48. Đứa Nhỏ Tên Gì Mới Tốt...
Quân Thành luật sư sự vụ sở
Sở Cố Hoài đang cùng Thôi Hi Lâm giảng giải một số nội dung công việc, còn có các án tử đa dạng nàng đã từng gặp qua, ở Sở Cố Hoài xem ra, Thôi Hi Lâm là nhân tài, mới đến sự vụ sở vài ngày liền quen thuộc công tác trợ lý, không quá nửa tháng có thể tự mình tiếp án tử, đối với người mới thế này, Sở Cố Hoài luôn luôn giúp đỡ và tin tưởng hết mình, dù sao sự vụ sở còn phải dựa vào các nàng chống đỡ.
Đang giảng đến án tử của một năm trước, điện thoại văn phòng bỗng reo lên, Sở Cố Hoài thật có lỗi đối Thôi Hi Lâm cười cười.
“ Thực xin lỗi, tôi tiếp điện thoại chút.”
“ Không có việc gì đâu, học tỷ, em đi ra ngoài trước, một hồi sẽ vào lại.” Thôi Hi Lâm cũng tươi cười với Sở Cố Hoài, sau khi được Sở Cố Hoài đồng ý, liền ra văn phòng, còn thuận tay đóng cửa, Sở Cố Hoài đối hành động này của nàng thực tán thưởng.
“ Alo, chào ngài, Quân Thành luật sư sự vụ sở, Sở Cố Hoài văn phòng.”
“ Chị Cố Hoài~~ là em đây.” Tiễn Tiểu Háo kêu lên.
“ Tiểu Háo?”
“ Đúng a, em dùng quán trà điện thoại, hí hí.”
“ Hửm? Làm sao vậy?” Sở Cố Hoài cười hỏi.
“ Em nghe Tiểu Vi nói ngày hôm qua chị lại đây tìm em á.”
“ Ờ, em còn dám nhắc nữa hả, chị bỏ công bỏ việc tìm em, kết quả em lại bỏ nhà ra đi.” Sở Cố Hoài nghĩ tới liền tức giận.
“ Đây không phải trọng điểm mà, trọng điểm là trong tay chị cầm trà sữa......” Tiễn Tiểu Háo vui vẻ nói.
“ Ờ. Trà sữa ở......”
“ Ở nơi nào!?” Tiễn Tiểu Háo kích động hỏi.
“ Không nói cho em.”
“ Nói cho em đi mà......” Tiễn Tiểu Háo bắt đầu làm nũng.
“ Không nói, bỏ nhà đi mà còn muốn lễ vật, làm gì có chuyện tốt vậy, chị không cắt tiền tiêu vặt của em là may lắm rồi.” Sở Cố Hoài đối đãi Tiễn Tiểu Háo giống như đứa nhỏ, mỗi tháng đều có tiền tiêu vặt, bất quá đâu, nhiều ít cũng muốn xem biểu hiện của nàng, giống ngày hôm qua hành động, cần phải cắt tiền tiêu vặt, Sở Cố Hoài hung tợn nghĩ muốn.
“ Vậy mỗi ngày giữa trưa em đều mang cơm cho chị, chị đem trà sữa cho em nha.” Tiễn Tiểu Háo thương lượng cùng Sở Cố Hoài, giọng điệu vô cùng đáng yêu.
“ Đây là em nói đó nha, không thể đổi ý.” Sở Cố Hoài lập tức đồng ý, chuyện tốt như vậy mà không đồng ý thì đúng là đại ngốc, lần này nàng lời to rồi. Tiễn Tiểu Háo thật sự không phát giác được cái gì không ổn, dù sao mình cũng muốn đưa cơm cho nàng, xem nàng mỗi buổi tối ăn không đủ Tiễn Tiểu Háo cảm nhận được hình như nàng thích bị ngược đãi.
“ Ừm, không đổi ý. Mau nói cho em biết nó ở đâu vậy.”
“ Trên giường khách phòng.” Sở Cố Hoài cười nói.
“ A!! Ngay tại trên giường......”
“ Đúng thế.”
“ Sao hôm qua em không thấy a?!”
