Không nói đến việc tất cả mọi người không đoán ra tại sao Salazar lại quyết định tiêu chuẩn tiến vào Slytherin như vậy, hiện nay mọi người gặp phải một vấn đề quan trọng khác, đó là sau khi biết yêu cầu lựa chọn Nhà của các vị chủ nhiệm, làm thế nào để phân học trò đến chính xác Nhà thích hợp với bọn họ.
“Chúng ta cũng không thể tiến hành Chiết tâm Trí thuật với từng đứa nhỏ đâu đấy?” Godric đau khổ oán giận nói, quản lý trường học không phải chỉ dựa vào nhiệt huyết là được, còn phải có rất nhiều rất nhiều thứ cần lo lắng, điều này rất không hợp đối với tính cách của anh.
“Godric ngu ngốc, chúng ta là giáo sư, không phải là loại người lung tung, tùy tiện nhìn vào tâm trí của học trò.” Rowena lấy bút gõ đầu Godric, lại bắt đầu nói những thứ như là giáo sư không được tổn thương học trò, không thể tùy tiện tiến hành Chiết tâm Trí thuật đối với học trò viết thành nội quy trường học.
“Hình như ta có đồ vật có thể làm được điều đó, đi theo ta.” Valkin dường như đã bị Godric dẫn dắt nghĩ tới một thứ gì đó, hắn mang theo mọi người vào phòng tìm kiếm đồ vật hắn cất giấu, cuối cùng sau một lúc tại nơi bị tro bụi che phủ lôi ra từ trong rương một cái mũ chóp nhọn.
Đây là một cái mũ pháp thuật, sau khi bị Valkin lôi ra, nó ho khan không ngừng, sau đó chuyển động thân mình nhìn bốn phía. Ngay khi nhìn thấy Valkin, mũ vặn vẹo thân mình hô to, “Ôi, chủ nhân vĩ đại, ngài cuối cùng cũng nhớ tới tôi, mấy trăm năm không thấy, ngài vẫn xinh đẹp như xưa, ánh mắt ngài giống như sao sáng rực rỡ trên trời, rồi…”
Mũ vốn ít nói, nhưng có thể vì lâu lắm không nhìn thấy chủ nhân của mình, hoặc là sợ chủ nhân lại bắt nó quay về cái góc tăm tối kia, nó sửa giọng, dùng âm thanh oang oang sai âm lạc nhịp hát lên lời ca ngợi về Valkin, chẳng qua không chờ nó hát xong một câu đã bị Valkin tát một cái dính tường rồi.
Valkin chống lại ánh mắt “thì ra là thế” của nhóm phù thủy, hơi nổi giận giải thích, “Trước kia vật này là do ta và các bạn đùa nghịch mà tạo ra, chỉ dùng để chơi mà thôi. Khi chơi đem nó đội lên đầu, sau đó trả lời các câu hỏi, mũ có thể kiểm tra ra câu trả lời thật hay giả, từ đó quyết định thưởng phạt.” Valkin tốt bụng giấu chuyện người phát minh là Merlin và Mackay để tránh cho mấy phù thủy trước mặt này chịu không nổi kích thích.
Lỡ như bọn họ xảy ra chuyện gì, trường học của hắn làm sao bây giờ đây?“Ngài là nói cái mũ này có thể dò xét tư tưởng người khác ư?” Rowena đã hơi hiểu ra.
Valkin gật đầu, thuận tay đem mũ bị quăng trên tường gỡ xuống đội lên trên đầu Godric, “Tặng cho ngươi, ngài hiệu trưởng.”
Sau cuộc thảo luận, Godric đã phải nhận mệnh làm vị hiệu trưởng đầu tiên của Hogwart. Đương nhiên đây không phải là lý do Valkin đưa mũ cho anh, là chủ nhân của cái mũ thật sự rất khủng khiếp, hắn đơn giản chỉ muốn quăng mũ đi, mà đối tượng tất nhiên là Godric, kẻ quấy rầy giấc ngủ của hắn.
Nhìn trên mái tóc ánh vàng rực rỡ của Godric đội một cái mũ bẩn thỉu còn nói nhảm, biểu tình Snape trở nên là lạ.
Thì ra cái gọi là Mũ Phân Loại, cái gọi là Mũ Godric xuất hiện như thế này. Godric, tôi thật sự đã nghĩ oan cho anh.Trải qua cố gắng của mọi người, việc sửa chữa trường học cơ bản đã hoàn thành. Ngày khai giảng cũng bước đầu quyết định. Hiện nay còn thiếu mỗi việc giáo sư và học trò chưa đến mà thôi.
