Quay Về Quá Khứ

Chương 112

Với tiếng còi hơi Hogwarts, xe lửa chậm rãi đi về trước.

“Oa, đây là tàu tốc hành Hogwarts này!” Gres ngồi trong toa Malfoy hưng phấn mở to hai mắt. Rốt cuộc cô bé đã thoả mong ước đến trường trước một năm rồi. Từ sáng cô bé và Hugo được vợ chồng Malfoy tiễn tới sân ga. Vì hiệu ứng oanh động do Snape xuất hiện mang lại, tất cả mọi người chấp nhận anh được vắng mặt.

Draco cưng chiều nhìn cô bé: “Hàng năm chúng mình đều phải đến trường bằng tàu, anh sợ em sẽ sớm ngán thôi.”

Gres mạnh mẽ lắc đầu: “Không đâu, rất thú vị mà, hơn hẳn cưỡi ngựa ấy.” Không thể trách Gres cổ hủ, cô bé đã từng ở thời đại ngàn năm trước, không có phương tiện giao thông thoải mái như này, có thể có ngựa đã là quý lắm rồi. Ngồi lưng ngựa cả ngày, cảm giác lúc xuống thật sự không mấy dễ chịu.

Không biết là hiệu trưởng đời nào nghĩ ra ý kiến này nhỉ. Gryffindor dũng cảm dẫn dắt phát minh Muggle, Ravenclaw thông minh cải tiến cho phù hợp với phù thuỷ, Hufflepuff lo lắng tỉ mỉ cho sự thuận tiện, Slytherin cũng chú ý tới mặt kiểu cách và thư thái. Đúng là một sáng ý!

“Em còn nghe nói các Muggles có một loại xe biết bay trên trời, không chậm hơn chổi bay của chúng ta đâu.” Gres chớp chớp mắt, nhớ lại lần trước vất vả đến thế giới Muggle, còn chưa kịp nhìn gì đã bị Severus tóm về.

“Xì.” Blaise vừa vào toa bật cười. Hôm nay cậu đến khá muộn, nhưng vừa lên xe đã nghe các Slytherin đang thảo luận hôm nay gia đình Malfoy đi cùng hai đứa trẻ. Là một trong số ít bạn thân của Draco, cậu cũng có thể đi vào toa Malfoy, nên thoả theo lòng tò mò, cậu phải đi tìm hiểu đầu cua tai nheo ra sao.

Blaise bỏ qua sự khó chịu của người bạn vì tiếng cười ban nãy: “Buổi sáng tốt lành Draco. Cậu không định giới thiệu cho tớ vị thục nữ đáng yêu nhỏ nhắn cùng anh bạn đẹp trai bé nhỏ này ư?”

Qua đủ các lớp học thục nữ khủng bố của Narcissa, đời này Gres rất nhạy cảm với từ thục nữ, mà Hugo lại rất không vui vì cậu cho thêm từ “bé nhỏ”, anh bạn thì được rồi, sao lại thêm chữ bé nhỏ vào làm gì? Cả hai cùng giảm đi chút thiện cảm về Blaise.

Draco hơi đề phòng nhìn Blaise mới hậm hực giới thiệu đôi song sinh cho Blaise và Pansy vừa vào: “Đây là Gres và Hugo.”

Pansy rất hứng hú với Gres đang ôm búp bê cùng Hugo ông cụ non nên chủ động qua nói chuyện.

Blaise thì nhân cơ hội tới chỗ Draco, huých huých: “Draco, hình như cậu quên giới thiệu họ của hai em ấy. Tớ nghĩ chúng là quý tộc đúng không?”

“Đến khi phân loại cậu biết ngay. Nhưng dù Gres họ gì đi nữa thì tương lai em ấy sẽ mang họ Malfoy.”  Draco biết cái tính lăng nhăng của ông bạn, cảnh cáo trước đừng có mà ra tay với Gres.

“Chà?” Blaise cười như không cười nhìn Draco, cho tới khi da mặt trắng nõn trở nên đỏ ửng mới mờ ám vỗ vai cậu: “Hoá ra Draco cậu lại thích kiểu con dâu nuôi từ bé à. Mà mắt nhìn của cậu cũng khá đấy, tương lai bé Gres chắc chắn sẽ là đại mỹ nhân.” Nhìn Draco nguy hiểm nheo mắt lại, Blaise vội bổ sung phòng ngừa cậu chủ nhỏ nhà Malfoy biến thành bạo long phun lửa: “Nhưng yên tâm đi, cô bé không phải loại hình của tớ, đó mới là kiểu tớ thích.” Blaise làm một động tác khoa trương, nhưng vẻ mặt đáng khinh lấy ra một quyển sách tập trung nhìn Hugo: “Chỉ là một tiểu shota nõn nà cũng không tệ đâu nhỉ?”

“Hừ!” Draco kéo giãn khoảng cách bày tỏ lòng khinh thường, cậu đang nghĩ có nên vô tình tiết lộ lời nói của Blaise cho cha đỡ đầu biết không nhỉ.

Khác với toa Malfoy náo nhiệt, Astoria muốn xem Harry và Ron gặp rào cản thuận tiện tạo ra sự giúp đỡ mà một mình tới nhà ga, tuy nhiên không được may mắn lắm. Cô bé không hề biết Sirius nằm viện hơn nửa năm đã được xuất viện cuối học kỳ trước, ngay đầu hè Harry đã được Sirius đón đi, sáng sớm nay anh cũng trực tiếp đưa Harry floo đến sân ga, nên Astoria ngơ ngẩn trốn một góc không đợi được đối tượng, suýt nữa mà bỏ lỡ thời gian lên tàu.