“ Tối hôm qua em ngủ với chị, chưa từng vào khách phòng.” Sở Cố Hoài giọng điệu mang ý cười, kỳ thật kể từ khi các nàng xác định mối quan hệ về sau Tiễn Tiểu Háo rất ít ngủ ở khách phòng. Thỉnh thoảng nàng cùng Tiểu Háo Tử giận dỗi, mới chạy đến khách phòng ngủ, bất quá cũng là muốn mình đi dỗ nàng, Sở Cố Hoài cảm thấy Tiễn Tiểu Háo càng ghen tuông giận dỗi nàng càng thích, bởi vì nàng tin tưởng mình, cho nên đối với mình mới không hề cố kị, nếu đối với mình bình tĩnh không cảm xúc, thì người yêu như nàng thật quá thất bại.
“ A...... Sao lại thế, chị lại ăn hiếp em.” Tiễn Tiểu Háo thất vọng tố cáo.
“ Chị đâu có ăn hiếp em.” Sở Cố Hoài oan uổng nói.
“ Nhất định là có nhất định là có.”
“ Ờ, có, chị ăn hiếp em đấy, giờ muốn sao? Em định thế nào?” Sở Cố Hoài khiêu khích.
“ Hơ...... Chị sẽ biết ngay bây giờ.”
Nói xong, Tiễn Tiểu Háo liền treo điện thoại, Sở Cố Hoài có chút khó hiểu, nhưng không thể không để ý, cười cười rồi tiếp tục công tác. Nhưng rất nhanh, nàng đã biết Tiễn Tiểu Háo trả thù.
“ Em......”
“ Sao nào, mang cơm cho chị mà chị còn chọn ba lấy bốn hả.” Tiễn Tiểu Háo học Sở Cố Hoài khiêu khích.
“ Không, nhưng mà......”
“ Nhưng mà cái gì?” Tiễn Tiểu Háo ăn rất ngon miệng.
“ Nhưng mà em vì cái gì rau cải phải thêm tỏi......” Sở Cố Hoài không nói gì khi nhìn thấy rau cải trong cơm hộp.
“ Thêm tỏi mới thơm a.” Tiễn Tiểu Háo nói theo lý lẽ đương nhiên.
“ Canh mây bên trong thêm gừng?” Sở Cố Hoài chỉ vào canh hỏi.
“ Đúng a, như vậy có thể khử hàn.” Tiễn Tiểu Háo uống một ngụm canh, vô tội nói.
“ Hiện tại là mùa hè.” Sở Cố Hoài có chút bất đắc dĩ.
“ Chuẩn bị trước đó mà.”
“ Vậy...... Vấn đề nhất là chỗ này, sao trứng chim vì cái gì phải thêm hành, vẫn là hành tây.” Sở Cố Hoài đau đầu nói.
“ Có thể phòng ngừa cảm mạo tăng cường hệ miễn dịch, hơn nữa đây là hành tây em tự trồng, rất thơm.” Tiễn Tiểu Háo gắp một miếng trứng chim nhét vào miệng.
“ Bà cô,bà nội, cháu nhận thua.” Sở Cố Hoài thở một hơi, ngồi xuống.
“ Ha ha ha ha...... Thật tốt quá, nhanh lên nhanh lên, các người mau vào, nàng nhận thua!” Tiễn Tiểu Háo nhảy dựng lên, hướng ngoài cửa rống to, dọa Sở Cố Hoài sợ hãi.
“ Oa, Háo Tử em thật lợi hại.”
“ Lão Đại cũng nhận thua, rất lợi hại!”
“ Háo Tử! Chị sùng bái em!”
“ Sư phụ a!!!”
Trong lúc nhất thời, một đám người từ ngoài cửa vọt vào, khen Tiễn Tiểu Háo nức nở, Sở Cố Hoài hai mắt choáng váng.
Người cuối cùng vào là Tề Tiểu Mi, trong tay cầm theo một bao đồ đạc gì đó, cười tủm tỉm đặt ở bàn công tác của Sở Cố Hoài.
“ Được rồi được rồi, đừng khen nữa, em sẽ kiêu ngạo đó, mau ra ngoài ăn cơm đi, ai, còn có thứ này này, cũng lấy ăn đi.” Tiễn Tiểu Háo cười mị mị nói với nhóm đồng sự sự vụ sở.
“ Ai, Được a
“
Chờ nhóm đồng sự mang theo cơm hộp nối đuôi nhau ra ngoài, Sở Cố Hoài vẻ mặt đã đen lại.
