"Lẽ nào nhất định phải giết chết quỷ vật trong nhiệm vụ?"
Hạ Thiên Kỳ và Lãnh Nguyệt gần như đồng thanh nói.
"Không sai. Nhiệm vụ đoàn đội nói thẳng ra người và quỷ quyết sống mái với nhau một phen."
Lưu Ngôn Mẫn gật đầu đồng ý với nghi vấn của hai người.
Hạ Thiên Kỳ nhìn Lãnh Nguyệt, phát hiện chẳng biết từ khi nào Lãnh Nguyệt đã tập trung qua phía bên này. Chỉ còn Nam Cung Vân có chút u buồn ngồi chỗ kia, hiển nhiên là đã chịu không ít đau khổ từ Lãnh Nguyệt.
"Điểm vinh dự cố định dành cho nhiệm vụ đoàn đội là năm điểm, dĩ nhiên đó là với viên chức phổ thông, còn với chủ quản thì là mười phần trăm điểm vinh dự của cả đội.
Có điều điểm vinh dự của chủ quản cũng không phải lấy không, bởi vì phải đối phó với quỷ vật có thực lực mạnh ví dụ quỷ mị, lệ quỷ thì viên chức phổ thông không cách nào làm được, vậy nên nhiệm vụ không thể giải quyết thuận lớn, lúc quan trọng sẽ cần đến khả năng của chủ quản.
Mặc dù danh tiếng của Từ Thiên Hoa hơi kém nhưng khả năng trong nhóm chủ quản cũng xem như ổn.
"Nếu như hắn khó chịu với tôi, thì chẳng phải sẽ bẫy chết tôi hay sao?"
Nghĩ đến tên Từ Thiên Hoa có bộ mặt xấu xa kia, trong lòng Hạ Thiên Kỳ nổi lên sự chán ghét.
"Vậy mới nói tốt nhất không nên đắc tội với cấp trên của cậu, nhất là loại cấp trên có nhân phẩm không tốt. Tôi hy vọng cậu tự cầu phúc cho bản thân mình nhiều một chút"
Lưu Ngôn Mẫn cười không chút thiện chí, giống như nhìn thấu được nỗi lo của Hạ Thiên Kỳ.
"Được rồi, ta hiểu rồi. Còn những phương diện và nhiệm vụ khác thì sao?"
Hạ Thiên Kỳ lặng lẽ hỏi.
"Quay lại vấn đề thời gian, nhiệm vụ phổ thông gần như không có giới hạn thời gian nào nhưng nhiệm vụ đoàn đội thì có. Vì quỷ vật sẽ bị phong ấn trong một khu vực riêng không cách nào thoát đi, nếu như để hắn chạy thoát thì thành viên chấp hành nhiệm vụ đó sẽ bị trừ đi gấp mười lần điểm vinh dự."
Ví dụ như nhiệm vụ lần này, sau khi hoàn thành xong cậu sẽ có năm điểm vinh dự. Nếu như quá hạn một ngày không thể hoàn thành khiến quỷ vật chạy đi thì các cậu sẽ bị trừ đi năm mươi điểm. Chủ quản bị trừ nhiều hơn, có thể một lần hơn một trăm điểm.
Vậy nên tính chất của nhiệm vụ đoàn đội khác với nhiệm vụ phổ thông, vì cậu phải nghĩ cách nhanh chóng tìm được quỷ vật rồi giết chết, còn bên kia thì phải dùng hết sức chạy trốn quỷ vật.
Nói tóm lại nó rất tàn khốc, rất nguy hiểm, rất dễ hy sinh.
Vậy nên nếu có điểm vinh dự trong tay thì không cần giữ lại làm gì, nên nhanh chóng cường hóa bản thân, đỡ phải bỏ phí nếu ngỏm."
"Lời cậu nói ra chẳng câu nào tốt đẹp cả, tôi mà thành quỷ cũng phải quay về thiến cậu trước!"
Hạ Thiên Kỳ trừng mắt, tỏ ra khó chịu mắng tên Lưu Ngôn Mẫn không ngại náo nhiệt kia.
"Tôi ăn ngay nói thật, cũng là vì chuẩn bị tư tương cho các cậu."
"Kỳ thực Mẫn Mẫn nói không sai." Nam Cung Vân xen vào.
"Nhiệm vụ đoàn đội sẽ rất khó khăn, tỷ lệ người chết đặc biệt cao vì phần lớn thời gian chủ quản sẽ dùng người mới làm cờ thí để tránh khỏi khả năng bản thân bị đánh lén.
Có điều như đã nói qua, điều then chốt là hướng đi của nhiệm vụ, chủ quản làm vậy cũng không có gì đáng trách. Nếu như chủ quản là người đầu tiên xảy ra việc ngoài ý muốn thì khẳng định những người khác cũng không cách nào giải quyết được nhiệm vụ."
Mặc dù không muốn thừa nhận điểm này nhưng quả thật Nam Cung Vân nói không sai. Năng lực đối phó với quỷ vật của Từ Thiên Hoa chắc chắn tốt hơn bọn họ. Nếu như trong quá trình đó Từ Thiên Hoa xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì bằng vào mấy tay mơ như bọn họ gần như không có khả năng giải quyết nhiệm vụ.