Về phần giáo sư, ngoài mấy người thành lập trẻ tuổi thì bọn họ còn quyết định để cho người học thức uyên bác biết rõ lịch sử nhất ở thung lũng Godric – ông Binns nhận chức giáo sư Lịch sử Pháp thuật. Quyết định này lần thứ hai làm cho Snape, người biết được tương lai trở nên là lạ. Bởi vì quyết định của bọn họ, Binns trở thành vị giáo sư có thời gian tại chức dài nhất lịch sử lên sàn.
Còn lại mấy chương trình học, mọi người cũng có thể chia nhau phụ trách, ngoại trừ lớp Tiên tri.
“Tớ vẫn cảm thấy không cần phải mở lớp này.” Thích dũng cảm tiến tới, Godric cũng không muốn mở lớp này. Nghĩ đến việc mình đã từng là đồng nghiệp của Sibyll Trelawney, bị cái tiên tri thâm thúy này làm hại Snape cũng rất đồng ý quan điểm của Godric.
“Các cậu có thể yên tâm, tớ đã viết thư cho bạn tốt của tớ, Tasandra Trelawney. Tớ hy vọng cô ấy có thể nhận chức giáo sư môn tiên tri.” Helga ôn nhu mở miệng.
Cái tên Tasandra Trelawney nổi tiếng này thì mọi người đang ngồi ở đây đều rất rõ ràng, cô là nhà tiên tri nổi tiếng nhất thời đại này, đã từng làm ra rất nhiều tiên đoán chuẩn xác. Nữ phù thủy này trên phương diện tiên tri đúng là có thực học, bởi vậy những người khác cũng không có ý kiến phản đối.
Về phần học trò, từ lúc tiến hành sửa lại trường học mọi người liền gửi thư đến các gia tộc phù thủy họ biết, trong thư giới thiệu kỹ càng tỉ mỉ tình huống Hogwarts, đồng thời phát ra thông báo trường học mời nhận học trò. Chẳng qua chỉ có một số ít thư trả lời, trong đó đại đa số đều nhẹ nhàng từ chối lời mời của bọn họ, còn lại một số nhỏ gia tộc đồng ý nhập học.
Phần lớn thư gửi đi như đá chìm đáy biển không có hồi âm, những gia tộc không hồi âm hoặc là không có cảm tình với người xây dựng trường học, hoặc là gia tộc đó đã bị Giáo Hội hủy diệt.
Dù những đứa nhỏ được đồng ý đến trường không nhiều, nhưng vẫn làm mọi người có một ít hy vọng. Cộng thêm những đứa nhỏ ban đầu ở thung lũng Godric, Hogwarts cũng đã có chút hình dáng của trường học.
Trải qua thương lượng, Godric và Rowena quyết định ở lại tòa thành tiến hành cải tạo Mũ Phân Loại, dù sao Mũ Phân Loại vốn tạo ra vì một trò chơi, hiện tại lại dùng để phân Nhà cho các học trò tương lai, bọn họ không thể không cẩn thận.
Helga luôn phụ trách việc ăn, mặc, ở, đi lại của mọi người nên tất nhiên phải về thung lũng một chuyến, tổ chức di dời người trong thung lũng. Kế hoạch của bọn họ không chỉ đem những đứa nhỏ vừa độ tuổi mang đến, còn muốn mang những người trưởng thành nguyện ý di cư đến nơi đây, sau đó giúp cho những người này ở lại bên ngoài tòa thành, hình thành thôn làng chỉ có phù thủy sinh sống. Làng này trong tương lai có thể trở một lá chắn cho Hogwarts. Dù cho thế nào, tất cả mọi người cũng không hy vọng mang đổ máu, nguy hiểm, chiến đấu tới bên trong trường học.
Bởi vì muốn dẫn rất nhiều người cùng nhau di chuyển, an toàn trên đường tự nhiên trở thành nhiệm vụ quan trọng, công việc loại này liền rơi xuống trên người Snape và Salazar.
Sau khi Snape và Salazar xác lập quan hệ, hai người ở chung cũng không có gì thay đổi, phong hoa tuyết nguyệt cái từ này luôn xa vời với bọn họ. Thời điểm Snape điều chế độc dược Salazar ở bên cạnh giúp đỡ chuẩn bị một số dược liệu, căn cứ vào hiểu biết của mình đối với điều chế độc dược, Salazar rất sáng suốt chỉ trợ giúp một chút. Thời điểm Salazar luyện tập pháp thuật hắc ám, Snape yên lặng ở một bên cùng học tập, hoặc là làm đối thủ luyện tập cho Salazar. Thi thoảng hai người cũng sẽ đi tản bộ bên hồ Đen, vườn hoa (rừng cấm tương lai), lúc đó hoặc là Snape bình tĩnh nhìn Salazar thi triển pháp thuật hắc ám đối với đủ loại sinh vật pháp thuật, hoặc là Salazar giúp đỡ Snape thu thập dược liệu, đôi lúc còn có thể bị Snape quát lớn bởi vì hái sai.
