- Quân phân khu Hải Đông đích thật là nhân vật thay người làm việc vặt, tuy nhiên, mặc dù là làm việc vặt nhưng cũng vì an toàn quốc phòng cả. Không có chúng tôi làm việc vặt, tân binh làm sao tiến vào bộ đội.
Không có chúng tôi làm việc vặt, an trí quân nhân tìm ai phụ trách?
Không có chúng tôi ngẫu nhiên làm việc vặt, năm 97 khi trận đại hồng thủy tiến đến thì người chết càng nhiều hơn. Ở trước mặt con mãnh thú và dòng nước lũ, nhân dân chúng ta, con cháu dân chúng ta là người đáng yêu nhất, những lời này cũng không phải Nguyễn Tiến tôi nói. Đài truyền hình Trung ương thường xuyên đưa ra bảng hiệu hoặc biểu ngữ như vậy, rất rõ ràng. Huống chi, khi Hải Đông làm đường không phải thường xuyên xuất hiện bóng dáng binh viên của thị quân phân khu chúng tôi sao.
Tôi vì sao nói sửa trị khe suối Vượng Phu với chúng tôi cùng một nhịp thở, đó là bởi vì trận đại hồng thủy xưa nay chưa từng có năm 97, quân phân khu chúng tôi cũng trả giá bằng sinh mạng vài binh lính ưu tú. Bọn họ vì cứu sinh mạng và tài sản giúp dân chúng mà hy sinh. Bí thư Dương, Nguyễn Tiến tôi nói lời này có chính xác, có nửa câu gian dối nào không? Nguyễn Tiến cũng tức giận, lấy khí thế dũng mãnh bức Đồng chí Dương Bản Thủy.
- Nói sao hay như hát, vậy tôi đây xin hỏi Tư lệnh Nguyễn.
Nếu nói phương án sửa trị khe suối Vượng Phu có thể thông qua, Tư lệnh Nguyễn không phải là Thành ủy ủy viên thường vụ sao? Không phải một trong những vị lãnh đạo của Hải Đông sao, tôi đây muốn hỏi người con trung thành của nhân dân là Tư lệnh Nguyễn đây, người chuẩn bị gì cho sửa trị khe suối Vượng Phu. Có phải chuẩn bị rút từ bộ đội ra vài trăm triệu đầu tư vào hay không? Chỉ múa mép khua môi thì ai không nói được? Quân nhân các người chú trọng nhất là sỉ diện đàn ông, vậy sao không lấy sĩ diện quân nhân ra. Dương Bản Thủy cười lạnh một tiếng, lấy mắt nhìn Nguyễn Tiến.
- Vài trăm triệu thì Nguyễn Tiến tôi không có bản lĩnh, tôi thừa nhận năng lực có hạn. Tuy nhiên, tôi tin tưởng, khu Nguyệt Hồ với kinh tế xếp hạng 4 toàn thành phố thì chứng tỏ Bí thư Quận ủy Đồng chí Dương Bản Thủy nhất định sẽ lo được vài trăm triệu. Nguyễn Tiến tôi mỏi mắt mong chờ. Về phần tôi tất nhiên không thể chỉ nhìn không. Ra chút sức là chuyện tôi phải làm rồi.
Thủ hạ của tôi còn có vài quân làm việc vặt không chính hiệu. Khe suối Vượng Phu đến lúc đó cần vận dụng máy xúc, máy bốc xếp hay xe vận chuyển bộ đội chúng tôi có thể góp vào được.
Hơn nữa, nhân sự cũng có. Đến lúc đó chỉ cần Chủ tịch thành phố Diệp cần, chúng tôi kiên quyết hưởng ứng. Nguyễn Tiến đặt mạnh tách trà lên bàn, âm thanh phát ra một tiếng giòn vang. Cứ như là đang tuyên chiến với Đồng chí Dương Bản Thủy vậy. - Vài trăm triệu, Dương Bản Thủy tôi không có bản lĩnh. Tuy nhiên, là bí thư Khu Nguyệt Hồ, Tư lệnh Nguyễn có thể lấy ra thứ gì, chúng tôi kiên quyết cũng lấy ra thứ đó. Các ngài ra người, chúng tôi cũng bỏ người ra, các ngài ra tiền, chúng tôi cũng ra tiền. Các người ra xe, chúng tôi tuyệt không thua kém. Dương Bản Thủy quýnh lên, quên luôn phương án khe suối Vượng Phu, gân cổ lên đấu võ mồm cùng Nguyễn Tiến.
