Edit: Thịt hun khói
Beta: EllieKashina
Chương 13: Quà tặng của Cố Thù.
Mạc Thiến ngồi trên hàng ghế cuối cùng của xe bus, trong tay cô là món quà của Cố Thù đưa, biểu cảm cô lúc này có chút nghiêm túc.
Cô Thù tặng cô một thỏi son, vốn dĩ nhận được món quà này từ Cố Thù, cô đã rất vui, dù sao thì đời này, đây vẫn là lần đầu tiên anh tặng quà cô. Thỏi son này trong thời kì cô đi huấn luyện quân sự chắc sẽ rất hữu dụng.
Nhưng cô lại không vui nổi, loại son này, cô bị dị ứng. Cố Thù cứ khăng khăng tặng, làm cô không tránh được suy nghĩ.
Đời trước Cố Thù rất rõ ràng cô bị dị ứng với loại son này, nhưng khi đó, họ rất thân thiết.
Có một lần phải diễn cảnh cổ trang, điều kiện làm việc cô cùng cực khổ, làn da khô rất lợi hại, môi cũng khô nẻ nghiêm trọng. Lúc ấy cô tùy tiện lấy son dưỡng của trợ lý dùng tạm, kết quả làm hai cánh môi sưng phồng, tê tê.
Kỳ thật bệnh tình cũng không quá rõ ràng, chỉ là môi có chút không thoải mái, cũng không nguy đến tính mạng. Người biết cô bị dị ứng với loại son này không nhiều, Diêu Thiến Nam lại là một trong số ít may mắn biết được.
Khi đó cô cùng Diêu Thiến Nam ở cùng một đoàn kịch, cô ta là người mới, danh tiếng so với cô tất nhiên kém mấy phần. Cô tự cho mình là tiền bối, cô ta là hậu bối thân thiết chị chị em em. Cô là vai chính còn cô ta vai phụ, hai người cùng nhau dùng một phòng trang điểm, một xe thường xuyên đi cùng nhau, tất nhiên cô ta sẽ biết chuyện này.
Cô băt đầu hoài nghi, Cố Thù tặng cô thỏi son này, liệu có phải do cô ta lựa giúp.
Bây giờ Cố Thù vẫn là học sinh cấp 3, vẫn chưa thể là nhân vật có thể hô mưa gọi gió. Học sinh cấp 3 tương đối thuần khiết, những người dám lén lút thầy cô bố mẹ yêu đương tất nhiên không nhiều. Thế nên những nữ sinh theo đuổi Cố Thù một khi bị từ chối, sẽ không quấn lấy anh nữa. Cố Thù học lên cấp 3, sức hấp dẫn ngày càng lớn, càng nhiều người theo đuổi. Có lẽ thời gian thầm mến Mạc Thiến rất khó chịu, lại thêm nhiều người theo đuổi rất phiền phức, cho nên anh ta hễ mở miệng lại nói lời cay độc.
Diêu Thiến Nam cũng may vẫn còn chút tâm hồn nữ sinh, nếu không với cái kĩ xảo biểu diễn kia, không thể nào thắng cô được, nói rằng cô chỉ có vẻ bề ngoài đơn thuần nhưng bên trong không phải như vậy.
Mạc Thiến lại nghĩ tới nội dung vở kịch.
Sau một lần hai người trò chuyện, Diêu Thiến Nam liền thay đổi sách lược, chạy đi nói với Cố Thù rằng cô ta từ bỏ, chỉ muốn cùng anh làm bạn tốt, rồi lại như có như không đề cập rằng cô sắp đi huấn luyện quân sự, muốn lôi kéo Cố Thù mua quà tặng.
Cố Thù thích cô, nếu cô muốn hái sao chắc chắn anh cũng đáp ứng. Vừa hay lúc Mạc Thiến đi huấn luyện quân sự, sẽ không từ bỏ cơ hội, lại có Diêu Thiến Nam làm quân sư.
Thật ra Mạc Thiến có thể xác định, Cố Thù chỉ đơn thuần thuận theo sự giúp đỡ của Diêu Thiến Nam.
Nhưng vừa nghĩ đến hai người cùng nhau đi dạo tại một nơi, ngắm ngăm nghía nghía, trong lòng không tránh được khó chịu.
Nhất là Diêu Thiến Nam lại giúp anh chọn son môi này nữa.
Lần trước trong điện thoại cô không giữ thể diện cho cô ta, giờ này tính bài trả thù sao?
Cũng chính bởi thỏi son này, làm cho Mạc Thiến chợt nhận ra, cô đóng cửa viết kịch bản một thời gian, đã xem nhẹ Cố Thù, để cho Diêu Thiến Nm kia lợi dụng.
Diêu Thiến Nam sẽ không bởi vì cuộc điện thoại đó mà vất bỏ Cố Thù.
Lúc Mạc Thiến đang trầm mạc, Bạc Cách đột ngột mở miệng hỏi cô: " Cậu cùng với Tô Lương Ngưc cãi nhau?"
