Tuy rằng tinh thần của Hạ Thiên rất tốt, nhưng hắn đã bị thương khá nặng, khâu hơn hai mươi mấy mũi. Vậy nên sau khi thuốc tê đã tan hết, miệng vết thương lại bắt đầu cảm thấy đau nhói.
Nếu như tính luôn lúc trước hắn bị thương ở bả vai, ở phần lưng, vẻn vẹn lấy nửa người trên mà nói, không có được mấy chỗ lành lặn. Phần bụng cùng eo đều quấn băng gạc rất dày.
Hạ Thiên Kỳ nâng cao đầu giường lên, cố gắng ngồi dậy, hành động này của hắn chạm tới vết thương khiến hắn đau méo mặt, trong miệng lẩm bẩm mắng thầm vài tiếng.
Đồng hồ vinh dự, điện thoại, còn có ít vật dụng tùy thân đều bị y tá lấy ra để trong cái tủ nhỏ bên cạnh. Hạ Thiên Kỳ theo thói quen lấy đồng hồ vinh dự ra, sau đó mới phát hiện có hai mục tin nhắn mới.
Trong đó, tin nhắn đầu tiên là thông báo hắn đã thu được một điểm ưu tú, cùng ba điểm vinh dự.
Có thể thấy được, nhiệm vụ lần này hắn đã giải quyết thành công.
Sở dĩ không có thu hoạch điểm hoàn mỹ, bởi vì hắn không có giải quyết triệt để nguyên nhân của nhiệm vụ lần này. Cái gọi là nguyên nhân kia dĩ nhiên chính là căn nhà ma bị Lãnh Nguyệt gọi là quỷ vực di động.
Kỳ thật, để giải quyết nhiệm vụ lần này không phải không có biện pháp, đơn giản mà nói chỉ cần nghĩ cách khiến căn nhà ma kia chuyển mục tiêu giết chóc, cứu được những người bị dụ đi vào. Khiến hai con quấn thân quỷ không thể giao nộp người sống, tự nhiên bọn chúng sẽ bị căn nhà ma xử lý.
Màn sương trắng mà bọn hắn đã nhìn thấy trong căn nhà ma kia, sâu bên trong màn sương nhất định tồn tại thứ gì đó, hay nói cách khác bên trong đó tồn tại rất nhiều thứ kinh khủng mà hắn không cách nào hình dung nổi. Cũng không biết sau khi hai con quấn thân quỷ kia bị xử lý, về sau căn nhà ma kia lại sẽ xuất hiện ở nơi nào.
Từ câu nói cuối cùng của quấn thân quỷ bám trên người Triệu An Quốc mà suy đoán, ở thế giới của quỷ hồn cũng tồn tại luật lệ “mạnh được yếu thua”.
Yếu như Mị Quỷ thì chắc chắn sẽ bị loại quỷ mạnh hơn chèn ép, thậm chí có khi lại trở thành thức ăn của bọn chúng.
Thông qua nhiệm vụ lần này, Hạ Thiên Kỳ cảm thấy sự hiểu biết của hắn về thế giới này thật sự là quá nhỏ, có quá nhiều điều bí ẩn mà hắn không biết.
Vô luận cho dù hắn đối với công ty có hiểu rõ, đối với các loại quỷ biết rõ. Chung quy hắn cũng chỉ có thể hiểu được một góc rất nhỏ của cái thế giới này.
“Thật là một cái thế giới đáng sợ!”
Trong lòng Hạ Thiên Kỳ cảm thán một câu, sau đó lại mở tin nhắn thứ hai ra xem. Phần nội dung giống như một mệnh lệnh:
“Hai tháng sau, tiến hành chấp hành nhiệm vụ đoàn đội. Địa điểm là núi Tương - thôn Tử Dụ. Tập hợp trước một ngày so với ngày tiến hành thực hiện nhiệm vụ.”
“Nhiệm vụ đoàn đội?”
Sau khi nhìn thấy tên người gửi tin nhắn là Từ Thiên Hoa, sắc mặt Hạ Thiên Kỳ lập tức trở nên vô cùng khó coi. Không thể nghi ngờ, đây chính là nhiệm vụ đoàn đội mà trước kia Nam Cung Vân, đã từng nhắc qua với hắn.
Mà chủ quản tiếp nhận nhiệm vụ đoàn đội chết tiệt lần này, lại là Từ Thiên Hoa!
“Haiz... Thật là ghét của nào, trời trao của đó mà! Lần này thì thật sự thảm rồi.”