Lòng nghĩ như vậy, ánh mắt Hạ Thiên Kỳ không khỏi dời lên trên người Lãnh Nguyệt. Mặc dù Lãnh Nguyệt không đối phó được với Lệ Quỷ chân chính nhưng lúc ở thôn Hồ Lô lại có thể miễn cưỡng vây khốn Lệ Quỷ (do người hóa thành) vậy nên đối mặt với quỷ mị và lệ quỷ cũng không phải đến mức không còn biện pháp.
Dĩ nhiên, hắn không thể trông cậy tất cả vào Lãnh Nguyệt hoặc Từ Thiên Hoa. Dù sao bản thân mau mạnh lên mới là vương đạo. Vậy nên nhiệm vụ đoàn đội lần này không cần Lãnh Nguyệt hay Lưu Ngôn Mẫn nhắc nhở thì hắn cũng sẽ dùng toàn bộ để cường hóa mình.
Bữa cơm này vẫn ăn đến hơn một giờ sáng mới kết thúc.
Nhìn Lưu Ngôn Mẫn say khước đi vào nhà, Hạ Thiên Kỳ thở dài rồi đặt mông trên thang lầu.
Hắn lấy một điếu thuốc trong bao thuốc lá đưa lên môi ngậm, sau đó dùng ý thức bắt đầu điều khiên dùng điểm vinh dự mở ra trang cường hóa.
Khi tiến nhập vào trang này, lập tức xuất hiện ba mục cường hóa.
Theo thứ tự là "Áp Chế Ác Linh", "Điều Khiển Thể Chất" và "Cường Hóa Thể Chất"
"Áp Chế Ác Linh" loại cường hóa này hắn biết có nghĩa gì, đó chính là áp chế ác linh trong cơ thể để tránh khỏi việc bỗng nhiên biến thành ác quỷ. Mặc dù nó rất quan trọng nhưng hiện tại không phải là thứ cần thiết với hắn, vậy nên nên trong thời gian ngắn hắn sẽ không cường hóa nó.
Điều duy nhất hắn không hiểu nổi là loại cường hóa "Điều Khiển Thể Chất" ở dưới có gì tốt, chẳng lẽ sau này hắn sẽ không thể điều khiển được thân thể của mình?
Đảo qua hai loại cường hóa này, cuối cùng hắn vẫn mở "Cường Hóa Thể Chất" ra.
Sau khi mở ra, lập tức ở đó xuất hiện mấy mục.
Theo thứ tự là (Tốc độ/ sức mạnh/ khả năng phản ứng). Vì lần trước hắn đã từng cường hóa nên nó có biểu hiện level 1.
Về phần mấy mục bên dưới thì là (Thính giác/ thị giác), (Khả năng nhận biết/ khả năng khôi phục sức khỏe) tất cả đều ở level 0.
(Thính giác/ thị giác) với hắn không có ý nghĩa lớn bởi vì thị lực và thính lực của hắn rất tốt, nếu như tăng thêm vinh dự cho chúng thì hiệu hóa không mấy rõ rệt.
Về phần (Khả năng nhận biết/ khả năng khôi phục sức khỏe) có lẽ là về phần nhận biết nguy hiểm cùng với tốc độ khôi phục của bản thân sau khi bị thương và khả năng hồi phục thể lực. Điều này với hắn rất quan trọng, ngày sau cũng cần tiến hành cường hóa.
Có điều lúc này hắn vẫn có khuynh hướng tăng (tốc độ/ sức mạnh/ khả năng phản ứng). Vậy nên hắn quyết định xuất ra hai điểm vinh dự cường hóa cái này, còn hai điểm dư thì cường hóa (Khả năng nhận biết/ khả năng khôi phục sức khỏe).
Chờ sau này điểm vinh dự của hắn nhiều lên thì sẽ phân phối cho hai loại cường hóa trên.
Hạ quyết tâm, Hạ Thiên Kỳ liền cường hóa ngay, đau lòng nhìn bốn điểm bị trừ đi còn số 1 phía sau (tốc độ/ sức mạnh/ khả năng phản ứng) thì lập tức biển thành số 2.
Còn (Khả năng nhận biết/ khả năng khôi phục sức khỏe) thì từ 0 biến thành 1.
Đứng lên khỏi thang lầu, hắn thử giơ tay đá chân. Hạ Thiên Kỳ cảm giác tốc độ đã có chút sự thay đổi, nếu so với lần trước thì hiệu quả rõ ràng hơn nhiều.
"Đến đây đi, tôi sớm muốn cũng mạnh mẽ hơn!"
Hạ Thiên Kỳ tin tưởng thể chất ác linh của mình chắc chắn sẽ có ngày đó, hắn tuyệt đối sẽ không giao vận mệnh của mình cho người khác làm chủ.
Suốt đêm không nói chuyện, sáng sớm hôm sau Hạ Thiên Kỳ gõ cửa gọi ba người Lãnh Nguyệt ra. Hắn lấy có chuyện quan trọng muốn thương lượng làm lý do, sau đó đưa bọn họ vào phòng khách tầng một.
Đối với hành động khó hiểu của Hạ Thiên Kỳ, cả ba đều không thể đoán ra nổi trong hồ lô của hắn rốt cuộc chứa thứ gì (ý nói không hiểu suy nghĩ trong đầu của Hạ Thiên Kỳ)