Quán Trà Tình Yêu Của Tiễn Tiểu Háo

Chương 26

26. Ưu Thế Cường Đại Của Vật Hy Sinh...

“ A Giai, A Giai, trong công ty có cô gái nào theo đuổi Tần Tây không? “Tiễn Tiểu Háo hưng phấn hỏi.

“ Thật rất hiếm có.” Chung Giai cười trả lời.

“ A Giai, Hàm Lạc có thích Tần Tây không?” Tiễn Tiểu Háo nghiêng người ở Chung Giai bên tai hỏi, nàng thực thích nữ hài tử hoạt bát lanh lợi kia. Nếu có thể trở thành em dâu nàng,chắc chắn nàng rất vui.

Chung Giai ở Tiễn Tiểu Háo tiếp cận trong nháy mắt hắn cảm thấy tất cả giác quan trên cơ thể đều biến mất, có dòng khí nhẹ nhàng êm ái lưu động khắp người. Chờ hắn khôi phục cảm giác, đã ngửi được mùi hương nhẹ nhàng khoan khoái trên người Tiễn Tiểu Háo, còn cảm nhận được đó là mùi hương sữa.

“ A Giai.” Tiễn Tiểu Háo bất mãn khẽ đẩy hắn một chút.

“ A, a?” Chung Giai lúc này mới ngây thơ lên tiếng.

“ A Giai, chị của mình từ trước đến nay đều hành xử như vậy, bị nàng dọa đi, ha ha......” Tiễn Tần Tây cảm thấy hai người bọn họ có triển vọng, càng muốn đem bọn họ tác hợp lại một chỗ.

“ Không, không có,tại mình xuất thần.” Chung Giai ngượng ngùng cười cười.

“ Không có việc gì chứ, ai, A Giai, anh mau nói cho tôi biết nha, Hàm Lạc có thích Tần Tây không?” Tiễn Tiểu nhỏ tiếng hỏi.

“ Hẳn là, thích đi.” Chung Giai không xác định trả lời.

“ Ừ...... Vậy là tốt rồi.” Tiễn Tiểu Háo trong lòng đã có dự tính khi nghe xong liền cười cười.

“ Chị có chuyện gạt em?” Tiễn Tần Tây thấy chị mình cười âm hiểm, biết nàng khẳng định lại tìm cách

“ Không có cái gì a......”

“ Tiểu Háo......” Đang lúc Chung Giai muốn mở miệng nói chuyện với Tiễn Tiểu Háo, Tiễn Tiểu Háo đã bị những đám mây hình dạng khác nhau ngoài cửa sổ hấp dẫn, vỗ vỗ Tiễn Tần Tây thúc giục hắn đổi vị trí.

“ A, Tần Tây Tần Tây, chúng ta đổi vị trí, chị muốn xem mây!”

“ Nga.” Tiễn Tần Tây ngoan ngoãn cùng nàng thay đổi vị trí, nhìn thoáng qua bà chị đang nhìn mây một cách nồng nhiệt, xác định chú ý lực của nàng không ở mình nơi này, mới nhỏ giọng cùng Chung Giai tán gẫu.

“ Thế nào? Vừa ý chị mình sao?”

Chung Giai ngượng ngùng đối Tiễn Tần Tây cười cười. Lại nhìn thoáng qua đứa con nít Tiễn Tiểu Háo.

“ Thật thích liền theo đuổi đi, cả nhà mình đều yêu nàng, nhất là Đại ca Nhị ca mình, từ nhỏ rất ít cho người khác phái tiếp cận nàng, cho nên nàng chưa từng yêu đương, trong sáng như trang giấy trắng. Cậu có thể phải tốn nhiều sức lực để cho nàng hiểu được.” Tiễn Tần Tây nghiêm túc nói.

“ Mình hiểu rồi.” Chung Giai càng ngày càng muốn tìm hiểu về cô gái này.

“ Nhất định phải đối tốt với nàng, Đại ca Nhị ca mình sẽ không dễ nói chuyện giống mình vậy đâu.” Tiễn Tần Tây dặn dò thêm.