Hạ Thiên Kỳ thật có cảm giác khóc không ra tiếng, đơn giản vì hắn không ưa gì Từ Thiên Hoa, ngược lại hắn đương nhiên cũng có thể biết được, ông ta đối với hắn cũng rất không vừa mắt.
Huống chi hắn vừa mới đưa ra yêu cầu Chủ Quản dự bị, đối với Từ Thiên Hoa mà nói chuyện này đương nhiên là một sự uy hiếp tiềm ẩn. Dù sao có người thượng vị thì đương nhiên sẽ có người ở dưới muốn leo lên.
Cho nên không cần nghĩ, hắn cũng có thể đoán được. Hai tháng sau, khi hắn đi tiếp nhận nhiệm vụ mới kia, Từ Thiên Hoa tất nhiên sẽ gây khó dễ cho hắn.
Đương nhiên, hắn cũng có thể lựa chọn không nghe, chỉ là số điểm vinh dự ít ỏi hắn vất vả kiếm được sẽ lập tức bị trừ thành số không. Dù sao Chủ quản là Từ Thiên Hoa, hắn mặc dù đã yêu cầu vị trí chủ quản dự bị, nhưng trên thực tế hắn hiện tại vẫn chỉ là một nhân viên nhỏ bé mà thôi.
Cho nên nếu như hắn ở lần nhiệm vụ này vi phạm chỉ thị của Từ Thiên Hoa, đích thị là không phục tùng cấp trên, đương nhiên ông ta sẽ có cớ mà khấu trừ điểm vinh dự của hắn.
Đưa ra yêu cầu vị trí chủ quản dự bị, hắn đã dùng đến mười điểm vinh dự, nhiệm vụ lần này hắn lại thu được ba điểm vinh dự. Cho nên hiện tại trong tay hắn lúc này, chỉ có tổng cộng là bốn điểm vinh dự.
Nếu vi phạm chỉ thị của Từ Thiên Hoa dù chỉ một lần, điểm vinh dự của hắn lập tức bị trừ thành con số không.
Dựa vào thành giường sầu não một hồi lâu, trong lòng Hạ Thiên Kỳ mới miễn cưỡng thuyết phục mình tạm thời đè nén chuyện nay xuống.
Từ trong cái tủ nhỏ đựng vật tùy thân bên cạnh giường bệnh, hắn lấy di động của mình ra. Hạ Thiên Kỳ lúc này thật sự muốn gọi điện cho Lãnh Nguyệt, hỏi thăm tình huống bên cậu ta một chút.
Kết quả hắn vừa cầm di động lên, còn chưa kịp mở khóa màn hình, lập tức nhìn thấy Lãnh Nguyệt sắc mặt có chút trắng bệch từ bên ngoài đi vào.
“Cậu...”
Thấy Lãnh Nguyệt đột nhiên xuất hiện, Hạ Thiên Kỳ đang dựa lưng vào thành giường không tin vào mắt mình mà há hốc miệng, giống như hắn vừa gặp phải quỷ. Trái lại, Lãnh Nguyệt không có bất kỳ biểu hiện gì, sau khi đi vào lập tức đi thẳng tới bên giường của hắn.
Thẳng đến khi Lãnh Nguyệt trực tiếp ngồi xuống một góc bên giường, Hạ Thiên Kỳ khó khăn lắm mới từ trong khiếp sợ khi nãy mà phản ứng, kinh ngạc lên tiếng:
“Cậu... sao cậu lại biết tôi ở đây?”
“Trước đó tôi có gọi điện cho cậu, y tá của bệnh viện này nói cho tôi biết!”
Lãnh Nguyệt nói tựa mây trôi nước chảy. Nhưng câu nói kia lọt vào tai Hạ Thiên Kỳ, lại giống nhưng một trận tiếng nổ lớn.
Lãnh xấu xa bình thường lạnh lùng như vậy, mà lúc này lại chủ động gọi điện thoại cho hắn. Chẳng lẽ cậu ta quan tâm tới hắn, muốn hỏi thăm tình huống bên hắn như thế nào?
“Chuyện này thật sự là rất khó tin nha!”
Hạ Thiên Kỳ không tin vào tai mình, lập tức mở điện thoại ra. Tiếp theo lại mở mục lịch sử người gọi tới, quả nhiên hiện lên số điện thoại của Lãnh Nguyệt trước đó đã gọi tới.
“Nguyệt Nguyệt...”
