Quan Sách

Chương 860

Ba mươi năm Hà Đông, bốn mươi năm Hà Tây.

Khởi đầu công việc đầu năm của phòng hợp tác kinh tế gặp vô vàn khó khăn hơn Trần Kinh tưởng tượng.

Trần Kinh muốn sau năm mới, lợi dụng lực ảnh hưởng của mình ở Hải Sơn, có thể thiết thực làm các hạng mục công việc trên vấn đề hợp tác của Nam Cảng và Hải Sơn.

Thông qua làm các hạng mục, một mặt để cho các ban ngành của phòng hợp tác kinh tế có thể khởi động, hơn nữa là muốn cho tất cả mọi người có việc để làm.

Quan trọng hơn là, có dự án, sẽ có kinh phí và có thể giải quyết sự bế tắc hiện tại của phòng hợp tác kinh tế, đơn vị có vốn dự án, sẽ làm được nhiều việc, dần dần sẽ đi vào quỹ đạo.

Nhưng sự thật đã chứng minh, suy nghĩ này này của Trần Kinh có hơi quá.

Lý Quốc Vĩ lần này đến Việt Châu báo cáo tình hình cho Trần Kinh, trước mắt có nhiều ban ngành trong Tỉnh nhúng tay thực hiện áp chế dự án hợp tác hai địa phương của phòng hợp tác kinh tế.

Cho dù Hải Sơn hay là Nam Cảng, khi đối diện trước áp lực của các ban ngành, bọn họ sẽ không còn lý do gì có thể ủng hộ phòng hợp tác kinh tế.

Dự án không thành, đối với Trần Kinh mà nói đó là một thách thức không có hồi kết.

Đầu tiên, sự tình trước kia của phòng hợp tác kinh tế sữa chữa lại bề mặt của phòng đại diện đã được nhắc lại, Sở Xây dựng tỉnh Lĩnh Nam, Cục Xây dựng đô thị của thành phố Việt Châu đưa ra thông báo chỉnh đốn và cải cách đối với phòng hợp tác kinh tế, yêu cầu lập tức dừng ngay hoạt động văn phòng đại diện, đồng thời các ngành liên quan phát công văn thông báo sự tình này cho ngành truyền thông.

Ngoài ra, công việc mang tính thiết thực của nhiều dự án mà phòng hợp tác kinh tế trước đây vạch ra, cũng bị phủ quyết trên cuộc họp Đảng ủy của Ủy ban nhân dân tỉnh, các đơn vị thuộc Tỉnh, đã liên kết vây hãm đối với sự hình thành của phòng hợp tác kinh tế.

Ủy ban cải cách và phát triển đi đầu trong việc làm khó dễ phòng hợp tác kinh tế.

Phòng họp tác kinh tế tham gia vào việc hợp tác liên khu vực Hải Sơn và Nam Cảng, khi chuẩn bị thành lập lao động, nhân tài, tài nguyên, cơ chế hợp tác của hai bên vvv… thì lúc này Ủy ban cải cách và phát triển công khai tỏ vẻ, cho rằng cách làm này của phòng hợp tác kinh tế đã vượt quyền, gây trở ngại nghiêm trọng đến cải cách trật tự thị trường, yêu cầu Hải Sơn và Nam Cảng hai nơi phải kịp thời phản ánh tình huống cụ thể cho Ủy ban cải cách và phát triển.

Theo sát Ủy ban cải cách và phát triển, Cục thế nhà nước của Tỉnh, Tài nguyên nhân lực của Tỉnh cũng lần lượt làm khó dễ phòng hợp tác kinh tế.

Nhất là Cục thuế nhà nước, cục trưởng Cục thuế nhà nước Triệu Đông Cường không ngờ gọi phòng hợp tác kinh tế là quấy nhiễu chính sách thuế vụ nhà nước, ảnh hưởng đến công việc của nhân viên công tác và công việc bình thường của các ban ngành.

Trần Kinh nghe nói như thế, hắn lúc này quá tức giận đã ném ấm trà trên tay xuống mặt đất.

Triệu Đông Cường trước đó không lâu gọi điện thoại cho hắn giọng điệu không cung kính có phần khách khí

Trần Kinh biết rằng ông ta bôn ba là vì chuyện của Vạn Hữu, lúc này liền nhỏ nhẹ khước từ lời mời của ông ta.