Hai người ở chung rất tự nhiên và bình lặng, điều này làm cho lúc Rowena và Helga rình coi không còn gì để nói. Bởi vậy các cô cũng muốn lợi dụng lần đi xa này giúp hai người kia bồi dưỡng tình cảm, ít nhất cũng để các cô nhìn thấy cảnh hôn nhau và vân vân đi.
(NN: đồng loại ah~~~)Sau khi cùng Rowena trao đổi một ánh mắt chỉ hai người có thể hiểu được, Helga cùng hai chàng phù thủy ra đi.
Đường trở về so với đường tìm kiếm Hogwarts thuận lợi hơn, bọn họ rất nhanh trở về tới thung lũng Godric đã xa cách khá lâu. Khiến Helga thất vọng chính là, hai người này khi ở chung vẫn không nóng không lạnh như vậy, làm cho người ngoài nhìn sốt ruột không thôi.
Trong thung lũng Godric, phòng ngủ Bert Malfoy. Bert có chút buồn ngủ ngồi trước gương chải tóc, cậu rất để ý đến bề ngoài của mình, mỗi ngày dành rất nhiều thời gian xử lý tóc. Ở phía sau cậu, chăn đệm vốn lộn xộn tự động sắp xếp lại, bên trong phòng các loại văn phòng phẩm, vật linh tinh khác cũng tại tự động trở về vị trí cũ, mà đối với tất cả việc này Bert làm như không thấy, vẫn như cũ cố định bản thân trước gương, cẩn thận sửa sang lại đầu tóc của mình.
“Bert thiếu gia, điện hạ và mọi người đã trở lại, đang tiến vào thung lũng.”
Một giọng nói thật nhỏ vang lên bên tai cậu. Mắt Bert sáng lên, càng chăm chú sửa sang lại đầu tóc của mình. Trước gương, cậu soi đi soi lại xác nhận khuôn mặt không có một tia tỳ vết nào lúc đó mới chạy đi. Sắp tới gần đại sảnh, Bert nhìn thấy Carey Prince cũng đang chạy tới.
“Hừ, ba/ cha nhất định sẽ gặp tôi trước.” Ở trong lòng hai người không khỏi đồng thời hừ lạnh, chân cũng tăng tốc, tranh thủ tiến vào đại sảnh trước đối phương, tranh nhau là người đầu tiên mà ba/ cha thân mến thấy được.
Hai người gần như cùng tiến vào đại sảnh, cùng lao về phía Snape, chẳng qua, tính cách càng ngày càng giống Snape mục tiêu của Carey là bên người Snape, mà càng thích làm nũng với Snape, mục tiêu của Bert là trong ngực Snape.
Hai người cùng giành được vị trí mong muốn trong lòng, sau đó tránh đi tầm nhìn của Snape quăng cho đối phương ánh mắt khinh bỉ xem thường, lại trăm miệng một lời nói với Snape, “Hoan nghênh ba/ cha trở về!”
Snape ôm Bert, nhìn Carey bên người cố gắng phụng phịu lại còn có thể nhìn ra cảm xúc, tâm trạng của anh cũng rất kích động. Tuy rằng lúc trước đây khi tiếp nhận hai cậu bé, anh có cảm giác bị bắt ép, nhưng mấy năm nay, Snape càng lúc càng xem bọn chúng như con của mình. Cái gọi là tổ tiên Prince, Malfoy và vân vân sớm đã bị anh vứt sau đầu.
Cho dù vậy cũng không thể trông cậy Snape có thể dịu dàng hơn với bọn chúng. Giống như hiện tại lâu ngày không gặp, Snape dùng giọng nói trầm thấp êm tai nói, “Ta rất may mắn lúc ta không có mặt hai đứa không bị tên quỷ khổng lồ hay con ốc sên nào đó chiếm cứ bộ não, tuy rằng hiện tại hai đứa giống quỷ khổng lồ, lớn thật nhanh.”
Đối với hai cậu bé từ nhỏ đã lớn lên bên người Snape, đây là lời thăm hỏi ân cần của người cha không được tự nhiên của họ, phiên dịch lại chính là cha/ba rất vui khi bọn họ có thể lớn lên thật mau, có thể giữ thể xác và tinh thần khỏe mạnh. Không có gì có thể so với việc khiến cha vui vẻ, Carey cố gắng đè nén khóe miệng của mình có xu thế cong lên, đáng tiếc có chút không thành công. Mà Bert thì trực tiếp vùi mặt vào lồng ngực mang theo vị thuốc của Snape.
Lâu ngày gặp lại một nhà ba người tuy rằng đều thuộc loại rắn vòng vèo, nhưng xem ra bọn họ ở chung lại rất ấm áp.