“ Mình biết.”

Đối với câu trả lời của Chung Giai, Tiễn Tần Tây không hoài nghi, hắn ủng hộ Chung Giai nguyên nhân lớn nhất chính là biết hắn là người chững chạc biết quan tâm chăm sóc người yêu.

Hạ phi cơ, Tiễn Tiểu Háo dồi dào sức sống chạy đến giữa một đám con gái, cùng các nàng bắt chuyện, sau đó nàng phát hiện Tề Tiểu Mi và Quách Mỹ Mỹ đã sớm hòa mình vào nhóm nữ, chỉ có mình ngốc hồ hồ cùng hai nam nhân ngồi mấy giờ đồng hồ.

“ Đi thôi, xe đang đợi ở ngoài sân bay.” Tiễn Tần Tây mang theo đội ngũ hướng ra phía ngoài mặt đi đến.

“ Woa...... Bên này không khí không tồi nha.” Tiễn Tiểu Háo hít một ngụm không khí S thị.

“ Bờ biển thôi.”

“ Lão bản,lần này đi đâu chơi a?” một cô gái trong nhóm hỏi.

“ Ưm...... Coi các cô cậu kìa, thích ở S thị chơi hay là ở bờ biển.”

“ Bờ biển!” Mọi người nhất trí trả lời.

“ Lão bản! Tìm cái khách sạn năm sao cho chúng tôi hưởng thụ một chút đi!” Nhóm nữ bắt đầu ồn ào.

“ Được.” Tiễn Tần Tây sảng khoái đáp ứng.

“ Hoan hô!”

“ Lão bản tôi yêu ngài!”

“ Lão bản huynh tốt nhất a.”

“ Lão bản tôi trở về nhất định vì ngài bán mạng!”

Mọi người vui vẻ hoan hô, dù sao cũng là một đám người trẻ tuổi, sống lực là vô hạn.

“ Hàm Lạc, Hàm Lạc!” Tiễn Tiểu Háo lên xe, chuẩn bị thăm dò Hạ Hàm Lạc một chút.

“ Háo Tử. Lại đây ngồi!” Hạ Hàm Lạc nhiệt tình hô.

“ Ai, Hàm Lạc, gần đây em có để ý thấy Tần Tây hồng quang đầy mặt* không.” Tiễn Tiểu Háo hỏi.

“ A? Có sao?”

“ Đương nhiên có a, không biết có phải hay không có bạn gái.”

“ A......” Hạ Hàm Lạc mặt có điểm hồng, Tiễn Tiểu Háo trong lòng mừng rỡ, xem ra bọn hắn là thành a, bằng không với Hạ Hàm Lạc tính cách sao có thể dễ dàng ngượng ngùng như vậy.

“ Hắc hắc, ta biết rồi, biết rồi nha!”

“ Chị biết cái gì?” Hạ Hàm Lạc liếc Tiễn Tiểu Háo một cái.

“ Hôm nào kêu Tần Tây mang em về nhà ăn cơm,có ba mẹ chị, còn có Đại ca Nhị ca.” Tiễn Tiểu Háo cười hì hì nói.

“ Không chút đứng đắn.” Hạ Hàm Lạc mặt càng ngày càng đỏ, chuyển qua chỗ khác không thèm để ý tới Tiễn Tiểu Háo.

Tiễn Tiểu Háo đã đạt được mục đích nên không có nói thêm.

Đến bờ biển, Tiễn Tiểu Háo lôi kéo Hạ Hàm Lạc xuống xe, đối với Tiễn Tần Tây làm một cái mặt quỷ, khiến cho Tiễn Tần Tây không hiểu tại sao, mà Chung Giai thì sững sờ nhìn trước mắt Tiễn Tiểu Háo có sống lực như vậy, trong lòng âm thầm thề nhất định phải làm cho nàng thuộc về mình.

Vì thế, Chung Giai hết sức tự giác giúp Tiễn Tiểu Háo xách hành lý.

“ Cám ơn.” Tiễn Tiểu Háo trừng mắt nhìn, cảm thấy được Chung Giai quả thật rất có phong độ nam nhân, đối với hắn hảo cảm cũng tăng lên.