“ Đây là chuyện gì vậy?”
“ Hí hí, cùng các nàng đánh cược a, có thể khiến chị nhận thua các nàng liền bái em làm sư phụ.” Tiễn Tiểu Háo cười mị mị nói.
Khi Tiễn Tiểu Háo nói xong, Sở Cố Hoài liền đứng lên thải guốc cao đi mở cửa.
“ Tiền thưởng tháng này coi như không có nhé.”
“ A...... Đừng mà......”
“ Đừng mà Lão Đại......”
“ Lão Đại thật độc ác......” Ngoài cửa một mảnh tiếng kêu rên.
“ Chị Cố Hoài, đừng hung tàn như vậy, đừng trừ tiền thưởng của các nàng, em làm mấy món chị thích nè.” Tiễn Tiểu Háo chỉ chỉ gói to trên bàn công tác, chứng tỏ bên trong có món nàng thích.
“ Tốt.” Sở Cố Hoài mặt không chút thay đổi lên tiếng, sau đó đóng cửa phòng, điều này làm cho nhóm đồng sự đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“ Tôi nói với mọi người rồi vẫn là Tiểu Háo tốt nhất.”
“ Đúng a đúng a, trừ bỏ Háo Tử không ai có thể trấn được Lão Đại.
“ Đúng......”
Tại văn phòng, Tiễn Tiểu Háo cười mị mị mở ra gói to, đem bên trong cơm hộp lấy ra nữa.
“ Của chị ở trong này, ban nãy là đùa chị thôi, đã biết chị không thích ăn gừng-hành-tỏi, người đã lớn như vậy còn kiêng ăn.”
“ Em nha, đáp ứng các nàng cái gì?” Sở Cố Hoài vừa ăn vừa hỏi.
“ Sao chị biết chuyện em đáp ứng các nàng?” Tiễn Tiểu Háo kỳ quái hỏi.
“ Xem các nàng hưng phấn biểu tình, đánh thắng án tử cũng chưa vui vẻ đến vậy.” Sở Cố Hoài liếc một cái xem thường.
“ Em đáp ứng các nàng về sau mang cơm cho các nàng a.” Tiễn Tiểu Háo cắn một miếng sườn mà Sở Cố Hoài đang gắp trên đũa.
“ Cái gì!?” Sở Cố Hoài kích động.
“ Chị đừng kích động a, em lấy tiền, không phải làm không công.” Tiễn Tiểu Háo vỗ vỗ lưng Sở Cố Hoài.
“ Lấy tiền cũng không được a, nhiều người như vậy, em làm được sao?” Sở Cố Hoài nhíu mày hỏi.
“ Có thể được, dù sao ở quán trà nhàn rỗi vẫn là nhàn rỗi, Tiểu Vi hiện tại đều có thể đảm đương chức lão bản, bình thường đều là nàng giúp đỡ, em không có việc gì làm. Kiếm thêm ở ngoài cũng tốt......”
“ Nhưng mà sẽ mệt chết đi......” Sở Cố Hoài không muốn Tiễn Tiểu Háo mệt.
“ Sẽ không sẽ không, đừng lo lắng, bếp trưởng ở quán trà sẽ giúp em.” Tiễn Tiểu Háo phất phất tay tỏ vẻ không có gì đáng lo.
“ Ừm, vậy em phải để ý bản thân mình một chút.”
“ Á.”
“ Đúng rồi, chị Cố Hoài, học muội của chị đâu? Sao nãy giờ em không thấy?” Tiễn Tiểu Háo làm bộ lơ đãng hỏi.
“ Nàng ra ngoài chạy tư liệu. Mà sao?” Sở Cố Hoài quay đầu hỏi.
“ Không có gì.” Tiễn Tiểu Háo lầm bầm lầu bầu lên tiếng.
“ Em nha, dấm chua bình.” Sở Cố Hoài cười nhéo nhéo mặt nàng một chút.
“ Hừ......”
“ Ai, chị Cố Hoài chị Cố Hoài, mẹ gọi điện thoại cho em, nàng nói thủ tục tiến hành rất tốt á.” Tiễn Tiểu Háo mới vừa ăn hai muỗng, lại tiếp tục nói.