Không ngờ người này đã trở mặt nhanh như vậy, mềm dịu không thành, lúc này mặt mày mới trở nên đen thui, hơn nữa còn mạnh mẽ quy chụp phòng hợp tác kinh tế.

Là lãnh đạo cấp một của Tỉnh, đã có thể làm việc như vậy, trong lòng Trần Kinh rất căm tức nhưng không có cách nào.

Cục diện bây giờ, khiến cho Trần Kinh cuối cùng đã có phần cảm thông cho lão Hoàng tiền nhiệm của mình.

Việt Châu là một mảnh đất trung tâm lợi ích đan xen, phòng hợp tác muốn làm ra thành tích, ắt phải xâm phạm lợi ích của người khác.

Duới tình huống như thế, bị người khác nhìn chăm chú vào sau đó nắm chặt không buông, tiếp đó hợp nhau tấn công, thách thức như vậy quá lớn.

Lão Hoàng đã tới tuổi về hưu, thay vì mạo hiểm chi bằng để cho cục diện sóng yên biển lặng, ông ta muốn bình an lui xuống.

Hiện tại Trần Kinh đến đây muốn thay đổi, vừa mới có chút động tác, đã nhận được phản ứng kịch liệt như thế, vượt qua dự liệu của hắn.

Mấy ngày nay, người từ trên xuống dưới của phòng hợp tác kinh tế rơi vào tình cảnh bi thảm.

Sắc mặt cảu Vương Quyền Trọng âm trầm, còn Thi Kiến Quốc vẫn bộ dáng thờ ơ lãnh đạm, sáng 9h đi làm, chiều 5h về nhà, gặp người xa cách. Liêu Diệu Dương so với ngày thường cũng khiêm tốn không ít, trong đơn vị anh ta hay ba hoa khoác lác, cũng không giống lấy trước kia không kiêng nể gì rồi.

Cả phòng bên dưới đủ loại ý kiến bàn luận.

Thời gian trước bởi vì chữ “ thành tích“của Trần Kinh, khiến mọi người nhận được đãi ngộ, khiến cho phòng hợp tác kinh tế nở mày nở mặt.

Toàn bộ đơn vị từ trên xuống dưới đều được khen ngợi.

Nhưng hiện tại, phòng hợp tác kinh tế bỗng nhiên lâm vào tình cảnh tứ bề khốn đốn, lập tức Sở xây dựng tỉnh và Cục Xây dựng đô thị thành phố là khởi nguồn thu nhập duy nhất của phòng hợp tác kinh tế, thực thi thủ đoạn cưỡng chế lầu một của ký túc xá, phòng hợp tác kinh tế lập tức trở lại trước công nguyên.

Không chỉ như vậy, các đơn vị anh em trở mặt, những ngày tiếp theo của phòng hợp tác kinh tế càng thêm gian nan.

Trong phòng lúc này rõ rang không có đơn vị nào ra mặt, thậm chí có người lo lắng, phòng hợp tác kinh tế sẽ bị triệt tiêu bởi chính quyền của Tỉnh.

Còn về nghị luận của Trần Kinh, cũng xuất hiện chuyển biến lớn 180°.

Trước kia nói tuổi trẻ tài cao, hiện tại liền biến thành tuổi trẻ khí thịnh. Trước kia nói có gan quyết sách, hiện tại nói là mù quáng mạo hiểm. Trước kia nói thiết diện vô tư, có gan chạm đến mãnh đất mẫn cảm, hiện tại chính là nghé con mới đẻ không hiểu chuyện, đem đơn vị đến con đường chết.

Thậm chí có phóng viên bắt đầu tung tin về thưởng cuối năm của phòng hợp tác kinh tế, nói phòng hợp tác kinh tế cuối năm thưởng cho mỗi người máy laptop, MP3 và sản phẩm kỹ thuật số cao cấp, có thể bị cáo buộc vi phạm nghiêm trọng.

Có đôi khi đồng sự của phòng hợp tác kinh tế không cẩn thận vừa đi ra cửa, đã bị bị phóng viên níu lấy phỏng vấn.

Khiến cho trong lòng của mọi người hiện tại đều bàng hoàng, không dám tùy tiện xuất hiện, mà bảo vệ trước cổng trước đây có hai người giờ đổi thành bốn người thay phiên nhau túc trực.