Cô còn đang âm mưu làm thể nào để đánh trả Diêu Thiến Nam đòn này, đột nhiên bị hỏi, có chút chần chờ, quay đầu sang liền thấy Lưu Tiếu Tiếu cũng tò mò nhìn cô: " Hai người quả thật là có vấn đề? Cùng nhau đi vào, rất gây chú ý, sau đó lại ngồi cạnh nhau nữa."
Ba người Mạc Thiến, Bạc Cách cùng Lưu Tiếu Tiếu ngồi trên hàng ghế cuối cùng. Tô Lương Ngữ là lớp trưởng lớp Mạc Thiến, có rất nhiều việc phải làm. Ví dụ như đi phòng giáo vụ lấy giấy tờ, thống kê số đo đồng phục, còn phải tìm hiểu tên học sinh nghỉ học cùng giấy phép.
Xử lý xong mọi việc, cậu là người cuối cùng lên xe, cũng không đi về phía sau mà trực tiếp ngồi cạnh ghế tài xế. Anh ưu nhã tựa lưng vào thanh cầm phía sai, cứ vậy mà đưa mắt ra ngoài cửa sổ.
Mạc Thiến lập tức cười, vẫy tay nói: "Không có, không cãi nhau, tớ với anh ấy chỉ là bạn bè."
"Bạn bè?" Bạc Cách nhướng mày, biểu tình trên mặt như đang cân nhắc kĩ lưỡng tính thực tế trong lời nói của Mạc Thiến, " Cậu nói vậy, tớ lại thấy quan hệ của các cậu thật sự có chút mờ ám?"
Mạc Thiến không giải thích thêm: "Sao lại thế được."
"Tớ quen cậu cùng Tô Lương Ngữ 3 năm, nếu là trước đây cậu đều không bỏ sót cơ hội mà thể hiện quyền sở hữu của cậu với Tô Lương Ngữ, nào có như bây giờ, cậu như muốn phủi sạch quan hệ với cậu ấy? Còn nữa, trước đây Tô Lương Ngữ kia rất nghe lời, luôn theo sau cậu, sao bây giờ lại ngồi luôn phía trước, không bình thường chút nào." Bạc Cách phân tích.
Lưu Tiếu Tiếu bày ra khuôn mặt bát quái: " Hai người các cậu quả nhiên có gì đó?Ôi trời ạ, khuôn mặt như ánh mặt trời ấy, rất được yêu thích đó!
"Cũng không tính..." Mạc Thiến cười khổ, đem thỏi son vào túi xách, sau đo đáp " Tớ thích người khác."
"Là Cố Thù?" Bạc Cách như đang khẳng định.
"Ôi mẹ ơi, cậu là thám tử sao?" Mạc Thiến chấn kinh.
Bạc Cách lại cực khinh thường mà đáp trả cô: " Cậu quá dễ đoán, lại được tên Cố Thù đó nhảy cẫng lên vui mừng, cái bộ dạng đó ai mà không thấy chứ?"
Lưu Tiếu Tiếu lại nói: " Kỳ thật tôi thấy hắn cũng rất soái, chỉ muốn cắn một miếng."
Mạc Thiến bị Tiếu Tiếu chọc cười: "Chúng ta đúng là bạn bè, tớ cũng thấy Cố Thù rất đẹp trai!"
"Tất nhiên là đẹp rồi! Tớ từ cử sổ nhìn ra ngoài, tóc vàng nâu, mắt xanh đúng là tiểu soái ca, là con lai đó, nhưng vẫn có điểm giống người Trung Quốc. Con lai đa phần đều rất đẹp, muốn góc cạnh có góc cạnh, muốn nét phương đông có phương đông, một con người tinh tế. Rất tuyệt vời!"Lưu Tiếu Tiếu khen Cố Thù không dứt miệng.
Kỳ thật Lưu Tiếu Tiếu đúng là một tiểu hoa si*, nhưng đối với bạn trai của bạn mình, cô một chút cũng không dám vượt rào, với bất kể ai cũng chừng mực. Cô tuyệt đối không phải loại người sẽ bỏ đá xuống giếng, huống chi Mạc Thiến lại là bạn bè của mình.
Tiểu hoa si*: ý chỉ một cô nàng rất si tình."Cậu trước đây không phải đã nói Cố Thù không có ai thích sao?" Bạc Cách lại hỏi một câu.
" Tớ đã nói sao?"
"Quá gầy, thế mà vẫn có người thích."
"Ah....chắc vậy."
Lúc Mạc Thiến quen biết Cố Thù, lúc đó anh vẫn rất đơn thuần, da dẻ trẳng trẻo, dáng không cao lắm, tóc vàng mắt xanh, bộ dạng rất xinh xắn. Rất điềm đạm, so với cô còn thục nữ hơn mấy phần.
Khi đó Mạc Thiến nhận ra, khi cô cùng anh nói chuyện, anh sẽ đỏ mặt, rất dễ thương, rất ngại ngùng.
"Cậu thích là tốt rồi, Tô Lương Ngữ cũng không sai, tớ không hiểu con người Cố Thù, cậu xem xét cho kĩ, nếu tên đó dám không tốt với cậu, tó sẽ cho cậu ta một trận."