- Hai đồng chí, hiện tại đang thảo luận phương án khe suối Vượng Phu có được hay không, vẫn chưa có quyết định xuống. Đến lúc đó nếu phương án không khả thi, không có thổ nhưỡng, thì uổng phí khí lực. Phó bí thư Thành ủy Đồng chí Thái Quý Quyền thản nhiên hừ nhất chí, Diệp lão đại thiếu chút nữa đập bàn.
Thái Quý Quyền tuy không nói vào trực diện vấn đề, cũng không nói đồng ý hay phản đối đối với phương án khe suối Vượng Phu. Nhưng, thông qua sự chen lời vừa rồi, Đồng chí Dương Bản Thủy nhờ vậy mà tỉnh ra. Lập tức, mặt có chút đỏ. Thái Quý Quyền nói chuyện như thế không phải ám chỉ các ủy viên thường vụ đang ngồi, ông ta không đồng ý kế hoạch sửa trị khe suối Vượng Phu. Nếu đồng ý tuyệt sẽ không nói lời này. - Haizz... vấn đề khe suối Vượng Phu đích xác quá lớn, phỏng chừng 2 tỷ rưỡi đầu tư xuống có thấy sủi tăm hay không đều khó nói. Vừa rồi vấn đề đồng chí Bản Thủy lo lắng tôi cũng có nhìn thấy. Trưởng ban thư ký Thành ủy Cao Hoa thản nhiên nói, còn tạm dừng lại một chút, quét nhìn mọi người liếc mắt một cái, mới nói, - Khe suối Vượng Phu có nên sửa trị hay không, thì rõ là nhất định phải sửa trị rồi. Tuy nhiên, phương diện phương án có nên cần sửa chữa một chút hay không. Tỷ như, kế hoạch của Ủy ban nhân dân thành phố là 2 tỷ rưỡi, có thể sửa thành hai trăm triệu hay không. Tỷ như, trong phương án nói phải mở rộng đường sông, dỡ bỏ các công trình xây dựng chiếm đường sông. Các công trình xây dựng sai quy định khẳng định nên hủy đi, tuy nhiên, nên hủy và hủy được hay không lại là hai vấn đề.
Vấn đề này khả năng sẽ kéo theo nhiều vấn đề khó giải quyết đến. Tỷ như, vào vài thập niên người ta trước đã xây dựng lên những kiến trúc kiên cố, thời điểm đó chắc hẳn là được phê duyệt cấp đất, giấy phép xây dựng còn chưa hình thành quy định chính thức bằng văn kiện, chúng ta có thể nói bọn họ xây dựng trái phép sao? Giấy phép xây dựng quy định gì? Cái này rõ là chúng ta dùng chính sách hiện tại đi cân nhắc chuyện trước kia, phỏng chừng sẽ không thể thực hiện được.
Mượn việc kết hôn mà nói, vài thập niên trước, có mấy người nhận được giấy đăng ký kết hôn. Người ta không làm theo nhưng vẫn là vợ chồng, hơn nữa quốc gia cũng phải công nhận. Cho nên, khe suối Vượng Phu phải sửa trị chắc chắn là phải sửa trị, nhưng không thể khuếch trương quá lớn, quá lớn thì tài lực không đủ ngược lại khiến cho có tác dụng ngược, dùng một từ để hình dung, đó là 'thối'.
- Ừ, Trưởng ban thư ký Cao có cái nhìn rất chuẩn xác. Khe suối Vượng Phu nên được sửa trị, không sửa trị không được. Đơn giản chỉ là vấn đề đại sửa trị và tiểu sửa trị thôi. Mấu chốt là không có tiền, có tiền sẽ dễ làm việc. Bí thư Đảng ủy Công an đồng chí Thiết Đinh Sơn cũng mịt mờ biểu đạt ý mình, chính là không đồng ý với con số 2 tỷ rưỡi.
- Kiếm 2 tỷ rưỡi có thể làm ra thứ gì, vừa rồi Trưởng ban thư ký Cao không phải nói rồi sao, 2 tỷ rưỡi này đầu tư vào sửa trị khe suối Vượng Phu có sùi bọt không đều rất khó nói, hai ba trăm triệu đầu tư vào chẳng lẽ có thể sùi bọt lớn.