Trận phong ba này, đã đẩy phòng hợp tác kinh tế và Trần Kinh đứng mũi chịu sào.

Trần Kinh chủ trì công việc phòng hợp tác kinh tế từ trước tới nay, đối mặt với nhiều thử thách lớn.

Thời buổi hiện tại đều là hiện thực, phòng hợp tác kinh tế không có năng lượng gì, không có quyền lực, vị trí gì, tất nhiên phải chịu sự chèn ép của đơn vị khác.

Mà đối mặt với một số chỉ trích hoàn toàn không công bằng, không có đủ năng lượng và lực ảnh hưởng, cũng không có thủ đoạn phản kích hữu hiệu.

Thông cảm kẻ yếu, trong giới quan trường không có vòng lợi ích này.

Mọi người đều là người danh lợi, đứng trong sân danh lợi chỉ có lợi ích, nào có cái gọi là tồn tại sự đồng cảm.

Trần Kinh gần đây đang suy nghĩ, tại sao phòng hợp tác kinh tế đột nhiên đối mặt với nguy cơ như vậy.

Hắn thông qua các phương pháp vẫn không tìm ra căn nguyên của vấn đề.

Cuối cùng hắn liên lạc với Tưởng Hằng Vân, Tưởng Hằng Vân lại gọi cho Hồ Tuấn Trung ở Điền Nam.

Hồ Tuấn Trung dù sao cũng là lão làng ở Lĩnh Nam, ông ta rốt cục nói cho Trần Kinh hiểu căn nguyên sự tình ở chỗ nào.

Trần Kinh ra tay giải quyết chuyện phần mềm Vạn Hữu, và đại học Việt Châu, cách làm này tuy tạm thời được lợi, nhưng đã đắc tội với một số viên quan mấu chốt của Tỉnh thành.

Phó chủ tịch Tỉnh của Ủy ban nhân dân tỉnh Vạn ái Dân là lãnh đạo trứ danh trong ngành công nghệ cao của Lĩnh Nam.

Vạn Ái Dân từ khi bắt đầu là Bí thư Chủ tịch thành phố, đã nắm về sản xuất công nghiệp khu công nghệ cao.

Khu công nghệ kỹ thuật hiện đại tiên tiến của Lâm Cảng, được ông ta xây dựng khi ông ta đảm nhiệm chức Phó chủ tịch thường trực của Lâm Cảng.

Sự thành công của khu khoa học kỹ thuật hiện đại tiên tiến, cũng làm cho Vạn Ái Dân xem như kho báu.

Sau ông ta được điều nhiệm thành Chủ tịch thành phố Hoàn Thành, trong thời gian là Bí thư thành ủy, ông đã chế tạo sản xuất cao cấp, giúp Hoàn Thành nhận được hơn trăm triệu vốn đầu tư. Hơn nữa Hoàn Thành phải nâng cao mô hình hoạt động công nghệ này trong vòng ba mươi năm, cũng do Vạn Ái Dân một tay thúc đẩy.

Vạn Ái Dân sau đó công tác ở Tỉnh một năm, mãi vẫn theo đuổi sự nghiệp phát triển của khu kỹ thuật công nghệ cao tiên tiến.

Phần mềm Vạn Hữu cũng là lời tựa và sinh mệnh của Vạn Ái Dân.

Tiền thân của phần mềm Vạn Hữu là phòng làm việc gia công phần mềm, sau này có vốn của chính phủ gia nhập vào, lãnh đạo liên quan tìm được Vạn Ái Dân thỉnh cầu ông ta ban tên cho.

Vạn Ái Dân họ Vạn, lúc này công ty phần mềm có thể gọi là “ Vạn Hữu”, có nghĩa là hàng vạn bạn bè.

Hơn nữa ông ta còn đích thân viết bốn chữ lớn“ Phần mềm Vạn Hữu”, bốn chữ lớn trên cao ốc của Vạn Hữu tại khu công nghệ cao Lâm Cảng chính là phiên bản phóng to trên thư tay của Vạn Ái Dân.

Trần Kinh hiểu được một số chân tướng này, dần dần cũng hiểu chính hắn đã chọc giận một số người.

Dù sao, Trần Kinh trước kia công tác ở Lĩnh Nam chỉ làm việc ở một góc của Hải Sơn, thiếu sự hiểu biết về sinh thái chính trị và khí hậu chính trị của toàn bộ Lĩnh Nam.