Thở hổn hển chen lên, Astoria định tới toa Malfoy chào hỏi người chồng tương lai, tranh thủ để Draco chú ý tới mình. Chẳng qua cô bé đi đi lại lại mãi cũng không tìm được toa Malfoy mà trong fanfic thường đề cập nằm ở đâu để gia tăng thiện cảm với Dra nữa.

Hai kế hoạch ban đầu không đạt được, Astoria đành phải tiến hành kế hoạch cuối cùng, làm bạn với Ginny cũng là học trò mới, kết thân với nhân vật quan trọng trải qua nguy hiểm vào năm thứ hai của Harry Potter. Astoria tin chắc với tính cách người gặp người thích hoa gặp hoa nở của mình sẽ được Ginny có cảm tình, có lẽ còn gây được thiện cảm với Tom 16 tuổi cũng không chừng.

Ginny là nữ thứ quan trọng trong những fanfic về cặp đôi Harry cùng Draco. Astoria tin rằng nếu thật sự xuất hiện dấu hiệu ghép cặp, cô bé, Ginny, Harry và Draco chắc chắn sẽ đồng lòng nhất trí xoá ngay bông hoa đào vớ vẩn này. Ừm, đến lúc đó liên minh hai cô có thể thành lập câu lạc bộ những người vợ thân thiết nhỉ.

Sau khi tan vỡ hai mục tiêu, Astoria vẫn đạt được mục tiêu cuối cùng. Với khí thế quý tộc Slytherin xuất hiện trong toa Ginny ngồi một mình, thành công kết bạn.

Tới lúc xuống tàu, Astoria đã thấy Draco, đương nhiên cũng có cả Gres và Hugo bên cạnh.

Draco lại nhíu mày nhìn Hagrid đang giơ đèn tập trung các học trò năm nhất, người khổng lồ lai này luôn rất thô lỗ, cậu không thích để Gres và Hugo gặp rắc rối, mà quy định từ ngàn năm qua học trò năm nhất đều phải đi thuyền đến lâu đài, dù là Malfoy cũng không thể thay đổi.

Gres hơi buồn cười nhìn Draco, cõi lòng ấm áp, thằng bé từ nhỏ đã bên cô làm bạn chăm sóc cô, nhưng nếu cô đã về Hogwarts vậy để cô chăm sóc thằng bé nhỉ. Ai bảo họ là bạn thân chứ.

“Draco à, anh yên tâm đi, em và Hugo sẽ chăm sóc tốt cho bản thân.” Gres kéo ống tay áo Draco an ủi.

Hugo cũng đồng ý nhìn Draco.

Nhưng Draco vẫn lo lắng, lúc này một giọng nói nhẹ tới mức nổi trên mặt nước vang lên: “Bạn Malfoy, em có thể giúp anh chăm sóc họ nha.” Astoria tận dụng tất cả mọi thứ.

Draco hơi nghi ngờ, trong mắt cậu cô bé Greengrass này không khác gì vị chị họ Daphne cùng tuổi cậu, thô lỗ, ra vẻ, nghĩ tất cả biện pháp tiếp cận cậu.

Không đợi Draco phản đối, Gres kéo Astoria đi về phía Hagrid: “Draco à, xe ngựa phải đi rồi, anh đi nhanh đi. Chúng ta gặp nhau trong trường nhé, em sẽ chăm sóc mình thật tốt, anh cứ yên tâm.”

Yên tâm? Sao anh có thể yên tâm chứ? Draco cười khổ lại nhìn hướng Gres rời đi, rồi bước nhanh lên xe ngựa chờ bên cạnh.

Khi Astoria dẫn Ginny làm quen trên tàu cùng Gres, Hugo ngồi chung một thuyền, vài người đã thân tới nỗi gọi tên nhau. (Hugo khoanh tay: Ai bảo mấy người có thể gọi tên tôi, gọi tôi là bạn Prince nhanh.)

“Vậy cậu và Dr… anh Malfoy quen nhau từ nhỏ hả?” Astoria đè nén nỗi kinh ngạc.

Gres gật gật đầu: “Ba tớ là cha đỡ đầu của Draco.” Tuy Snape đã từng khuyên họ phải khiêm tốn, cố gắng né tránh nói ra mối quan hệ của nhau trong trường, nhưng rất ít người biết Snape là cha đỡ đầu của Draco, hẳn cô bé có vẻ không nhiều kiến thức sẽ không biết đâu nhỉ.

Trong lòng Astoria sóng to gió lớn, cô bé ngơ ngẩn. Người khác có thể không biết cha đỡ đầu Draco là ai, nhưng đã đọc vô số fanfic Astoria đương nhiên biết, đó là giáo sư độc dược Hogwarts, chủ nhiệm Slytherin, Severus Snape.

Thanh mai trúc mã với Draco, con gái của giáo sư, đây không phải là bàn tay vàng cho nữ chính xuyên qua à? Chẳng lẽ mình không phải nhân vật chính mà chỉ là nữ thứ? Astoria bàng hoàng, từ khi biết mình xuyên qua trở thành Astoria Greengrass cô đã vui mừng xiết bao. Cái tên này có nghĩa cô có thể bình yên sống qua bảy năm, cũng có nghĩa cô có thể chung sống với Draco. Nhưng Gres hiện tại đột nhiên xuất hiện, người không có trong nguyên tác khiến cô bé có một cảm giác uy hiếp.

Nhưng mình sẽ không thua đâu. Astoria âm thầm thề phải trở thành người cuối cùng.

Astoria như treo ngược cành cây, Ginny cúi đầu không chen lời, Hugo tò mò nhìn con bạch tuộc loáng thoáng dưới hồ, Gres hưng phấn nhìn lâu đài từ xa, trên thuyền chỉ có một bầu không khí kỳ lạ.
Bình Luận (0)
Comment