Điều này, Dị Hùng rất là hồ đồ. Chắc không phải sóng nước do tảng đá nhỏ ném vào ngược lại có thể lớn hơn so với tảng đá lớn chứ. Đây là đạo lý gì, Dị Hùng càng hồ đồ. Có lẽ là Dị Hùng ngu dốt, tuy nhiên... Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Cổ Dị Hùng nói đến đây nhìn Cao Hoa liếc mắt một cái, lại nói,
- Mặc kệ thế nào, khe suối Vượng Phu khẳng định phải hạ quyết tâm lớn, đầu tư mạnh mẽ để tu sửa. Nếu không tu sửa, tựa như Tư lệnh Nguyễn có nói, chúng ta không thể không nhìn thấy sinh mạng, bởi vì sinh mạng là vô giá. Tin rằng Chủ tịch thành phố cũng nhìn ra vấn đề này nên mới hạ đại quyết tâm. Hơn nữa, sau khi sửa trị xong khe suối Vượng Phu ảnh hưởng tích cực nó mang đến không thể đo lường hết. Vừa rồi một số đồng chí chỉ thấy việc sửa trị khe suối Vượng Phu mang đến ảnh hưởng tiêu cực. Kỳ thật, phát triển lớn sau khi sửa trị khe suối Vượng Phu thì mọi người nghĩ qua chưa?
- Nói nghe rất hay, khe suối Vượng Phu tuy nói là một ổ vàng thơm, nhưng cái mà Diệp Phàm tôi muốn nói chính là chỉnh trị xong Khe suối Vượng Phu, kỳ thật nó cũng là trợ lực cho Hải Đông chúng ta. Trước khi tôi đến Hải Đông thì tôi ở khu Hồng Liên, Thủy Châu làm Bí thư Quận ủy, nơi đó cũng có con sông Hồng Liên. Việc sửa trị so với khe suối Vượng Phu của chúng ta khó khăn gấp mấy lần. Nhân viên công tác của chúng tôi vắt hết óc ra, đưa ra việc kiến thiết khu sinh thái nhân văn Hồng Liên, cuối cùng, phương án này chiếm được tán thành của tỉnh bộ.
Mọi người không ngại thì có thể nhìn, sông Hồng Liên hiện tại, đã từ một con sông thối, rác rưởi biến thành một con sông có phong cảnh nổi tiếng. Hơn nữa, hai bờ sông hàng loạt quy hoạch như khu công nghiệp, tửu lầu xa hoa, nhà khách và một loạt quy hoạch có thể mang đến lợi ích cho nhân dân khu Hồng Liên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
Như vậy đi, qua đoạn thời gian nữa, nếu có rảnh, tôi sẽ dẫn thành viên bộ máy Ủy ban nhân dân thành phố cùng với nhân viên công tác các ban ngành có liên quan đến khu Hồng Liên đi khảo sát. Nhìn người ta làm như thế nào, như thế nào mà khiến cho một con sông rác rưởi phát triển. Chúng ta cũng phải học kinh nghiệm của Hồng Liên, có thể biến khe suối đe dọa tính mệnh Vượng Phu thành nguồn trợ lực cho Hải Đông chúng ta bay lên.
Những phát triển mà việc sửa trị khe suối Vượng Phu mang đến, chỗ tốt đối với Ủy ban nhân dân thành phố, kiến thiết và phát triển kinh tế không thể đo lường hết. Tài liệu trong tay các vị cũng có nói đến, chúng ta không phải chỉ mở rộng khe suối Vượng Phu, chỉ xây dựng cải tạo đê đập là được. Nhưng có một quy hoạch chỉnh thể là muốn đưa khe suối Vượng Phu biến thành khe suối kiếm tiền. Khiến cho khe suối Vượng Phu tái sinh như trước kia. Nói đến nơi đây, Diệp Phàm nhìn Phó Chủ tịch thường trực thành phố Trương Minh Sâm liếc mắt một cái, cười nói,
- Huống chi, kế hoạch sửa trị khe suối Vượng Phu lớn, cùng với việc thành lập bộ chỉ huy khe suối Vượng Phu, cùng danh sách nhân viên tổ chức. Do tập thể bộ máy Đảng uỷ Ủy ban nhân dân thành phố quyết định. Các vị cũng thấy được, ở sau mỗi phần tài liệu có phải có người kí tên hay không. Mặc dù đó là tài liệu photo, nếu các đồng chí muốn thấy bản chính thì ở chỗ tôi này. Chủ tịch thành phố Trương, anh nói đúng không?