Cho nên hắn càng không biết việc chơi cờ trong chính trị của tầng lớp cao tầng ở Lĩnh Nam.

Hắn chỉ dựa vào việc mình là chủ của công việc, lần này gặp phải giáo huấn lớn.

Tại sao Trần Kinh bắt đầu động thủ, không tỏ thái độ này với lãnh đạo quan trọng trong Tỉnh, hắn sẽ không phải đối mặt với áp lực này?

Các dự án của phòng hợp tác kinh tế vào năm trước đều đang được đẩy mạnh vững vàng, hoàn toàn không có người nhảy ra phản đối hay nghi vấn, trong chuyện này là có nguyên nhân gì?

Trần Kinh cẩn thận nghiền ngẫm, cũng dần có chút lĩnh ngộ.

Điểm này hoàn toàn phản ánh mức độ tinh xảo trong trò chơi của cấp cao.

Trần Kinh lúc ấy trên tay đang cầm một số tài liệu quy phạm quy định về hợp tác của Vạn Hữu và đại học Việt Châu, hắn nếu đem chuyện này chọc ra, nếu lần nữa gặp vấn đề liên tiếp, rất dễ khiến người khác liên tưởng Trần Kinh đắc tội người.

Mà năm sau, sự tình của Vạn Hữu đã có kết luận rồi, sau khi đưa ra kết quả xử lý liên quan, lại có hàng loạt sự tình phát sinh.

Người khác cũng sẽ không đem chuyện này liên hệ tới phần mềm Vạn Hữu.

Đối phương có thể đường đường chính chính châm biếm nghiêm khắc việc thực thi hợp tác của phòng hợp tác kinh tế.

Sự khéo léo trong lúc này chỉ có thể ngầm hiểu, không thể truyền lời.

Đối mặt cục diện này, Trần Kinh lắc đầu cười khổ, đây là môi trường chính trị của Lĩnh Nam sao?

Hắn đơn thương độc mã ở Lĩnh Nam, người khác căn bản là không coi hắn ra gì.

Điều này cũng thể hiện ra sự bảo thủ của chính đàn và tính bài ngoại ở Lĩnh Nam.

Hiện tại đối với Trần Kinh mà nói, hắn biết rất rõ, từ trên xuống dưới, đang có nhiều ánh mắt ngó chừng hắn.

Có người muốn xem bộ dáng hắn lúc này như thế nào, làm sao vừa thất bại đã bỏ chạy.

Càng nhiều người muốn nhìn thấy tình trạng của hắn, sau đó quyết định khi nào là thời cơ tốt nhất để ném đá xuống giếng.

Đương nhiên, cũng có người đang xem náo nhiệt, cũng như mọi khi bình thường đang đi trên đường nhìn thấy hai người không liên can đánh nhau, mọi người đều nhìn xem người mà đán người kia tàn nhẫn thế nào, sau đó người bị đánh sẽ thê thảm như thế nào, sau đó đem chuyện này bàn tán trong quán trà.

Trong đầu Trần Kinh vừa nghĩ như vậy, liền nghĩ không ra mình ở Lĩnh Nam còn có bao nhiêu người hy vọng mình có thể vững vàng vượt qua nguy cơ lần này.

Cũng có thể có người, nhưng một số người này lại bất lực.

Kiều Chính Thanh e rằng cũng bất lực trước tình cảnh mình đang gặp phải hiện tại.

Đối với Kiều Chính Thanh bây giờ mà nói, công việc chủ yếu của ông ta là ở trên.

Lần này, các ban ngành của thành phố các Tỉnh sẽ điều chỉnh nhiều, đây có thể là Kiều Chính Thành không có nhiều cơ hội.

Nếu lúc này điều chỉnh ông ta không còn cách nào tiến vào bộ máy của ủy viên thường vụ, tiền đồ của ông ta e rằng phải trải qua chuyển biến lớn rồi.

Sự tàn khốc của chính trị là ở chỗ này, tuổi tác và vị trí hai cửa ải đều không thể bỏ qua.

Đến tuổi gì sẽ đến vị trí nào, bỏ lỡ tuổi, sau này sẽ không có cơ hội được đề bạt, sai một ly đi ngàn dặm.
Bình Luận (0)
Comment