“ Thủ tục gì?”
“ Ai nha, em bé, em bé.” Tiễn Tiểu Háo bất mãn nói.
“ Nhanh như vậy?” Sở Cố Hoài có chút kinh ngạc, xem ra lão nhân hai nhà nghĩ muốn đứa nhỏ nghĩ muốn điên rồi, lúc này mới có vài ngày a, thủ tục đều giải quyết hết rồi.
“ Đúng a, mẹ em bảo ngày mai chúng ta tranh thủ thời gian chạy tới Phúc Lợi Viện một chuyến, nhìn coi thích đứa nào liền mang về nhà.” Tiễn Tiểu Háo miệng hàm chứa cơm, cười mị mị nói.
“ Ừm, được rồi, chị đem công tác sau này sắp xếp một loạt.” Sở Cố Hoài đáp ứng.
“ Chị thích con trai hay con gái?” Tiễn Tiểu Háo hỏi.
“ Đều được. Giống nhau.”
“ Em cũng thấy vậy, quan trọng nhất là phải đáng yêu.” Tiễn Tiểu Háo cắn chiếc đũa.
“ Giống em vậy hả?” Sở Cố Hoài chọn mi hỏi.
“ Đúng a đúng a, không tốt sao? Em rất đáng yêu mà.” Tiễn Tiểu Háo bất mãn nói.
“ Có thể, chỉ cần không phải như Quách Mỹ Mỹ dạng này là được.” Sở Cố Hoài gật gật đầu.
“ Ách...... Cái loại này a, cho thật nhiều tiền em cũng không cần......” Tiễn Tiểu Háo bĩu môi.
“ Ờ.”
“ Kia...... Đặt tên gì mới tốt đây?” Tiễn Tiểu Háo lại hỏi.
“ Là nam hay là nữ còn chưa biết em đã nghĩ tới việc đặt tên rồi.” Sở Cố Hoài có chút buồn cười nhắc nhở.
“ Đúng ha, vậy ngày mai sẽ nghĩ tới......” Tiễn Tiểu Háo gật gật đầu.
“ Ừm, mau ăn cơm đi.” Sở Cố Hoài hướng Tiễn Tiểu Háo miệng nhét một khối hoa lan tây.
“ Không đúng, có thể nam nữ đều chọn một đứa.”
“ Em quậy đủ chưa......” Sở Cố Hoài có chút bất đắc dĩ, khi nhìn thấy bộ dáng Tiễn Tiểu Háo hưng phấn, đối với đứa nhỏ sắp đến không hiểu sao cũng có một chút chờ mong.
“ Rồi rồi, em đây buổi chiều không đi, ở lại nơi này xem từ điển.”
“ Ờ, ở lại đây đi, chị bảo các nàng đi mua trà sữa cho em.” Sở Cố Hoài vừa lòng nói.
Vì thế cả buổi chiều, Tiễn Tiểu Háo liền ở trên giường phòng nghỉ ôm một quyển từ điển thật dày, vắt hết óc đặt tên cho đứa nhỏ.
“ Thế nào?” Sở Cố Hoài mở cửa phòng đi vào, sờ sờ đầu Tiễn Tiểu Háo.
“ Tốt xấu em cũng đã tốt nghiệp đại học, đặt có cái tên cũng đặt không xong.” Tiễn Tiểu Háo nhụt chí ôm lấy Sở Cố Hoài, ở trên vai nàng cọ cọ.
“ Sao vậy? Không vừa lòng?”
“ Không phải, vừa rồi bá mẫu có gọi điện thoại lại đây, giải thích với em rằng ngày mai các nàng kéo một đoàn đi.” Tiễn Tiểu Háo buồn buồn nói.
“ Mẹ chị? Còn có ai?”
“ Còn có bá phụ cùng ông nội, còn có ba mẹ em.” Tiễn Tiểu Háo từng bước từng bước tính.
“ Vốn Đại ca Nhị ca còn có hai vợ chồng Tần Tây cũng muốn tới, em khuyên gần nửa giờ mới khuyên được.”
Nghe xong lời Tiễn Tiểu Háo, nói Sở Cố Hoài hoàn toàn hết chỗ nói rồi, mấy người trong cái nhà này, thật sự là tích cực đến mức làm cho người ta sợ hãi.