“ Không có gì, nam sức lực mạnh, nên làm mà. Đừng khách khí với anh, nếu có việc gì can hệ tới sức mạnh, tìm anh nha, ngay bên cạnh phòng em.” Chung Giai đối Tiễn Tiểu Háo cười cười.

“ Được a, có tương lai! Tôi kêu Tần Tây tăng lương cho anh!” Tiễn Tiểu Háo vỗ vỗ bả vai Chung Giai, cười hì hì nói.

“ Chị, người ta là cổ đông lớn, làm cái chức sáng ý tổng giám, chị thực cho rằng hắn thiếu tiền hả.” Tiễn Tần Tây vội vàng nói.

“ Kêu em tăng thì cứ tăng đi, nói nhiều như vậy làm chi, sao bằng tiền mình tự kiếm được chứ.” Tiễn Tiểu Háo vỗ đầu Tiễn Tần Tây. Rất có khí phách đại tỷ.

“ Chị, cầm card phòng, chị cùng Hàm Lạc một phòng.” Tiễn Tần Tây đem card phòng đưa cho Tiễn Tiểu Háo.

“ Hihi, Hàm Lạc Hàm Lạc, chúng ta cùng một phòng nè.”

“ Em và A Giai ở phòng bên cạnh, có việc cứ gõ cửa là được.” Tiễn Tần Tây dặn dò thêm.

“ Ừa, chúng ta biết rồi.”

“ Hoan nghênh các mỹ nữ buổi tối lại đây gõ cửa.” Chung Giai bổ sung thêm.

“ Choa, tổng giám, chúng tôi cũng được sao?” Thiết Kế Mĩ Thuật cười a a hỏi.

“ Hoan nghênh mọi người.” Chung Giai mỉm cười trả lời, tuy rằng câu nói vừa rồi là nói cho Tiễn Tiểu Háo nghe.

“ Tốt lắm tốt lắm, mọi người trở về phòng đi, dàn xếp mọi thứ, tắm rửa gì đó...vân vân, buổi tối bảy giờ ở đại sảnh tập hợp, đêm nay đi bờ biển đốt nướng.” Tiễn Tần Tây vỗ vỗ tay.

“ Tốt a~~ đi thôi đi thôi.”

Tiễn Tiểu Háo đi vào phòng, đem hành lý quăng, liền đi đến trên giường.

“ Lớn thật, có điều là không thoải mái bằng giường của chị Cố Hoài.” Tiễn Tiểu Háo lẩm bẩm nói.

“ Cố Hoài? Sở luật sư?” Hạ Hàm Lạc tò mò hỏi han.

“ Đúng a, em làm sao biết Cố Hoài?” Tiễn Tiểu Háo nghe Hạ Hàm Lạc quen biết Sở Cố Hoài, lập tức bay người qua, ánh mắt sáng long lanh.

“ Sở luật sư đã từng giúp ba em kiện cáo, ân, quả thật là một nhân vật lợi hại, người cũng xinh đẹp, khi đó anh trai em còn theo đuổi nàng nữa......” Hạ Hàm Lạc xúc động nói.

“ Cái gì!!” Tiễn Tiểu Háo kích động, từ trên giường ngã xuống dưới.

“ Háo Tử, chị kích động cái gì?” Hạ Hàm Lạc bị phản ứng của nàng dọa giật mình.

“ Hắn theo đuổi chị Cố Hoài?! Chuyện xảy ra khi nào?!!”

“ Hai năm trước rồi, nhưng bị cự tuyệt rất thảm, em nhớ rõ khoảng thời gian đó một ngày anh ấy hút hai gói thuốc. May là sau này gặp được chị dâu em,nếu không sợ là sẽ hút thuốc đến chết.” Hạ Hàm Lạc nhớ lại chuyện cũ, sinh ra cảm giác không muốn nhìn lại quá khứ.

Chú thích:

*hồng quang đầy mặt: mặt mày hồng hào.
Bình Luận (0)
Comment