Để di động xuống, Hạ Thiên Kỳ một lần nữa nhìn về phía Lãnh Nguyệt. Trong lòng hắn lúc này, sinh ra một cảm giác rất thuận mắt đối với cậu ta.
“Là y tá nói cho tôi biết, cho nên tôi mới biết được cậu bị thương nặng được đưa vào đây nằm. Vừa lúc chuyện bên tôi cũng vừa xử lý xong, cho nên thuận tiện tới xem tình hình của cậu một chút.”
“Chỉ là thuận tiện cũng được, Nguyệt Nguyệt vô địch thiên hạ, cho dù cậu thuận tiện đến xem qua cũng được. Tôi vẫn cảm thấy rất vinh hạnh a!"
Hạ Thiên Kỳ không có vạch trần sự mạnh miệng của Lãnh Nguyệt, nhìn cậu ta ngay cả quần áo cũng chưa kịp thay đổi lập tức chạy tới đây, nói mình chỉ thuận tiện tới xem, có quỷ mới tin cậu ta!
Tuy nhiên Lãnh Nguyệt đã muốn tỏ ra cao ngạo, Hạ Thiên Ky hắn cũng không để ý nhiều làm gì, đành xuống nước mà phối hợp tiếp vậy.
“Nếu như là y tá đã nói cho cậu biết, chắc chắn cũng đã thông báo cho mẹ tôi rồi!”
Hạ Thiên Kỳ không dám tưởng tượng, nếu như mẹ hắn biết hắn bị thương nặng phải nhập viện, thì sẽ phát sinh sự việc nghiêm trọng cỡ nào. Mẹ của hắn đương nhiên sẽ chạy tới chăm sóc cho hắn, nhưng mà nói mẹ hắn vừa chăm sóc vừa giám sát hắn, khó có thể nói là bà sẽ ở lại bao lâu. Nếu như vậy rất có khả năng sẽ ngăn cản hắn đi làm nhiệm vụ đoàn đội hai tháng sau.
Không những như thế, mẹ hắn chắc chắn sẽ truy hỏi lý do vì sao hắn bị thương, người nào đã làm hắn bị thương...v.v...
Chỉ mới nghĩ tới lại, Hạ Thiên Kỳ lập tức có cảm giác toàn thân phát lạnh, hắn vốn dĩ không dám suy nghĩ lại nữa.
Vội vàng cầm di động lên, tìm kiếm trong lịch sử gọi đi. Sau đó hắn nhẹ nhõm thở phào một hơi, lịch sử gọi đi gần đây nhất không có số của mẹ hắn. Chắc là y tá sau khi xác định Lãnh Nguyệt sẽ đến, nên không tiếp tục báo cho những người khác nữa.
“Lạnh Thần! Lúc này thật sự rất cám ơn cậu!”
Hạ Thiên Kỳ nhìn về phía Lãnh Nguyệt, ánh mắt hắn giống như nhìn thấy được ân nhân cứu mạng vậy. Lãnh Nguyệt không hiểu lắm nhưng cũng không để ý.
“Nhiệm vụ lần này của cậu giải quyết sao rồi?”
Lãnh Nguyệt lên tiếng hỏi thăm về nhiệm vụ lần này của Hạ Thiên Kỳ.
Hạ Thiên Kỳ cũng không có giấu diếm, nhanh chóng kể lại những chuyện hắn gặp phải trong nhiệm vụ lần này cho Lãnh Nguyệt nghe, trong đó hắn còn nói thêm một số phỏng đoán của cá nhân hắn:
“Chính là như vậy, bọn này từ bên trong căn nhà ma kia chạy ra ngoài. Sau đó, nó cũng lập tức thay bọn này giải quyết hai con quấn thân quỷ kia!”
Nghe Hạ Thiên Kỳ thuật lại đầu đuôi diễn biến của nhiệm vụ mà hắn đảm nhiệm lần này. Lãnh Nguyệt có chút trầm mặc, suy nghĩ một hồi, sau đó lại lên tiếng xác nhận lại:
“Theo như lời cậu vừa nói, hai con quấn thân quỷ kia là bị quỷ vực di động khống chế. Nhiệm vụ của bọn chúng là phải ra ngoài dụ người sống đi vào quỷ vực, dùng cách này để đảm bảo sự sống của bọn chúng. Một khi không dụ được người sống đi vào, bọn chúng sẽ lập tức bị loại quỷ mạnh hơn loại trừ!”
“Cái quỷ vực di động kia, đến cùng là cái thứ gì?”