Kỳ thật Bạc Cách đối với Mạc Thiến, rất tự nhiên, dù qua một thời gian không liên lạc nhưng tình cảm vẫn tốt như trước.
Mạc Thiến thích ai, cô sẽ không can dự, chỉ quan tâm một chút. Nếu một ngày Mạc Thiến cùng bạn trai có vấn đề, mặc kệ Mặc Thiến sai hay đúng, cô vẫn đứng về phía Mạc Thiến vô điều kiện. Cho nên đối với việc Mạc Thiến thay lòng, cô sẽ không vì Tô Lương Ngữ nói thêm vài câu.
Hai cô gái đều là bạn bè than thiết đã nhiều năm, tính tình khác biệt. Mỗi lần Mạc Thiên cãi nhau với bạn bè, đều là Bạc Cách giúp cô răn dạy bạn trai. Lưu Tiếu Tiếu thấy thế liền thương cảm cho mấy nam sinh, nhưng cũng khong còn cách nào, họ chỉ có thể cúi đầu nhận hết lỗi về mình.
Nghĩ lại, đúng là Mạc Thiến bị làm hư mất rồi.
Bên cạnh có hai bạn thân bảo hộ, lại có Tô Lương Ngữ yêu chiều, Cố Thù lặng lẽ đứng sau bảo hộ, cùng với ngoại hình không tệ, Mạc Thiến phát triển sự nghiệp ngày càng cao thì sau khi gục ngã lại càng không thể gượng dậy.
Ngược lại Lưu Tiếu Tiếu lại rất hâm mộ: "Cậu thật may mắn đó, tiền nhiệm rất tốt, người sau so với người trước lại càng tiến bộ, tớ còn chẳng kịp thấy bóng dáng mối tình đầu ở đâu."
Đời trước, Lưu Tiếu Tiếu yêu đương quá nhiều, nhưng vì mấy lần cô theo đuổi người ta không thành công, nên thiên hạ đồn đại không tốt, điều này cũng khiến Mạc Thiến tức giận rất nhiều.
Sau một lúc, Mạc Thiến mới lên tiếng làm quân sư: " Cậu không biết rằng con trai rất dễ bảo sao?Cậu càng chủ động, hắn lại càng làm cao. Đối với đàn ông, cậu chỉ nên cho họ một chút ngon ngọt, cho họ một chút ám chỉ, đừng có dồn dập, nếu không chỉ rước họa vào thân."
"Đúng, rất đúng!Nhưng tớ với cậu sao giống nhau được, cậu ngoại hình như vậy, bao kẻ mơ không được. Tớ chỉ là dạng nữ sinh bình thường, làm gì có tư cách làm cao!"
"Ngực cậu rất lớn!"
Lưu Tiếu Tiếu: "..."
"Chuyện yêu đương, tốt nhất là để nó được tự nhên, không thể cưỡng cầu, lạt mềm buộc chăt, đợi mục tiêu xuất hiện, tớ sẽ giúp câu."
"Thật sao? Cậu có khinh nghiệm sao?"
"Cậu xem tớ và Cố Thù, mắt thấy là chuyện sắp thành, nhưng tớ lại vẫn dửng dưng, biết sao không?"
"Vì sao?"
"Thứ dễ dàng đạt được, sẽ không biết quý trọng." Mạc Thiến nói vậy, cũng bởi vì trước đây Cố Thù theo đuổi cô, đối với cô luôn trân trọng từng cơ hội, nếu như để anh dễ dàng, không biết anh sẽ vất bỏ cô lúc nào nữa. Đương nhiên cô cũng chỉ đoán vậy thôi, cô không hề hoài nghi tình cảm của Cố Thù, chỉ là cô nghĩ sẽ vun đắp thật tốt đoạn tình cảm này. Đời này, cô sẽ không để Cố Thù đợi cô lâu như kiếp trước. Ngoài ra sẽ khiến cho Diêu Thiến Nam phải nhớ kĩ cô.
"Nhưng cậu không sợ Cố Thù nhà cậu đẹp trai như vây, khẳng định có không ít nữ sinh tương tư đâu. Nếu cậu cứ chần chừ, liệu cậu ta có bỏ cậu mà đến với người khác không?" Lưu Tiếu Tiếu chủ động lên tiếng.
Mạc Thiến bất giác thở dài, chuyện như vậy bỗng nhảy ra trong đầu, thật là làm khó người ta mà. Cô cùng Tiếu Tiếu nói vài câu, liền thả tầm mắt ra ngoài cửa ngắm cảnh. Xe đã đến vùng nông thôn, những ngôi nhà thấp thấp con con, những mảnh vườn rộng lớn.
Rất nhanh cô liền giật mình, trong đầu như có thứ gì đó lướt qua, nhưng cô không thể xác định đó là thứ gì, nó khiến cô đứng ngồi không yên!
Có thể làm giàu theo đường tắt!
Làm thế nào mà trước đây cô khong nhận ra cơ chứ.