- Cái này... Trương Minh Sâm nhất thời có chút nghẹn lời, không thể tưởng được Diệp Phàm thật đúng là âm trá, không ngờ lợi dụng cả chính mình.
- Chủ tịch thành phố Trương, chữ ký trên này hẳn không phải giả chứ? Lúc này, Nguyễn Tiến thản nhiên cười hỏi Trương Minh Sâm, tất nhiên là tương trợ cho Diệp lão đại một phen.
- Là của tôi kí tên, kế hoạch sửa trị khe suối Vượng Phu tôi cũng đồng ý. Chữ kí này không cần hoài nghi, tin tưởng các vị cũng quen thuộc với nét chữ của tôi. Trương Minh Sâm bị buộc bất đắc dĩ nên phải nói rõ.
- Bí thư Phạm, phần tài liệu này cuối năm ngoái tôi có báo cáo qua với ngài. Lúc ấy ngài cũng nói qua, muốn đưa đến hội nghị thường vụ Thành ủy thông qua một chút. Nói đến nơi đây, Diệp Phàm nhìn chằm chằm Phạm Xa rồi lại nói,
- Hơn nữa, lúc trước khi nghe xong báo cáo của tôi, ngài liền trực tiếp nói, việc sửa trị khe suối Vượng Phu đã tới mức phải sửa trị rồi không thể tiếp tục trì hoãn, tôi nói có đúng không?
- Đúng vậy, khe suối Vượng Phu đích xác đã tới lúc nên sửa trị rồi. Tôi thấy việc này đã định như vậy rồi. Cứ theo yêu cầu trên phương án thông tri xuống, các đồng chí thấy thế nào? Phạm Viễn cũng rõ ràng, cũng gật đầu. Mặt ngoài thấy đang trưng cầu ý kiến nhưng trên thực tế là đánh nhịp quyết định xuống.
Phạm Viễn đã gật đầu, việc này là do Diệp Phàm thúc đẩy. Trương Minh Sâm cũng có ký tên, những người khác còn có gì để nói. Dương Bản Thủy chép miệng không nói gì, còn Tô Phương tất nhiên sớm câm miệng, cô chỉ thấy ưu đãi mà Tô Gia có thể cho cô.
Trong lòng vốn không muốn tranh luận với Diệp lão đại.
Chỉ có điều ngẫu nhiên kích thích Diệp lão đại một chút khiến hắn khó chịu một chút. Việc này, tất nhiên sẽ đến tai Tô Lâm Nhi, tâm ý đến là được rồi. Về phần Cao Hoa, căn bản là xem sắc mặt của Phạm Viễn.
- Cảm ơn các đồng chí ủng hộ hạng mục đẩy dời sửa trị khe suối Vượng Phu của Ủy ban nhân dân thành phố, tôi đại biểu cho Ủy ban nhân dân thành phố cảm tạ mọi người. Diệp Phàm nói một câu vô nghĩa sau, nhìn mọi người liếc mắt một cái, nói,
- Nếu phương án sửa trị khe suối Vượng Phu đã được Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố thông qua.
Thì phương án này chính là chuyện trọng đại của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố Hải Đông chúng ta. Đương nhiên, vừa rồi trong khi thảo luận giao lưu rất nhiều đồng chí đều đưa ra vấn đề.
Tôi cũng vô cùng hiểu rõ, sắp tới khi tiến hành sửa trị khe suối Vượng Phu sẽ gặp nhiều vấn đề. Khó khăn liên quan cũng tuyệt không phải ít, mượn phương diện kiến thiết đường sông cùng phê duyệt đất đai ra để nói đi, vấn đề sẽ không ít. Sau khi mừng năm mới trở lại liền phát hiện một vấn đề lớn. Vào cuối năm ngoái khi Ủy ban nhân dân thành phố đã thông qua văn kiện sửa trị khe suối Vượng Phu.
Đối với hai bộ môn có mấu chốt trọng yếu nhất của sửa trị khe suối Vượng Phu bị bại lộ ra, tôi rất là đau lòng! Diệp Phàm nói đến nơi đây, tất nhiên là có mục đích.