai Tài Hoa nghe xong cảm thấy rất vừa ý.

Lúc đó sĩ khí của Diêm Ninh lên cao.

Đúng vào lúc bà ta đang rất hào hứng, Mai Vân ho mấy tiếng, hắng giọng.

Anh ta hướng về phía Mai Tài Hoa nói:
-Bố, có một việc con phải báo cáo lại với bố, công ty gần đây tồn tại một số vấn đề. Đặc biệt là việc miễn giảm nhân sự, không theo trình tự quy tắc của công ty, gây ra nhiều tranh luận trong công ty.

Ví dụ một nhân viên của bộ phận tiêu thụ, thành tích công việc cũng không tồi, nhưng vô cớ bị đuổi việc, công ty có rất nhiều tranh luận.

Mai Tài Hoa nhíu mày nói:
-Mai Vân, con muốn nói gì, không nên úp mở thế!

Mai Vân khó xử nói:
-Con nghĩ nội bộ công ty cần phải sắp xếp lại, trong việc cắt giảm nhân viên phải có quy tắc, không thể làm chuyện phách nối được. Điều này đối với việc thu hút người tài và giữ chân những người tài ở lại công ty thật là không có lợi, công ty chúng ta hiện nay không phải chỉ là một cái xưởng nhỏ nữa.

Hiện nay chúng ta phải mở rộng sang Hồng Kong, với hệ thống quản lý như vậy, làm sao có thể phù hợp…

-Mai Vân, những gì cậu nói có phải là việc lần trước tôi đã đuổi việc một nữ nhân viên của bộ phận tiêu thụ, đây là quyết định của tôi, tôi là Phó tổng, tôi có quyền đuổi việc một nhân viên tôi thấy không phù hợp!
Diêm Ninh ngắt lời của Mai Vân nói.

-Được rồi, được rồi, đây chỉ là một việc nhỏ, mọi người không có việc nào quan trọng hơn báo cáo sao?
Mai Tài Hoa không kiên nhẫn được nói.

Ông ta vô tình quay sang phía Diêm Ninh nói:
-Tiểu Ninh, em đã đuổi ai? Lại dẫn đến rối loạn lớn trong công ty?

Diêm Ninh thở một hơi, nói:
-Chính là nữ nhân viên tên Ân Đình Đình, cô ta không biết trên dưới, em phê bình công việc của cô ta…

-Ai?
Mai Tài Hoa từ ghế đứng dậy, chỉ tay về phía Diêm Ninh nói:
-Em mới nói là ai? Ân Đình Đình?

Diêm Ninh nghiêm túc gật đầu nói:
-Chính là cô ta, Tài Hoa anh quen cô ta sao? Cô ta chỉ là một đại diện của bộ phận tiêu thụ thôi mà!

-Đừng có nói nhảm!
Mai Tài Hoa đập tay xuống bàn, tức giận quát:
-Ai cho em quyền có thể đuổi việc nhân viên? Em…em…em…

Mai Tài Hoa liên tục nói mấy câu em, ông ta tức giận quá, khiến cho tất cả mọi người trong phòng đều im lặng không dám nói gì, chỉ có hai anh em Mai Vân và Mai Tân âm thầm mỉm cười.
Bình Luận (0)
Comment